Tiểu Dư Truy Thê (Kẹo Vị Dâu)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôn lão sư thua rồi, cậu nói đi, cậu chọn lời thật lòng hay đại mạo hiểm?" trên mặt Đường Cửu Châu tràn đầy vẻ hóng hớt, Ngải Khắc Lý Lý ở bên cạnh nhìn không nổi nữa, đành phải lên tiếng: "JoJo à kiềm chế một chút đi, cậu bây giờ chỉ thiếu điều viết mấy chữ "tôi đang hóng hớt" lên mặt thôi đó..."

Đương nhiên Tôn lão sư của chúng ta không hề sợ hãi nói: "Lời thật lòng đi."

Đường Cửu Châu phấn khích rồi!

Đường Cửu Châu kích động rồi!

Đường Cửu Châu lên tiếng rồi!

"Tôn lão sư, cậu đã có người mình thích hay chưa?" Đường Cửu Châu hỏi. Tôn Diệc Hàng đột nhiên nhớ tới một bạn nhỏ: "Có." Trong phòng tập đột nhiên trở nên ồn ào, Tôn Oánh Hạo nói: "Hoá ra Tôn lão sư cũng có người mình thích." Lúc này Lương Sâm và JoJo dường như đã nghĩ đến điều gì đó.

Kí túc xá

"Thiên nhi, anh nói cho em biết, Tôn lão sư đã có người mình thích rồi, nếu em không mau mau tỏ tình, Tôn lão sư sẽ bị người ta cướp mất đó!" Dư Cảnh Thiên nghe vậy, liền lập tức chạy đến bên cạnh Lương Sâm: "Thật hay giả vậy? Tôn lão sư làm sao có thể có người mình thích được cơ chứ? Anh! anh phải giúp em." Đường Cửu Châu nghe Dư Cảnh Thiên ăn nói gấp gáp, liền lên tiếng: "Tony dũng cảm lên một chút, em phải tin tưởng bản thân nhất định có thể theo đuổi được Tôn lão sư. Này Lương Sâm, đi mua đồ ăn khuya với tôi không?" Lương Sâm đội mũ xong liền đứng dậy: "Đi thôi, à đúng rồi Thiên nhi, lát nữa anh mua ít kẹo về cho em, kẹo lần trước anh thấy hình như em sắp ăn hết rồi." 

Rạng sáng

Dư Cảnh Thiên ở kí túc xá chọn hết tất cả kẹo có vị dâu, cậu nhớ Tôn lão sư từng nói anh ấy rất thích dâu tây, ngày mai sẽ đưa cho Tôn lão sư một cái...

Ngày hôm sau tại phòng luyện tập

"Tôn lão sư ăn kẹo." Dư Cảnh Thiên chạy tới chỗ của Tôn Diệc Hàng và lấy ra một viên kẹo nhỏ: "Anh đang luyện tập, đợi một chút." sau đó Tôn Diệc Hàng vẫn tiếp tục tập vũ đạo. Dư Cảnh Thiên nhớ tới chuyện hôm qua Lương Sâm nói Tôn Diệc Hàng  đã có người mình thích, tâm trạng ngay lập tức tụt dốc, có chút không cam tâm, tại sao Tôn lão sư lại không thích cậu? Đường Cửu Châu nhìn thấy trong tay của Dư Cảnh Thiên có kẹo, liền nhanh chân chạy tới: "Tony! Anh biết em yêu anh nhất, vừa hay anh đang đói."

"...Đành vậy." Dư Cảnh Thiên bĩu môi bất mãn nói. Khi kẹo sắp rơi vào tay của Đường Cửu Châu thì đột nhiên bị lấy mất, ngay lúc đó Tôn Diệc Hàng lên tiếng: " JoJo, Thiên nhi hết kẹo rồi."

??? JoJo nghi hoặc ???

! ! ! JoJo hiểu rồi ! ! !

"Awww Tôi hiểu rồi" JoJo kích động chạy đi.

Nhìn một loạt hành động vừa rồi của Tôn Diệc Hàng, Dư Cảnh Thiên không nhịn được mà bất giác mỉm cười, cậu đã rất cố gắng quản lý biểu cảm, nhưng đối với một cậu thiếu niên 17 tuổi mỗi ngày đều hoạt bát vui vẻ, lại vừa bị vẻ mặt mê hoặc của Tôn lão sư khóa chặt như vậy, cậu thực sự không thể thể kiềm chế được.

"Tôn lão sư anh sao lại có thể đáng yêu như vậy chứ?" Dư Cảnh Thiên không nhịn được mà hỏi anh.

Tôn Diệc Hàng bị tính từ này làm cho choáng váng, đột nhiên nghĩ tới hành động bảo vệ đồ ăn vừa nãy, có chút giống"cô vợ nhỏ" đang ghen... Nhưng cái kẹo đó là Dư Cảnh Thiên đưa cho anh, tại sao người khác muốn ăn, em ấy liền đưa?

