MPREG Anthology IX

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Văn án: Serione (thụ) là người Trái Đất; 2 anh công, Terrence (Neo) và Carroll (Trái Đất). Cả 3 đang sinh sống ở Trái Đất và bạn thụ thì sinh con ngay tại chỗ làm việc lun. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ]

Serione: em-cậu

Terrence: tôi-anh

Carroll: anh-y

"Chào mừng đến với Ball Point. Vui lòng đặt món?"

Serione bấm máy vào rút tiền trước khi cậu nhận yêu cầu đặt món. Cậu nhận thấy khách hàng không khỏi liếc trộm cái bụng nhô ra của mình, nhưng cậu không để điều đó làm phiền mình. Bây giờ cậu đã quen nhìn với việc bị nhìn chằm chằm.

Serione đã ở trong một mối quan hệ khá đăc biệt. Cậu bị đột biến gen, nơi cơ thể mình cho phép mang đứa con của hai người cha, và điều này không thực sự ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của cậu, nhưng nó lại gây cản trở trong đời sống tình dục rất nhiều, cậu đã phải uống gấp đôi thuốc tránh thai so với những người khác nhưng việc uống nhiều thuốc thì không tốt do thực tế là đột biến khiến cậu bị béo phì.

Người bạn thân nhất của cậu, Carroll là người đầu tiên biết về tình trạng của cậu vì họ lớn lên cùng nhau, và sau đó Terrence, đồng nghiệp kiêm bạn thân đã vào cuộc khi nhận thấy Serione uống nhiều thuốc tránh thai hơn những người tình trước đây của anh. Cả ba người họ đã gặp nhau và thỉnh thoảng sẽ "yêu nhau" trong một cuộc chơi ba người (chơi cặp đào của Carroll cùng một lúc). Mối quan hệ này kéo dài khoảng 1 năm, điều tự nhiên là họ quyết định đưa nó lên cấp độ tiếp theo và trở thành tình tay ba theo đúng nghĩa (2 chồng 1 vợ).

Hiện nay, tình tay ba không phải là hiếm và cũng không phải là bất hợp pháp, và mọi người đã làm điều đó ngay cả trước khi phát hiện ra Neo-Earth, nhưng nó không được công nhận về mặt tôn giáo, vì vậy đám cưới của ba người da trắng tại nhà thờ là điều không cần bàn cãi. Họ phải giải quyết một cuộc hôn nhân dân sự tại tòa án trước quan tòa, nhưng đó không phải là vấn đề lớn vì họ sẽ luôn bên nhau. Serione đã duy trì việc sử dụng biện pháp tránh thai trong khoảng vài năm cho đến khi họ sẵn sàng có con. Một đêm mặn nồng vào ngày kỷ niệm 3 năm ngày cưới của họ sau đó, cả Terrence và Carroll đều như trúng số độc đắc khi Serione đang mang thai đứa con của cả hai.

"Hai chiếc bánh mì kẹp chay, một chiếc bánh mì kẹp thịt và hai món đồ uống, tất cả đều là cỡ lớn nhất!" Serione hí hửng đi về phía nhà bếp.

"Đến ngay!" Terrence trả lời khi anh và các đồng nghiệp đầu bếp khác của mình chuẩn bị món ăn. Serione rất vui khi Terrence làm việc với mình trong cùng một nhà hàng thức ăn nhanh Ball Point vì ít nhất cũng có người giúp đỡ cậu hoặc để mắt đến trong khi Carroll đang làm nhân viên bảo vệ ngân hàng.

"Em có chắc rằng em không muốn nghỉ ngơi?" Angela, người đóng vai trò thu ngân kiêm dịch vụ khách hàng bên cạnh cậu, lo lắng hỏi. "Chị nghe nói em sắp đến ngày sinh phải không?"

