54; 2005
btdung08:
lên phòng chưa?
dvh_1904:
em vừa lên
btdung08:
ừ nghỉ đi
dvh_1904:
đây rõ ràng không phải hẹn hò
btdung08:
ừ
sao đấy?
dvh_1904:
à sao đâu
em tự dặn bản thân mình thôi
btdung08:
🙂
trưởng thành lên được không?
dvh_1904:
em trưởng thành mà
thất tình em có khóc lóc gì đâu
btdung08:
chỉ uống rượu say xỉn chửi bới
dvh_1904 đã xem.
btdung08:
dù sao thì cũng cảm ơn vì hôm nay đã đi cùng anh
dvh_1904:
em đi vì khát rượu thôi
cảm ơn làm gì?
btdung08:
nhưng rồi không ai uống cả
dvh_1904:
ừ
btdung08:
sao không uống?
dvh_1904:
em muốn đưa anh về
btdung08 đã xem.
dvh_1904:
vậy thôi
có gì đâu
btdung08:
ừ
dvh_1904:
hôm trước em đọc được một câu
đại ý là
anh có biết yêu đậm sâu là gì không
btdung08:
là khi mất điện
em không tìm đèn, mà tìm anh?
dvh_1904:
à ghê
cũng có đọc sách cơ đấy
btdung08:
😒
nhưng hôm nay mất điện
có thấy thằng nào tìm tôi đâu
dvh_1904:
em đang dở ván 🤡
mà em cũng không sợ ma
btdung08:
vậy muốn nói gì 🥴
dvh_1904:
là anh tìm chinh trong bóng tối kiểu gì 😅
btdung08:
tiên sư mày
dvh_1904:
:))))))
btdung08:
này
dvh_1904:
?
btdung08:
anh khiến em buồn lắm đúng không?
dvh_1904:
sao tự nhiên hỏi thế?
btdung08:
hôm nay lúc gặp hải
thấy hải nhìn chúng ta rồi thở dài
anh đoán hải biết hết mọi chuyện
cũng thấy hải như thất vọng về anh
vì dù vô tình hay cố ý thì cũng làm tổn thương em
dvh_1904:
ông ấy lúc nào chẳng thế
mà có khi thở dài là vì tiếc cho anh và chinh đấy
chẳng liên quan đến em đâu
btdung08:
giá quay về như xưa thì tốt nhỉ
có năm chúng ta quanh quẩn với nhau
không yêu đương, không đau khổ gì hết
dvh_1904:
thật ra cũng không tốt lắm
vì kể cả ở thời điểm đó
em vẫn yêu anh
btdung08 đã xem.
dvh_1904:
thật ra em biết hiện giờ anh vẫn đang đau lòng
đó là chuyện cần nhiều thời gian để chấp nhận
nên cứ để mọi thứ tự nhiên đi
btdung08:
em không giận anh à?
dvh_1904:
vì từ chối em á?
giận cũng có thay đổi được gì đâu
ít ra thì em cũng mừng
vì vẫn có thể là chính mình thay vì là thế thân cho ai khác
btdung08:
anh thậm chí còn không dám bảo em đợi
dvh_1904:
ừ
vì chắc gì anh đã quên được người đó
em thất tình quen rồi, không phải bận tâm đến em đâu
btdung08:
xin lỗi
dvh_1904:
đừng xin lỗi mà
đó mới là những lời khiến em đau nhất
btdung08:
tại sao?
dvh_1904:
hì
vì nghe nó kiểu
xin lỗi vì vĩnh viễn sẽ chẳng thể cùng nhau
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net