Nhật Ký : Tiểu Thố và Sói Con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#G33598

Em đang viết confession này với không biết bao nhiêu là nước mắt, thật sự em đau mà xót cho trái em lắm các anh ơi... Thật sự đọc quyển nhật ký của hai người em thấy thương lắm..

" Tụi mình gặp nhau lần đầu tiên tại ga tàu điện ngầm ở Melbourne, em ấy dáng người rất thư sinh, lúc nào cũng chỉ mang theo một quyển sổ viết nhật ký, lại rất hay quên. Hôm đó mình chủ động đến bắt chuyện trước rồi sau đó đổi hướng đi theo em ấy uống coffee luôn. Vậy đó, sau một buổi chiều vậy mà hoá người yêu, mình và bé ấy nhắn tin nhiều hơn, rồi mình chủ động đi chơi cùng bé nhiều hơn, có thời gian rảnh là gặp nhau thôi. Bọn mình ở chung một ký túc xá, em ấy học thiết kế thời trang, còn mình học quản trị kinh doanh, cũng chung một trường là đại học RMIT. Bé ấy hậu đậu lắm, mà cũng dễ thương lắm. bé thích có biệt danh là tiểu thố, làm gì cũng muốn hoàn hảo nhưng cái não lại chậm hơn cái tay, đặc biệt là não cá vàng, nướng bánh rồi sau đó chả nhớ là mình làm gì để mình đi dọn cái chiến trường trong bếp. Bé hầu như rất ít nói, nhưng khi nói lời nào cũng là mật ngọt, là chân tình, rất hiểu chuyện và khôn khéo. Bé người yêu mình thích động vật lắm, em ấy nuôi đủ thứ các loại động vật từ alaska, mèo, bồ câu, cá vàng...đến cả mình cũng được bé gọi là "Tiểu sói"... Bọn mình quen nhau được một năm thì sau đó về Việt Nam chơi vài tháng, mình ở quận 5 còn bé ở đà lạt, rồi comeout luôn vào lúc đó. Rất may là cả hai bên nhà mình đều hiểu cho, và được chấp thuận. Ở Sài Gòn dẫn bé đi chơi như dắt con đi baby mới sinh đi dạo phố vậy đó, đi đến đâu thấy gì thì bé cũng hỏi và mình thì vẫn trả lời. Bé cưng động vật hơn cả mình nữa, đi ngoài đường thấy con gì đi lạc là mang về nuôi, đến cái nhà chẳng khác gì cái pet store cả.
Bé ấy mộng mơ lắm, đúng là chỉ khi sống chúng thì mới cảm nhận được hết, bé dành cả ngày để đọc sách rồi viết nhật ký, thỉnh thoảng ngồi trò chuyện với cả thú vật và hai chậu hoa bên ngoài bạn công nữa.
Và rồi ngày qua ngày, những không gian tươi đẹp đó cũng dần chấm hết. Vào giữa tháng 4 năm 2017 bé bất ngờ xuất hiện nhiều lần khó thở và thường xuyên bất tĩnh không rõ nguyên do. Gia đình mình đưa bé chạy đủ nơi để điều trị, bé bị ung thư phổi và suy tim đó mọi người. Mình lúc đó như sập đỗ cả thế giới, ứng thư giai đoạn cuối của giai đoạn hai, bé giấu mình cả năm trời. Rồi những lần thuốc tiêm thuốc chích, những cơn đau quằn quại mà bé ôm mình thật chặt tự chống chọi mà mình không làm gì được, bất lực lắm các bạn, em ấy đau đớn ướt đẫm mồ hôi từng đợt còn mình thì chẳng làm được gì. Bé ấy nhất định không xạ trị, khi mình hỏi thì bé bảo:" xạ trị rồi Tiểu Thố sẽ không còn dễ thương trong mắt chồng nữa" bé ấy vừa nói vừa khóc lúc đó nhìn vừa dễ thương vừa tội lắm. Chỉ mấy tháng sau thì cái gì tới cũng phải tới, khi bệnh đã gần như thống trị cả em, mình lúc đó cũng không còn biết làm gì ngoài việc chạy thuốc và động viên bé cả.
Rồi một ngày kia bé nói "em không muốn điều trị nữa, em không muốn phải tiếp tục cơn ác mộng này, mình đi đâu đó thật bình yên đi". Và mình chấp nhận.
Ngày 20 tháng 12 năm 2017, tụi mình đi vũng tàu để em ngắm biển
Ngày24 tháng 12,2017 Đà Lạt mộng mơ đón em và mình về nhà, cùng với mẹ em ấy sống những ngày tháng vợ chồng mới cưới, em ngày nào cũng cố gắng nấu thật nhiều món ngon cho tôi, dù vị giác đã dần mất đi rồi
Ngày 1tháng 1,2018 mình cũng bé đón một buổi giao thừa thật nhẹ nhàng trong ngôi biệt thự nhỏ nhắn, không có pháo hoa hay tiếng đài truyền hình mà chỉ có những cuộc trò chuyện qua điện thoại với bạn bè thời cấp ba.
