Hạnh phúc của anh là được gặp em!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Em, tôi gặp em vào chiều Thu Hà Nội, gió se se và mối tình chớm nở từ đó, gặp em là hạnh phúc trời ban của tôi, còn duyên phận tôi chưa từng nghĩ tới





Chiều Hà Nội, ngày trời tháng 9 của mùa Thu, mùa đẹp nhất Hà Nội, tôi rất thích nó và em cũng thế. Chúng tôi hợp nhau nhiều thứ và gặp được nhau là duyên, duyên nữa khi tôi và em từ một trường đi ra, tôi được phân công giúp đỡ em khi em chuẩn bị hoàn thành để án tốt nghiệp




Tôi giúp em và mối tình chúng tôi bắt đầu từ đó, nhưng rồi số phận lại trêu ngươi, em mắc phải căn bệnh quái ác "Ung thư máu", em phát hiện nó khi tôi đi nộp đề án giúp em, nó xảy ra nhanh, nó cướp em đi khỏi tay tôi, chớp nhoáng như chưa từng xảy ra




Mẹ em nói, em đi cũng là duyên số, duyên số không cho em sống thì trời sẽ hướng em một hướng khác, em hiền lành có lẽ sẽ được làm thiên thần, một thiên thần đáng yêu hơn bao giờ hết. Duyên là duyên, về được với nhau là duyên, đến với nhau cuối đời là phận nhưng có lẽ phận không cho chúng ta đến với nhau cuối đời



Ngày em đi, cũng là một chiều Thu Hà Nội, gió bấc rét buốt, có lẽ trời cũng buồn khi em đi, cũng phải, em xinh đẹp, hiền lành thế cơ mà, thế mà số phận lại trêu nhau em nhỉ?



Em đi, em bỏ lại tôi, bỏ lại giấc mơ đang dở dang, nhưng anh sẽ thay em viết tiếp ước mơ đó, sẽ cùng em viết nên câu chuyện lịch sử, dù rằng con đường hiện tại và sau này... chỉ còn mình anh




Gặp em, yêu em đã là phúc của anh, nên dù kiếp sau, em vẫn yêu anh, em nhé?








Pun lại ngoi lên rồi đây, đã hơn 1 tuần rồi Pun mới lên , không thể ra chap, xin lỗi ạ!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net