61 - 70

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

61, chương thứ sáu mươi mốt huynh đệ


Bởi vì 1 cơ giáp chỉ có thể chở được hai người nên Thanh Dương đành biến thành nãi báo ghé vào trước ngực Dịch Trạch, Tư Diệu Tiền bị đặt vào vị trí phó lái.Còn Tuyết Lang... Dịch Trạch quyết định để nó đuổi theo đằng sau cơ giáp, đây cũng là nhân từ lớn nhất mà Dịch Trạch có thể cho nó rồi .Khế ước thú dù sao cũng khác với yêu thú, một yêu tộc cho dù đã tu thành yêu anh cũng không thể trực tiếp xuyên qua tầng khí quyển ngao du trong vũ trụ. 1 kế ước thú cấp 8 đã có thể qua lại giữa các tinh cầu gần nhau . Tuyết Lang lại còn là thập cấp thánh thú, trước đây còn bị người ta đuổi bắt chối chết ở liên minh, sau lại bị rơi vào lỗ đen nên việc nó chạy đi chạy lại trong vũ trụ cũng chỉ là chuyện cơm bữa thường ngày. Hơn nữa khế ước thú trời sinh đã có giác quan thứ sáu, cực kỳ mẫn cảm với nguy hiểm nên khi chúng di chuyển trong vũ trụ có lẽ còn an toàn hơn là tinh hạm của con người di chuyển trong vũ trụ.Nói vậy không có nghĩa là thực lực của yêu thú kém hơn khế ước thú cùng cấp, nếu như yêu tộc cũng sinh hoạt trong hoàn cảnh tương tự như khế ước thú thì chúng cũng có thể làm những điều khế ước thú làm. Đây không phải là vấn đề về thực lực, mà là việc thích ứng với hoàn cảnh sinh tồn. Thật ra trong 1 trận quyết đấu sinh tử thì khế ước thú một lòng một dạ đi tăng cường cường lực công kích cũng không chắc sẽ thắng được yêu tộc thích dùng yêu thuật.Về Thanh Dương, y là khế ước thú lại còn có yêu thuật, y may mắn có được điểm mạnh của cả 2 loài trên.Dịch Trạch vốn định điều khiển cơ giáp đi nhanh một chút, nhưng chỉ cần thấy khoảng cách giữa Tuyết Lang và cơ giáp kéo dài thêm 1 tẹo là tiểu nãi báo liền dùng cái mũi nhỏ của mình củng củng vào ngực Dịch Trạch, còn dùng đôi mắt đen láy trông mong nhìn Dịch Trạch khiến tâm Dịch Trạch mềm nhũn.Bất quá bộ dáng khẩn cầu của tiểu nãi báo thật sự rất đáng yêu, mà đã lâu rồi Dịch Trạch không được ôm tiểu nãi báo tròn vo của hắn khiến tà niệm của hắn đã mọc lan tràn không khống chế được, hắn thường tăng tốc độ cơ giáp đem Tuyết Lang vứt ở phía sau rồi chờ nãi báo củng hắn.Thanh Dương cũng không phải kẻ ngốc, cứ như vậy mấy lần y đã nhìn ra chủ ý của Dịch Trạch, bất quá y cũng không vạch trần chỉ từ từ gây sức ép lên Dịch Trạch. Là 1sư huynh tiêu chuẩn có tuổi tương đối lớn và tâm trí tương đối thành thục , y vẫn nên dung túng cho sở thích hồ nháo của tiểu sư đệ 1 chút.Hai người bọn họ trong lòng đều rõ ràng lại đùa đến là vui vẻ chỉ khổ Tuyết Lang ở phía sau đuổi đến hộc máu. Thật ra thực lực của nó cũng không kém Dịch Trạch là bao , đáng tiếc Dịch Trạch đang dùng cơ giáp còn nó chỉ dùng 4 cái chân, nếu là cơ giáp bình thường nó có thể dễ dàng đuổi kịp, còn về phệ thiên...Chạy đến hộc máu cũng theo không kịp .Kỳ thật nếu Tuyết Lang trở về tinh cầu khế ước thú nó có thể trở thành bá chủ tiêu dao khoái hoạt 1 phương nhưng nó đã đáp ứng Thanh Dương theo Thanh Dương về thế giới nhân loại, học cách thích ứng với cuộc