"Không, đừng lo lắng về điều đó," Serione trả lời. "Mặc dù em đang mang thai thì nghỉ sớm 1 tuần không phải là không hợp lệ. Nhưng thế giới sẽ không dừng lại dù em có nghỉ phép sớm hay không. Bên cạnh đó, chị vẫn đang trong quá trình đào tạo. Còn ai sẽ hướng dẫn chị mà không có em? "

"Đúng ha" Angela cười khúc khích.

"Ông chủ quá keo kiệt khi trả thêm tiền cho người khác để đào tạo chị."

Serione gật đầu với một nụ cười và quay trở lại làm việc khi một hàng khách khác đến trước mặt cậu. Cậu chưa thực sự nói với ai ngoại trừ hai người chồng của mình; cậu đã cảm thấy dạ dày thắt lại kể từ đêm qua, và đang cảm thấy các cơn đau ngày càng nhiều là liên tục ngay bây giờ. Cậu đã không bận tâm đến việc này vì Serione nghĩ đây chỉ là Braxton Hicks* thông thường mà cậu cảm nhận được kể từ tuần trước, nhưng bây giờ cậu cảm thấy nó thường xuyên hơn, nên cậu cũng không còn chắc chắn với suy nghĩ của mình.

Braxton Hicks*: này giống như là khi mang thai, cơ thể thỉnh thoảng sẽ co thắt nhẹ ở phần thắt lưng để hỗ trợ cho cơ thể làm quen với cơn đau trước khi sinh. Thường sẽ xảy ra ở tháng thứ 6 của thai kỳ.

"Em ổn chứ, hửm?" Terrence tiếp cận từ phía sau trong khi anh mang thêm cốc cho quầy đồ uống. Cái chạm vào tấm lưng đau nhức giúp Serione nhẹ nhõm hơn một chút.

"Ừ, em ổn," Serione trả lời.

"Mặc dù thỉnh thoảng em đang cảm thấy điều gì đó, nó còn hồi hộp hơn cả cảm giác đêm qua."

"Em có muốn ngồi nghỉ ngơi? Hay là nghỉ việc sớm hơn không?"

"Không, em nghĩ chỉ là Braxton Hicks như thường lệ thôi. Em không lo lắng về điều đó. "

"Vậy nếu em cảm thấy khó chịu thì hãy kêu anh ngay, được chứ?"

"Dạ"

Sau đó cậu tiếp tục công việc mà không xảy ra điều gì bất thường. Serione thỉnh thoảng vẫn cảm thấy cơ thể bị thắt lại nhưng cậu cố gắng không để nó làm phiền mình. Chỉ cho đến khi vào giờ cao điểm ăn trưa, Serione nhận ra rằng sự co thắt ngày càng khó chịu hơn khi đây không chỉ những cơn đau bình thường, dường như có thứ gì đó muốn trượt đi xuống lưng và xung quanh xương chậu của cậu, cậu không thể phớt lờ tiếp tục phớt lờ các cơn co thắt khi nhận ra rằng điều này xảy liên tục và thời gian càng gần nhau hơn(sau khi liếc nhìn đồng hồ) cứ sau 5 phút, gần hơn cứ 3, 4 phút một lần.

"A, chết tiệt..." Serione chửi thề khi cuối cùng nhận ra rằng mình sắp chuyển dạ. May mắn thay, cậu đã nằm ngoài tầm ngắm của khách hàng, nhưng không phải của Angela.

"Có chuyện gì vậy, em ổn chứ?" Angela quan tâm hỏi.

"Ừ, em ổn," Serione nói dối, không muốn tạo ra sự hoảng loạn. "Em nhớ ra một thứ mà quên mang theo, chỉ vậy thôi."

Rất may, Angela chỉ gật đầu và tiếp tục công việc của mình. Serione cũng cố gắng tiếp tục công việc của mình, giữ vẻ mặt bình tĩnh và thái độ làm việc chuyên nghiệp bất chấp những cơn co thắt ngày càng gia tăng. Thỉnh thoảng cậu phải dừng lại để thở cho qua cơn co thắt, cậu cố gắng chịu đựng cho đến hết giờ cao điểm.

