#1. A promise that cannot be changed

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bible đến bên em vào một đêm tối.

Ánh sáng hắt ra khỏi ánh đèn tivi nhập nhoàng và mờ mịt hệt như bản R&B không biết đã lần thứ bao nhiêu Build nghe. Trên chiếc giường to lớn là đống draft lộn xộn. Màn hình máy tính vẫn rực sáng những dòng chữ chuyên ngành mà Bible chẳng muốn hiểu. Điện thoại hiện lên vài dòng thông báo trên nền ảnh là em và Bible đứa đầu to đứa đầu nhỏ biến dạng chẳng thành hình mà anh chẳng thể ngừng Build lén dùng filter chụp mình. Anh bật cười, tay vuốt nhẹ lên sống mũi cao thẳng của em.

Ngốc.

Và thương mến cả đời của anh ơi, em nghe này.

Anh nguyện dùng trăng, dùng trời, dùng đất để ôm lấy Build những ngày hốc mắt em hoe đỏ.

Anh nguyện là mây, là nắng đưa hình bóng Build đến thiên đàng xa mờ kia để những thiên thần trên đó biết rằng dưới trần thế còn một thiên thần khác đẹp đẽ đến nhường nào.

Anh nguyện dùng phúc vận cả đời anh có được, mong cho em một đời bình an chẳng đoái hoài đến những đau khổ và nước mắt lăn dài.

Anh nguyện đến bên em vào những đêm tối như thế này, chỉ để ngắm nhìn gương mặt anh thương nhiều hơn một chút. Vì anh biết rằng ngày mai anh đi rồi, từ nay về sau chẳng còn ai ở bên cạnh em thương nữa.

Trân quý này,

Mai anh đi rồi, sau này những ngày mưa chợt đổ mà em quên mất chẳng mang ô, xin đừng gọi Bible.

Mai anh đi rồi, sau này những ngày nắng gắt khiến em mỏi mệt mà thèm vô cùng cái mát lạnh của cơn mưa, xin đừng gọi Bible.

Mai anh đi rồi, sau này những đêm dài khóc đến mệt nhoài vì nhớ anh, xin đừng gọi Bible.

Mai anh đi rồi, khi thuốc lá và cà phê không cuốn trôi đi được hình dáng anh trong đầu em thương nữa, xin đừng gọi Bible.

Mai anh đi rồi, trong men rượu tàn đêm đông buốt giá đến thịt cắt xương tan, xin em đừng gọi Bible.

Trái cấm giữa địa đàng, anh chẳng thể nào thắng nổi Eve.

Người khác thế giới, Chúa nhất định sẽ không cho anh thêm một cơ hội để ôm lấy em. Vậy nên nếu em gọi anh, anh sẽ phá cổng thiên đàng mà đi mất.

Vì phàm trên đời, trân quý nhất với kẻ trộm là kim cương và ngọc bích. Giọt nước mắt mà anh thương hơn cả đá quý mà rơi xuống, kẻ trộm này sẽ bất chấp tất cả mà đón lấy chúng chôn vào sâu thẳm trái tim, khảm sâu đến mức chẳng kẻ nào trên đời lấy được ra nữa.

Và thế thì Chúa sẽ bắt cả em đi, mà anh thì lại chẳng nỡ để Người làm vậy.

Vậy nên, mai anh đi rồi, sau này dù có bão có giông, xin em thương đừng gọi tên anh.

Em này,

Build là đứa trẻ ngoan mà, phải không?

Xin lỗi vì chẳng thể bên em cả cuộc đời, em cứ sống tốt, em thương nhé.

Anh xin quỳ gối mà thề với cả càn khôn, với hết thảy ngàn vạn ánh sao trên trời, dù chúng chẳng sáng bằng mắt Build rằng, anh sẽ đứng rất yên chờ em thương năm 80 đến với anh nơi thiên đàng.

Và anh lại là anh của tuổi 24, em lại là em của tuổi 28.

Chúng ta lại yêu và được yêu.

Và trong mắt anh và em chẳng còn có ai trên đời.

Và tên trộm cuối cùng cũng đã lấy được viên ngọc, kẻ hèn mọn ấy chẳng còn mong gì hơn trên cuộc đời.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net