Tôn Diệc Hàng quyết định vẫn là nên giữ gìn hình tượng của bản thân.

"Em có biết mọi người thường gọi anh là gì không?" Tôn Diệc Hàng hỏi Dư Cảnh Thiên, cậu ngơ ngác hỏi lại: "Gọi là gì cơ?"

Tôn Diệc Hàng trên mặt đầy thoả mãn vì đạt được mục đích, từ từ nhả từng chữ: "Hàng ca." Trong lòng Tôn Diệc Hàng thầm nghĩ, bạn nhỏ này hẳn là bị khí chất đại ca của mình doạ sợ rồi đi haha giữ gìn hình tượng bản thân thành công.

Ai ngờ bạn nhỏ này không những không bị doạ sợ, mà còn kéo anh cùng quay lại chủ đề vừa nãy: "Ồ vậy vì sao lúc nãy Hàng ca lại muốn ăn kẹo nhỉ?" Dư Cảnh Thiên cẩn thận hỏi lại.

Tôn Diệc Hàng ngây người, nhìn bạn nhỏ trước mặt này có chút lo lắng, anh liền muốn trêu chọc bạn nhỏ một chút, anh nói: "Anh thích ăn kẹo vị dâu, JoJo ăn rồi thì anh ăn cái gì?"

Dư Cảnh Thiên: "......" (Nội tâm Thiên Thiên: tại sao tỏ tình lại khó đến như vậy? Tại sao Tôn lão sư nghe không hiểu! Thôi bỏ đi, mình phải dũng cảm lên 💪)

Dư Cảnh Thiên nhớ lại lúc mình cùng Lương Sâm và Đường Cửu Châu nói chuyện, cậu lấy hết can đảm, lo lắng nói: "Tôn lão sư! anh cùng em ở bên nhau... Em mỗi ngày đều sẽ cho anh kẹo vị dâu, được không?"

Rung động ở tuổi này sẽ bị người khác cho là không đáng tin tưởng, không thể lâu dài. Những rung động ở tuổi đối với người khác không thể nói ra vì nó có thể ảnh hưởng đến mối quan hệ bạn bè.

Nhưng Dư Cảnh Thiên thích anh, cậu ấy sẽ nói ra. Cậu không quan tâm tới cái gì gọi là luật lệ và quy tắc, cậu thích Tôn lão sư, cậu muốn cùng anh ở bên nhau, đây không phải ý nghĩ nhất thời mà là nguyện vọng cả đời của cậu.

Tôn Diệc Hàng không nghĩ tới Dư Cảnh Thiên sẽ trực tiếp nói ra như vậy, bị bạn nhỏ đằng sau nói mình dễ thương nhưng anh vẫn đáp lại, bởi vì đây là bạn nhỏ anh thích: "Được, vậy sau này em chỉ được cho anh kẹo vị dâu thôi nhé, không được cho người khác."

Dư Cảnh Thiên sau khi nhận được câu trả lời liền vui vẻ nói: "Vậy từ giờ trở đi Tôn lão sư chính là người của em rồi! Tony thích Tôn lão sư rất lâu, rất lâu rồi, Tony tương lai sẽ chỉ cho Tôn lão sư ăn kẹo thôi."

Tôn Diệc Hàng nhìn Dư Cảnh Thiên làm nũng, anh cũng biết được đáp án của chính bản thân mình. Đột nhiên, Dư Cảnh Thiên vội vàng chạy đến chỗ áo khoác của mình lấy ra một nắm kẹo, Tôn Diệc Hàng hỏi: "Em làm gì vậy?" Dư Cảnh Thiên chọn một viên kẹo vị dâu tây và nói: "Tony muốn cho Tôn lão sư ăn kẹo."

Sau khi chọn được kẹo vị dâu, Dư Cảnh Thiên liền bóc vỏ rồi cho vào miệng, Tôn Diệc Hàng nhìn hàng loạt động tác này của Dư Cảnh Thiên liền dở khóc dở cười nói: "Không phải cho anh ăn sao?" Dư Cảnh Thiên phồng má nói: "Được, được, cho anh, cho anh ăn kẹo."

Ngay khi Tôn Diệc Hàng đang muốn nói em đều ăn hết rồi, anh ăn cái gì, Dư Cảnh Thiên đột nhiên đi tới, kẹo đã nằm trong miệng Tôn Diệc Hàng.

Dư Cảnh Thiên cười cười, trên mặt mang theo vẻ đắc thắng hỏi: "Tôn lão sư, kẹo ăn có ngon không?" lần này đổi lại là hai má Tôn Diệc Hàng phồng lên: "...."
__________
Ps: JoJo không bao giờ được ăn kẹo trong tay Tony nữa 😭


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net