sống mới nên nó mới không thay đổi chủ ý. Từng có người nói với nó rằng là nam tử hán nói lời phải giữ lấy lời, tuy rằng nó không biết nam tử hán là cái gì, nhưng nó biết người kia không muốn nó vi phạm lời hứa.Lang Xu muốn vào thế giới của nhân loại cũng không đơn thuần là vì lời khuyên của Thanh Dương, đó cũng là quyết định của nó nữa. Nó biết sinh mệnh nhân loại không dài như nó, nếu không xảy ra biến cố gì cũng chỉ có thể sống 1, 2 trăm năm . Hai mươi năm trước, trước khi nó rơi vào lỗ đen , vẫn luôn có một người ở cùng nó, nó muốn đi tìm người này, không vì sao cả, chỉ là nó muốn đi tìm người này, nhìn người này 1 chút. (Ọ Ọ - ta nghĩ là thêm 1 anh công nữa)Nhóm người nhanh chóng di chuyển, không đến 2 ngày là đã về hành tinh Dorset. Cũng đã là 2 tháng kể từ khi bọn họ tách ra khỏi tiểu đội mạo hiểm , liên minh cũng đã tạo ra 1 hệ thống nhuyễn kiện mới để thay thế vạn độ đang trong trong quá trình thử nghiệm. Mà cũng vì vậy, việc hệ thống phản kháng triệt để chọc giận tầng lớp cao tầng của liên minh khiến mấy trăm công trình sư quang não ngày không ăn đêm không ngủ làm việc liên tục hơn 60 ngày mới thu hồi được hệ thống phản động về giam cầm trong 1 quang não, chờ đến khi hệ thống mới thử nghiệm tốt sẽ thiêu hủy hệ thống cũ.Mà cũng lúc này, thời gian nghỉ học của đại học St.Tres cũng đã dần chấm dứt. Một tuần sau khi thử nghiệm chấm dứt, đại học St.Tres sẽ khai giảng bình thường. Năm nay thời gian nghỉ đông và nghỉ tết âm lịch chỉ còn có 1 tuần mà ngay cả năm sau số ngày nghỉ cũng bị thu hẹp lại chỉ còn nửa tháng.Sau khi Dịch Trạch rời khỏi tiểu đội mạo hiểm tiến vào lỗ đen Trình Khải Á vẫn giải thích cho mọi người rằng, Dịch Trạch rời đi vì muốn tự huấn luyện 1 mình, nên y cũng yêu cầu Dịch Trạch sau khi trở về cần nộp lên vài năng lượng thạch cao cấp làm bằng chứng chứng minh hắn thực sự có đi huấn luyện. Đối với lời giải thích này, các thành viên của tiểu đội mạo hiểm chỉ bảo trì trầm mặc, Dịch Trạch dẫn bọn họ đi y ni cách mạn tinh hệ, bọn họ đều có được chỗ tốt, nhưng lại thấy được thứ họ không nên biết. Cho dù bọn họ không muốn che dấu cho Dịch Trạch thì bọn họ cũng phải che dấu để giữ lại tính mệnh của mình.Bị Mạnh Hoài dòm ngó, kế hoạch rời đi tiểu đội mạo hiểm thất bại, vì muốn mau chóng đi đến được y ni cách mạn tinh hệ cũng khiến mọi người giữ bí mật, Dịch Trạch lựa chọn phương án biến bọn họ trở thành đồng phạm. So với việc giấu diếm khiến người ta hoài nghi tạo ra nhiều phiền toái không cần thiết, không bằng nói rõ nguy hiểm khiến bọn họ không thể không giữ kín bí mật. Đi y ni cách mạn tinh hệ thì tất cả mọi người đều phạm tội, một khi bị người khác phát hiện, tổ chức sẽ không bỏ qua cho bất kỳ ai, tự nhiên sẽ không có ai dám nói ra một câu.Hoa Thiên Vũ cũng không về hành tinh Dorset , hắn mang theo Hoa Thiên Tề không biết đi tới nơi nào, bên ngoài mọi người cũng giải thích là hắn đi huấn luyện với Dịch Trạch, là 1 đội trưởng không thể để cho 1 mình đồng học khóa dưới gặp mạo hiểm được. Trên đường về hành tinh Dorset , Dịch Trạch đã liên lạc với Hoa Thiên Vũ, ước định thời gian tập hợp.Dịch Trạch đi đến địa điểm tập hợp đầu tiên, Tuyết Lang biến thành bộ dáng con người, giả thành người đang đi du lịch trên tinh tế thì gặp nạn. Đương nhiên họ cũng không phải nói dối Hoa Thiên Vũ , mà đây chỉ là 1 cách giải thích với liên minh. Về phần Hoa Thiên Vũ , Dịch Trạch cũng không cần giải thích rõ ràng, dù sao chỉ cần bọn họ không nhận ra Tuyết Lang là khế ước thú là được.Tuyết Lang học được cách thu liễm khí tức từ Thanh Dương, mà cảm xúc của Hoa Thiên Tề và phong hồ thì cực kỳ suy sụp , chúng không biết bên cạnh mình hôm nay có 2 thập cấp thánh thú. Bất quá chính chúng cũng nghi hoặc không hiểu vì sao hôm nay tâm lý mình lại không tốt?Sau đó Dịch Trạch đưa Tư Diệu Tiền vào cơ giáp của Hoa Thiên Tề, Lang Xu thì ngồi ở vị trí phó lái cơ giáp hắn. Vốn dĩ Dịch Trạch không muốn Tuyết Lang tới quấy rầy thế giới 2 người của hắn và nãi báo, bất quá bây giờ Lang Xu rất dễ để lộ ra dấu vết, không thể tiếp xúc với người khác được.Cho dù thực lực Hoa Thiên Vũ mạnh hơn Hoa Thiên Tề, nhưng Dịch Trạch vẫn đặt Tư Diệu Tiền vào cơ giáp Hoa Thiên Tề bởi vì hắn tin Hoa Thiên Tề hơn Hoa Thiên vũ.Cũng may trong 2 tháng ngao du ở tinh tế này thực lực Hoa Thiên Tề đã tăng không ít, cũng trầm mặc nội liễm hơn không ít, không biết trong khoảng thời gian này hắn và Hoa Thiên Vũ đã xảy ra chuyện gì.Sau khi bọn họ chuẩn bị xong tất cả thì cả đoàn bắt đầu trở về hành tinh Dorset.–Dịch Trạch biết nhất định có kẻ đang âm thầm giám thị Tư Diệu Tiền, để khi ký sinh thú bắt đầu được kích hoạt thì họ sẽ cho người bắt Tư Diệu Tiền về thu lấy ký sinh trứng. Sau khi trở lại hành tinh Dorset việc đầu tiên hắn cần làm là đưa Tư Diệu Tiền đến bệnh viện, quang minh chính đại đưa Tư Diệu Tiền đến bệnh viện. Tư Diệu Tiền là đối tượng bọn họ đã xuống tay, đột nhiên y lại rời khỏi hành tinh Dorset việc này đã bứt dây động rừng khiến người ta hoài nghi, bây giờ nếu hắn lại giấu Tư Diệu Tiền đi thì Hồng Hồ tử sẽ rất khó hành động. Ký sinh thú được cấy vào trong người Tư Diệu Tiền đã bị áp chế rơi vào trạng thái ngủ say, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không phát tác, không bằng mượn việc này mê hoặc đối phương cũng tiện cho hồng hồ tử làm việc. Nhưng tính đến trường hợp Tư Diệu Tiền tỉnh dậy không thấy hồng hồ thì cảm xúc có thể bị kích động, Dịch Trạch lại gọi đến vạn năm tiểu đệ Hà Thành Hâm , giải thích 1 chút, làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý rồi lệnh y phải canh giữ 24/7 bên người Tư Diệu Tiền. So với Dịch Trạch mặt than ít khi quan tâm đến người khác thì Hà Thành Hâm lại càng thích hợp để an ủi người khác hơn.Hà Thành Hâm nghe được tin tức hồng hồ tử còn sống bộ mặt lập tức trở lên vặn vẹo đến một trình độ bất khả tư nghị, miệng và con mắt rộng đến tận mang tai y như quỷ trong 1 bộ phim kinh dị.Dịch Trạch đánh 1 quyền lên bụng Hà Thành Hâm, y vội vàng xoa mặt khiến ngũ quan khôi phục lại như cũ."Hồng... Lão Đại BOSS còn sống?" khác với Dịch Trạch luôn tỏ ra ngang