Vắng chồng phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vắng Chồng phần 1

Sáng nay Phong dậy khá trễ, đầu óc vẫn còn bị chầu rượu bia tối hôm qua hành hạ. Nằm trên dài trên giường, Phong lẩm bẩm:

- Chỉ tội nghiệp vợ mình…

Nghĩ vợ mình chắc giờ này đang ở dưới nhà chuẩn bị sẵn bữa sáng rồi, Phong lót tót đánh răng, rửa mặt rồi hồ hởi xuống nhà dưới. Phòng khách, phòng ăn vắng vẻ, yên ắng khiến Phong ngỡ ngàng. Phong phì cười :

- Quên mất ! Hôm nay thứ 2…

Rồi Phong chợt thấy mảnh giấy nhỏ để trên bàn ăn cùng bát phở nguội lạnh tự khi nào

- “Em đưa con đi học rồi lên công ty luôn, em có mua cho anh bát phở sáng, nước lèo em để trong nồi bắc sẵn trên bếp rồi. Anh hâm lại mà ăn cho nóng. Nếu tranh thủ được thời gian thì trưa em về anh nhé.”

Phong thở dài

Cùng thời gian đó, ở nhà vợ chồng Tuấn – Thu:

- Anh Tuấn nhà em dạo gần đây khác lắm, em cảm thấy như thế. Không biết là do công việc hay gì nữa. Em lo quá chị Hương àh – Giọng Thu như nghẹn lại

Ở đầu dây bên kia, Hương – chị gái của Thu nhẹ nhàng trấn an đứa em

- Chắc là do công việc đấy em ạh, sao em không thử hỏi thẳng thắn Tuấn xem sao, lựa thời điểm thích hợp em nhé, đừng đoán già đoán non, không tốt đâu em.

- Nhưng em linh cảm là đúng mà, chị cũng biết linh cảm của em có bao giờ sai đâu. Em nhất định phải tìm hiểu cho ra mới được – Thu gạt nước mắt, nói bằng giọng bướng bỉnh

- Em gái của chị ơi, dù gì cũng phải bình tĩnh chứ em, biết là bản năng của chúng mình thường là đúng nhưng ghen tuông lúc chưa có chứng cứ gì trong tay thì chỉ tổ hại mình, hại gia đình thôi. Bây giờ em cứ thẳng thắn hỏi Tuấn đi đã.

- Dạ… Em sẽ nghe lời chị - Thu kiềm lòng

Thu là nhân viên kinh doanh bất động sản, từ ngày lấy chồng và có đứa con gái, được sự đồng ý của chồng, Thu ở nhà nội trợ để được toàn tâm toàn ý chăm sóc chồng con. Có thể nói cuộc sống của gia đình cứ êm đềm hạnh phúc trôi qua như thế cho đến tận bây giờ, khi lần đầu tiên Thu nghi ngờ chồng ngoại tình. Nửa tháng nay Thu thấy chồng lạnh nhạt rất nhiều, bữa cơm thì như người mất hồn, trở nên ít nói hẳn đi. Đã vậy dạo này còn bày đặt nhậu nhẹt khuya nữa chứ, quan hệ vợ chồng cũng vì thế mà gượng gạo, bình thường 1 tuần vợ chồng ít nhất cũng chăn gối 2 lần, thế mà hơn 2 tuần nay chỉ mới quan hệ có 1 lần duy nhất, quan hệ mà chồng cứ đờ người ra xong rồi than mệt, ngủ khò, chẳng thèm ôm ấp vợ như mọi khi. Ban đầu Thu cứ nghĩ chắc do chồng làm việc nhiều quá nên cũng nguôi ngoai, nhưng linh cảm của Thu mách bảo có điều gì đó chẳng lành…

