#5: [Blackfeather Lore] Nụ hôn tình yêu thất bại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phinn nhai nhai cây tẩu thuốc của mình nhìn miếng mồi câu lơ lửng trên mặt nước hồ phẳng lặng. Hắn ngồi trên một hòn đá, mắt lim dim, thế nhưng chỉ cần một chú cả mắc câu thì chắc chắn sẽ không thể thoát khỏi móng vuốt của hắn.

Ở bãi cỏ bên cạnh, Blackfeather xếp vòng quanh nàng công chúa bằng những bông hoa mà anh ta vừa hái. "Nhìn cô ấy kìa", Blackfeather thì thầm trong sự trầm trồ. "Liệu nàng đã phải là người quyến rũ nhất mà ông từng thấy? Tóc nàng. Làn da trắng. Những ngón tay búp măng, làm sao mà họ có thể giữ chặt chiếc gương quý của nàng! Cặp lông mày của nàng, đẹp tựa như muốn nói...muốn nói..."

"...để tôi ngủ," Phinn nói.

"Không, không phải thế. Có một...lời thách thức trong vẻ mặt của nàng. 'Chàng có dám làm những gì cần phải làm?' Có, thưa công chúa nhỏ, ta..."

"Ý tôi là, để yên cho tôi ngủ", Phinn vừa nói vừa nghiến hàm răng sắc. "Anh bắt tôi thức cả đêm với cái vụ bắt cóc công chúa của anh rồi đấy."

"Sao ông có thể nghĩ tới chuyện ngủ ngon lành khi mà một cuộc phiêu lưu mới đang bắt đầu thế nhỉ?" Blackfeather tiếp tục màn kịch lãng mạn có phần sến của mình bằng cách quỳ gối xuống cạnh công chúa và vuốt tóc cô vòng ra phía sau tai. "Khi nào người đẹp cần sơ cứu? Đừng lo, cô gái của ta. Có Blackfeather đây rồi." Cùng với đó, anh ta uốn và chạm môi vào môi nàng công chúa.

Phinn đã ngáy.

Susie, yên vị thoải mái trên mũi Phinn, hói một bài ca buổi sáng thánh thót.

Một con cá chép đỏ thò đầu lên khỏi mặt ao để kiểm chứng mấy con giun câu.

Công chúa Malene không hề cử động.

"Kì lạ thật đó", Blackfeather nói, Phinn giật mình thức giấc. "Có cái gì đó sai sai về nụ hôn."

"Cũng có thể không phải, chắc do kỹ thuật của anh đấy", Phinn nói, trong lúc nhìn chăm chăm vào con cá chép. "Hôn là một nghệ thuật. Tất cả là phải nhờ đến cái răng cửa đó."

"Tôi cảm thấy thương cho những người phụ nữ tộc troll đó."

"Tôi chưa bị cằn nhằn lần nào đâu nhé," Phinn nói trong lúc giật cần câu lên.

"Thôi nào. Bữa sáng của ta đâyyyyy. Ăn con giun ngon lành đó đi mà, lẹ lên".

"Sự tỉnh táo của ông sẽ phá hỏng những phút giây lãng mạn tinh tế như thế này mất", Blackfeather nói, và cúi người xuống công chúa một lần nữa, lần này anh hôn công chúa lâu hơn.

Susie chén một con ruồi trong tai Phinn một cách ngon lành. Con cá chép đang rỉa mồi.

Công chúa Malene vẫn không động đậy.

"Lố bịch!" Blackfeather bực tức. Anh ta khoanh tay trong khi Phinn cất con cá vào thắt lưng.

"Có gì đó không đúng với cô ấy, vì tôi là người hôn giỏi nhất vùng đất này mà."

Phinn nâng chiến lợi phẩm đang dãy dụa của mình lên, nhưng Blackfeather quá chán nản để quan tâm. "Có khi cô ấy cần phải thức giấc để tận hưởng nó," Phinn gợi ý.

"Đó là mục đích của nụ hôn mà", Blackfeather hét lên, Susie giật mình. "Để đánh thức nàng dậy".

Con cá chép chết.

"Nụ hôn đâu có đánh thức công chúa. Ai kể cho anh cái điều vớ vẩn ấy?" Phinn cắn phần đầu bữa sáng của hắn và nhai trong lúc lắc lắc cái đầu của ông bạn.

"Không phải thế à?"

"Đương nhiên là không. Chỉ có cách cù lông của thiên thần vào chân cô ấy. Lông màu xanh là tốt nhất".

Susie gật đầu tán thành.

"Đó...đó quả là hợp lý!" Blackfeather thở dài nhẹ nhõm. "Thế sao những người khác lại có tác dụng với nụ hôn của tôi nhỉ? Giờ đây, chúng ta tìm đâu ra những cái lông xanh nổi tiếng ấy nhỉ?"

"Đánh tôi đi. Không nhiều thiên thần bỏ lại mấy sợi lông vũ ở đây đâu. Mà anh quan tâm làm cái gì? Tôi nghĩ chúng ta là kẻ bắt cóc cô ấy chứ có phải người hùng của cô ấy đâu."

"Chúng ta không thể nhận được nhiều tiền thưởng khi nàng còn bất tỉnh."

"Trông như anh thích cô ấy hơn".

"Thích nàng? Thân, Phinneas ngọt ngào. Khe nứt giữa anh hùng và hèn hạ không rộng, nhưng lại rất sâu."

"Cẩn thận không là anh sẽ rơi khi nhảy qua nó đó". Phinn nhai phần còn lại của con cá chép. Và như thói quen, Phinn ngủ trưa. Chắc chắn Phinn không còn chú ý, Blackfeather nắm tay công chúa.

"Ta sẽ là người khiến nàng thức giấc, công chúa", anh thì thầm. "Ta không quan tâm cuộc phiêu lưu sẽ dẫn ta đến đâu."

Còn tiếp...vào một ngày nào đó​


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net