Ayato x Thoma ( phần 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ ngày hôm ấy , Ayato luôn xuất hiện tại quán coffee của Thoma vào một thời điểm nhất định trong ngày , Thoma từ đó cũng có khách quen là anh . Thỉnh thoảng , anh và cậu sẽ ngồi nói chuyện phiến sau giờ làm việc , hay cùng nhau đi mua một vài món đồ khi rảnh rỗi  , cậu cũng sẽ nhờ anh thử một vài món bánh hay một ly đồ uống mới tại quán . 

                          ------------------

Hôm nay , Ayato tan làm sớm , ''Muốn ăn tối cùng Thoma ghê'' là điều đầu tiên  mà anh nghĩ đến , nghĩ là làm , anh gọi điện cho cậu ngay : 

-Alo , Thoma , tối nay cậu rảnh không?

-Có , hôm nay quán em tan sớm , có chuyện gì không anh ?

-Tôi muốn mời cậu cùng ăn tối ấy mà , với lại cũng có chút chuyện muốn tâm sự , cậu có đồng ý không? _ dựa người vào cửa kính xe ô tô , tay anh cầm điện thoại , tay còn lại dút túi quần , miệng nhả khói theo từng câu nói trông rất ra dáng mỹ nam . Bây giờ cũng là tháng 11 rồi , trời đã trở lạnh , tuyết bắt đầu rơi theo từng đợt xuống nền bê tông của thành phố , khoác chiếc khăn quàng cổ đỏ thẫm , anh lái xe tới quán coffe . Đương nhiên là sau khi Thoma đồng ý rồi:)))

           ------------------------------

Bước ra từ quán coffee, cậu đã thấy anh đứng chờ săn ở đó , lon ton chạy lại , miệng vẫn hỏi:

-Anh chờ em có lâu không? _ mặt cậu đỏ ửng vì lạnh , ''quên mang khăn quàng với áo ấm rồi'' cậu nghĩ thầm .

Dịu dàng quàng lên chiếc khăn ấm, anh trách nhẹ cậu:

-Lần sau nhớ mang khăn đi đó!

-Vâng vâng , em nhớ rồi .

Nhìn hai người họ cứ như một đôi vậy á (/  >o<) / khiến cho bao con dân hủ nữ đi ngang qua đó điêu đứng trước màn ảnh hường phấn này . Vị ngọt ngào mà ấm áp đến lạ trong chất giọng của Ayato mang theo chút ôn nhu sủng nịnh chỉ dành cho mình Thoma thôi đó !

Mà cậu vẫn ngây thơ nghĩ rằng bạn bè làm vậy với nhau là bình thường  ;-;))). Đến quán ramen hai người gặp nhau lần đầu ( là quán ở chap trước đó:)) , như có một sợi dây vô hình đã kéo hai người tại nơi này mà hầu như lần nào họ cũng tới để thưởng thức món ramen đặc biệt của chủ quá , cũng như  có một mối lên kết  đặc biệt xích họ lại gần nhau . 

Món ramen đặc biệt của ông chủ thực sự rất ngon nhé . Sợi mì dai mà mềm , được nhào nặn từ khi còn là cục bột trong tay một người thợ tận tụy với nghề tạo ra sợi mì mịn màng giống cách Ayato chạm vào Thoma  , luộc chín vừa phải trong nước sôi với thời gian không quá ngắn cũng chẳng quá dài cho một tình yêu để mỳ đạt được độ chín hoàn hảo . Nước dùng từ tảo bẹ , vảy cá ngừ khô , cùng với một vài nguyên liệu chắt lọc tinh túy hòa quyện với từng sợi mì cùng xá xíu đầy đặn , trứng luộc béo ngậy mà không ngán cùng chất xơ từ rau xanh khiến tô mỳ trông thật quấn hút.

Ăn xong , thanh toán tiền xong , Ayato rủ Thoma đi dạo để cùng tâm sự . Theo chân con đường trên phố , một bên phố  xá nhộn nhịp, đông đúc bao nhiêu thì bên kia càng yên tĩnh bấy nhiêu , bầu không khí yên tĩnh đó lại có cảm giác lãng mạng đến lạ . Anh bỗng lên tiếng :

-Nè Thoma, cậu đã từng yêu ai chưa?

-Y-yêu á?

-Ừm. . .

-Chắc là chưa , mà sao tự đưng anh hỏi vậy:)??

-Tôi đang yêu một người .

Câu nói tưởng chừng như rất  bình thường lại có sức công phá mạnh mẽ với Thoma , trái tim lành lặn của cậu bỗng dưng nổ tung thành từng mãnh rơi xuống trong lòng cậu giống như bất ngờ bị Klee ném bom. Tai sao vậy? Em với anh chỉ là bạn thôi mà ? Tại sao em lại đau đến vậy khi anh nói câu đó? Cố gượng một nụ cười :

- Vậy hả , chắc người đó thật may mắn ha~_ mảnh vỡ trái tim cậu tan ra như viên đá mùa hạ dưới tiết trời nắng nóng .

-Tôi tính cuối tuần này tỏ tình mà sợ người ấy từ chối , cậu thấy tôi có tiền đồ không?

-Ai lại từ chối anh chứ :< , đẹp trai nè , giàu nè , tương lai sáng lạn nè ,  . . . bao nhiêu cô muốn bên anh còn không được nói gì là từ chối chứ:)))_ dù trên khuôn mặt vẫn hiện hữu nụ cười , vẫn giọng nói ấy , nhưng thoáng qua là chút run rẫy , chút sợ hãi không rõ nguyên nhân của cậu ẩn sau vẻ mặt đó .

-Cảm ơn cậu nhé , thôi cũng muộn rồi , về thôi._ Ayato lên tiếng.

-Ừ , về thôi.

            ----------------------

Úp mặt xuống cái gối trên giường , từng gọt nước mắt nhẹ nhàng xâu thành từng chuỗi vòng xinh đẹp , nhưng nó mang một màu u buồn đến lạ . 

CÒN TIẾP



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net