1.2 Niềm khát khao tận hưởng cuộc đời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       - Đoạn thơ mở đầu bằng một bày tỏ đầy khao khát:
        Ta muốn ôm!
        Niếu điệp ngữ tôi muốn trong khổ  đầu bài thơ mang sắc thái van lơn khẩn khoản mà bất lực thì câu thơ Ta muốn ôm lại như lời tuyên bó dõng dạc, mạnh mẽ, kiên quyết tới cuồng nhiệt của niềm yêu khát khao chiếm lĩnh.
       - Câu thơ Cả sự sống bắt đầu mơn mởn là bổ ngữ nghệ thuật cho niềm khao khát được khẳng định trong câu thơ mở đầu Ta muốn ôm.
       * Tác giả muốn ôm, nhưng không phải một sựu sống đơn lẻ mà là cả sự sống - một sự thâu tóm, ôm trùm, chiếm lĩnh trọn venn đến ham hố, tham lam, không muốn bỏ sót, bỏ phí b6ất cứ điều gì.
       * Niềm khao khát ấy hướng về cuộc sống trong những trạng thái mới mẻ, non tơ, và luon tràn đầy nhự sống. Sử dụng nghệ thuật chuyển đổi cảm giác, một thủ pháp nghệ thuật quen thuộc của thơ tượng trưng, nhà thơ đã biến cái không thể thành có thể, khiến vẻ đẹp trừu tượng của cuộc sống hiện ra cụu thể, sống động, đầy cám dỗ, là nguyên nhân cho niềm say mê khao khát của thi nhân. Nhờ đó, sự sống vốn trừu tượng đã hiện ra mơn mởn, non tơ như một cấy đời tràn đầy nhựa sống; sự sống vốn vô biên, vô hạn bỗng như được thu vào vòng tay khao khát của thi sĩ.
       - Sau câu thơ ít nhiều còn mang tính khái quát về niêm khát vọng ôm trùm sự sống, nhà thơ bày ra trước mắt người đọc một bức tranh đời tuyệt diệu, quyến rũ vô cùng như để lý giải thật thuyết phục nguyên nhân cùa niềm yêu va nỗi khát khao:
         Ta muốn riết may đưa và gió lượn
         Ta muốn say cánh bướm với tình yêu
         Ta muốn thâu trong một cái hôn chiều
         Và non nước, và cây, và cỏ rạng

         Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
        Cho no nê thanh sắc của thời tươi
        - Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
        * Trong bức tranh ấy, cảnh vật phong phú, đa dạng, khi biến ảo như mây, vô hình như gió, khi hữu hình, tươi tắn như cỏ cây, khi mênh mang như non nước, khi xinh xắn như hoa bướm...- tất cả đều tràn đầy hương thơm và ánh sáng để làm nên một xuân hồng đầy thanh sắc.
       * Cảnh vật cũng đều được nhìn trong ánh mắt say đắm của một trái tim yêu, được soi chiếu lăng kình của tình yêu, vì thế mà đẹp tình tứ và quyến rũ. Niềm yêu say đắm ấy được thể hiẹn thông qua phép nhân hóa và nghệ thuật chuyển đổi cảm giác khiến mây vốn là những ảo thế, bồng bềnh vô cảm mà lại mây đưa rạo rực; gió vốn vô hình, nay được hữu hình trong cảm nhận của thị giác để con người nhân ra gió lượn tình tứ; cánh bướm cũng biết ngả nghiêng say đắm trong tình yêu; thậm chí cỏ cũng trở thành cỏ rạng, sáng bừng, tươi tắn dưới chân người.
       * Có thể thấy niềm khao khát vội vàng tận hưởng và cơn lũ cảm xúc ào ạt trào dâng được thể hiện ngay trong âm hưởng, nhạc điệu của đoạn thơ. Theo đó , điệp ngữ Ta muốn lặp lại tới 5 lần, những điệp và, cho... lặp lai nhiều lần trong đoạn, thậm chí trong câu... đã tạo ra một tiết tấu gấp gáp, vội vàng, một giọng điệu sôi nổi, dồn dập, bộc lộ niềm khao khát mãnh liệt và sự vồ vập bồng bột không thể che giấu, kìn nén.
       * Phép điệp cũng phát huy cao độ giá trị biểu cảm trong câu thơ Và non nước, và cây, và cỏ rạng. Hương sắc cuộc sống tràn đày, phong phú và đẹp đẽ nên thâu nhận, vồ vập bao nhiêu cũng cảm thấy vẫn bỏ phí, như vẫn còn ít ỏi, vẫn muốn nhận thêm, hưởng thêm... Hiện tượng lặp không mấy khi có ở những câu thơ cổ điển hàm súc, nay đã phát huy cao độ khả năng biểu hiện niềm khát sống thèm yêu mãnh liệt của thi nhân hiện đại.
       * Hay trong hai câu thơ Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng/ Cho no nê thanh sắc của thời tươi, điệp từ cho đi kèm với những từ láy chếnh choáng, no nê, đã đầy... đã cực tả cảm giác tận hưởng tới mãn nguyện của niềm yêu. Thi nhân tựa như cánh bướm với tình yêu hút mật ngọt của đời, nhụy thơm của hoa trái, say đắm, nghiêng ngả trong thanh sắc của thời tươi.
       * Nếu hệ thống điệp từ, điệp cú pháp  trong đoạn thơ đã giúo Xuân Diệu thể hiện nỗi khát vọng, sự cuống quít, hối hả muốn nhanh chóng thâu nhânn cả sự sống vô biên trong vòng tay. Lúc đầu, thi nhân muốn giang rộng vòng tay cùng lời tuyên bố: Ta muốn ôm! - Sau vòng ôm mạnh mẽ, cuồng nhiệt hơn trong riết, đắm đuối khi muốn say cánh bướm tình yêu, để rồi khát khao dâng trào qua từ thâu như muốn chiếm lĩnh tuyệt đối, trọn vẹn khiến nước non, cỏ cây hòa nhận trong cả tâm hồn và thể xác. Xúc cảm tình yêu khát khao hạnh phúc lên tới tột đỉnh trong câu cuối:
          - Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
        *   Với tính từ hồng và động từ cắn,  niềm ham muốn vô hạn được thể hiện qua nghệ thuật chuyển đổ cảm giác. Trong đó, tác giải biến cái vô hình thành hữu hình, câu trừu tượng thành cụ thể. Khi ấy, mùa xuân không còn khái niệm trừu tượng chỉ còn thời gian, cuộc đời hay tuổi trẻ mà trở thành xuân hồng như một trái chín với sắc tươi thắm ngọt ngào, với hương thơm ngào ngạt, sự căng tràn quyễn rũ, khơi gợi cảm xúc say mê và niềm khát khao chiếm lĩnh.
------ Nếu Vội vàng là lời tự bạch của Xuân Diệu trước cuộc đời lúc bấy giờ, khắc họa rõ nét gương mặt riêng của con người thi nhân, thì đoạn cuối bài thơ chính là những nét tiêu biểu, sinh động của hồn thơ.

  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#thơ-ca