Thông điệp từ món quà
Người đã nói sẽ nắm tay anh suốt đời giờ em đã nắm tay cô gái khác vào lễ đường.
Anh đã đợi chờ em. Nhưng em đã đợi chờ ai
____________
Tiến Dũng lang thang ở một góc phố thân thuộc. Có lần anh và em đi ngang đây, trời đã đổ một cơn mưa. Và mấy hôm trước cũng một cơn mưa mang em đi xa anh mãi.
Hứa yêu anh suốt đời cũng là em, rời xa anh cũng là em. Bây giờ góc phố này chỉ còn anh chơi vơi. Em hiểu được nỗi đau lúc này của anh không.
Tiến Dũng nhắm mắt bước thật nhanh qua con phố như muốn xóa hết nỗi đau mà người con trai ấy đã mang lại cho anh. Dù anh đau lắm, cảm giác bị phản bội có lẽ là cảm giác đau đớn nhất.
Làm sao để anh và em trở lại như ban đầu. Làm sao trở về những ngày anh có em. Ngày anh có thể cầm tay em qua những con phố. Không. Không thể trở về nữa. Vì em đã mơ một giấc mơ không phải anh. Vì chúng ta đã không còn đi chung một lối. Anh chợt nhớ đến những câu hát anh đã nghe ở đâu đó
Em vẫn là em, anh vẫn là anh
Nhưng không còn là của nhau nữa rồi
Em hết yêu anh từ bao giờ. Hay năm tháng ấy...chắc gì ta đã yêu nhau.
Tiến Dũng vào một cửa hàng tiện lợi mua mấy chai rượu rồi đi bộ về khách sạn.
Anh rót từng ly rượu rồi uống cạn nó. Có những ly anh rót tràn ra ngoài nhưng anh không quan tâm. Cũng như anh không cần phân biệt đâu là rượu đâu là nước mắt.
Anh thấy mình đã ngắm men ngà ngà, nhưng sao anh thấy đầu óc mình tỉnh kì lạ.
Anh thoáng thấy hình bóng Đức Chinh nhìn anh mĩm cười. Nhưng rồi cũng cũng mờ dần. Anh đưa ly rượu về phía cậu, anh nở một nụ cười. Rồi anh uống cạn ly rượu đó.
Tiến Dũng chợt nhớ đến ai đó.
___________
Văn Đức và Đình Trọng bước xuống sân bay đã nhận được cuộc điện thoại của Đức Chinh bảo tìm Tiến Dũng gấp. Nhưng cả hai không phải Đức Chinh, không ai rành chổ này cả.
Văn Đức gọi cho Ngọc Hải là anh họ của mình đang ở đây ra giúp.
- Cậu ấy mất tích à - Ngọc Hải hỏi
- Không chỉ là mất liên lạc thôi - Đình Trọng nói
- Hay anh giúp mấy em trình báo police nhé - Ngọc Hải nói
- Được không anh - Văn Đức nói
- Chắc là được, mà hai đứa có hình của nó không
- Nè anh - Đình Trọng đưa điện thoại cho Ngọc Hải
- Tiến Dũng sao
- Anh có gặp nó sao - Văn Đức hỏi
- Có, vào tối hôm qua. Lúc anh đi trực ở bệnh viện về. Anh rất ấn tượng với anh ấy
- Tại sao
- Anh có một bệnh nhân, cậu ấy và bạn trai bị tai nạn xe hơi, người yêu của cậu ấy đã qua đời. Cậu ấy bị đứt dây thần kinh thị giác cần phẫu thuật. Nhưng cậu ấy không chịu phẫu thuật cho đến khi gặp được người yêu.
- Rồi sao nữa - Văn Đức hỏi
- Anh cứ lấn cấn chuyện đó hoài nên lúc anh về vô tình làm đổ cà phê lên áo khoác của Tiến Dũng . Cậu ấy thấy mặt anh thất thần nên hỏi anh. Anh thấy gương mặt của cậu ấy tạo cho người ta ta cảm giác thoải mái nên đã kể hết cho cậu ấy nghe. Sau đó...
- Mặc dù anh không có lỗi nhưng anh cảm thấy anh phải có trách nhiệm trong chuyện này em ạ. Bạn trai cậu ấy cũng là do anh cấp cứu. Nhưng cuối cùng đã chết trong lúc phẫu thuật do suy tim
- Anh là một bác sĩ tốt đấy
- Em nghĩ anh nên làm gì bây giờ
- Anh cứ làm tốt công việc của em là được. Ở đây anh biết chổ nào bán chuông gió Nhật Bản không.