Sáng nay, như thường lệ, sau khi chồng đi làm, con gái thì đến trường thì Thu tất bật lo việc nhà cửa, quét dọn, giặt giũ. Đến gần trưa, cô sửa soạn đi đón đứa con gái tan học, tiện sẵn ra siêu thị cách nhà mấy cây số để mua đồ ăn và một số thứ linh tinh luôn, để cho tiện, sau khi đón con xong, cô chạy về nhà cho đứa con gái vào nghỉ ngơi rồi cô mới quay xe đi siêu thị. Đang bon bon trên đường thì Thu chợt thấy dáng một người đàn ông trông quen thuộc đến đỗi lạ thường vừa rẽ vào 1 con hẻm nhỏ, chiếc xe ấy, cái áo ấy, đích thị là anh Tuấn chồng cô rồi, nhưng giờ này chồng mình không ở cơ quan mà đi đâu ẩy nhỉ ? Thu tức tốc vụt ga đuổi theo. Sau vài lần rẽ, Thu thấy chồng mình dừng lại trước 1 căn nhà nép mình kín đáo trong hẻm, mà tấm bảng hiệu để trước cửa làm cô choáng váng: “Nhà nghỉ Yến Thi”

- Chuyện gì thế này ? Sao lại như thế được ? – Người Thu như run lên bần bật, trong đầu cô lúc này chẳng nghĩ được gì mạch lạc ngoài những câu hỏi dồn dập cứ muốn xé nát ruột gan cô

Mất khoảng dăm ba phút gì đó, nhưng đối với Thu như lâu lắm, cô mới định thần lại được. Nhanh chóng như hổ rình mồi, cô chạy xe nép vào một góc, đứng lặng lẽ quan sát và kiên nhẫn chờ đợi… 10’, 15’ trôi qua, cái nắng hừng hực dường như vẫn không làm Thu suy suyễn, mồ hôi nhễ nhại, mắt vẫn chú ý theo dõi xung quanh. Kia rồi ! Một người phụ nữ dáng cao ráo với gợn tóc uốn rất đẹp chạy ngang qua Thu và dừng cái xịch trước cửa nhà nghỉ, vì ở khoảng cách tương đối xa cộng với ánh nắng gắt nên Thu không thể nhìn thấy rõ mặt, chỉ biết là ả ta chắc là nhân viên công sở nào đó dựa theo bộ đồ trắng tinh tươm mặc trên người. Trong chừng 1/1000 giây, Thu quyết định táo bạo, cô chạy sang gửi xe ở 1 khu chung cư gần đó rồi đi bộ vào nhà nghỉ. Vừa bước vào đến cửa, nhân viên tiếp tân niềm nở với Thu

- Dạ, em chào chị, chị đến đợi bạn phải không ?

- …Àh…ừh… - Thu tần ngần – Cô liếc mắt sang cửa thang máy ngay cạnh quầy, thang máy đang đứng ở tầng số 3

- Dạ, em gửi chị chìa khóa phòng 402 chị nhé, chị vào thang máy lên tầng 4 rồi rẽ phải – Nhân viên tiếp tân nói

- Em ơi, cho chị lên cao thế ? Chẳng là chị hay đi với bạn ở tầng 3, tầng 3 còn phòng nào trống không em ? – Thu nhanh trí

- Dạ, tầng 3 hả chị ? Trên đó là phòng lớn chị nhé. Đây ! Em mời chị lên phòng 302 vậy.

Cầm chìa khóa bước vào thang máy, Thu run lên bần bật, phần vì máu ghen nổi hừng hực, phần vì hồi hộp, lo sợ. Ông bà ta thường có câu: “Giận quá mất khôn” nhưng dường như trong tình huống này, Thu ý thức rất rõ việc mình đang làm. Thang máy đến lâu 3, vừa bước ra, Thu giật mình khi cánh cửa phòng 301 bật mở, kèm tiếng cười nói vui vẻ. Một cặp tình nhân trẻ đi sượt qua Thu, lúc này vẫn còn chết lặng. Lấy lại bình tĩnh, Thu quan sát xung quanh, tầng khách sạn chỉ có 3 phòng, phòng 301 vừa trả xong, Thu ở 302, vậy thì chỉ còn phòng 303 còn lại thôi… Khẽ ghé tai sát cửa phòng 303, Thu nghe giọng nói ồ ồ bên trong, giọng đàn ông, nghe giống giọng Tuấn chồng cô lắm, vậy bây giờ làm gì nữa đây ? – Thu phát cuồng. Cứ đứng nghe trộm như vầy, nhân viên nhà nghỉ lên bắt gặp thì phiền, cô không còn cách nào khác là phải vào phòng của mình, hy vọng cái vách ngăn không quá dày để cô có thể nghe được âm thanh bên cạnh. Nhanh chóng khóa trái cửa phòng lại, Thu lấy cái cốc đặt trên bàn cạnh giường ngủ rồi đặt lên tường, áp sát tai vào đáy cốc nghe ngóng. Sau một hồi tập trung, tưởng tượng ra đủ thứ âm thanh, Thu mới thực sự nghe được một vài âm thanh rệu rạo: dường như là tiếng chụt choẹt nhè nhẹ lẫn với tiếng cọ xát của vật gì đó với nhau tạo nên tiếng sột soạt đều đều….

