12:tớ đợi cậu mà.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm đó về nhà. Ba anh điện anh.
-baba anh: Văn à. Hết năm nay con sẽ ra nước ngoài học.
-Văn: tại sao lại vậy( nghe như sét đánh ngang tay).
-Baba anh: không có tại sao hết. Con phải ra nước ngoài học. Không được cải.
-Văn: Dạ( buồn). Mà học mấy năm vậy ba?
-Baba anh: 2 năm.
-Văn: dạ, vậy thôi. Tạm biệt ba.
-Baba anh: ukm. Tạm biệt con.
-Văn: vâng.
Anh điện thoại kể cho Kỳ và Tường nghe.
-Văn: hay là em từ bỏ. Em không muốn làm cậu ấy buồn.
-Kỳ: không sao đâu. Em hãy cứ làm như kế hoạch đi. Cứ tin bọn anh. Em đi rồi bọn anh giúp em chăm sóc em ấy.
-Văn: vâng, em cảm ơn ạ.
-Tường+Kỳ: có gì đâu mà cảm ơn.
-Tường: vậy thôi bye nha. Đi chơi với Lâm đây.
-Văn/Kỳ: ukm, bye.
______________________________________
Thời gian thấp thoáng trôi qua. Cuối cùng cũng đã tới ngày quan trọng đó.
Sáng ngày 04/03/20xx
Cậu hôm nay thức rất sớm nha, trong lòng cũng rất hưng phấn nữa. Vệ sinh cá nhân xong cậu chạy xuống dưới nhà.
-Văn: Hiên bữa nay sao cậu thức sớm vậy?
-Hiên: cậu có nhớ hôm nay là ngày gì không? (Háo hức).
-Văn: ngày gì??
-Hiên: cậu không nhớ thì thôi( hơi hụt hẫn).
-Văn: tớ làm đồ ăn sáng xong rồi nè. Lại đây ăn nhanh rồi đi học.
-Hiên: ukm.
Hai người ăn xong rồi cùng nhau đi tới trường.

Ở Trường
-Lâm: chào Văn, Hiên( vẫy tay).
-Hiên: chào cậu( ỉu sìu).
-Văn: ukm, chào.
-Lâm: cậu sao vậy, bệnh à?( nhìn Hiên).
-Hiên: mình không sao.
-Lâm: vậy sao ỉu sìu vậy?
-Hiên: không có gì đâu. Mà Lâm này học xong mình đi chơi không.
-Lâm: oke oke.
_________giờ ra về____________________
-Hiên: Lâm ơi đi thôi.
-Lâm: ukm, Tường em đi chơi với Hiên nha(ra hiệu: nhớ chuẩn bị tốt nha).
-Tường gật đầu: ukm, em đi cẩn thận.
-Hiên: đi thôi( lôi Lâm đi).
Cậu kéo Lâm đi luyên thuyên về những chuyện hồi sáng. Xả hết nổi uất ức trong lòng cậu. Kể lể xong cậu định về nhà thì Lâm cản lại. Hai người kéo nhau đi chơi vui vẽ mà quên mất luôn thời gian.
2h chiều. 2 cậu đang ngồi ăn.
-Lâm: tớ đi vệ sinh cái nha.
-Hiên: ukm, cậu đi đi.
Lâm đi vào phòng vệ sinh. Móc điện thoại điện cho ai đó.
Tút..tút..tút..
-Tường: alo
-Lâm: lô. Bên đó xong chưa anh.
-Tường: gần xong rồi. Chừng nào xong anh nhắn cho em.
-Lâm: ukm, vậy đi. Bye anh.
-Tường: bye em.
Lâm đi về bàn ăn.
-Lâm: xong rồi. Cậu ăn xong chưa??
-Hiên: ăn xong rồi. Mình về thôi.
-Lâm: ơ khoan. Hay mình qua nhà Trình ca chơi đi. Anh ấy nói anh ấy ở nhà một mình.
-Hiên: vậy mình đi thôi.
Hai người qua nhà Trình chơi. Đang ngồi nói chuyện thì điện thoại Lâm kêu "ting~".
Lâm lấy điện thoại ra coi. Nội dung tin nhắn
-"bọn anh xong rồi dẫn cậu ấy về đây".
-"oke".
-" nhanh nha".
-"vâng".
-Lâm quay qua nhìn Trình nói: xong rồi đó anh.
-Trình: vậy mình đi thôi.
-Lâm: Vâng.
-Hiên: mình đi đâu vậy??
