Chap 35 : Đừng có vương vấn vợ tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngủ thì cũng phải ngủ thôi ...
Hơn 7 giờ sáng cô bị một hố nước lạnh vào mặt
Ayyyy tê ...
Thì ra khi con người ta hết yêu thì đối xử như vậy
Tuyết Bông vẻ mặt dỗi lại xen lẫn buồn bã
Anh... Anh không muốn làm vậy đâu ! ( Mộng Long từ khi thấy mặt Tuyết Bông trở lạnh mới cảm thấy xót ...)
Tuyết Bông chẳng nói gì vào phòng lấy đồ đi ngang anh cô nói
Chìa khóa ở dưới tấm khăn đệm ngay cửa ( TB)
Em... Cô có sao không vậy ? ( ML)
Cũng không phải việc của anh ( TB)
Vậy tùy cô ( ML)
Đã giận thật rồi còn nghe những gì Mộng Long nói thì cô nhất quyết không dễ dãi nữa
Mộng Long vừa mở cửa nhà đã thấy Mộng Vũ
Sao em ở đây ? ( MV)
Qua lấy chút đồ ( ML)
Thật không ? ( MV)
Thật hay không tôi cần nói rõ sao ( ML)
Cậu nên nhớ đây là nhà vợ tôi ....( MV)
Giữ không kĩ lại thành vợ người ta ( ML)
Có bản lĩnh thì làm đi nói mãi chán lắm cứ nói quài cái câu đồ của tôi như con nít lên ba .., có hơi nói nhưng không có làm gì được ! Nhắc cho cậu nhớ . Cô ấy là vợ tôi . Đừng có vương vấn cô ấy ( MV)
Anh yên tâm ! Nếu tôi muốn cướp , hai người có gì với nhau rồi tôi vẫn lấy cô ấy về được yên tâm trong khả năng của tôi cả thôi ( ML)
Thì cậu là như vậy mà ! Ai cũng có thể trở thành đồ đệm để cậu trả thù . cậu thì đã bao giờ tôn trọng ai ( MV )
Khóa cửa dùm ! Phải về rồi anh Vũ ( ML)
Không tiễn ( Mv)
Mộng Long quay nhanh đầu xe ... Rời khỏi nhanh cái đống hỗn độn này

Mộng Vũ vào nhà
Tuyết Bông ơi ! ( MV)
Sao anh đến sớm thế ( TB )
Em không hỏi sao anh vào được à ( MV)
Ban nảy Mộng Long ghé lấy đồ chắc anh ấy mở cửa cho anh ... Anh ấy về ròi sao ! Sao lại không nói tiếng nào nhỉ ( TB)
Ồh đến lấy đồ thật sao ( MV)
Chứ anh nghĩ đến làm gì ( TB chuyển giọng )
Thôi kệ đi em mau thay đồ chúng ta về nhà ba mẹ em , rồi ghé nhà anh ăn cơm ( MV)
Em là người lớn phải đi làm kiếm tiền , sao anh nói năng không có kế hoạch thế ( Tb)
Mộng Vũ chưa hề xin phép nghĩ cho cô
Em yên tâm anh xin phép cho em ròi , Mộng Long là người nhà cả mà ( MV)
Tuyết Bông cũng không muốn đi làm để gặp cái tên đó nữa
Ừm đợi em thay đồ ! Mà anh ăn sáng chưa ... ( TB)
Ủa sao ở ghế sofa lại có gối mền thế ( MV)
Ừm ... Không có bạn không quen ngủ một mình trong phòng ( TB)
Vậy em không phải lo về sau vợ chồng chúng ta ngủ chung ( MV)
Ừm ở đó đợi em ! Em thay đồ . Em lâu rồi không gặp ba mẹ ( TB)
Vậy hôm nay sự vô phép của anh cũng có ý nghĩa rồi ( MV)
Ừm
Nói xong Tuyết Bông đi vội về phòng tránh Mộng Vũ lúc nào hay lúc ấy
Cô càng buồn lại càng biết quý trọng bản thân . Cô son môi nhẹ mặt một cái đầm xanh khoét vai và eo ... Lại càng trông rõ dạo này cô ốm hơn rất nhiều nhưng đường cong lại rõ nét , làn da tuy không trắng như tuyết nhưng cũng khiến ai nhìn vào cũng thấy ghen tị vì không tì vết ... Nhưng lạ thay bộ này rất hợp với giày cao gót nhưng cô không phối như thế... Vội ngắm nhìn trong gương quần thâm rõ nét ... Cô suy nghĩ : Chỉ còn vài ngày nữa tuy chưa chắc đã vào thánh đường nhưng cô cũng sắp làm cô dâu ròi ! Không thể tiều tụy như vậy mãi .., cô bước đi không ra tiếng động tóc xã đài xoăn nhẹ từ trong tối bước ra lại càng thêm ảo huyền
Chúng ta đi ( TB)
Lâu rồi không thấy em lo lắng cho bản thân như hôm nay ! Mà sao lại mang giày ba ta thế ! Trông đâu có hợp ( MV)
Hôm nay , em .... ( TB)
Đau chân à ( MV)
Tuyết Bông đang định tỏ tâm sự nhưng bị Mộng Vũ ngắt lời cảm hứng tuột dốc
Ừm đau chân ( TB)
Không sao chỉ về nhà ba me em thôi mà , không cần phải hành hạ bản thân ( MV)
Ừm ( TB)
Khi về anh sẽ xoa chân bằng nước nóng cho em , không mỗi tối luôn để đến khi đám cưới em phải đôi giày cao gót đẹp nhất ( MV)
Ừm ( TB )
Đi ... ( MV)
Tuyết Bông bước đi không đợi anh , từ xa anh trông thấy cô mệt mỏi liền bấm mở cửa cho cô vào ... Nhẹ nhàng cho xe ra cổng rồi khóa cửa
Em đừng lo anh chạy xe đã ổn rồi ( MV)
Ừm, em không chê đâu ( TB)
Mệt thì cứ ngủ khi nào tới anh gọi em dậy ( MV)
Anh còn nhớ nhà không ( MV)
Nhớ ... Vì anh biết phải thường xuyên đến mà ( MV)
Vậy em ngủ một lát khi nào anh mệt cứ cho nghe ngưng nghĩ ngơi ... Hôm nay em không có việc gì bận đâu ( TB)
Anh thì bận lăm ( MV)
Bận sao còn đưa em đi ( TB)
Anh chưa nói hết ! Anh bận với hôn lễ của chúng ta ( MV)
Có việc gì cứ nói với em cũng được , hôn lễ là của hai chúng ta không phải của riêng anh đâu đừng mệt quá ( TB)
Ừm giờ thì ngoan ngủ đi ( MV)
...
Mộng Vũ Thảnh thơi lăn bánh trên con đường về nhà bố mẹ vợ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net