96-100

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần đầu tiên tiếp xúc với khí cười, là khi nàng còn ở nước ngoài, không nghĩ tới nhanh như vậy mà ở quốc nội đã lưu hành rộng rãi.

"Ai đây?" Lúc Chaeyoung đi vào sàn nhảy, một nàng gái ngậm bóng hơi trong miệng khoác tay lên lưng Chaeyoung, "Mới tới à?"

Chaeyoung quay đầu lại nhìn Jungkook, anh vỗ vỗ hai cái lên cổ, phỏng chừng là tác dụng phụ của "thuốc". Nguy hại rõ ràng nhất của thứ đồ chơi này chính là không thể khống chế phản ứng của thân thể. Jungkook nhìn Chaeyoung, nàng bèn kéo đầu vai nàng gái nọ qua, lấy bóng hơi từ trên miệng cô ta xuống, hút một ngụm: "Sống ở đâu?"

"Mấy năm?"

"Năm sáu năm." Quả thật nàng có hít khí cười vào năm sáu năm trước, bất quá khi ấy là dùng cho việc gây tê.

"Tố chất thân thể được đó nha." Vóc người nàng gái này cũng bình thường, nhưng do hít khí cười lâu ngày, nên sắc mặt không được tốt lắm. Cô gái vuốt đầu vai Chaeyoung, ái muội mà cười hai tiếng. Cô gái kéo Chaeyoung tới chỗ mua khí cười, phương thức cơ bản, thông qua ống bơm hơi, bơm khí cười vào trái bóng. "Nhân viên" rất nhanh tay, chỉ chốc lát đã bơm xong bóng bay cho Chaeyoung. Bên cạnh ngồi xổm không ít người, Chaeyoung theo mọi người ngồi xuống. Những người này hiện tại không hề có năng lực phản kháng, cho dù cảnh sát có ập vô, xem ra ngay cả cũng không chạy nổi.

"Biết Jungkook à? Ông chủ lớn đó nha......" Chaeyoung hàn huyên vài câu, những người khác đã bắt đầu lượn ra bên ngoài. Những người này bất chấp tất cả, thật đúng là không sợ người lạ.

"' làm ăn ' cũng một hai năm......"

"Anh ta theo quý nhân...... thời gian tui ' làm ăn ' còn dài hơn anh ta, cũng không làm ra trò trống gì......" Còn có tí hâm mộ ghen tị.

"Theo quý nhân nào?" Chaeyoung còn chưa kịp hỏi xong, Jungkook đã đi tới.

Ném quả bóng cho người bên cạnh, Chaeyoung đứng lên. Jungkook kêu Chaeyoung ra bên ngoài hút thuốc, trong lúc hút thuốc, Jungkook xoa đầu Chaeyoung: "Còn chưa tỉnh à?"

"Em không ngờ sẽ gặp anh ở đây." Chaeyoung nói.

"Sao vậy? Không phải anh cũng gặp em ở đây sao?"

"Anh......" Chaeyoung kẹp thuốc, mùi thuốc xộc lên mũi, khiến yết hầu hơi khô khốc.

Kết hợp với những bằng chứng vừa rồi nghe được từ những người khác, trong lòng Chaeyoung đã có cảm giác không tốt lắm. Không nhất định, Jungkook không biết làm loại chuyện này, có thể là nội gián? Là nội gián do Kang Seulgi an bài? Nhưng hình như Jungkook, hoàn toàn không biết gì cả về Kang Seulgi.

"Anh bảo em tới công ty của anh, bây giờ anh đang làm gì?"

"Cảm thấy hứng thú à?" Jungkook ôm lấy bả vai Chaeyoung, "Nhân sinh trên đời, chỉ vì tiền lương thôi, đại minh tinh có, mà không có thì chỗ anh cũng có."

Jungkook cười có chút xa lạ, ngay cả vết sẹo trên mặt anh đều rất xa lạ.

"Em tìm tiểu Vương, còn không phải là vì ' thịt heo ' sao?" Jungkook nói.

"Anh ta đâu rồi?"

"Không biết, mà cũng đóng cửa vài ngày rồi, đoán chừng đã tới chỗ khác làm ăn?"

Chỉ sợ là tới Diêm La Điện rồi.

"Vẫn câu nói đó, cửa lớn của công ty anh vĩnh viễn vì em mà rộng mở." Lúc Chaeyoung đi, Jungkook nói một câu.

