15. Tổn Thương Không Biết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vô Tri Thương Hại
(Tổn thương không biết)

Tác giả: Phượng Hoàng Nhi
Thể loại: hiện đại, đồng nhân
Ghép đôi: Kiryu Zero x Kurenai Maria, Hiou Shizuka
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

Kurenai Maria là một đứa trẻ yếu ớt... Từ nhỏ cha mẹ và tộc nhân đã nói như vậy.

"Yếu ớt không giống Huyết Tộc..." Đây là bạn đồng trang lứa thì thầm.

"Thân là quý tộc, lại chẳng ra gì!" Đây là chỉ thị các trưởng lão The Council of Elders truyền xuống.

"Rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở đâu, sao ta có thể sinh ra hậu đại như vậy!" Đây là cha mẹ nhỏ giọng oán giận.

Kurenai Maria không phải không biết, có lẽ vì sức mạnh yếu ớt và thân thể nhỏ gầy, cô càng quen với việc an tĩnh trốn trong góc lắng nghe lời nói của mọi người. Cô biểu hiện rất vô hại, thế nên Huyết Tộc thành niên hiếm khi để cô vào lòng. Có lẽ ở trong mắt họ, yếu ớt khía cạnh nào đó cũng đồng nghĩa với ngu xuẩn đi.

Thế nên, cô kỳ thực trưởng thành hơn bất cứ kẻ nào từng nghĩ, đã sớm không tín nhiệm thế giới này, cũng căm hận thân phận của mình.

Nếu là thuần huyết, cho dù nhỏ tuổi lại yếu ớt, cũng không ai dám coi thường. Thế nên, ở khi bị Shizuka-sama lựa chọn làm lọ, không phản đối, thậm chí biểu hiện cực kỳ hưng phấn và vinh quang.

Không phải mừng vì lọt được mắt xanh của vương giả thuần huyết, Kurenai Maria biết mình không có suy nghĩ tín ngưỡng thuần huyết, cô sở dĩ kích động, đơn giản là vì, cô không còn vô dụng, có thể có có thể không nữa.

Shizuka-sama không điên cuồng tàn nhẫn bất cận nhân tình như cô thường hay nghe được từ chỗ người lớn, mà ngược lại, khoan dung vô cùng. Đối đãi với linh hồn co quắp trong góc như cô, cùng đối đãi với thiếu niên tóc dài màu bạc đó, đều có thể nói là hòa ái dễ gần.

Shizuka-sama gọi thiếu niên đó là "người hầu đáng yêu của ta", nhưng Kurenai Maria loáng thoáng cảm thấy, Shizuka-sama hình như đang xuyên qua thiếu niên đó, nhìn một người không ở bên cạnh lại khiến nàng hứng thú vô vàn.

Khi Kurenai Maria biết người nọ là ai, là chuyện sau khi chuyển tới trường Kurosu.

Thông qua ánh mắt của Shizuka-sama thấy được Kiryu Zero, sung sướng và sát ý trào lên từ trong linh hồn của Shizuka-sama, khiến Kurenai Maria rụt cổ lại cũng bị lây nhiễm. Dưới sự sung sướng, Kurenai Maria lại run rẩy sợ hãi.

Cô không hiểu, xúc cảm hỗn hợp hủy diệt và thành toàn đó là gì, do sự hùng mạnh của thuần huyết, cô thậm chí còn không thể phân biệt được, tình cảm này là của Shizuka-sama hay là bản năng của cô.

Hunter tên Kiryu Zero, là hỗn hợp thể mâu thuẫn giẫm giữa giới hạn của LEVEL E và nhân loại, trên người y có một sức hấp dẫn vặn vẹo tối nghĩa, nhưng Kurenai Maria nhận ra được, y có một linh hồn thuần nhiên sạch sẽ. Kỳ diệu biết bao, linh hồn bị rạch nát ô bẩn, bản chất lại là giấy trắng tinh khiết.

"Chính là vì vậy, mới xinh đẹp." Shizuka-sama lẩm bẩm với mình, hoặc cũng là nói với Kurenai Maria. "Hoặc là hủy hoại y, hoặc là có được y..."

"Không!" Kurenai Maria thì thầm với mình.

Cô không muốn nhìn thấy Kiryu Zero bị phá hủy tự tôn và tín niệm, cho dù như vậy có thể khiến Kiryu Zero lấy thân phận người hầu của Shizuka-sama, rất gần bên mình, nhưng người như vậy, vẫn là Kiryu Zero sao.

Shizuka-sama sẽ chết, Kurenai Maria khó có thể tin được, càng khó tin được là, có người nói hung thủ là Kiryu Zero. Thiếu niên ấy không hề có năng lực giết Shizuka-sama, nhưng thuần huyết tử vong không ai có thể nghi ngờ.

Huyết Tộc Kurenai Maria đáng thương một lần nữa bị mọi người quên lãng... Giờ đây trên người cô bị gắn cái mác này. Ở lại Moon Dormitory, nhìn lũ quý tộc cao cao tại thượng đồng tình và thương hại, Kurenai Maria buồn nôn muốn ói. Kiryu Ichiru miễn cưỡng có thể xưng là đồng bạn, nay cũng không rảnh chăm sóc cô.

Kurenai Maria làm một chuyện dùng hết dũng khí cả đời... Cô vọt ra khỏi Moon Dormitory, đi tìm Kiryu Zero. Người nọ, kỳ thực rất mềm lòng, rất ôn nhu, nếu là y, cũng có thể có được cứu rỗi đi.

Lúc đó Kurenai Maria ôm suy nghĩ như vậy.

Khi Kiryu Zero nhìn thấy Kurenai Maria, theo bản năng cảnh giác, sau đó y nhận ra được, cô không phải Hiou Shizuka, chỉ đơn giản là một tiểu Vampire.

Ánh mắt Kurenai Maria tối xuống một chút, nhưng vẫn cố nặn ra nụ cười. "Có thể đi theo anh không?"

Kiryu Zero trầm mặc một phút, quay đầu rời đi.

Không cự tuyệt, đã đủ để Kurenai Maria thỏa mãn. Cô nhắm mắt đi theo Kiryu Zero, cẩn thận cực kỳ, không cách quá gần, cũng không quá xa.

Kiryu Zero hình như là làm lơ một người như vậy ở bên mình, việc mình thì mình cứ làm. Yuuki thấy cảnh này, đùa rằng Kiryu Zero có thêm một cái đuôi nhỏ, Kiryu Zero cũng không phản bác.

Kurenai Maria nghĩ, Kiryu Zero có lẽ, đại khái, cũng, có thể tiếp nhận cô đi.

Nhưng nửa tháng sau, lần đầu tiên Kiryu Zero chủ động nói với Kurenai Maria. "Đã tìm được chỗ dừng chân của Ichiru rồi, tôi sẽ nhờ người đưa cô tới đó, cô có thể yên tâm."

Kurenai Maria sững sờ nhìn y, trên gương mặt tú mỹ, lộ ra nụ cười gượng ép. "Phải không? Như vậy à... Cảm ơn cậu."

Thì ra, vì là Huyết Tộc nên không thể, vì là Kurenai Maria nên không thể.

Hi vọng xa vời cô khát cầu, được người nhớ, được người cần, được người tiếp nhận, tất cả đều là vô vọng.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net