Chương ba mươi hai: Hội thao toàn quốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thủ bên cạnh dường như đều không hiện diện. Người duy nhất đứng so tài cùng cô lúc này chỉ có Tzuyu.

Sau lượt bắn của thí sinh thứ năm đến từ đại học S, Eunha, rốt cuộc thì lượt bắn cũng xoay đến Tzuyu.

Tzuyu hơi nhắm mắt lại một chút, rồi mở mắt ra, lạnh lùng giơ cung bắn thẳng vào vùng mười điểm.

Mũi tên quá nhanh, quá bất ngờ khiến tất cả mọi người đều chết lặng. Vấn đề không phải mũi tên đó đạt mười điểm, mà là Tzuyu thậm chí còn chẳng mất đến năm giây để nhắm bắn!

Cú bắn thần tốc và vô cùng chuẩn xác đó quả nhiên đã khiến các đối thủ của cô "rét run". Trong lượt bắn thứ hai, không còn ai đạt được điểm mười nữa. Sana cũng chỉ bắn được chín điểm, một điểm số vẫn rất cao, nhưng để chiến thắng được Tzuyu thì là chưa đủ.

Bởi vì đến lượt bắn thứ hai, Tzuyu vẫn bình tĩnh giương cung, và mũi tên bắn thẳng vào hồng tâm, vỡ luôn chiếc camera cài sẵn ở đó.

"M... Một điểm mười nữa!!" Cả trọng tài lẫn khán giả đều há hốc miệng trước hai mũi tên mười điểm liên tiếp của Tzuyu. Sana lúc này cũng toát cả mồ hôi trán, bắt đầu cảm thấy hối hận vì đã khởi xướng vụ cá cược này.

"Chết tiệt... nhường nhau một chút đi chứ!" Sana lẩm bẩm.

Sau khi ban tổ chức tiến hành thay camera xong, lượt bắn thứ ba lại được tiếp tục. Cả Chaeyoung, Irene hay Sejeong đều không lấy được điểm mười. Lượt bắn xoay đến Sana.

Sana hít một hơi thật sâu.

Nhận lấy này, Chou Tzuyu.

Cô nheo mắt ngắm bắn, sau khoảng chừng hai mươi giây, Sana mới thả tay ra. Mũi tên bay vút đi, găm vào vùng mười điểm.

"Tuyệt vời quá!!!" Nayeon cùng những người khác đồng thanh hô lên. Từ trước đến nay, chưa bao giờ Sana thể hiện xuất sắc ở một lĩnh vực nào đó như vậy. Ngay cả Momo, người đã thân thiết với Sana từ hồi cấp ba, cũng không thể tin nổi vào mắt mình.

"Xem kìa, điểm số thế kia thì trường mình có nhiều cơ hội thắng rồi. Dù là Sana hay Tzuyu thắng thì cũng có gì khác nhau đâu."

Lúc này, lượt bắn thứ ba của Tzuyu bắt đầu.

Vẫn là vẻ điềm tĩnh đến đáng ghét đó, Sana lẩm bẩm chửi rủa.

Nhưng Tzuyu đã nhếch môi cười khẽ. Một nụ cười rất nhẹ, nếu không để ý thì hoàn toàn không thể phát hiện ra. Nhưng vì lúc này màn hình lớn đang quay cận mặt cô, nên tất cả khán đài đều ồ lên trầm trồ vì vẻ đẹp siêu thực này. Ngay cả các đối thủ của cô cũng ôm tim mà thốt lên, sao trên đời lại có người đẹp đến thế?

Còn Sana, lúc này không có tâm trạng đâu mà chiêm ngưỡng nhan sắc đó. Bởi vì mũi tên thứ ba của Tzuyu vẫn là một mũi tên mười điểm.

Hoàn toàn không thể đánh bại.

Tzuyu giống như một bức tường thành vững chắc mà cô không thể lật đổ.

Nhưng Sana là người không dễ dàng bỏ cuộc đến thế. Cô nhắm mắt lại, không theo dõi lượt bắn cuối của các đối thủ nữa. Sana chỉ đứng nguyên tại chỗ và điều hòa nhịp thở của mình. Những tiếng reo hò cổ vũ cũng không lọt được vào tai cô nữa.

Sana cũng không biết ba đối thủ trước mình đã có tổng điểm như thế nào. Khi lượt bắn xoay đến cô, Sana mới mở mắt ra, giương cung lên và ngắm bắn.

Năm giây, sáu giây.

"Sana, chị phải mở vai ra một chút."

"Chân cũng phải giạng rộng hơn."

"Đừng thả dây nhanh quá, cũng không được ngắm lâu quá, mắt chị sẽ bị mờ, tay chị sẽ bị mỏi. Chừng tám giây là vừa vặn."

Tám.

Sana thả mũi tên ra.

Mũi tên lao đi.

Một tiếng "Phập" vang lên, và trái tim của Sana giống như vừa mới bay vút lên cung Trăng, rồi vừa vặn quay trở lại trong lồng ngực.

"Mười điểm!!!"