-Lâm: về nhà cậu.
-Hiên: đi thôi.
Trình ra lấy xe đưa hai cậu về nhà anh và cậu.

Phía anh
-Văn: lỡ không thành công thì sao?( hồi hộp).
-Tường: mày lạc quan lên chút đi, tao cá mày sẽ thành công.
-Kỳ: anh cũng nghĩ như Tường.
-Văn: cảm ơn hai người nhiều.
-Tường: có gì đâu mà cảm ơn. Mày bao bọn tao ăn một chầu là được.
-Văn: mày tối ngày chỉ được vậy.
-Tường: haha.
-Văn: mà như vậy. Hiên sẽ thiệt thòi. Chuyện em đi du học..( buồn)
-Tường: không sao đâu. Có Lâm và Trình lo cho cậu ấy mà.
-Văn: ukm.
Nữa tiếng sau ba người cũng đã tới nhà.
-Trình/Lâm: ơ quên, anh/tớ quên đồ rồi. Để anh/tớ đi lấy em/cậu vào nhà trước đi khỏi đợi anh/tớ.
-Hiên: vâng( gật đầu đi vào nhà).
-Hiên: ủa, Văn đâu rồi ta?? Nhà cũng không bắt đèn nữa.
Bỗng có một bàn tay nắm lấy hai tay cậu kéo ra sau.
-Hiên: ai vậy??( hơi sợ).
-Kỳ ép giọng mình xuống: tôi là ai không cần cậu quan tâm. Còn giờ đi theo tôi.
-Hiên: tôi sẽ không đi(vùng vẫy).
-Kỳ: nếu cậu không đi người bạn thân nhất của cậu sẽ gặp nguy.
-Hiên: được rồi. Tui sẽ đi (lo sợ).
-Kỳ: cậu đứng yên( bịt mắt cậu lại).
-Hiên: anh làm gì đó.
-Kỳ: im lặng và đi theo tôi.
Kỳ dẫn cậu tới một phần sân vườn được trang trí bằng đèn màu và bóng bay. Dẫn cậu đến giữa một cái vòng hình trái tim được làm bằng hoa hồng. Xung quanh là những ánh nến lung linh. Kỳ mở bịt mắt của cậu ra.
-Hiên: waa. Là ai đã làm vậy? (Cậu xoay đi xoay lại không thấy ai).
Bỗng
-Văn tay cầm bánh kem: happy birthday to you...chúc cậu sinh nhật vui vẻ.
Cậu xúc động rớt nước mắt.
-Văn: sao cậu lại khóc rồi(lau nước mắt cho cậu).
-Hiên: hức..tớ tưởng cậu quên rồi.
-Văn: tớ làm sao mà có thể quên được chứ( cười).
-Văn: mà Hiên ơi cậu nghe rõ này. (Anh quỳ xuống lấy bó hoa đã chuẩn bị và chiếc nhẫn trong túi ra. Lấy hết can đảm và nói) Hiên ơi. Tớ và cậu đã quen nhau rất lâu rồi. Cậu từ lâu đã trở thành một phần trong cuộc sống tớ rồi. Không có cậu, cuộc sống của tớ sẽ không có gì là ý nghĩa. Tớ thật sự rất yêu, rất yêu cậu. Cậu đồng ý ở bên tớ nhé. Cho tớ cơ hội được che chở bảo bọc cậu mãi mãi được không( ánh mắt mong chờ).
-Hiên mặt ửng hồng: tớ..tớ đồng ý(hạnh phúc, cười trong nước mắt).
-Văn: tớ cảm ơn cậu nhiều lắm. Tớ sẽ mãi bên cạnh, che chở và bảo vệ cậu(ôm chặc cậu). TỐNG Á HIÊN! ANH YÊU EM! CẢ ĐỜI NÀY CHỈ YÊU MỖI EM!
-Hiên: em..em cũng vậy( ôm anh).
-Văn chợt nhớ ra gì đó, sựng lại: nhưng mà..
-Hiên: sao vậy Văn? Có chuyện gì à??
-Văn: ba anh bắt anh phải đi du học( buồn).
-Hiên: không sao em sẽ đợi.
-Văn: 2 năm đấy.
-Hiên: không sao. Vì anh bao nhiêu năm em vẫn đợi.
-Văn: anh cảm ơn em nhiều lắm.
Mọi người chạy vào.
-All: sinh nhật vui vẻ tiểu Hiên.
-Hiên: cảm ơn mọi người( cười vui vẻ).