Thu vẫn áp tai vào tường để nghe , tiếng đôi tình nhân vẫn thở ra đều đều....

- A... ư... ư ơi... ư... ư... a... a..

“Từ từ thôi anh ơi!! Ơ ơ… a…từ từ thô..ô…ôi nào!!”

“Sướng không em? Sướng không em? ự ự….” “ư… a… sướng quá đi… a… a…a…”

“Cho em nữa đi anh! Mạnh nữa đi anh!! Ơ ơ….ơ….anh!!!”

Những tiếng rên rỉ ỉ ôi lại tiếp tục vang lên.

“Ơ…ơ…nữa đi anh….nữa…ơ…nữa đi…..”

nghe những tiếng dục vọng của đôi tình nhân đang say sưa mê muôi .Thu không kìm được cơn giận dữ lao lên. Phòng 303 và xô cửa vào. như muốn ăn tươi nuốt sống tình địch của mình nhưng cảnh tượng lại không như thu nghĩ….

Trên giường là cảnh đôi trai gái đang làm tình hăng say …..Nhưng rất tiếc, đó không phải là Tuấn chồng nàng.

Thu ngơ ngẩn há hốc đứng nhìn, trong khi đôi trai gái hốt hoảng rời nhau .cô gái vội kéo tấm chăn lên che đậy thân thể trần trụi của mình.

Có..chuyện gì vậy , chị…. Ch… là ai thế!

Thu hốt hoảng vội nói câu xin lỗi tôi nhầm và vội vàng đóng cửa lại ….

Thu rời nhanh khách sạn vừa đi vừa thầm nghĩ

-“ hic, chắc chị hương mình nói đúng, anh Tuấn mình không đổ đốn như mình nghĩ đâu, chắc tại dạo này công ty nhiều viêc nên thiếu quan tâm đến mình thôi”

Nhưng thật bất ngờ trái với những gì thu nghĩ, ngay sau khi thu vừa rời khách sạn . cửa phòng 301 nơi vừa trả phòng sau . đôi trái gái lao vào phòng một cách vội vã..cánh cửa vừa khóa trái lại đôi tình nhân lao vào nhau say đắm

-“ư …từ..từ mà anh! Ư..ơ… đi! ứ ứ ứ…”

Một giọng rên dâm dục vang lên, . không chờ được để vào tới giường thì bọn họ đã đụ nhau, ở ngay sau cánh cửa. Không ai khác giọng nữ kia, đó chính là Hà Anh và Tuấn

Tiếng phành phạch phang nhau liên tục vang lên. Tiếng rên xiết dâm đãng của Hà Anh ngày một lớn.

-Nữa đ…i…. anh ..ơi…

“này thì… sướng này… sướn…ướng này….này….” – giọng Tuấn hổn hển.

“ư…ư..ơ…nữa đi anh!..ứ…ư…mạnh nữa lên! Cho em hê…ết… đi….aa…a..ứ…ư”