Tất cả các cung thủ còn lại đều há miệng kinh ngạc. Chỉ riêng Tzuyu, vẫn không hề rời mắt khỏi bia bắn của mình.

Người thứ năm hoàn thiện xong mũi tên cuối cùng, thì kết quả của trận chung kết cũng đã rõ ràng. Khắp khán đài hò reo ầm ĩ, bảy cô gái và một chàng trai ngồi trên khán đài lúc này cũng đã khóc lên vì vui sướng. Đơn giản là vì trường họ đã vô địch rồi.

Điểm số của Sana đã cao hơn tất cả bốn cung thủ còn lại của các trường khác. Điều đó nghĩa là, dù điểm số cuối cùng của Tzuyu là bao nhiêu, thì JYP cũng đã vô địch môn bắn cung nữ.

Tuy vậy, sắc mặt của Sana, và cả của Tzuyu ở dưới sân nữa, vẫn vô cùng căng thẳng.

"... Sao họ vẫn căng thẳng như muốn giết nhau vậy?" Nayeon rốt cuộc không nhịn được mà hỏi.

Momo thở dài.

"Em nghi ngờ đã lâu rồi, nhưng... chắc là Sana và Tzuyu lại cá cược cái gì đó."

"Mà thứ họ đem ra cược, hẳn là rất quan trọng." Mina bổ sung.

Tiếng hò reo rốt cuộc cũng lắng xuống.

Tzuyu nhắm mắt lại, cố gắng lắng nghe tiếng tim đập của mình.

Chết tiệt, ngay cả tiếng tim đập vì hồi hộp cũng không có.

Tzuyu ghét vẻ điềm tĩnh của chính mình. Khi nghe tiếng còi, Tzuyu mở mắt ra, giương cung lên.

Trái tim của Sana lúc này thì giống như muốn văng ra khỏi lồng ngực rồi. Cô biết rằng Tzuyu hoàn toàn có thể bắn được mười điểm lần thứ tư, nhưng trong lòng cô lại mong chờ gì đó, chẳng hạn như, chẳng hạn như Tzuyu sẽ nhường mình một chút mà bắn ra ngoài, hoặc bắn vào vùng ít điểm.

Nếu như Tzuyu có một chút tình cảm với cô, thì em ấy sẽ lựa chọn giải pháp như vậy.

Tzuyu giương cung lên, mười giây, mười hai giây vẫn chưa bắn.

Sana mở to mắt nhìn Tzuyu.

Tzuyu lúc này, đầu óc đang mải mê trôi dạt về quá khứ, những ngày cô và Sana mới quen nhau. Sân thượng đầy gió, sân trường ngập nắng. Nụ cười của Sana. Vẻ mặt hoảng sợ của Sana. Vết sẹo sau lưng cô.

Mọi thứ như nhòa đi, nhạt dần, nhạt dần.

"Em nhớ cho kỹ. Tên chị là Minatozaki Sana."

"Vậy, những lúc chị buồn chán, em có thể đến bên cạnh chị không?"

"Nếu như chị thắng được em, thì em phải làm bạn gái chị đó."

...

Tzuyu hạ cung xuống.

Tất cả mọi người trên khán đài đều xôn xao. Nếu như không bắn trong vòng hai mươi giây, cung thủ đó sẽ không được tính điểm.

"Tzuyu làm sao vậy? Sắp hết giờ rồi?"

"Là muốn nhường chứ sao nữa."

Trong khi cả đám bạn bè trên khán đài đang bàn tán, thì vào hai giây cuối cùng, tức là giây thứ mười tám, cánh tay của Tzuyu nâng lên như một cái máy. Mũi tên cuối cùng bay vút đi, ghim trúng vào hồng tâm, cũng tức là vùng mười điểm.

Mũi tên mười điểm thứ tư, và tổng điểm của Tzuyu là bốn mươi. Điểm tuyệt đối. Chức vô địch tuyệt đối.

Nhưng Tzuyu và cả Sana nữa, giờ phút này chẳng còn quan tâm đến cái chức vô địch đó. Tiếng hò reo vui mừng của những người xung quanh cũng chẳng khiến họ để tâm. Tzuyu ngẩn người một chút, rồi mới hạ cung xuống, không nói không rằng quay lưng bỏ đi.

Còn Sana, cô cảm thấy mũi tên cuối cùng của Tzuyu không phải găm vào bia bắn bằng giấy kia, mà đã găm vào trái tim của mình rồi. Từng giọt máu theo đó mà chảy xuống, thành một vũng máu đỏ tươi ngay dưới chân cô.

Sana cúi xuống nhìn dưới chân mình, nở một nụ cười đau đớn.

Hội thao kết thúc, đội tuyển trường JYP mang về đúng ba huy chương vàng, kèm theo hàng loạt huy chương bạc và đồng khác.

"Quẻ Đại Cát của chị linh thật đó, Mina!!" Nayeon vui sướng reo lên, còn Mina thì lúc này bỗng toát mồ hôi lạnh.

Ừm, linh thật đó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net