Chapter 10: Because

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Harry Potter

Tôi lấy bút lông ra và bắt đầu viết.

Chú Sirius và Remus thân mến!

Con chắc chắn rằng cả hai đều đang ở cùng nhau. Mọi thứ ngày càng trở nên kỳ lạ hơn, hôm nay con tìm thấy Barty Crouch đã chết trong rừng cấm. Hắn ta rất lạnh, con nghĩ đó là lời nguyền chết chóc vì không có dấu hiệu thương tích nào cả. Nhiệm vụ thứ hai như hai chú đã biết, con đứng thứ hai...À, lúc đầu con đứng thứ ba nhưng vì cứu được hai người thay vì một người nên đã đứng thứ hai! Ngoài ra, một chuyện đã xảy ra cách đây không lâu trong Yule Ball. Ron và con, không ai trong chúng con hẹn hò, vì vậy con đã rủ anh ấy đi chơi với tư cách là bạn bè của nhau. Anh ấy nói có, vì vậy chúng con đã làm. Con đã không biết chuyện gì xảy ra nhưng con đã hôn anh ấy, điều này nghe thật là kỳ lạ. Nhưng tệ hơn! Sau đó con đã hoảng sợ và bỏ chạy. Chúng con đã không nói gì về nó. Con không nghĩ anh ấy sẽ thích con. Ý con là chúng con đi chơi nhưng chỉ với những người xung quanh. Chúng con chưa ở một mình trong một giây. Con làm gì? Làm sao để nói chuyện với anh ấy về điều đó? Dù sao viết thư cho con sớm. Con hy vọng cả hai đều ổn.


"Harry? Bồ làm gì ở đây vậy bồ tèo?" Ron bước đến gần chỗ tôi, hỏi.

"Cậu đang làm gì ở đây vậy?" Tôi hỏi lại.

"Tớ thấy cậu đi ra ngoài, định đi theo nhưng đi lạc. Cuối cùng thì được đưa đến đây"

"Ồ, mình đến đây để giải tỏa đầu óc, bữa tay tớ không ngủ được nên ra ngoài đây hóng gió"

Cảm ơn Merlin vì đã gửi thư sớm hơn. Tôi không muốn anh ấy đọc bất cứ thứ gì.

"Được rồi..." Anh ấy đáp khi ngồi cạnh tôi, nhìn chằm chằm vào khung cảnh trước mặt anh ấy.

"Cậu nói đúng, ở đây không có học sinh và tiếng ồn nào"

"Tớ biết"

Tôi đã thực hiện một hành động nguy hiểm bằng cách dựa vào đầu anh ấy.

Rất may anh ấy không lùi lại. Nhưng trước sự ngạc nhiên của tôi, anh ấy cũng dựa vào, lúc này đầu của anh ấy đè lên đầu tôi. Anh ấy vẫn nhìn chằm chằm ra ngoài.

"Đẹp" Anh ấy nói.

"Đúng, tớ biết..." Tôi trả lời nhưng không nhìn vào đêm đầy những hàng ngàn ngôi sao.

Chúng tôi ngồi đó, tận hưởng những giây phút hiếm có mà không cần nói một lời nào, cho đến khi...

"Harry?"

"Hả?"

"Nụ hôn đó có ý nghĩa gì?"

Đột nhiên anh ấy hỏi tôi như vậy. Chết tiệt! Tôi không biết phải nói sao nữa.

"Nó có ý nghĩa gì với cậu?" Tôi hỏi lại.

"Không biết..." Anh ấy đáp, giọng anh ấy vô cảm xúc.

"Được rồi" Tôi đứng dậy và chuẩn bị rời đi.

"Không, Harry đợi đã"

"Tại sao? Nó rõ ràng không có ý nghĩa gì cơ mà, vậy sao tớ phải dừng lại?"

"Nó là một chứng minh quan trọng để chúng ta nhận ra được thứ cất giấu chúng ta bấy lâu nay"

"Hả?..." Tôi im lặng, đứng yên không động đậy.

Một chứng minh sao? Nếu không có nó, chúng ta có thể nhận ra được tình cảm của nhau hay không?  

Hay chỉ mãi mãi ở tình bạn này và tôi cứ như một kẻ hèn nhát không dám nói ra?

                                                   Hết chapter 10

__________________

Thứ Ba: 15/11/2022






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net