bằng với hồng hồ tử, Tư Diệu Tiền gọi khắc lai thụy đức, Hà Thành Hâm luôn dùng cái kiểu xưng hô nịnh nọt gọi hồng hồ tử vi là lão Đại BOSS, nghe nói là vì muốn biểu đạt sự tôn kính của hắn với hồng hồ tử.Trong tác trong á tinh hệ tuy Dịch Trạch thương tích chất chồng , có không ít cừu gia, nhưng cũng có rất nhiều người bội phục hắn, nguyện đi theo hắn, nhưng hắn lại đem những người đó ngăn cách khỏi thế giới của chính mình. Tư Diệu Tiền là 1 kẻ cuồng quang não, bởi mối quan hệ phức tạp với hồng hồ tử nên có rất ít người dám khi dễ y, cũng không có ai để ý tới y. Chỉ có Hà Thành Hâm là thuận lợi đủ đường trong tác trong á tinh hệ, toàn bộ tinh hệ không ai không biết hắn, cũng không ai đánh hay động chạm tới hắn, bất quá đồng dạng cũng không có ai tín nhiệm hắn. Nhìn thì thấy hắn quan hệ với ai cũng thực thân mật, trên thực tế hắn cũng cô độc y như Tư Diệu Tiền và Dịch Trạch.Có lẽ là bởi vì phần cô độc này, sau khi hồng hồ tử rơi vào lỗ đen, tác trong á tinh hệ bị người ta chiếm mất, mặc dù cả ba người bọn họ đều rời đi nơi đó nhưng cả 3 vẫn duy trì liên hệ với nhau. So với loại sinh hoạt chi diện bất chi tâm ở tinh tế hải tặc, Hà Thành Hâm càng thích tiếp xúc với Dịch Trạch và Tư Diệu Tiền, ít nhất y không cần phòng bị bọn họ ở sau lưng đâm y 1 đao.Sau khi bọn họ rời đi tác trong á tinh hệ, ba người bọn họ hợp lại thành một dong binh đoàn. Có lẽ do thói quen hoặc là do lạc thú, Hà Thành Hâm luôn luôn muốn sắm vai các loại nhân vật, giấc mộng của y là trong cuộc đời 200 năm này y có thể trải qua sinh hoạt của tất cả các loại người trên liên minh nên y vẫn luôn phụ trách thám thính tình báo; Dịch Trạch có giá trị vũ lực lớn nên hắn phụ trách vấn đề về tiền tuyến; còn Tư Diệu Tiền phụ trách hậu cần , che dấu hành tung của bọn họ.Đối với Hà Thành Hâm , Dịch Trạch và Tư Diệu Tiền là người nhà của y, vô luận như thế nào cũng sẽ không ruồng bỏ quan hệ cốt nhục huyết thống. Cho dù hồng hồ tử là như thế nào, mặc kệ Hà Thành Hâm có bao nhiêu sợ hắn, y đều sẽ vi hai người kia giết chết hồng hồ tử, đó cũng là lý do vì sao Dịch Trạch trực tiếp nói ra sự thật với Hà Thành Hâm.Nhưng y chưa bao giờ nghĩ Tư Diệu Tiền lại có gút mắc như vậy với hồng hồ tử, càng không nghĩ tới chính mình cư nhiên có một ngày sẽ hợp tác và hồng hồ tử."Yên tâm đi, ta có biện pháp ổn định tâm tình của hắn, ta gần đây đang nghiên cứu tâm lý học, đang định thể nghiệm một chút sinh hoạt của 1 nhà cố vấn tâm lý." Sau khi khiếp sợ qua đi Hà Thành Hâm lại khôi phục khuôn mặt mỉm cười ngọt ngào giống như bộ dáng quái dị vừa rồi không phải là của y.Dịch Trạch gật đầu: "Vậy giao cho ngươi ."Nói xong hắn mang nãi báo và Lang Xu ra khỏi bệnh viện, 1 câu nói này của Dịch Trạch vừa chỉ đến cảm xúc của Tư Diệu Tiền còn có bảo hộ an toàn của Tư Diệu Tiền. Hà Thành Hâm hiểu được, hắn càng hiểu rõ hơn thứ Dịch trạch giao thác cho y không chỉ là Tư Diệu Tiền, còn là tín nhiệm khó có được của Dịch Trạch.Cho dù 2 người kia ngạo kiều không chịu thừa nhận, Hà Thành Hâm cũng biết, bọn họ là huynh đệ.