Ngay khi chuẩn bị đi nghỉ trưa và có thể báo cho Terrence hoặc Carroll về việc sắp sinh em bé thì một nhóm doanh nhân bước vào để ăn trưa muộn. Angela đã đi tắm và nghỉ hút thuốc, vì vậy cậu phải tự mình phục vụ họ.

"Chào mừng đến với Ball Point. Vui lòng đặt món?"

"À, vâng," doanh nhân đầu tiên bước ra. "Vui lòng cho tôi một món salad gà, khoai tây chiên lớn, một chiếc bánh táo và cà phê."

"Được rồi" Serione trả lời khi anh ta gọi món. "Có...cần...th...."

Lời nói của cậu bị mắc lại trong cổ họng khi cảm thấy nước của mình vỡ ra. May là quầy thu ngân cao hơn thắt lưng, nếu không họ sẽ thấy quần cậu đã ướt sũng, nhưng họ vẫn nghe thấy tiếng nước bắn trên sàn.

"Cậu ổn chứ, thưa cậu? Đó là tiếng gì vậy? "

"Uh, không sao đâu. Tôi chỉ... uh... vô tình đá vào đồ uống của tôi bên dưới. Chỉ là một vết đổ nhỏ thôi, đừng lo, "Serione kéo nụ cười chuyên nghiệp ra, nhưng bên trong cậu đang hoảng loạn. "Tôi có thể gọi cho bạn bất cứ điều gì khác không?"

Khách hàng đầu tiên đã từ chối bất kỳ đơn đặt hàng bổ sung nào, và những người bạn còn lại của anh ta đã thực hiện đơn đặt hàng của họ. Serione đã cố gắng hết sức để thực hiện mọi mệnh lệnh của họ mà không bị mắc lỗi sai nhưng những cơn co thắt sắp ập đến ập đến khiến cậu khó chịu hơn trước khi không có sự đệm của nước ối, nó ngày càng dữ dội hơn bất chấp sự kiểm soát của cậu. Serione vẫn cố gắng giữ được vẻ ngoài chuyên nghiệp của mình và đi lấy số thứ tự chờ đợi cho khách hàng và khay đồ uống của họ.

"Đ-Đây là số của bạn và đồ uống," Serione nói khi anh ta run rẩy đưa khay cho các doanh nhân. "V..Vui lòng ngồi một chỗ, đồ ăn của bạn sẽ sẵn sàng v..và được mang đến cho bạn trong thời gian ngắn."

"Này, anh bạn, anh ổn chứ?" khách hàng đầu tiên đặt hàng đã hỏi trong mối quan tâm. "Cậu trông hơi nhợt nhạt, cậu cũng đang nói lắp."

"Tôi ổn...Đ...Đừng lo lắng cho tôi. Chúc một ngày tốt lành."

Các doanh nhân thì thầm với nhau một chút trước khi lấy khay, đi về chỗ ngồi của mình. Không muốn để lại đống lộn xộn trên sàn nhà, Serione loạng choạng bước vào phòng vệ sinh để lấy cây lau nhà và xô rồi nhanh chóng dọn dẹp đống hỗn độn trước khi Angela nhìn thấy nó và bắt đầu đi. Khi cậu đã xong việc, một nhóm khách hàng khác đến, cậu lại phải trở lại quầy của mình như thường lệ, Angela bước vào ngay sau đó, xin lỗi vì sự chậm trễ của cô ấy và quay trở lại chỗ đứng của mình.

Serione đã cố gắng hết sức để phục vụ những khách hàng tiếp theo của mình mà không phát ra tiếng động nào từ cơn co thắt của mình. Cậu có thể cảm thấy em bé bắt đầu đi xuống và đang ép vào lỗ âm đạo của cậu, cố gắng thoát ra ngoài. Trong khi bấm chuông gọi món của khách hàng, cậu dám tự mình ấn xuống một chút chỉ để giảm bớt áp lực, do trọng lực nên đầu của đứa bé chúi xuống nhiều hơn đến mức có thể cảm nhận được một cách rõ ràng hơn.