Chaeyoung không nghĩ Jungkook sẽ buông tha nàng, sau khi xe chạy lên đường quốc lộ, Chaeyoung mới gọi điện thoại cho lão Trịnh, nhờ lão Trịnh tra một chút thông tin chi tiết về công ty của Jungkook.

"Tiểu Vương không ở đó?" Kang Seulgi nhíu mày, "Bọn họ có hành động rồi."

Đến bệnh viện, Chaeyoung nói hết mọi chuyện với Kang Seulgi. Cái gọi là "Thịt heo" chính là một số"Độc phẩm", trên phim hình sự trinh sát đều gọi chúng bằng ám hiệu, không ngờ ngoài đời cũng giống trong phim.

Kang Seulgi vừa nói xong, Chaeyoung cũng có chút không phản ứng kịp. Nhóm người ở Châu Phi kia thế mà lại có quan hệ với Jungkook, anh ấy biết đám người ấy? Vừa rồi lúc cùng Jungkook nói chuyện phiếm, Jungkook hoàn toàn khác xưa, những vinh quang và tự hào trước kia, hình như đối với anh ấy chỉ là lãng phí thời gian và tinh lực. Anh ấy nói cuộc sống của anh ấy, sau khi xuất ngũ mới thật sự bắt đầu.
"Em sao vậy?"

"Lão Kang, chị có nắm rõ tình hình không?"

"Sao vậy?" Kang Seulgi nói, "Em đã gặp ai à?"

"Ừm, hình như chị không quen, là chiến hữu của em ở Châu Phi."

Ở chỗ ấy gặp lại một người bạn cũ cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.

"Tình huống này em tốt nhất nên báo với Kim Taehyung." Kang Seulgi nói.

"Anh ấy là bạn tốt của em."

"Nhưng anh ta đối với đại đa số người không hề tốt." Kang Seulgi nói.

"Cho em suy nghĩ một chút."

"Chaeyoung." Kang Seulgi kéo Chaeyoung lại , "Chị quả thật không nắm rõ tình hình, nhưng chị sẽ không vì vậy mà lạc mất phương hướng. Con đường phía trước phải đi như thế nào đều do chúng ta tự mình chọn lựa. Có lẽ anh ấy đã chọn sai phương hướng, nhưng trước khi anh ấy sai càng thêm sai, em có nghĩa vụ phải kéo anh ấy trở về."

Chaeyoung hỏi Jungkook, anh còn nhớ chị Diễm không?
Jungkook rít một hơi thuốc, nói nàng ngu xuẩn.

Jungkook nói, chúng ta đều thật ngu xuẩn.

Jungkook chưa chắc chưa phát hiện thân phận của nàng, nhưng vẫn tha cho nàng một con đường sống. Vì niệm tình hai người lúc trước đã cùng nhau làm "Chuyện ngu xuẩn". Ngoại trừ Kang Seulgi, dưới con mắt của bất kỳ ai, nàng cũng đã làm một chuyện ngu xuẩn, tựa như Lisa vẫn hay nhìn nhận nàng như vậy. Góc độ nhận biết của mỗi người, sinh ra khác biệt của mỗi cá thể, trong mắt Kang Seulgi, hết thảy những gì nàng từng làm trước đây đều là quang vinh, là mộng tưởng.

"Chaeyoung?" Lúc Irene tới, đã nhìn thấy Chaeyoung trên hành lang, "Sao em không vào?"

"Em mới rời khỏi thôi."

"Chuẩn bị về cục cảnh sát à?"

"Dạ."

Irene đang tính phòng bệnh, nhìn thấy Chaeyoung vẫn ngồi trên ghế dài, bèn dừng bước chân lại. Irene xoa nhẹ một chút lên đầu Chaeyoung, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh nàng: "Em như vậy khiến chị nhớ tới lúc em mới nhập ngũ."
"Em như thế nào?"

"Rối rắm."

"Dạ?"

"Kỳ thật ngẫm lại, khi đó cũng khá tốt, không có quá nhiều băn khoăn, chúng ta nhiều khi rối rắm chỉ vì một quyển sách." Irene nói, "Nhưng khi ấy, lại nghĩ rằng mình đang vượt qua những năm tháng dày vò nhất của cuộc đời."

"Khi đó quả rất rối rắm."