Nổi đê mê sung sướng khiến nàng không còn nhớ tới nỗi đức hạnh của người phụ nữ đã có chồng con. Cái gì bây giờ cũng phải nhường chỗ cho cảm giác tê dại khi cái âm hộ héo hắt bấy lâu đang bị nong rộng ra bởi một khúc thịt to Tướng dài ngoằng. Tuấn cầm mẫn hì hục nắc con cặc vào sâu trong *** nàng. Nhan sắc tuyệt trần của Hà Anh và cái *** bót của nàng làm chàng không thể kìm ném sự khoan khoái khi đang du hành trên làn da tấm ngực của mỹ nhân. " Hự... hự... ư... em ơi... a... a... hự... hự...". Hai thân thể trần truồng như hoàn quyện vào làm một. Âm hộ Hà Anh gần như nuốt mất cây gậy thiết bảng của Tuân. Nàng không ngừng uốn éo , sàng sẩy cái mông cho con cu của chàng đâm trái chọc phải vào thành âm đạo, miệng rên rỉ những câu đứt quãng:

- A... a... c ơi... em sướng... ưm... ưm... ư...mm... ê... ê... á... á...Mắt chàng như tê dại, môi chàng khô khốc. Trong chàng lẫn lộn sự sung sướng lẫn đê mê. Chàng không ngờ chàng lại làm tình được Vợ của thằng bạn Thân mình, điều mà chàng luôn ao ước khi đến nhà phong. Chàng cũng không thê ngờ đươc Hà Anh một người đàn bà xinh đẹp bề ngoài đoan trang thùy mị thế mà lên giường người tình thì cuồng nhiệt dâm đãng tột độ.quả thật nàng đã say nắng với tuấn thật kể từ đêm làm tình trong đám cưới cô bạn…. bản năng tình dục lâu ngày thiếu vắng chồng càng làm cho nàng hăng hái hơn trong cuộc truy hoan này …

Đã gần ba mươi phút mà Hà Anh vẫn chưa biểu lộ nàng đã đạt đến cực khoái. Vậy thì chàng sẽ giúp nàng đạt tới đỉnh Vu sơn. Chàng bắt đầu nắc dồn dập hơn. Sự cọ xát tăng dần làm cho cả hai phóng vút lên trời bơi trong không gian vô tận.

"Á... á... á... chết em... em sướng... anh ơi... hự... hự... hự... á... á... á...".

Tuấn ghì chặt lấy lưng Hà Anh rồi bế nàng ngồi thẳng lên người mình, mắt chàng hoa lên, mờ hẳn đi. Chàng ôm lấy mông của nàng rồi đẩy nhanh về phía con cặc. Ngay lập tức Hà Anh cảm nhận một dòng nước nóng bắn xối xả trong âm đạo của nàng. Không chịu nổi, nàng cắn lấy vai Tuấn đau điếng, có cái gì đó vỡ oà trong âm hộ Hà Anh. Hồn nàng bay bổng trên chín tầng mây:

- A... a... ư... ư... ư... ưm... ư...mm.

Hai thân xác rã rời buông nhau ra. Nước nhờn trộn lẫn với tinh khí nhỏ từng giọt xuống dưới cái nệm, mùi vị của ái ân bay khắp phòng. Tuấn gác tay lên ngực của Hà Anh nhìn nàng âu yếm. Nụ hôn nồng thắm đặt trên môi nàng âu yếm.

Hà Anh đang loay hoay không biết phải làm sao với chiếc giày cao gót của mình Lúc nãy Hà Anh đang đi thì chợt vấp ngay một viên gạch đã bị bung ra trên hành Lang nên chân suýt tí nữa là gãy rồi, có lẽ chiếc giày cao gót của Hà Anh đã gãy thay cô, tuy thế chân Hà Anh vẫn thấy đau. Đang lúi húi thì bỗng nghe được tiếng nói từ phía sau:

- “Ủa Hà Anh , có chuyện gì thế em ?”

Hà Anh xoay người lại thì ra đó là Quốc trưởng phòng maketing của công ty , Hà Anh cười, hơi xấu hổ:

” dạ em chào anh, em đi hơi vội nên vấp phải viên gạch sắp bung ra nên gày bị gãy phần gót ạ!”

Quốc nhìn xuống, thấy cái gót giày của Hà Anh bị rơi ra, Hà Anh đang xoa xoa ngay chỗ mắt cá chân, chắc là khá đau, Hà Anh nghe trưởng phòng Quốc nói:

“ Để anh xem thử!” Rồi cúi xuống, anh lại nói: “ Chà có thể bị bong gân đấy!”