62, chương thứ sáu mươi hai


Sau khi dàn xếp xong chuyện của Tư Diệu Tiền , hắn cần giải quyết cái đuôi Lang Xu này .Thanh Dương lại còn nói muốn nửa đệ tử này đi theo y, y là nhị sư huynh của đại đạo môn, y có trách nhiệm chiếu cố sư đệ của mình. Dịch Trạch rất muốn nhắc nhở Thanh Dương rằng y vừa mới thu 1 đồ đệ cho đại đạo môn, hắn hiện tại chính là thân sư đệ của Thanh Dương, chẳng lẽ y không chiếu cố "Thân" sư đệ mà lại chạy đi chiếu cố 1 đệ tử ký danh sao?Cũng may Dịch Trạch nhịn được xuống, hắn cũng không muốn Thanh Dương nhớ ra mình là sư đệ của y, Dịch Trạch tuyệt đối không muốn làm sư đệ củaThanh Dương.Nhìn Lang Xu theo ở phía sau, Dịch Trạch đột nhiên nhớ tới một người, có lẽ người này sẽ nguyện ý hỗ trợ chiếu cố Lang Xu, đồng thời cũng sẽ không tiết lộ thân phận Tuyết Lang.Vì Tư Diệu Tiền, hắn đăng ký ở biên cảnh rồi đi thẳng về bệnh viện chứ chưa báo danh ở trường học, hiện tại vừa lúc đi một chuyến, hy vọng có thể gặp người kia.Vừa rồi lúc đưa người đi bệnh viện hắn đã gây sức ép với Lang Xu đến gần chết, hiện tại lại muốn đi trường học, Lang Xu vừa nhìn thấy tàu bay đã nhe răng muốn hung hăng cắn vài hớp.Dịch Trạch lại bay tàu bay hăng hái hơn khiến Lang Xu ngồi trên xe cố nén cảm giác muốn nôn mửa, sắc mặt tái nhợt. Dịch Trạch dùng dư quang miết sắc nhìn nó, khóe miệng vừa nhếch lên 1 cung độ dài vài Nano đã cảm thấy nãi báo ở trước ngực mình không thích hợp.Hắn vội vàng dừng xe lại, Lang Xu lập tức tìm 1 góc bắt đầu phun, bất quá đã lâu lắm rồi nó không cần ăn gì, giờ chỉ có thể nôn khan. Dịch Trạch không để ý tới nó, ôm nãi báo từ trong ngực ra, thân thiết nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đầy bất mãn của nãi báo, nhẹ nhàng trấn an, thấp giọng hỏi ý kiến.Nãi báo nhảy vội ra khỏi tay Dịch Trạch, nhanh như chớp chạy sang bên cạnh Lang Xu cùng nó nôn khan.Dịch Trạch: "..."Sau đó, Dịch Trạch cũng không dám gây sức ép nữa, đi tàu bay với tốc độ của xe đạp trên địa cầu để nãi báo không cảm thấy khó chịu.Đến tốc độ của cơ giáp Phệ Thiên nãi báo còn có thể chịu đựng được, vì sao lại bị say xe chứ?Kỳ thật đạo lý rất đơn giản, cho dù Thanh Dương có thể ngự kiếm phi hành, nhưng kêu y ngồi trên xe ngựa y cũng thấy lảo đảo như vậy .Bọn họ di chuyển chậm chạp đến đại học St.Tres, sắc mặt của nãi báo và Lang Xu đã tốt hơn không ít, sau khi Dịch Trạch đăng ký ở chỗ bảo vệ xong, tằm mắt hắn dừng lại ở chỗ đại phì miêu đang lăn tròn ra ngủ vài giây.Nãi báo lập tức tỉnh táo, 2 lỗ tai nhỏ dựng thẳng đứng đằng đằng sát khí nhìn đại phì miêu.