Ngày 23 tháng 2,2018 bọn mình đi chúc tết họ hàng, em mặc áo sơ mi trắng ,quần tây đen cón  dây móc quần và thắt một chiếc nơ nhỏ mình tặng bé khi ở Melbourne, mình mặc vest xanh lái xe đưa em đi khắp các ngõ phố.
Ngày1 tháng 3,2018 Đà Nẵng ấm áp cùng chút hơi sương đồi Bà Nà có tách trà em uống còn dở
Ngày 6 tháng 3,2018 chúng ta chụp ảnh cưới tại Hà Nội, ăn bún đậu và uống sữa đậu nành nóng, em ăn kèm đậu xanh và bị đau bụng. Đêm hôm đó chúng ta động phòng, em thì thầm muốn cho giây phút này cứ dài mãi.
Ngày 8 tháng 3,2018 em tặng anh một lá thư có một mẫu nhạc em vừa viết điệu hồi sáng, anh chơi một đoạn dưới sảnh khách sạn cho em nghe, em cười em khen anh đàn giỏi.
Ngày 9 tháng 3,2018 anh và em đến Quảng Châu mùa sắm, em ăn đến 4 xiên kẹo hồ lô còn đòi anh mua thêm.
Ngày 10 tháng 3,2018 mình đi ăn lẩu bò viên trên đường Đài Loan , ôm anh thật chặt dẫu trời không hề lạnh.
Ngày 12 tháng 3, mình đến Hongkong đi Disneyland, em ngất xỉu vì tiếng pháo hoa trong đêm
Ngày 17 tháng 3,2018 mình chụp bộ ảnh bến thượng Hải, anh và em mặc trường bào đỏ rực trước chợ tàu.
Ngày 23 tháng 3,2018 mình đi bắc kinh và dạo tử cấm Thành, em tự xưng mình là tiểu thố Hoàng hậu còn anh là Tiểu sói Hoàng Thượng.
Ngày 30 tháng 3,2018 mình sang Tokyo, em khen bánh cá thật ngon và ước ngày nào cũng có bánh cá. Anh mỗi ngày đều mua 2 cái cho em và anh mỗi buổi chiều.
Ngày 4 tháng 4, chúng ta ăn lẩu quân đội ở một nhà hàng ở Gangnam, em sặc vì cay. Anh cười anh hậu đậu rồi bị phỏng vì bất cẩn. Chúng ta nhìn nhau cười.
Ngày 6 tháng ,2018 mình đi Chiangmai, em bị mất hành lý.
Ngày 7 tháng 4,2018 anh cầu hôn em tại biển Chiangmai chỉ với một chiếc nhẫn, không có vest âu hay bánh tầng, chỉ có anh, em , vài cành hoa dại cùng một chiếc vỏ sò em vừa nhặt được, em khóc rất nhiều khi anh ngỏ lời.
Ngày 10 tháng 4,2018 tại Đà Lạt, anh tự tay nấu sủi cảo và đút cho em ăn, tối đó bạn bè đến nhà chúng ta mở tiệc sinh nhật mừng em được 19 tuổi, em vô tư và cười tươi trên những cuộc trò chuyện, những bức hình ảnh chụp hơi vội vì hăm vui tối đó.
Ngày 26 tháng 4,2018 hai con mèo nhà em bị hàng xóm bắt mất khiến em xuống tính thần trầm trọng
Ngày 1 tháng 5,2018 em mời anh nhảy một điệu nhảy, ta cùng nhau chơi dương cầm về bài hát không tên em viết một tháng trước, em hôn anh thật sâu và động phòng một lần nữa đến nức cả tròng kính
Ngày 22 tháng 5,2018 em hỏi anh :" nếu ngày mai em chẳng còn anh phải hứa anh phải sống vì mẹ vì gia đình và những đứa con chúng ta đó". Em ấy nói đám thú cưng là là con cái và dụi dụi vào lòng mình như con nít lên năm.
Tối hôm ấy mình đã cùng đọc một quyển truyện đó anh và em viết mang tên Tiểu Thố yêu Sói Con, em tạo đủ mọi cách để trêu chọc mình, và cảm giác ấy cứ như những ngày đầu gặp mặt, em ôm theo rất nhiều Usagyyuun, thỏ Connie, Melody bunny. Và ôm mình ngủ, mình hôn nhẹ lên trán và chúc ngủ ngon bé.
Ngày 23 tháng 5,2018 bé đã ra đi mãi mãi theo giấc ngủ ngọt ngào đêm qua, mình khóc thật nhiều vì em đã đi thật rồi
Ngày 30 tháng 5,2018 Mình như thằng điên kêu gào khi thấy quan tài em đưa vào lò thiêu. Trở về nhà sống tiếp tục những ngày tháng cũ trong nỗi đau và những nhớ, luôn giữ cho căn phòng ấy cứ như là ngày hôm qua.
Ngày 4 tháng 7 mình trở về Melbourne để hoàn thành nốt chương trình."

Ngày 23 tháng 5,2019 Anh hai té từ ban công phòng anh Tiểu Thố, đi theo anh ấy mất rồi...

Anh hai nè, gửi lời hỏi thăm của em đến anh Tiểu Thố nha. Em chúc hai người sẽ mãi bên nhau nơi chín suối hạnh phúc

Tiểu Thố (1993 _ 2018)
Sói con (1995 _ 2019)

Hôm nay là sinh nhật thứ 24 của anh rồi đó. Sinh nhật vui vẻ nha, trưa nay em và mẹ sẽ ra thăm hai anh.
----------

Cuộc đời có dài có ngắn, lòng người có nông có sâu. Sống trọn một kíp người là chỉ cần yêu một lần được trọn vẹn.

<Dev>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net