"C-Cảm ơn vì đã đến..." Serione cắn lại một chút thôi thúc để rên rỉ "C..Chúc một ngày vui vẻ..."

"Này, trông em không ổn lắm, Seri," Angela nói khi tiễn khách hàng cuối cùng của mình. "Em có chắc là em ổn không?"

"Chị... chị nghĩ chúng ta nên đóng cửa cửa hàng ngay bây giờ... chỉ một lúc..." Serione nói, khi cậu bấu chặt vào mặt quầy, chịu thua trước cơn đau và thở hổn hển qua lần co thắt tiếp theo trong quá trình này.

"A... Em... Em đang sinh con ngay bây giờ sao??" Angela thốt lên, nhận được sự chú ý của các nhân viên nhà bếp, đặc biệt là Terrence.

"Chị-bình tĩnh và đóng cửa hàng đi... Aaaggghhh !!"

Angela giật mình vì tiếng kêu kinh hoàng của Serione khi cô nhanh chóng chạy đến lối vào và lật tấm biển ĐÃ ĐÓNG CỬA, khóa nhanh nhất có thể với đôi tay run rẩy của cô.

Terrence đã vứt bỏ tạp dề và chạy về phía quầy.

"Tại sao em không kêu lên? Tôi đã nói với em là hãy hét lên nếu có chuyện gì xảy ra! " Terrence thốt lên khi anh kéo quần Serione xuống để kiểm tra tiến độ. "Chết tiệt, đầu đã ra ngoài rồi sao ?! Seri ~ !! "

"Em xin lỗi...Em thực sự xin lỗi...Em đã nghĩ rằng em có thể... Uunngghhh ~ !!!"

"Đừng chà sát vào đó, nó chỉ khiến cậu ấy cảm thấy tồi tệ, nhanh làm gì đó đi ~!" Angela rên rỉ, nhìn chằm chằm vào lối vào để đảm bảo rằng không có ai đang theo dõi tất cả những gì đang diễn ra, mặc dù thực tế là nửa dưới của Serione bị che khuất khá nhiều so với phần còn lại của thế giới bên ngoài.

"OK, OK, tôi xin lỗi, Seri" Terrence xin lỗi khi giúp Serione cởi hoàn toàn chiếc quần. "Em có thể đi bộ không? Em có thể đến phòng chờ nhân viên không? "

Serione lắc đầu; đầu của đứa trẻ đã xuống, quá trễ để đi đến đó.

Cúi xuống bên dưới quầy, Terrence quỳ xuống giữa chân Serione và đặt tay lên đầu đứa bé đang nổi lên để cố gắng xoa dịu nó. Anh ta kêu gào lên nhờ ai đó giúp gọi cho Carroll trong khi anh ta hoàn toàn chú ý đến Serione và đứa bé.

"Em đang làm rất tốt, em yêu,"

Terrence nói khi anh cố gắng kéo các nếp gấp của Serione để nó có thể kéo dài hơn để giúp phần đầu đang trồi lên nhiều hơn. "Cứ thở đều. Em bé sắp chào đời rồi"

"Trời ơi, nó nóng quá...!" Serione rên rỉ khi cậu dang rộng chân ra một chút và cúi xuống một chút, các khớp đầu các ngón tay trắng bệch vì nắm chặt vào mặt quầy quá nhiều.

"Tôi biết, em yêu, tôi biết. Em đang làm rất tốt. Giữ ở đó."

Ở một cơn co thắt khác, Serione thở hổn hển hết sức có thể để vượt qua nó, chống lại ý muốn thúc đẩy. Khoảng 5 phút sau, may mắn khi đầu của đứa bé đã ra noài và Serione gần như muốn khuỵu xuống nếu không có Terrence hỗ trợ.