----------------------------------------------------------------

**Bạn đang đọc Truyen Sex Vắng Chồng **

----------------------------------------------------------------

Hà Anh cứ tưởng là Quốc xem viên gạch bị bung lên, và cái giày của nàng, nhưng không ngờ Quốc lại quan tâm đến chỗ chân bị đau của Hà Anh , ‘quan tâm’, cũng đã lâu rồi Hà Anh không được quan tâm như thế này, người nàng cần quan tâm nhất là chồng nàng thì lại suốt ngày chúi đầu vào công việc.còn người tình Tuấn của nàng thì xem nàng như nhu cầu giải tỏa sinh lý mà thôi…

Hà Anh nói:” chắc không sao đâu ạ, chỉ hơi đau một chút thôi ạ, nhưng …”

Hà Anh ám chỉ là chiếc giày bị gãy không biết phải đi sao, vì chiếc cao chiếc thấp, Quốc mỉm cười:

” Hà Anh ngồi lên bậc hành Lang đi!”

Hà Anh nghe thế thì hơi ngại, nhưng cô cũng ngồi xuống”. sau đó Quốc nói "

-Hà Anh em cởi chiếc giày kia ra cho tôi xem cái!” cô hơi ngẩn người, sao lại cởi chiếc giày kia, bỗng Hà Anh nhớ đến một vài bộ film tình cảm lãng mạn mà cô đã xem, không biết trưởng phòng có làm thế không, Hà Anh cũng tò mò nên tháo ra đưa cho Quốc, quả nhiên trưởng phòng, cầm chiếc giày, đập mạnh xuống, đập hai ba cái thì phần gót của chiếc giày gãy lìa ra, rồi tự tay mang vào chân cho Hà Anh lại.

Khi nhìn thấy thế thì, Hà Anh tính rụt chân lại, nhưng không hiểu sao, tim nàng lại đập nhanh, và rất mạnh, cô bối rối, không biết phải làm gì, cố gắng nói:

“ Ối, để em tự mang vào …”

Hà Anh còn chưa nói dứt lời thì bàn chân của nàng đã được một bàn tay rắn chắc, to lớn, đỡ lấy, nâng lên, rồi từ từ lòn vào chiếc giày. Tim của Hà Anh đập nhanh như trống trận. Sau khi mang giày vào cho Hà Anh thì Quốc đứng lên, Hà Anh thấy thế thì cũng vội đứng dậy, nhưng chắc là lúc nãy bị trẹo chân cho nên chân Hà Anh hơi đau, đứng lên vội quá nên bị đau, nàng kêu lên một tiếng. Quốc quan tâm hỏi:

“ Em cẩn thận, coi chừng đau đó, hay là để tôi dìu cô em lên phòng y tế?”

Hà Anh không biết phải trả lời ra sao, Nàng có cảm giác là mặt mình nóng lên. Cứu tinh đến! không biết là cứu tinh hay là kỳ đà cản mũi nữa, đó chính là Loan, Loan đang đi xuống căn tin thì thấy Hà Anh và trưởng phòng đang đứng nên lại chào hỏi,

-em chào sếp ạ.Loan nhanh nhảu tươi cười cất tiếng

thấy Hà Anh đang đứng vịn vào trưởng phòng thì hỏi:

” Hà Anh sao thế?”

Thấy vậy Quốc vội đáp:

“ Chào cô Loan ,Hay quá, có người giúp đỡ rồi, loan này, dìu cô Hà Anh vào phòng y tế nào, Hà Anh bị vấp!”

- Loan nghe thế thì vội nói:

“ úi bị vấp à, từ từ để eớm dìu cho.” Loan vội chạy đến dìu Hà Anh , đang loay hoay với hai chiếc túi thì đã thấy có hai cánh tay cầm lên. Quốc nói:”

Để tôi cầm cho, mau dìu Hà Anh vào phòng y tế đi.”