Đại phì miêu thật đáng thương a, cho dù nằm ở trong mộng cũng không được yên, trong mộng nó bị người ta nướng thành phì miêu thơm phức, bị lật tới lật lui trên lửa tý nữa thì bị chứng u buồn luôn.Luyến thú nghiện! Thanh Dương cong một móng vuốt trước ngực Dịch Trạch bất mãn mà hừ một tiếng.Dịch Trạch thấy tiểu nãi báo sinh khí tưởng y tức giận vì tốc độ phi hành lúc nãy vội tìm cách trấn an nãi báo của hắn.Vô sự xum xoe, phi gian tức đạo! Nãi báo tiếp tục hừ hừ, trong lòng băm đi băm lại đại phì miêu.Nếu Dịch Trạch hiểu được ý tưởng của Thanh Dương nhất định sẽ ngửa mặt lên trờ há miệng kêu oan. Hắn chỉ là thấy tư thế ngủ của đại phì miêu liền nghĩ đến bộ dạng cực kỳ đáng yêu ngửa bụng lên trời khi ngủ của nãi báo nên mới nhìn thêm một giây đồng hồ mà thôi.–Sau khi đăng ký xong Dịch Trạch đi về phía học viện nghiên cứu khế ước thú tìm phòng nghiên cứu của Hoa Sở.Hiện tại Hoa Sở đang nhận trị liệu cho các khế ước thú bị thương, rất nhiều khế ước giả có khế ước thú bị thương cũng sẽ tìm đến Hoa Sở chiếu cố, vết thương nhẹ thì được học sinh của Hoa Sở sử lý, vết thương nghiêm trọng thì do Hoa Sở tự mình chiếu cố.Biết có người vào cửa, Hoa Sở cũng không ngẩng đầu lên mà tiếp tục chuyên tâm băng bó miệng vết thương cho 1 bạo hùng cấp 7. Bạo hùng tính tình nóng nảy, không có việc gì liền nổ mạnh một chút. Vui vẻ thì nổ mạnh chúc mừng, tức giận thì nổ mạnh cho hả giận, uể oải thì nổ mạnh nâng cao tinh thần, thống khổ thì nổ mạnh dời đi cảm giác đau.Vì tính cách như vậy, có rất ít bác sỹ khế ước thú nguyện ý giúp bạo hùng chữa thương. Trị không hết danh dự bị hao tổn chỉ là chuyện nhỏ, nếu hơi hơi không để ý thì có thể ngay cả mạng sống cũng không còn.Nhưng mà khi Hoa Sở trị liệu thì bạo hùng này lại phá lệ dịu ngoan, miệng vết thương của nó thực nghiêm trọng, lại không được chữa trị trong thời gian dài đãbắt đầu hư thối , đầu tiên Hoa Sở nạo toàn bộ thịt thối xung quang miệng vết thương rồi mới bôi thuốc.Khế ước thú không giống với nhân loại, thân thể chúng nó tự có khả năng phòng ngự, để thời thời khắc khắc có thể thanh tỉnh tránh các nguy hiểm nên thuốc gây tê hay các dược vật tương tự không có hiệu quả với chúng. Nếu muốn gây tê chochúng thì đầu tiên cần sử dụng dược vật kích thích thần kinh nhưng nó cũng gâytổn thương lớn cho khế ước thú nên nếu không phải tình huống tất yếu thì không ai gây tê cho khế ước thú. Việc này cũng khiến quá trình trị liệu cho khế ước thú trở nên cực kỳ thống khổ , thậm chí kế ước thú có thể phát cuồng. Rất nhiều bác sỹ khế ước thú có đạo đứcnghề nghiệp trong quá trình chữa trị không chịu gây tê cho khế ước thú nên đã bịkhế ước thú phát cuồng tạo thành thương tổn không thể vãn hồi.Trong đó bạo hùng vốn có tánh khí táo bạo, khả năng tạo thành thương tổn cực lớn nên có rất nhiều bác sĩ không muốn chữa trị cho nó. Mà khi Hoa Sở trị liệucho bạo hùng cũng không dùng thuốc gây tê, bạo hùng chỉ dựa vào ý chí và lực nhẫn nại mà chống lại