-Văn: giờ thì nhập tiệc thôi.
-All: OK!
Trong buổi tiệc.
-Hiên: mà nãy ai đã bịch mắt em vậy?
-Trình chỉ Kỳ: là anh ấy.
-Hiên: làm em sợ muốn chết😥😥.
-Kỳ: haha. Anh diễn sắc quá mà.
-Trình: anh mà. Hay lắm.
Mọi người ăn uống vui vẻ.

Tới ngày anh đi.
-Hiên: anh qua bển nhớ giữ gìn sức khoẻ nha hức.
-Văn: em đừng khóc mà. Chờ anh nha em hai năm sau anh sẽ về, hỏi cưới em và rước em về nhà.
-Hiên: dạ, em biết rồi hức( ôm anh).
Anh cũng ôm cậu vào lòng. Viềng mắt anh đã đỏ hoe, nhưng anh không thể khóc. Anh phải mạnh mẽ lên. Anh không muốn làm cậu lo lắng. Cậu vẫn vùi đầu vào trong lòng anh khóc nức nỡ.
-Văn: hảo nín đi mà. Anh qua bển sẽ điện cho em liền nha.
-Hiên: um.
Tiếng thông báo của sân bay đã vang lên. Anh bỏ cậu đứng đó và bước đi. Chiếc máy bay đã cất cánh. Cậu được Kỳ và Trình đưa về nhà. Cậu cũng đã dọn về nhà bama ở và đã nói chuyện của anh và cậu cho hai gia đình biết. Họ chẳng những không phản đối mà còn rất ủng hộ.
Đêm hôm đó
Tiếng chuông điện thoại vang lên.
-Hiên: alo.
-Văn: anh mới vừa tới nè.
-Hiên: chỗ ở thế nào rồi anh?
-Văn: cũng không tòi. Mai anh sẽ đi xem trường.
-Hiên: vâng.
-Văn: Hiên này.
-Hiên:hả??
-Văn: anh nhớ em quá à.
-Hiên: em cũng vậy( mắt cậu đã đỏ hoe).
-Văn: em làm sao vậy. Em đừng khóc mà.
-Hiên: vâng.
-Văn: bên em đã trể rồi. Ngoan đi ngủ đi. Bảo bối của anh.
-Hiên đỏ mặt: em biết rồi. Anh ngủ ngon nha.
-Văn: hảo. Em tắt máy đi.
-Hiên: vâng.
Cậu tắt máy lên giường nằm nghĩ về anh và thiếp đi. Anh cũng vậy. Mới rời xa nhau có mấy tiếng mà đã nhớ nhau tới vậy rồi cuộc sống sau này chắc cũng không ít khó khăn đâu. Kể từ ngày hôm đó. Hai người đều điện video call cho nhau rất lâu. Ngày nào cũng điện. Cuộc sống hai người cứ trải qua như vậy. Cho dù cách xa nhau đến đâu đi nữa, thì trái tim họ vẫn hướng về nhau thôi.
_______2 năm sau_____________________
Tại sân bay
-Hiên: Văn cuối cùng anh cũng về rồi. Em nhớ anh lắm( chạy lại nhào vào lòng anh)
-Văn: anh cũng nhớ em nhiều lắm. Bảo bối ơi( hạnh phúc, ôm chặt cậu).
-Tường+Lâm+Kỳ+Trình: ngọt vậy đủ rồi😑😑. Mừng cậu/em đã về.
-Văn: ukm. Mình đi về thôi( nắm tay Hiên).
-Lâm: okee
-Văn: về nhà ra mắt bama rước bảo bối về nhà nào.
-Hiên: anh kì quá à( ngại).
-Văn: haha. Bảo bối ngại cũng dễ thương quá à.
-Tường+Lâm+Kỳ+Trình: đồ thứ umêêê.
-Văn: rồi sao? mấy người không được vậy tức à.
-Tường+Lâm+Kỳ+Trình: không thèm nhé.
Cả bọn trên đường về nhà đầy ấp tiếng cười.
1 tuần sau. Tại nhà của anh và cậu. Hai gia đình đã có mặt đầy đủ. Và còn có vô vàng quà cáp. Gia đình cậu thắc mắc.
-Baba cậu: có gì mà anh chị đem nhiều đồ qua vậy??
-baba anh: chúng tôi qua đây hỏi cưới bảo bối nhà mấy người.
-Baba cậu: sao lại vội vậy?