Loan nghe thế thì vội dìu Hà Anh đi. Đi được một đoạn loan nói khẽ:

- sếp hôm nay sao galăng thế , tao thấy ổng nhìn mày khang khác đấy Hà Anh ah hay là mày với sếp….hihi

- Con này, bậy nào, mày chỉ được cái…

- Mà sếp cũng đẹp trai và phông độ ấy chứ sao giờ vẫn chưa có vợ nhỉ… mày chê thì để tao nha, tao cua thì đừng có trách

- Cái con này ăn nói lung tung gì đấy…. tao có chồng con rồi…mày lo mà kiếm chồng đi

- Hihi chồng đi vắng suốt ngày kiếm anh nào cũng đỡ tý chứ…..

- Nói khẽ chứ anh ấy nghe thì chết …hà anh thủ thỉ

Sếp Quốc cầm xách cho loan và Hà Anh vào phòng y tế rồi sau đó ngồi một chút rồi cũng đi, Hà Anh ở lại phòng y tế nghỉ ngơi chút, cũng may là không bị gì nặng.

Trưa nay Hà Anh không phải đi đón Cu Minh, vì hôm nay Cu Minh được trường đưa đi đến công viên vui chơi, đi tập thể cho nên đi suốt ngày. Trưa hôm đó, khi Hà Anh ra phòng căng tin của công ty thì thấy chẳng có ai cả,Nàng định điện cho Loan hỏi nàng đang ở đâu thì gặp trưởng Phòng Quốc đang chuẩn bị ra về, thấy Hà Anh thì Sếp bước lại chào hỏi:

” chân em hết đau chưa thế?”

Hà Anh vội cười :” cám ơn anh, em đỡ đau nhiều rồi ạ! À mà sao hôm nay căng tin lại không có nấu ăn vậy anh?”

Quốc nghe thế thì cười nói:” Em quên rồi à, , do phải chuẩn bị cho lễ kỷ niệm thành lập công ty nên hôm nay mọi người được nghỉ triển khai công viêc.”

Hà Anh vội vỗ trán nói:” ôi thế mà em quên mất, dạo này đầu óc em lú lẫn rồi!”

Chắc Hà Anh vẫn chưa dùng cơm trưa, thế hôm nay sẵn dịp anh mời nhé. Thấy trưởng phòng mời nàng đi dùng cơm trưa thì Hà Anh muốn ngập ngừng, nửa muốn nhận lời nhưng nửa muốn từ chối, lại nghĩ lại hôm qua Quốc giúp mình nên vội nói:

” Phải là em mời sếp chứ ạ, phải cảm ơn anh giúp em hôm qua chứ!”

cả hai cười xòa rồi cùng lấy xe ra khỏi công ty, hai người vào một quán ăn, tuy không phải là cao cấp như nhà hàng nhưng cũng hơn hẳn các quán cơm thường, một nơi khá lịch sự, khi vào quán thì Hà Anh mới chợt nhận ra, cũng chính quán cơm này, khi xưa, thỉnh thoảng Hà Anh và Tuấn (người tình của nàng) cũng vào đây ăn,sau những cuộc mây mưa lén lút trong giờ nghỉ trưa công sở Hà Anh sợ rằng sẽ gặp người quen thì bỗng nghe tiếng người bồi bàn nói:”

xin hỏi cô đi mấy người?” Hà Anh bừng tỉnh vội nói:” hai người” rồi nàng nói thêm" em tìm cho chị chỗ nào thoáng thoáng chút nha” vì quán khá đông vào giờ cơm trưa, cho nên nếu không nhắc thế có lẽ sẽ bị nhét vào hóc bà tó nào đó. Do còn một chỗ trong góc nhưng Hà Anh không chịu nên được đưa lên lầu ngồi.

Chủ quán này cũng kinh nghiệm ‘đầy mình’, trên lầu toàn là bàn đôi, chỉ dành cho hai người ngồi, và Hà Anh để ý toàn là từng cặp nam thanh nữ tú ngồi với nhau không, Cô có cảm giác như là mặt mình đỏ lên vậy, cũng may là nó chưa đỏ. Hà Anh định kêu đi xuống lại thì nghe Quốc nói:

“ Nơi này bày trí cũng đẹp quá Hà Anh nhỉ? Chắc em hay đến quán này lắm ah.

Nghe thế Hà Anh đỏ bừng mặt lí nhí:

- Dạ em thích không khí yên tĩnh ở đây >Hà Anh sẵn tiện nói luôn ,nói xong cô thầm nghĩ( nếu bây giờ kêu đi xuống lại thì cũng hơi ngại) .

