Bạch Ngũ Gia Đích Diễn Thuyết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bạch Ngũ Gia Đích Diễn Thuyết
(Diễn thuyết của Bạch Ngũ gia)

Tác giả: Rukawaa
Thể loại: cổ trang, nhất thụ nhất công, đồng nhân
Ghép đôi: Triển Chiêu x Bạch Ngọc Đường
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

Rồi, hiện tại diễn thuyết chính thức bắt đầu, hôm nay, chủ để diễn thuyết là —— huyết lệ sử xót xa của Bạch Ngũ gia!

Cái gì cái gì? Cậu hỏi tôi là ai? Bằng cái gì nói huyết lệ sử của Bạch Ngũ gia?!! Nhóc, nhìn kỹ, một thân bạch y phong lưu phóng khoáng anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong mạo nhược Phan An tài so Tống Ngọc tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả... ngoại trừ Cẩm Mao Thử Bạch Ngọc Đường ta còn có thể có ai? !

Rồi, trở lại vấn đề, hôm nay, Ngũ gia sẽ lấy tao ngộ thảm thống của mình tới nói cho mọi người, một con mèo, một con mèo đen, là FH cỡ nào, đáng sợ cỡ nào!!

Nói, Ngũ gia từ lúc chui ra bụng mẹ đã là hotboy phong lưu không gì sánh được, sau, năm tuổi dọn đến Khai Phong Phủ, gặp được căn nguyên khiến ta thống khổ cả đời.

Ngày đó, là Valentine's Day! Ánh dương xán lạn, ánh trăng như nước, mưa sa gió giật, lá vàng cuốn trôi... Ta ở trong sân trộm chơi xe chạy pin thằng ngốc Lý gia Lý Nguyên Hạo sát vách vừa mua tới, lúc này, một sát vách khác đi ra một bé con trắng nộn mũm mĩm mắt to miệng nhỏ toàn thân như quả đào ngon miệng, y, chính là Triển Chiêu!

Ngũ gia luôn lòng dạ rộng lớn, thấy y trừng mắt khát vọng nhìn xe chạy pin của ta, mắt to ngập nước để lộ khẩn cầu, Ngũ gia mềm lòng đã cho y mượn chơi —— thế nhưng! Thế nhưng! Ta không ngờ được, y dĩ nhiên có bản lĩnh trong vòng một giờ đã chơi hỏng cái xe chạy pin vừa đưa ra thị trường!! Giờ ngẫm lại, Ngũ gia khi đó đã lọt vào bẫy của y, đáng tiếc, gia khi đó không biết! Ai!

Sớm biết khi y ôm cái xe bị hỏng, viền mắt lăn tăn ánh lệ xuất hiện trước mặt ta, ta nên chính khí nghiêm nghị chỉ ra sai lầm của y! Mà không phải ôm y vào lòng không ngừng an ủi! Đồng thời quỷ mê tâm khiếu cam đoan tuyệt đối không để y bị thương tổn, thừa nhận là ta chơi hỏng mà bị thái hậu nhà ta đánh cho một trận! Ghê tởm hơn là! Sau ta mới biết, cái áo bị bảo bảo xinh đẹp khóc ướt Ngũ gia vẫn cẩn thận cất kỹ, kỳ thực, đều là nước mũi! Khó trách mỗi lần ta ôm "cái áo bắt đầu tình yêu của chúng ta, phải cất kỹ cả đời " thâm tình hôn, con mèo đen phúc hắc kia đều cười đau bụng!! Đáng ghét! Nếu không phải lần trước Đinh Nguyệt Hoa kết hôn y uống say Ngũ gia há không phải sẽ bị y chê cười cả đời!!

Mà đây, chỉ là bắt đầu cuộc đời bi thảm của Ngũ gia! Vì ở sát vách, tuổi tác lại gần, Ngũ gia và Triển bảo bảo còn có thằng ngốc Lý gia học chung một trường.

Đáng thương Ngũ gia khi đó vẫn không nhận rõ bản chất tà ác của Triển bảo bảo, trái lại mỗi ngày kiên trì đưa y đi học rồi đón y về, thay y đuổi đi sắc lang sắc nữ xung quanh.

Y không thích toán, xưa nay không làm bài tập, cho nên mỗi ngày trước khi vào lớp bàn y luôn bày đầy bài tập bạn cùng lớp đã làm thay, sau đó, Ngũ gia chép lại, rồi cùng nộp bài...

Nào biết, một ngày kia, cô giáo tới sớm, Ngũ gia quang vinh bị bắt! Ở phòng làm việc, Ngũ gia vì bảo hộ Triển bảo bảo yếu ớt một mình gánh chịu tất cả tội danh, tuy rằng cô giáo rất giận phạt ta quét lớp một tháng, nhưng nhìn Triển bảo bảo trốn sau lưng, nắm chặt tay áo ta, tâm linh thơ ấu của Ngũ gia cho rằng tất cả đều đáng!