- Có chi em
- Dắt em tới đó đi em sẽ giải quyết chuyện này giúp anh
Ngọc Hải dắt Tiến Dũng đến một cửa hàng bán đồ lưu niệm Nhật Bản. Cửa hàng có một cái tên rất dễ thương Yamada'house. Anh chủ ở đây là một người Nhật Bản chính hiệu. Sau một hồi lựa tới lựa lui Tiến Dũng chọn một chiếc chuông gió có hình hoa đào. Rồi nhờ Ngọc Hải dắt mình tới chổ bệnh nhân của anh ấy.
**********
Tiến Dũng mở cửa sổ ra vì đây là lầu bốn nên trong đêm gió thổi nhè nhẹ. Anh treo chiếc chuông gió lên. Vì có gió nên tiếng Furin vang lên.
- Ai đó - Văn Hậu nằm trên giường nghe tiếng Furin bừng tỉnh, trở về với hiện tại
- Anh tên Tiến Dũng, anh là bạn của Quang Hải, em là Văn Hậu phải không
Nghe tới Quang Hải, Văn Hậu bỗng ngồi bật dậy.
- Em cứ nằm đó, em đang bị đa chấn thương - Tiến Dũng cầm hai tay đỡ Văn Hậu nằm xuống
- Quang Hải đang ở đâu, sao anh ấy không đến gặp em vậy anh
- Cậu ấy bị rất nặng cậu ấy phải sang Mỹ chữa trị. Trước khi đi cậu ấy có nhờ anh gửi cho em cái Furin này
- Ở đây chỉ có em với anh em không cần nói dối em đâu - Giọt nước mắt lăn trên hàng mi của Văn Hậu
- Sao em lại khóc vậy, đừng khóc - Tiến Dũng dịu dàng lau nước mắt cho Văn Hậu
- Anh Hải đã mất rồi phải không anh, anh không cần giấu em. Trong lúc em giả vờ ngủ,anh Duy Mạnh (anh trai Quang Hải) đã lỡ lời nói với anh trai em (Hồng Duy).
- Nếu em đã biết như vậy thì tại sao em lại không phẫu thuật
- Cuộc sống của em không có anh Hải cũng chỉ một màu u tối thôi. Vậy phẫu thuật hay không có khác nhau không anh.
- Nhưng anh lại có suy nghĩ khác em đấy. Em đã đọc quyển sách Tạm biệt em người cũ, anh yêu người khác nhé, chưa
- Dạ rồi, chính anh Hải đã mua quyển sách đó từ Việt Nam đem qua cho em.
- Anh nhớ tác giả đã viết "Tình chỉ đẹp khi tình còn dang dỡ. Giữa cuộc đời có trăm ngàn lí khiến một mối tình tan vỡ. Có thể còn yêu, có thể hết yêu nhưng cái kết luôn là chúng ta không thể ở bên nhau nữa. Dù trên đường đời, chúng ta có thể vô tình va vào nhau. Nhưng không phải lần va nào cũng có thể đem đến người cùng ta đi suốt cả cuộc đời". Em biết không anh có một mối tình hơn ba năm. Bọn anh thậm chí lời chia tay còn chưa thốt lên. Nhưng cậu ấy ngày mai sẽ kết hôn. Nhưng anh không trách cậu ấy.
Anh không buộc em phải quen Hải đi. Nhưng hãy xem hãy là động lực được không. Một động lực để em có thể bắt đầu lại cuộc sống mới. Anh biết chắc chắn rằng em rất muốn Hải được hạnh phúc. Nhưng...em đang làm Hải không hạnh phúc đó. Cả em, anh đều mong người mình yêu được vui vẻ. Và anh tin Hải cũng vậy. Em chấp nhận phẫu thuật nhé.
-...
- Em cứ suy nghĩ kĩ đi nhé. Có lẽ anh phải về đây
- Tại sao anh lại tặng em Furin
- Anh có một người em nó tên là Tiến Dụng. Nó rất thích Furin, ở nhà anh bên Việt Nam có khoảng một trăm cái Furin đó. Nó mang thông điệp "anh sẽ mãi yêu em"
- Nó có hình gì vậy anh
- Đợi em phẫu thuật xong em tự nhìn là biết. Anh bảo hết với mọi người không ai được nói nó như thế nào cho em biết đâu. Anh đi nhé.
________
- Sao đó Văn Hậu đã đồng ý phẫu thuật
- Rồi anh có liên lạc gì với Tiến Dũng không - Văn Đức hỏi
- Không em, nhưng anh gặp cậu ấy lúc cậu ấy đang đi bộ, có thể cậu ấy thuê khách sạn gần đó. Chúng ta có thể đi từng khách sạn hỏi.
- Vậy mình đi tìm đi. Khoan để em gọi Tiến Dụng đã - Văn Đức nói.
//////////////
Furin hoa đào
Ước mơ của mình
Chào mừng sự xuất hiện của Văn Hậu
Comment cho mình biết bạn nghĩ gì nha
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net