Vân Mộng Noãn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Sáng sớm, Phượng gia phủ huyên náo nhộn nhịp, hôm nay chính là ngày tuyển chọn người tham gia Đại hội luận võ. Phượng Nguyệt Dương ngủ còn chưa đủ đã bị 2 nữ nô kéo dậy rửa mặt chải đầu.

  Một bộ y phục nhẹ nhàng tinh tế, nét mặt có chút ngây ngô,nhưng tuyệt đối là tiểu ,ĩ nữ. Không ít ánh mắt ném về phí Phượng Nguyệt Dương đi đến. Các ca ca nàng đang nói chuyện cùng các vị sư huynh, thấy Phượng Nguyệt Dương đi đến, tam ca lập tức chạy lại đưa cho nàng một chiếc áo.

  "Sáng sớm sương lạnh, Nguyệt Nguyệt mặc thêm vào không lạnh chứ" rồi liếc mắt sang nhìn 2 thị nữ đi sau nàng, khiến họ rối rít tạ lỗi.

  Phượng Nguyệt Dương có chút bất lực, nàng dù gì cũng đã Nguyên Anh thất trọng, nghĩa là gì, nghĩa là nàng có đủ linh lực để không cảm nhận gì , hơn nữa là chút sương này.
 
" Tam ca, huynh lo lắng dư thừa" Phượng Nguyệt Dương nhấc chân ngồi xuống cạnh đại ca Phượng Mặc Diệp

" Các ca ca cùng sư huynh đang bàn luận gì vậy?"

Phượng Nguyệt Dương chính là ngồi ăn, tiện tiếp thu chút thông tin.

Bạch Thần Tự -nhị sư huynh mở miệng nói " Sư muội, ta và Mặc Diệp huynh vừa chia sẻ thông tin , lần này các đại gia tộc cung thành chủ Dương Châu thành tổ chức Đại hội này, vốn là để tuyển chọn người đến Mê Vụ Thú lâm, nghe nói có di tích truyền thừa"

Phượng Nguyệt Dương vừa nhận đống thức ăn 7 thiếu niên trên bàn gắp liên tục vào bát, vừa nghiêm túc suy nghĩ.   (:))) nghĩ dữ chưa)  " Vậy nên lần này có bao nhiêu người sẽ được đến đó? "

Đại ca Phượng Mặc Diễm vừa bóc tôm nhét vào bát cho nàng vừa nói " không quá 100 người"

Kim vũ Lâm, tam sư huynh " Hơn nữa không chỉ có Dương châu "

Phượng Nguyệt Dương " Cả 5 châu tham gia mà chỉ có 100 người?, Hoàng thất không có nói gì sao?"

"Nếu là bình thường , hoàng thất đã điều binh phong tỏa rồi tự chiếm làm của riêng , nhưng lần này rất lạ, ta thấy họ cố tình tung tin ra." Phưởng Chỉ Diên nhị ca nàng nói

" lần này trung bình mỗi châu chỉ có 20 người, như vậy thập thiên tài Dương châu đã chiếm 10 người, xem ra bọn họ đều có danh sách rồi, chỉ là muốn tạo phong mang, kiếm danh tiếng cho mình. Nên cẩn thận" Hạo Tuyết Tầm tứ sư huynh

Phượng Nguyệt Dương cuối cùng buông bát đũa, nhấp một ngụm trà rồi nói. " Muội nghĩ..."

Ánh mắt nàng rơi trên 3 người ca ca, " muốn các huynh trực tiếp đánh bại 1 trong các thiên tài được chọn sẵn"

" Ý này không tệ, chỉ là nếu là danh sách sẵn, chỉ sợ họ không muốn thay đổi" Vân Ngọc Thư nói

" Họ không muốn, chúng ta trực tiếp đánh là được rồi " tư sư huynh Hạo Tuyết Tầm gắt gỏng nói.

Nhị ca Phượng Chỉ Diên ngược lại mím môi , suy tính rồi nói" ngược lại, ca có một cách khiến họ chủ động đưa ra yêu cầu đó "

" Vậy xem ra phải báo lại với các sư phụ rồi  " Phượng Nguyệt Dương cười cười nhìn về phía Đại sư huynh, Ngọc Vân Thư liền rút miếng ngọc truyền tin về Nguyện Nha tông.

" Tiếp theo chúng ta tối nay đi hoạt động một chút" Phượng Nguyệt Dương cùng Phượng Chỉ Diên nhìn nhau cười . 8 người dứt khoát đứng lên đi dạo Dương châu thành một vòng

-------------‐--------------
   Trong trà lâu Đệ nhật quán, bên cạnh cửa sổ phòng trà thượng phẩm, 8 người ngồi cùng nói về Dương châu, về những chuyến lịch luyện ...

  Phía dưới tấp nập người ngựa đến đi. Bỗng nhiên vài người áo đen phi đến, đang đuổi bắt một lam phục nữ tử, nữ tử có vẻ bị thương vài chỗ, nhìn có chút lộn xộn.

Phượng Nguyệt Dương lập tức nhìn về phía đám hắc y nhân, xác định có chút tương đồng với Ma Chi các - trung vị thế lực tại Dương Châu thành. 8 người , 16 con mắt nhìn theo, nữ tử bị dồn đến một góc, răng cắn chặt, có chút mệt mỏi cùng bất lực.

