Bá Đạo Đích Ôn Nhu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bá Đạo Đích Ôn Nhu
(Ôn nhu bá đạo)

Tác giả: Tuyết Sắc Miêu
Thể loại: huyền huyễn, ma pháp, đồng nhân
Ghép đôi: Grisia x Georgo
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

Diễm dương cao cao treo trên Thái Dương Thần Điện, nhưng lại không cảm thấy nóng rực, trong vương quốc đã là mùa đông lạnh lẽo, có thể có một ngày khí trời tốt như vậy, mọi người đều rất hài lòng.

Thế nhưng, rất hiển nhiên, không phải mọi người đều vì phần nắng Đông ấm áp này mà cao hứng, Grisia thối khuôn mặt bước đi trên hành lang không người trải qua...

Mà người cậu muốn tìm, ở tận cùng hành lang... một khách phòng nhỏ bình thường bị "đối phương" cầm "sử dụng".

Vừa đến gần cửa gỗ mấy bước, từng đợt thở dốc khiến người chân mềm nhũn, ngực tê dại không dứt bên tai, Grisia thu lại biểu tình đáng sợ, khôi phục nụ cười kiểu thái dương...

Sau đó...

Đạp ra cửa chính!!

"Dọa!!"

Hai người ôn tồn trên giường lập tức kéo chăn che che lấp lấp, đặc biệt bên nữ xấu hổ đến sắp ép ra nước mắt...

"Buổi sáng tốt lành, anh em Earth của tôi, nguyện dưới từ ái của Thái Dương Thần, cậu có thể không chút che giấu nói cho Sun, nguyên nhân vắng họp hội nghị sáng nay..."

Thiếu chút dọa ngất trên giường Earth, chỉ là đôi mắt ngây ngốc chằm chằm Sun, mà Sun không chút ẩn giấu bày ra nụ cười lại xán lạn lại "phúc hắc" của mình...

"Xem ra Sun đến không phải lúc, Sun trước rời khỏi, chờ vị tiểu thư này xử lý tốt, Sun sẽ trở về."

Thấy nữ tử trên giường gật đầu, Sun cười đóng cửa phòng.

...

Mấy giờ sau, Sun đến gõ cửa phòng Earth, đương nhiên, Earth đánh chết cũng không mở cửa, đành lần thứ hai trình diễn đạp cửa ký...

Đáng thương cửa phòng Earth Knight, trên người không biết lưu bao nhiêu vết chân, mà còn tuyệt đại đa số là của Grisia.

"Tôi hôm nay không lê thê nữa, nguyện Thái Dương Thần thương hại bất trung của tôi."

"Vậy nói thẳng đi? Grisia..."

"Cũng vậy, Georgo?"

Lễ gặp mặt nhau đánh xong, hai người dùng ánh mắt cách không giao hỏa, đại chiến không biết bao nhiêu hiệp, đánh đấu trầm mặc duy trì liên tục đến Sun duỗi tay dụi mắt...

"Tôi nói..."

Grisia đầu tiên đánh vỡ trầm mặc, này khiến Earth lăng một chút.

"Thế nào? Lại muốn giáo huấn? ... Sun?"

Earth mỗi chữ mỗi câu lấp đầy khinh thường, ngạo mạn, căm hận, rất khó tưởng tượng đó là Earth Knight hàng năm ổn tọa tên đầu bảng xếp hạng "người chồng lý tưởng".

"Không có, chỉ là thân làm The Twelve Holy Knights Chi Thủ, Judgment cho rằng tôi không thể mặc kệ không quản, cho nên, tôi đến "quan tâm" một chút?"

"Ai muốn cậu quan tâm? Tôi quả thật xui xẻo tám đời, mỗi khi thử tất cả phương pháp tìm được nhân gian chân yêu, cậu lại nơi chốn cản trở?"

"Tôi thế nào không cảm thấy? Tôi chỉ cảm thấy cậu lừa gạt mọi người, kỳ thực mặt ngoài tuy là Earth Knight cá tính hồn nhiên, sau lưng lại là vô lại ăn chơi đàng điếm!"

Câu này chọc giận Earth, anh di động thể trạng khôi ngô cường tráng, cánh tay một cái dùng sức, kéo Grisia từ cửa vào phòng, lực đạo rất lớn, khiến tường đều có vết rách...

"Tôi không tâm tình đùa giỡn, chỉ cần cậu không còn, tôi sẽ thiếu một phiền não, cậu cảm thấy thế nào?"

"Ý cậu là... khái!! Cậu... cậu muốn giết tôi? Georgo?"

"A~ phải, rất lâu trước đây, đáng tiếc bên cạnh cậu luôn có người, không xuống tay được? Đặc biệt Judgment, các cậu rõ ràng là tử đối đầu, lại như hình với bóng, thật gọi người khó mà tin?"

Grisia cảm thấy thân thể một trận quay cuồng, Earth một chiêu này xuống, thân thể quả nhiên không sức chống cự.

"Thế nào?! Lẽ nào cậu không lực chiến đấu, dọa đến không dám nói tiếp?! Sá??"

Earth càng dùng sức, trên ngực Grisia, điểm thi lực không ngừng tăng thêm, Grisia chỉ cảm thấy xương sườn sắp gãy...

Ngực bị ép không thở được, không biện pháp thuận lợi hô hấp, càng đừng nói thi triển trì dũ thuật và cầu cứu...

"Georgo... cậu... cậu sẽ hối hận..."

"Tôi ngược lại không tin?"

Earth không chút thương tiếc một quyền vào bụng Grisia... Trước mắt bật tối, Grisia không ý thức.

.........

......

...