-Baba anh: tại thằng con trời đánh của tôi á hzzz
-Baba cậu:???
Tối hôm qua tại nhà anh.
-Văn: bama giờ bama có chịu cho con cưới Hiên nhi không.
-Mama anh: từ từ đi, con và Hiên còn nhỏ mà.
-Văn: con không chịu đâu. Hiên nhi đẹp như vậy dễ thương như vậy con không rước em ấy về nhà sớm lở có người cướp thì sao. Con lại đẹp như  vậy, gái theo con quài mệt mỏi lắm. Cưới Hiên nhi về là họ biết con có chủ sẽ tự động dạt ra à.
-baba anh: con ơi sao mày tự luyến dữ vậy. Không có chuyện đó đâu mà lo.
-Văn: bama cho con cưới em ấy đi mà!!(van xin).
Hết hồi tưởng
-Baba anh: vậy là nó đi theo tụi tôi làm nhàm. Bó tay với nó luôn rồi. Nên qua đây hỏi cưới bảo bối nhà ông.
-Baba cậu: haha. Hai đứa nó đồng ý thì mình tiến tới thôi tôi cũng không có ý kiến gì.
-Văn: vâng, con cảm ơn bác nhiều hìhì.
-Mama cậu: rồi định chừng nào tổ chức hôn lễ đây?
-Hiên: con để cho bama chọn ớ.
-Văn: em ấy sao con như vậy.
-Mama anh: trời ơi con ơi sao con umê dữ vậy. Dữ cho mình chút xíu sĩ diện đi con( đưa tay lên đở chán).
-Văn: đã muốn cưới vợ thì cần gì sĩ diện.
-mama anh: ta cạn lời.
-All: haha.

1 tháng sau lễ cưới được diễn ra.
Phòng trang điểm của cậu.
-Lâm: Hiên của tớ bữa nay đẹp dữ ta.
-Hiên: cậu không đẹp à?
-Lâm: hìhì.
-Trình: vậy là bảo bối của ca sắp đi theo người ta rồi( sụt sịt).
-Hiên: rồi em sẽ về thăm ca mà. Em có đi luôn đâu( mĩm cười, ôm chầm lấy anh).
-Trình: bảo bối của ca lớn thật rồi.
Bên phòng anh
Anh nãy giờ đứng ngồi không yên cứ 5 phút là lại hỏi giờ.
-Văn: mấy giờ rồi?
-Tường: sao mày hỏi quài vậy? Từ từ coi tao phan cho mày ăn chiếc giày bây giờ.
-Văn: tại tao nôn nóng tí thôi mà.
-Tường:😑😑😑.
-Văn: hay mình qua bển con thử đi.
-Tường: Mày có gan thì mày đi đi tao không dám.
-Văn: vậy tao đi một mình.
Anh đi qua bển, vừa tới cửa phòng thì Lâm đi ra.
-Lâm: ê đi đâu đấy.
-Văn: tớ muốn gặp Hiên nhi, cho tớ gặp em ấy một chút đi mà.
-Lâm: không.
-Văn: đi mà.
-Lâm: không là không. Tin tớ đạp cho cái là khỏi cưới vợ không(dơ chân ra).
-Văn: về thì về( lủi thủi về phòng).
Đám cưới diễn ra hết sức suôn sẽ. Từ sau ngày đó. Anh và cậu cũng đi về nhà riêng ở. Anh và cậu cùng nhau đi đến rất nhiều nơi. Tình cảm của họ ngày một tăng cao, người này nhường thì người kia sẽ nhịn. Đôi khi cậu cũng dở tính trẻ con của mình ra một chút, anh cũng có lúc ghen bậy ghen bạ. Nhưng cuối cùng hai người họ vẫn yêu thương chăm sóc bảo vệ nhau. Anh và cậu đều đã có công việc của riêng mình và sống một cuộc sống đầm ấm.
Gia đình KỳTrình TườngLâm cũng đã kết hôn rồi. Kỳ Trình đã ra nước ngoài sinh sống. Tường Lâm cũng đã có nghề nghiệp ổn định và một cuộc sống hạnh phúc.
__________End________________________
Vậy là truyện này kết thúc rồi. Mn muốn mình ra thêm truyện nữa ko ạ. Nếu muốn thì cứ bình luận ạ. Truyện ngắn hay dài, cp nào cho mn chọn ạ, nếu hợp thì mik sẽ làm. Cảm ơn vì thời gian vừa qua đã ủng hộ truyện của mik🙆❤❤.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#vănhiên