" Trên người ta không có bí pháp Vân Mộng Lâu, cho dù các ngươi giết ta lại thế nào, Vân Mông các sẽ báo thù"

Tên cầm đầu hắc y nhân có vẻ trần trừ, nhưng như cũ vẫn hạ lệnh bắt người. Đại ca nàng Phượng Mặc Diệp không nhìn nổi muốn đứng dậy nhưng bị Phượng Nguyệt Dương ngăn lại " Quá trùng hợp" ánh mắt nàng nhìn đại ca rồi lại nhìn về phía hắc y nhân, đến lúc kiếm của mấy hắc y nhân kia chạm đến lam y nữ tử, nàng cùng đại ca liên phi thân đến.

Phượng Nguyệt Dương phẩy tay nhẹ  một cái, mấy chục hắc y nhân bay ra ngoài, Phượng Mặc Diệp đứng trước mặt lam y nữ tử kia. Tên cầm đầu thấy bộ dáng ung dung của Phượng Nguyệt Dương có chút sững sờ.

Một tiểu hài từ thoạt nhìn mười mấy tuổi , phẩy nhẹ tay một cái, mấy chục gã trưởng thành Nguyên Anh cảnh liền bay??  Tên cầm đầu cảnh giác nhìn 2 người.

" Chuyện này hình như không liên quan đến cô nương và công tử , đây là người chúng ta muốn bắt, cho dù hôm nay hai người cứu được, không chắc lần sau sẽ cứu được"

" ồ?" Phượng Nguyệt Dương nhìn nhìn, rồi quay qua liền hét lên một tiếng, tiếng thét của nàng vừa phát ra, xung quanh liền xuất hiện thêm hình bóng của những người còn lại. Rất nhanh những bóng người khác liên tiếp xuất hiện , ngoài Nguyệt Nha người còn có hơn 20 Tịch Diệt cùng Đại Thừa cảnh xuất hiện.

Đại thừa cảnh ở đây chính là vô địch, mà Tịch Diệt cảnh cũng chỉ cần 1 ngón tay liền nghiền Nguyên Anh cảnh bọn chúng thành bụi mịn.  Tên hắc y nhân nhăn mặt, hắn nói gì đắc tội rồi? Cũng không có xúc phạm gì mà

" Cô nương đây là ý gì?"

" Thứ nhất người, ta thích thì đưa đi,thứ hai, ta thấy sức của các ngươi không tệ, tối nay liền chơi vui vẻ một chút thôi"

" cô nương là muốn chơi gì?" Xung quanh mấy chục người, dù là một người trong số họ cũng đủ để bọn hắn chết không kịp ngáp, ấy thế mà tiểu nữ tử kia gọi ra chỉ vì muốn chơi? Hắc y nhân có chút không thích ứng được.

" Tối nay các ngươi đến thành chủ phủ quậy một chút, nói là thập đại thiên tài dương châu đều là kẻ nhát gan, không dám đấu " Phượng Nguyệt Dương cười nhẹ , cho hắn đi quấy Hoa gia , nàng cùng các ca ca lẻn vào lấy lệnh phù Hoa gia, vậy thì dù nói gì làm gì họ đều không nắm thóp được .

" Cô nương chỉ hét một tiếng đã có từng này cao thủ xuất hiện, vậy Hoa thành chủ phủ không phải sẽ nhiều hơn sao?" Hắn tự nhiên khôgn nghĩ đến con nhóc này vậy mà bảo hắn đi kích bác thành chủ Dương Châu.

" Ngươi không có lựa chọn nha, ta chính là vô cùng thích chỉnh người, nếu như ngươi không làm , vậy để ta cho ném người vào " Phượng Nguyệt Dương hai tay chắp sau lưng, gương mặt ngây ngô xinh xắn, nhưng lời thốt ra lại lạnh cực điểm .

" Hảo"

" Không cần nghĩ chạy, Dương châu này ta muốn chính là san bằng mà không cần nhấc tay " nói rồi liền phất tay giải tán .

Phượng Mặc Diên dìu lam y nữ tử trở lại trà lâu phòng. Phượng Nguyệt Dương nhàn nhã nhấp trà, Phượng Chỉ Diên mới bật cười " không nghĩ lại bớt đi một chuyện , tối nay liền nhẹ nhàng lấy hoa gia lệnh phù rồi "

Nữ tử kia sau một hồi hổn hển , ngồi vận công điều khí, mở mắt nhìn đám người trước mặt, 8 người  , 7 nam 1 nữ , nàng tất nhiên nhớ vừa rồi cô gái nhỏ hơn nàng mấy tuổi kia phảy tay một cái, nhàn nhã hạ hết hắc y nhân.

" Đa tạ, ta là con gái của lâu chủ Vân Mộng Lâu, Vân Mộng Noãn, không biết quý danh các công tử cùng vị tiểu thư là?

" Vân tiểu thư hữu lễ, chúng ta đều là thấy bất bình không có gì mà quý danh" Vân Ngọc Thư

Mọi người đều giới thiệu sơ qua, Vân Mộng Noãn vậy mà nhìn về phía người im lặng nãy giờ, chính là Phượng Nguyệt Dương " Phượng muội muội tuổi trẻ tài cao, thật làm ta hổ thẹn"

Phượng Nguyệt Dương thu hồi tầm mắt nhìn bên đường, quay lại nhìn Vân Mộng Noãn cất lời" Vân tỷ nói đùa, nếu không phải tỷ tỷ bị phong huyệt , ta nghĩ người mạnh nhất trong chúng ta mới có khả năng đối chiến"

Vân Mộng Noãn kỳ thực chỉ là cảm khái, không nghĩ đến Phượng Nguyệt Dương nói ra tình trạng nàng đơn giản như thế. Mọi người đều vui vẻ nói qua lại vài lời khách sáo rồi liền mời cả Vân Mộng Noãn trở về Phượng gia .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net