Khi bé, sợ nhất người khác hỏi nhà tôi, tôi căn bản không có nhà, tôi có, chỉ là bức tường của cô nhi viện ...

"Vì sao tôi ở đây? Vì sao tôi không có gia đình thuộc về tôi?"

Không biết hỏi mình vấn đề mấy lần? Mấy năm?

Thẳng đến hiện tại, tôi như cũ không biết đáp án...

Thẳng đến hiện tại, tôi như cũ...

"Một cô nhi sao?"

Thì thào nói, mở mắt, lại vì nước mắt ở khóe mà nhắm...

Đây không phải một loại tự an ủi, chỉ là muốn quên cảm giác tịch mịch thống khổ.

"Cậu nói gì?"

Earth ngồi bên giường, tay chống bên vai, như là biểu thị công khai Sun trốn không thoát...

"Tôi từng nghe đồn, biết cậu trước khi huấn luyện cùng chúng tôi, vẫn là một cô nhi, đồn đãi tôi biết hẳn không sai đi?"

"... không sai..."

"Vậy cậu vừa nãy vì sao nói mớ, còn rơi lệ?"

"Tôi nói... cái gì... ?"

"Tôi nhân từ, tặng cậu một điểm nhân gian ấm áp, thế nào?"

"Nhân... từ... ?"

Thấy Sun vẫn như không tỉnh ngủ, rõ ràng thân phận cô nhi, đối Sun trùng kích có bao nhiêu lớn... Earth cúi đầu, bên tai Sun thì thào nói...

"Tôi sẽ không bị thương cậu, trước khi giết cậu, tôi không cho phép cậu bại bởi bất luận kẻ nào."

"Cậu...?"

"Đừng quên, là tôi thả cậu một con đường sống, mệnh của cậu, là của tôi."

Thân thể khôi vũ của Earth Knight, có rất nhiều bắp thịt săn chắc, trọng lượng lại chậm chạp không áp xuống, như ô dù, Grisia mơ hồ hồ nhìn đôi vai dày rộng của Earth...

Cho dù, bàn tay đã chạm lên đôi môi, khí tức theo sau xông vào mũi, ấm áp tiếp xúc, cũng không khiến Grisia thanh tỉnh...

"Thế nào không chống cự?" Earth đối phản ứng của Grisia cảm thấy rất kinh ngạc.

"Không... biết... chỉ là, loại... ấm áp này, lần đầu tiên... cảm giác được, tôi không muốn... gạt bỏ... cảm giác này..."

Grisia vừa mộng, mộng cảnh và hiện thực phân không rõ, nhất thời nửa khắc không tỉnh lại...

Earth càng lớn mật, cúi đầu, từ sau tai một đường liếm hôn, rất ôn nhu, một chút cũng không có ý bóp chết.

Cho dù gặm là cái cổ trắng nõn, cũng như sợ làm đau Grisia, không có bất luận vết tích rõ ràng, chỉ để lại cánh hoa nhàn nhạt, màu anh đào.

"Không thẹn là Sun Knight, không gần nữ sắc, càng nghiêm cấm thất tình lục dục, ở trình độ nào đó, có lẽ còn tốt hơn nữ hài tử..."

Earth thuần thục bỏ đi tất cả y vật trên người Sun, thân thể trắng noãn thuần khiết, không nửa điểm ô uế kia, khiến Earth trầm mê...

Nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống ngực, đối khiêu khích của Earth, Grisia như cũ không ý nguyện thanh tỉnh, nhưng không che giấu, bắt đầu phát ra rên rỉ bản thân đều chưa từng nghe...

Lý trí Sun không thanh tỉnh, cho dù Earth đã tiến công phía sau, đau đớn vẫn gọi không tỉnh Grisia vừa làm ác mộng.

Không quản Earth thế nào làm đau Grisia, Grisia mặc dù phản ứng rất rõ ràng, lại không thấy nửa chữ "không", này khiến Earth rất khó phân biệt đến cùng Grisia tỉnh không?

Earth chăm chú ôm thân thể Grisia, một tay chống cằm, một tay dừng trên ngực trái, như xác nhận tim đập, mỗi một động tác cực kỳ ôn nhu tinh tế...

Thẳng đến dịch thể của Earth rót vào giữa đùi Grisia, mới đình chỉ, Earth một bên khó mà tin tưởng, một bên xử lý tốt mình và Sun, cõng Sun, chuẩn bị mang cậu về phòng.

...

"Sá?! Đi mắng, kết quả ngủ?!"

"Phải... phải a, tôi... tôi chỉ có thể... thể khiến cậu ấy ngủ, ai... ai biết ngủ... ngủ thật lâu?"

Judgment chờ chực ở cửa một thời gian, Blaze buổi tối cùng đợi, thấy Grisia bị Earth cõng về, tâm lý có loại kinh ngạc nói không nên lời...

"Blaze, đừng lớn tiếng ầm ĩ các huynh đệ như vậy, hiện tại đã khuya..."

"Úc~ đã cậu ấy về, vậy tôi cũng về nghỉ ngơi~"

Blaze đi rồi, Judgment mới tiếp Grisia, mang về phòng an trí.

"Cậu ấy giao cho tôi là được, cậu có thể về nghỉ ngơi."

"Tốt... Tốt..."

...

Về đến phòng, Earth nhìn vết tích mình đánh Grisia vào tường... mới nghĩ mình vì sao không xuống tay được?

"Bởi vì nghe đến lời nói mớ kia... còn có..."

〔 Còn có những giọt nước mắt? 〕

Đích xác, Grisia rơi lệ, rất giống búp bê chọc người thương tiếc, vì vậy, mới khiến một mặt ôn nhu chân chính của Earth, triển lộ ra đi?

...




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net