"Ừm, em còn hay tìm chị nói chuyện phiếm, khi đó chị hay suy nghĩ, có nên cho em xem những quyển sách ấy hay không."

"Em vẫn sẽ đọc mà."

"Dù là mộng tưởng hay hiện thực, chúng ta mỗi giờ mỗi khắc đều phải trải qua."

"Bae tỷ."

"Ừm?"

"Chị với lão Kang thật sự không thể nào sao?"

"Nói gì vậy?" Irene bật cười, "Em mau về cục cảnh sát đi, chị vào gặp cậu ấy."

"Dạ." Chờ Irene tiến vào phòng bệnh, Chaeyoung lại bò tới cạnh cửa. Nhìn động tác Kang Seulgi cùng Irene thân mật ăn ý , Chaeyoung che ngực lại. Đúng là nằm gai nếm mật.
Lúc quay lại cục cảnh sát, lão Trịnh giao tư liệu cho Chaeyoung: "Sao lại điều tra về người này?"

"Một người quen." Chaeyoung nói.

Mở tư liệu ra, Chaeyoung xem một chút. Ngoại trừ cửa hàng second-hand, Jungkook còn mở một công ty xuất nhập khẩu túi da, với một số công ty quốc tế. Từ tư liệu cho thấy, Jungkook chỉ là một thương nhân bình thường. Vừa rồi ở bệnh viện, Chaeyoung cho Kang Seulgi xem ảnh của Jungkook, Kang Seulgi cũng không nhận ra Jungkook. Cũng không phải nội gián do cục cảnh sát cài vào.

Đây là sự thật sao? Nàng cùng Jungkook thật sự phải đối đầu?

"Về nghỉ ngơi đi, từ lúc về, cũng chưa thấy chị chợp mắt." Jisoo tới lấy tư liệu, khuyên Chaeyoung một câu.

Chaeyoung vừa tới phòng nghỉ, di động đã "Leng keng" vang lên một tiếng, tiền lương được chuyển khoản. Cái gì tiền lương chuyển khoản? Vừa thấy là Studio của Lisa. Hơn một tháng nay, nàng chưa đi làm ngày nào.
"Nhận được rồi." Chaeyoung gởi tin nhắn cho Lisa.

"Ừm." Lấy tiền thì nhanh lắm, "Có rảnh thì tới gặp chị."

"Được."

"Còn chưa hỏi chị ở đâu."

"Phim trường?"

Đáng giận, thật bị cừu con đoán trúng. Nhưng thật ra ngoại trừ phim trường, cô còn chỗ nào có thể đi? Lisa cảm giác mình đang hỏi một vấn đề thực ngu xuẩn: "Xem như em tránh được một kiếp nạn."

"Đang làm gì?" Lisa trả lời.

"Ngủ."

"Cùng ai?"

"Một mình em."

"Không cùng hảo chiến hữu của em à?"

"Em ấy có việc."

"???"

"Không có, em ấy tự ngủ, em tự ngủ."

Lisa cảm thấy mình sắp bị tức chết rồi, cô ở đây nói chuyện yêu đương vì cái gì chứ? Để bị khinh bỉ sao? Lisa nghĩ chắc chắn là phong thủy luân chuyển. Trước đó cô phát tiết với Hoa Đồng ra sao, tất cả đều bị Chaeyoung trả về. Đợi một hồi, Chaeyoung cũng không thèm chờ Lisa trả lời nữa: "Em trước ngủ."
"Ai cho phép em ngủ? Chị có nói cho em ngủ sao? Không cho phép ngủ!!!"

"Thì chị không trả lời mà."

"Chị không nói, thì em được quyền không nói hả?"

Lisa rõ ràng đang vô cớ gây rối...... đúng là T cứng.

"Em sợ em nói, chị lại không thích nghe......"

"Vậy em không thể nói chuyện chị thích nghe sao?"

"Chị đóng phim thế nào?" Chaeyoung hỏi.

"Không tốt." Lisa trả lời: "Bị em đoán trúng rồi, chị không diễn được."

"...... Lúc trước không phải nói rất được sao?" Gì vậy trời?! Đóng không được còn trách nàng? Nàng bắt Lisa diễn sao?

"[ rơi lệ ][ rơi lệ ][ rơi lệ ] Chị không diễn được! Có được chưa!"

