08/03/2018

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phiên ngoại yen

Mọi người ngày lễ vui vẻ,  ngày hôm nay trở lạnh, nhưng không có ảnh hưởng tới dục vọng muốn đi ăn của chúng ta, sau khi nàng tan lớp thì tới chờ ta ra, nàng ngồi ở trên ghế sopha xem sách, thật ngoan, thật ngoan.

"Cậu tới bao lâu rồi?" Ôm cổ nàng từ sau ghế.

"Nửa tiếng rồi, cậu làm xong chưa?" Nàng ngẩng đầu lên xấu hổ nhìn ta.

"Xong rồi, đi thôi! Cậu muốn ăn gì?" Thuận thế hôn trán nàng.

"Không phải nói đi ăn ăn vặt sao?" Nàng vươn hai tay ra sau kéo cổ ta xuống.

"Được, lên đường thôi!"

Bây giờ không có bận rộn như vậy nữa, dù sao vẫn muốn nàng đi ra ngoài một chút, đường dành riêng cho người đi bộ rất nhiều người, rất nhiều đồ ăn, chúng ta chẳng qua là đi xem náo nhiệt một chút, không có ý định ăn.

Thời tiết lạnh, nàng đem mũ áo khoác tròng lên đầu, thấy phía trước có đồ ăn ngon liền không nhịn được đi lên trước nhìn, sau đó phát hiện ta không có ở bên cạnh nàng, nàng sốt ruột xoay người, thật ra ta ở bên phải nàng, chẳng qua là cái mũ chặn lại tầm mắt của nàng, nàng xoay qua bên trái ta liền bước phải bên phải, nàng xoay qua bên phải là liền bước qua bên trái, hoàn toàn không thấy được ta, nàng sốt ruột, bắt đầu ở tại chỗ xoay vòng tìm ta, thật ra thì ta ở bên cạnh xoay với nàng, nhìn hành động ngây ngốc đáng yêu như thế của nàng ta rốt cuộc không nhịn  được cười ra tiếng. 

 "Cậu hù chết tớ, tớ cho là cậu không thấy tớ, cậu thật là xấu!" Nàng giống như đứa bé ủy khuất muốn khóc tựa vào trong ngực ta.

"Doãn tiểu muội, cậu thật đáng yêu chết, ha ha." Ta nở nụ cười, gắt gao ôm lấy nàng.

Không cần bữa tối lãng mạn dưới ánh nến, chỉ cần nàng ở bên cạnh, ăn thức ăn ngon, cũng là một loại hạnh phúc, mượn danh ngày lễ đi ra ngoài thả lỏng một chút, Nháo tỷ còn mời chúng ta đi ăn, Biểu muội cũng đưa tới một bộ microphone với rất nhiều đồ ăn ngon, một ngày vui vẻ.

[*Ôi chao, Mạt bảo bảo đáng yêu chết mất /////// ]

[21:57:25]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net