đau đớn tận xương cốt này.Dịch Trạch tận mắt nhìn thấy đồng tử bạo hùng tan rã, miệng mở rộng ra, móng vuốt không ngừng run rẩy, hiển nhiên là nó thừa nhận cực đại thống khổ. Thống khổ này không chỉ có đau đớn khi trị liệu mà còn là đau đớn do nó cố gắng áp chế bản tính của mình.Bạo hùng nổ mạnh kỳ thật chỉ là một loại bảo hộ bản thân, dùng phương thức này để phát tán cảm xúc nhanh chóng ngưng tụ trong cơ thể đồng thời áp chế năng lượng trong cơ thể. Nhưng giờ nó thà liều mạng khống chế năng lượng trong cơ thể không được bùng nổ, thà rằng chính mình khổ sở cũng không chịu thương tổn đến Hoa Sở.Biểu tình Lang Xu trở nên thập phần cổ quái, nó đi đến phía sau Hoa Sở triển lộ khí thế của mình với bạo hùng. Uy áp của thập cấp thánh thú làm cho tất cả cáckhế ước thú trong gian trị liệu đều không chịu nổi, bạo hùng mới vừa rồi còn liều mạng giãy dụa lúc này giống như chết ghé vào giường trị liệu tròng mắt cũng sẽ không chuyển.Hoa Sở khẽ nhíu mày nhưng động tác lại không ngừng lại, cũng không quay đầuchỉ nói: "Cho dù là trả thù, cũng chờ ta chữa khỏi bạo hùng rồi nói."Ngữ khí lạnh nhạt như vậy, thái độ Hoa Sở khiến người ta cảm thấy như tính mạng của y còn kém hơn 1 cọng lông của những khế ước thú trong gian trị liệu này.Lang Xu nhe răng nanh, bàn tay run lên vài cái, lại ngoan ngoãn thu hồi uy áp trên người, an tĩnh nghiêm túc nhìn nhìn Hoa Sở.Bạo hùng vừa rồi phải chịu sợ hãi kích thích nên sinh ra càng nhiều năng lượng, đã đến lúc không thể không bạo phát. Bất luận 1 thầy thuốc nào cũng có thể nhìn ra trạng thái lúc này của bạo hùng, bất cứ ai cũng sẽ lập tức đình chỉ trị liệu, mặc kệ việc bạo hùng nổ mạnh có thể khiến vết thương trở nên càng nghiêm trọnghay không.Chỉ có Hoa Sở, y dùng cánh tay hoàn hảo sờ sờ lông đã có chút dựng đứng củabạo hùng, nhẹ giọng nói: "Không cần sợ, ta có lồng phòng hộ, sẽ không chết."Mỗi bác sĩ khế ước thú y đều được liên minh cung cấp lồng phòng hộ, nhưnglồng phòng hộ tốt chất mà liên minh có thể cung cấp hiện nay cũng không thể chống lại được uy lực từ vụ nổ mạnh của bạo hùng. Hoa Sở đích xác sẽ không chết, nhưng ngũ tạng của y sẽ bị uy lực từ vụ nổ mạnh gây tổn hại.Nghe vậy bạo hùng càng không thể để mình tùy ý nổ mạnh, gắt gao đem năng lượng khống chế lại trong cơ thể nhưng việc đó lại khiến cho năng lượng của nókhông chỗ phát tiết, sắp sửa bạo phát nổ mạnh .Lúc này một nhúm lông trắng trắng chui ra từ trong ngực Dịch Trạch nhảy xuống, nhanh chóng chạy đến trên giường trị liệu , hai chân trước đặt lên trên người bạo hùng.Năng lượng không chỗ phát tiết liều mạng lao vào thân thể nãi báo, bạo hùng thoải mái phát ra một tiếng ngâm.Không có hậu hoạn động tác của Hoa Sở càng thêm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net