Cách nhau một khoảng trời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã được bao lâu kể từ lần cuối ta nhắn lời yêu rồi nhỉ?

Anh là kẻ dối trá.

Viên kẹo ngọt ngào của anh đã nằm ngón tay áp út của người khác rồi.

Và người đó không phải Ruhan, vĩnh viễn chẳng thể là Park Ruhan.

.

.

.

Vì trẻ ngoan chỉ biết ngoan ngoãn chờ thì sẽ chẳng biết cách tự vòi vĩnh lấy kẹo.

Nhưng dù gì thì đôi khi hạnh phúc không nhất thiết là đời ta có nhau.


End.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net