"Điều đó rất tốt, em yêu. Ồ, nhìn kìa, con của chúng ta có rất nhiều tóc, giống như của em. "

Serione mỉm cười, mặt cậu đã hiện lên một tầng mồ hôi và nước mắt, nhưng sự thoải mái của cậu không kéo dài lâu. Phần còn lại của em bé phải được đẩy ra. Từng chút một, với sự hỗ trợ của trọng lực cùng với bàn tay của Terrence, anh kéo nó ra một cách nhẹ nhàng, đứa bé đã tiến triển tốt khi hai vai từ từ nhô ra lần lượt.

"Em đang làm rất tốt, em yêu!" Terrence nói gần như hào hứng. "Em đã gần được! Chỉ một lần cuối cùng! "

Serione chờ đợi cơn co thắt tiếp theo - hít thở sâu giữa chừng - và rặn xuống lần cuối cùng, kết thúc nó bằng một tiếng hét lớn khi anh cảm thấy đứa bé trượt ra rơi vào vòng tay chờ đợi của Terrence. Những nhân viên còn lại của Ball Point, những người đã theo dõi ca sinh theo cách riêng của họ và đã nín thở gần như suốt thời gian (như thể đang sao chép kiểu thở của Serione), nhanh chóng vỡ òa trong tiếng hoan hô và tán thưởng khi nghe thấy tiếng khóc của đứa bé.

"Tôi thấy rồi! Tôi thấy rồi! Đó là... "Terrence dừng lại để kiểm tra giới tính,"Là một cô gái Trái đất! Ôi, tôi rất tự hào về em, em yêu! "

Thật tệ là không phải tất cả mọi người đều chia sẻ niềm vui của họ vì Angela đã ngất xỉu ngay khi chứng kiến nhau thai trượt ra ngoài cùng với đứa bé. Nhưng tình trạng của cô ấy không thực sự có gì nghiêm trọng, niềm vui không kéo dài được lâu vì Serione có thể cảm thấy em bé tiếp theo sẽ xuất hiện.

"Ôi chết tiệt... !! Con đang đến nữa... !! "

"Gì?" một trong những nhân viên kêu lên. "Bạn đang sinh đôi ?!"

"Ừ, đại loại vậy," Terrence trả lời khi anh lấy những chiếc khăn nhà bếp sạch hơn để quấn con gái nhỏ của họ, không muốn con bị nhiễm trùng bằng cách sử dụng bất kỳ lưỡi dao nhà bếp nào để cắt dây của cô bé. Mọi người đều biết đến tình yêu tay ba của Serione, nhưng không ai thực sự biết về đột biến gen của cậu. Dù sao thì họ cũng không thực sự hiểu được.

"Nnnhh... Em không muốn sinh con ở đây nữa..." Serione thút thít. "Ai đó có thể nhìn thấy...!"

"Các người đã nghe thấy rồi chứ"

Terrence đứng dậy, cẩn thận nâng niu đứa con gái của họ với nhau thai và sợi dây vẫn còn kết nối với cô bé. "Ai đó đưa em ấy đến phòng chờ dành cho nhân viên. Và ai đó giúp tôi khử trùng một cái kéo. Tôi cần phải cắt dây rốn cho con tôi ".

Các nhân viên còn lại sớm bắt đầu làm theo lời Terrence nói, hai người trong số họ đi đến chỗ Serione, cậu quàng tay qua vai mỗi người, họ giúp cậu đi đến phòng chờ nhân viên, trong khi một người đi lấy một chiếc kéo từ hộp y tế sơ cứu và khử trùng nó bằng cồn. Một người khác nghe thấy tiếng gõ điên cuồng ở lối vào sau của nhà hàng và trả lời thì thấy Carroll, người đã nhận được cuộc gọi của họ, đang đứng đó thở hổn hển.

"Em ấy đang ở đâu? Seri đâu? "

Carroll lo lắng hỏi, cố gắng lấy lại hơi thở.