Thế nhưng, không ngờ được a không ngờ được, ta vốn cho rằng sự việc cứ thế kết thúc, nhưng Triển bảo bảo lại ngọt ngào mềm mại nói,

"Cô ơi, đừng phạt Tiểu Bạch quét lớp một tháng? Tiểu Bạch sẽ mệt lắm! Cô gọi phụ huynh lên nói là được rồi nha~ Cô Vương~~"

Đáng buồn đáng tiếc! Lúc đó Ngũ gia dĩ nhiên cho rằng y có ý tốt, thế nên, sau khi Ngũ gia bị thái hậu đánh cho một trận, cộng thêm cấm túc một tuần lễ (Chú: cấm túc tức là buổi tối không cho về nhà sau 7 giờ, buổi sáng không rời nhà trước 8 giờ.), cắt xén một tháng tiền tiêu vặt, Ngũ gia cũng không trách y tí nào! Thế nhưng! Mãi đến một lần, nhạc mẫu đại nhân hồi ức việc xưa ta mới biết! Thì ra, y sớm biết Ngũ gia trời không sợ đất không sợ chỉ sợ hoàng thái hậu nhà mình!!

Ai... đây, chỉ là một góc băng sơn, thế nhưng Ngũ gia tuổi trẻ vô tri mà mỡ heo che mắt, cộng thêm thanh mai trúc mã xưa nay không tách ra dẫn đến hai nối ba nối bốn nối năm, Ngũ gia thay y chịu trận cả đời! Cái gì, như là y gặp rắc rối đẩy Ngũ gia ra ngoài gánh trách nhiệm, vào tiệm bánh mua đồ quên mang tiền ăn xong bỏ trốn hại Ngũ gia bị xem là lừa đảo đứng trước cửa tiệm bánh thị chúng một giờ mới cầm tiền vờ làm Cứu Thế Chủ thuận tiện gạt Ngũ gia cảm động đến rơi nước mắt vân vân và vân vân...

A, còn có! Năm đó, THPT, khi Ngũ gia bão xe hút thuốc tán gái, luôn bị y quấy rối! Cô em gọi Tô Hồng kia! Vốn Ngũ gia đã bắt được, nhưng y chặn ngang một cước, trước gạt Tô Hồng mẫu tính quan tâm, sau vờ vô ý đẩy ra kết tinh tình yêu quá khứ của Ngũ gia (囧... Đừng hiểu lầm, là ảnh chụp.) cho Tô Hồng thấy, cứ thế đoạn cảm tình hồn nhiên ấy chết non.

Ai, về phần mấy hành vi như tùy ý sai Ngũ gia, xem Ngũ gia là cu-li miễn phí tạm thời quên đi!

Nói, Ngũ gia thật thảm!! Không chỉ không đúng lúc nhận rõ bản chất dưới bề ngoài hồn nhiên của Triển bảo bảo, mà bị y nắm giữ! Cứ thế biến thành bộ dáng bi thảm hiện tại——

Tối qua, Ngũ gia không phải uống rượu về khuya mà không gọi điện sao... đã bị y đá xuống giường đuổi ra khỏi nhà~ a~~~ mạng của ta thật khổ~~

Đáng thương Ngũ gia sở dĩ uống say đó là vì uống với bậc thầy thủ công mỹ nghệ đáng chết gì kia!! Ai kêu mèo nhà ta thích tử sa hồ! Ngày mai là Valentine's Day, Ngũ gia không phải tính tặng y kinh hỉ sao! Nhưng ai biết lão già kia có thể uống như vậy!!

Đợi lão làm xong đã hừng đông 3 giờ!

Cái gì? Có ý kiến? Ai có ý kiến với diễn thuyết của Ngũ gia?!!

A?? Miêu Nhi?!! Em, em, sao em ở đây... Kia, gì kia, ai nha, đêm hôm khuya khoắt gió lạnh như vậy em mặc có một cái áo lông sao đã chạy ra? Mau khoác thêm ba-đờ-xuy!

Nghe thấy bên ngoài không có tiếng cào cửa cầu xin tha thứ sợ anh nhất thời luẩn quẩn trong lòng? Ai nha, Miêu Nhi, Ngũ gia nhà em là loại người sẽ luẩn quẩn trong lòng sao? Không sao không sao, anh là sợ tê chân ra ngoài chạy hai vòng kết quả không cẩn thận nửa đường bị ả vô lương Rukawaa kéo tới diễn thuyết... A? Em gắn hệ thống sưởi hơi ngoài cửa?? Van đỏ là chốt mở —— A!!! Bị anh đá hỏng!!!

A! Miêu Nhi~~ anh sai rồi, anh sai rồi, anh không dám tùy tiện chạy loạn hại em lo lắng nữa... Em xem em, vành mắt đều đỏ, đi, chúng ta về nhà, ngày mai là ngày kỷ niệm quen nhau 20 năm, Ngũ gia tự mình xuống bếp làm một bữa tiệc~~

Em xem em xem! Đây là bộ bình trà tử sa anh vừa nói, thủ công chế tác độc nhất vô nhị! Em nhìn hình vẽ mèo chuột phía trên~ được rồi được rồi, hôm nay diễn thuyết đến đây kết thúc~ đều tan đi tan đi~ uy! Đám nữ bên đó! Chú ý hình tượng, đừng phun máu mũi!! Đối! Chính là mấy cô, đừng cho rằng giấu sau máy tính giả vờ xem văn Ngũ gia nói không phải cô! Nhớ "vỗ tay" cho gia!!

...

%2P

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net