Một con ốc khi đúng cỡ của nó sẽ vặn sẽ vào dễ dàng, Hà Anh và trưởng phòng quả nhiên rất hợp nhau, hai người vừa ăn vừa nói chuyện rất vui vẻ. Hà Anh cảm thấy khi đi chung với trưởng phòng thì nói chuyện thoải mái, tâm trạng cũng cởi mở hơn.khác xa ở công ty khi hai người làm việc sếp rất ít nói và hay căng thẳng… Dần dần, không biết từ khi nào, quán cơm này trở thành nơi quen thuộc của nàng và sếp, hằng ngày sau khi tan sở vào buổi trưa thì Hà Anh và trưởng phòng đều đi dùng cơm chung, lúc đầu thì đề tài của hai người chỉ xoay quanh công việc, rồi dần dần rộng ra hơn, xa hơn, Hà Anh có cảm giác mình có thể thoải mái mà giải bày tâm sự với sếp của mình......

Nhiều bữa Hà Anh thấy chồng nàng sau khi nhận được điện thoại thì vội ra ngoài, rồi về rất khuya, trên người có mùi rượu, Hà Anh hỏi thì nghe trả lời là phải đi nhậu với mấy lãnh đạo cấp cao hơn, nói xong rồi lăn ra ngủ. có đêm nàng muốn gần gũi chồng nàng lại ngủ ngay khiến nàng bức rức khó chịu, một giọt nước mắt lăn dài trên má .Hà Anh cũng không trách được, . Chồng nàng chỉ lo kiếm tiền cho gia đình ,bỏ cô đang hừng hựng cái tuổi sung mãn nhất, nhưng đôi lúc cô cũng đang tự trách mình vì dục vọng mà lăn lộn ân ái trên giường với kẻ khác nhất là Tuấn lại là bạn thân của Phong chồng nàng…Càng ngày Hà Anh càng cảm thấy như Tuấn muốn độc chiếm nàng hơn, Hà Anh không còn thấy được nét yêu thương nồng nàn trong khuôn mặt Tuấn mà thay vào đó là sự dâm dục, là ham muốn, , mỗi lần làm tình với nàng Tuấn làm dữ dội hơn, lâu hơn ….nhưng việc làm tình cùng tuấn cũng rất giới hạn vì cả hai đều đã có gia đình chỉ lén lút khi có điều kiện nhất là khi vợ tuấn hình như cũng đã phát hiện ra điều gì khi ở nhà nghỉ Yến Thi..nên cả hai chỉ lén lút hẹn nhau ở giờ làm việc….điều đó càng làm cho Hà Anh đòi hỏi mãnh liệt hơn trong vấn đề tình dục….. Trong những lúc buồn bã thì Hà Anh chợt cảm thấy yêu đời và vui vẻ hơn hẳn khi trò chuyện với trưởng phòng qua những bữa cơm trưa ngẳn ngủi.

Hà Anh phát hiện ra khi ở trên giường thì cô ngày càng giống một con đĩ hơn, đó là Hà Anh tự cho mình như thế, vì mỗi lần làm tình ở nhà nhà nghỉ hay khách san Tuấn chơi hăng hơn rất nhiều, chơi nàng dai hơn và cũng khiến nàng tơi tả hơn.

Về phương diện tình cảm thì nàng có thêm một niềm vui khác đó chính là những giờ dùng cơm trưa ngắn ngủi với trưởng phòng Quốc.

Hà Anh biết, con tim của mình đã lạc lối rối, không biết là ‘lạc lối’ hay là ‘đúng lối’ nữa, nàng biết được mình đã yêu sếp Quốc, và dường như trong cảm giác của nàng thì sếp cũng thế, nhưng cả hai đều kềm nén tình cảm của mình, Hà Anh biết Quốc lo sợ, sợ sẽ phá vỡ hạnh phúc gia đình Nàng, còn nàng thì sợ lại mang tiếng xấu và làm cho sếp thêm phiền não. Nhất là khi ở công ty đã có xì xào về chuyện hai người …Cho

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net