"Cậu ấy và Terry đang ở sảnh dành cho nhân viên," nhân viên nói khi cô dẫn anh đến điểm đến phòng chờ của nhân viên.

"Có chuyện gì với cô ấy vậy?" Carroll nhận thấy một trong những nhân viên nhà bếp đang kéo Angela đến một chiếc xe bốn chỗ gần đó tại khu vực ăn uống.

"Yếu sinh lí" nhân viên cười toe toét, sau đó mở cửa phòng chờ dành cho nhân viên, nơi Serione đang ngồi trên ghế bành với hai chân dang rộng ở mép ghế và Terrence quỳ gối khi anh đang hướng dẫn Serione tiếp tục sinh em bé "Đây là....Carr....!"

"Carr ~!" Serione thút thít khi với tay về phía Carroll, trong nháy mắt y đã đi bên cạnh cậu.

"Một trong những đứa trẻ đã chào đời," Terrence vui mừng thông báo.

"Đó là một bé gái Trái đất."

"Đáng kinh ngạc!" Carroll vừa nói vừa nắm tay, vừa giúp Serione xoa lưng.

"Làm tốt lắm, Seri. Có biết cô ấy thuộc về ai trong chúng ta không? "

"Chưa hiểu," Terrence nhún vai. "Cô ấy đang ở với Tommy đang được cắt dây. Được rồi, Seri, em đang làm rất tốt. Đầu đứa bé đang đi xuống. Em biết phải làm gì rồi đấy."

Serione thút thít, cậu bắt đầu thở nhanh hơn trong vài cơn co thắt tiếp theo. Carroll nhìn theo một cách say mê và kinh ngạc trước cái đầu của đứa bé đang từ từ chui ra khỏi tử cung của vợ mình từng chút một. Y đã giúp xoa bóp lưng cho Serione nhẹ nhõm và giúp đỡ thêm cho em bé ra ngoài. Ở đoạn cuối cùng của cơn co thắt cuối cùng, Serione không thể không rặn một chút và đầu của đứa bé cuối cùng cũng thò ra ngoài hoàn toàn.

"Tốt lắm, em yêu, rất tốt," Terrence khen ngợi Serione khi anh ôm đầu đứa trẻ trong tay mình. "Em đang làm rất tốt, em yêu. Hãy cố gắng lần cuối nào và mọi chuyện sẽ sớm kết thúc. "

"Anh ở ngay đây, em yêu," Carroll động viên khi đang siết chặt tay Serione và hôn lên vầng trán đẫm mồ hôi của anh. "Cả hai chúng tôi đều ở đây vì em. Anh biết em có thể làm được mà"

Serione gật đầu và trong nửa giờ tiếp theo, cậu đẩy theo từng cơn co thắt sắp đến. Một trong những nhân viên thò đầu vào và nói rằng anh ta đã gọi xe cấp cứu và họ đang trên đường đến đây. Serione không thể bị làm phiền ngay cả khi quân đội đến đây; tâm trí cậu hoàn toàn tập trung vào việc đưa em bé ra ngoài.

"Trời ơi, tôi ghét các người... !! Cả hai đã làm điều này với tôi, cả hai người... !! " Serione rên rỉ khi cậu chịu một cú thúc khác, cuối cùng cũng giải phóng được một bên vai.

"Chúng tôi biết, em yêu, chúng tôi biết," Terrence cười khúc khích một cách hài hước, biết rằng Serione quá đau nên không kiểm soát được lời nói của mình. "Chúng tôi thực sự xin lỗi."

"Các anh sẽ không đánh gục tôi một lần nữa! Tôi sẽ thiến cả hai người khi chuyện chết tiệt này kết thúc ~ !! "

"Em nói gì cũng được, em yêu," Carroll đáp, chơi đùa với Terrence khi y xoa bóp lưng cho Serione một chút nữa.

"Tôi đang nghiêm túc đấy !!"

"Được rồi, được rồi, con sắp đến rồi, con yêu," Terrence cố gắng trấn an cậu khi anh giúp kéo vai kia ra. "Chỉ cần một cú thúc nữa."

"Em không làm được ! Em không thể làm điều đó nữa ! Làm cho nó dừng lại đi ~! "

"Chỉ một cú thúc nữa thôi, em yêu," Carroll khuyến khích khi anh lau mồ hôi trên mắt Serione. "Chúng tôi hứa. Thêm một lần đẩy nữa và sẽ không để em phải để em chịu đau nữa" (có quỷ mới tin mấy người, mấy ông công toàn hứa mà méo thấy ông nào làm)

Serione thút thít và cuối cùng cũng phải chịu đựng sự thúc giục của cơ thể khi cậu ấn xuống lần cuối cùng lần cuối, phát ra một tiếng hét khác lớn hơn trước, đứa bé cuối cùng cũng trượt ra khỏi người cậu, giống như chị gái của nó đã làm.

"Con là gì?" Carroll hỏi khi anh mỉm cười ngây ngất trước những tiếng khóc đầu tiên của đứa trẻ. Terrence kiểm tra và tươi cười với họ.

"Đó là một cậu bé Trái đất. Cảm ơn rất nhiều, Seri. Em đã làm rất tốt. "

"Cảm ơn, cảm ơn rất nhiều," Carroll thì thầm khi anh hôn lên trán và má Serione nhiều lần. "Em đã làm cho anh việc rất tuyệt vời, cảm ơn rất nhiều, anh yêu em."

"Em muốn xem...Em muốn nhìn thấy những đứa trẻ của chúng ta..."

Serione rên rỉ, cậu giơ cánh tay run rẩy của mình ra.

"Chờ đã, để tôi đi tìm con gái và cắt dây cho con trai đã" Terrence nói khi anh ta biến mất một lúc trước khi quay trở lại với hai thiên thần nhỏ trên tay. "Của bạn đây. Hoàng tử và công chúa nhỏ của chúng ta ".

Khi Carroll cẩn thận đặt Serione đang kiệt sức xuống, Terrence nhẹ nhàng đặt hai đứa trẻ trong vòng tay chờ đợi của Serione. Cả hai đều có mái tóc màu gừng của Serione, nhưng khi họ mở mắt ra một chút, họ có thể thấy bé gái thừa hưởng đôi mắt xanh lục của Carroll trong khi cậu bé thừa hưởng màu xám bạc của Terrence.

"Hả! Của anh là con đầu lòng! " Carroll vui mừng thốt lên. "Trả tiền đi!" (coi tức hông, vợ mang thai với đẻ cực khổ mà hai ổng cá cược con ai ra trước)

"Này! Tôi đã làm công việc giúp sinh đứa bé! " Terrence cau có. "Đó sẽ được tính là thanh toán!"

"Không! Anh đã đồng ý với tôi rằng nó sẽ chỉ là tiền mặt. Anh nợ tôi 200 đô la! " ( thiến là đúng lắm)

"Cái gì..." Serione cau mày với hai người đang cãi nhau. "Hai người vừa đặt cược xem đứa trẻ nào sẽ được sinh ra đầu tiên?"

"Err... Umm, yeah, đúng là vậy" Carroll lúng túng trả lời, chiến thắng khiến y tạm thời quên mất Serione đang ở đó, kiếm được một cú facepalm từ Terrence.

"Đúng là chết tiệt! Hai người KHÔNG BAO GIỜ đánh gục tôi nữa, KHÔNG BAO GIỜ! Không quan hệ tình dục cho một trong hai người! Và tôi đặt tên cho những đứa trẻ! "

"Chờ đã, cái gì? Không!" Terrence phản đối. "Em không thể làm điều đó!"

"Vâng em có thể! Em đã sinh chúng ra, nếu các người không nhận ra lỗi của mình! "

"Được rồi, được rồi, chúng tôi xin lỗi," Carroll xin lỗi, là người đầu tiên cầu xin vì anh ấy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net