Phải chụp lại màn hình, đập vào mặt Fan hâm mộ thổi gió, mấy người xem Thánh A La của mấy người nói gì nè.

"Ngày mai có rảnh không? Em sẽ tới?"

"Tại sao phải ngày mai? Hôm nay chị rảnh."
Tuy Chaeyoung còn buồn ngủ, nhưng Lisa đã nói như vậy, nàng chỉ có thể trả lời "Được rồi".

Lúc tới đài truyền hình, Lisa hùng hổ xông tới, làm gì có biểu lộ thương tâm, cười đến hoa nhường nguyệt thẹn thì có.

"Em sao vậy?" Lisa ở trước mắt Chaeyoung vẫy vẫy tay.

Chờ tới phòng nghỉ, Lisa lập tức ôm Chaeyoung vào lòng, bắt Chaeyoung dựa vào cổ cô: "Chỗ nào ngủ không ngon, lại đây ngủ trong vòng tay mami nè."

...... Lisa đúng là đồ thần kinh? Vừa rồi lúc ngồi trên xe buýt tới đây, Chaeyoung ngủ đến thiếu chút nữa thì quá trạm.

"Chị rất yêu em, Chaeyoung." Lisa cọ lên vành tai Chaeyoung.

Lúc Chaeyoung tỉnh lại, trong phòng chỉ còn mình nàng. Nàng dụi đôi mắt nhập nhèm, xem đồng hồ, 02: 35 sáng, lúc tỉnh táo hơn, nàng sờ soạng lên phần nệm bên cạnh. Lisa đã rời giường, đã trễ thế này, Lisa đi đâu? Chaeyoung ngồi dậy uống nước, thuận tiện tìm Lisa, Lisa không ở trong phòng.

Chẳng lẽ đi đóng phim rồi?

Biết Lisa đôi khi cũng có lịch diễn đêm, ngủ thêm một giấc Chaeyoung mới tới đoàn quay phim. Ánh đèn chói lóa, từ xa Chaeyoung đã nhìn thấy nơi có đoàn quay phim《 nhân gian vô sự 》 . Hôm nay là một cảnh lớn, khá phô trương, còn chưa đi tới gần, đã có thể nghe thấy tiếng huyên náo, và âm thanh " Xì xì xì " của đèn chiếu sáng, toàn bộ hiện trường đều khí thế ngất trời. Phân không rõ thời gian, còn tưởng rằng đang là ban ngày ban mặt. Nhìn thấy Kai, Chaeyoung còn chưa kịp hỏi Lisa ở nơi nào, dõi theo ánh mắt Kai, Chaeyoung liền thấy được Lisa. Camera được kéo lên cao, Lisa đưa lưng về phía màn ảnh. Lisa trong bộ trang phục lộng lẫy, khiến Chaeyoung không nhận ra nổi.

Cô bước từng bước giữa những chiếc đèn cung đình lung linh, hai hàng người hai bên lùi về phía sau, Lisa xoay người. Vừa nhìn thấy Lisa, Chaeyoung đã phải nuốt nước miếng.

Mặc dù không phải vì kỹ thuật diễn, nhưng nhan sắc thế này cũng đủ đáng tiền vé rồi. Fan cuồng mà nhìn thấy cảnh này, đoán chừng sẽ ngất xỉu đi? Trạng thái của Lisa coi như không tệ, chung quanh ồn ào như vậy, thế mà còn có thể hòa mình vào nhân vật. Tựa như Lisa khi tham gia hoạt động quảng bá, dáng vẻ mỗi lần cô bước lên khán đài, giống như cô bị phân liệt nhân cách, hoàn toàn khác xa những người dưới khán đài. Nhìn Lisa của hiện tại, cũng rất khó tưởng tượng đây là bạn gái của nàng, nữ nhân cùng nàng triền miên ngày đêm.

Cảnh này, kéo dài thẳng đến hơn bốn năm giờ sáng mới kết thúc. Lisa vừa nhìn thấy Chaeyoung, đã kêu Chaeyoung đi theo cô vào phòng trang điểm.

"La tiểu thư......"

"Mọi người ra ngoài đi, tôi tự mình làm."

"Ok."

Chờ cửa được đóng lại, Lisa ôm Chaeyoung: "Ngủ đã chưa?"

"Ừm......"

"Còn ăn khuya luôn rồi?" Lisa ngửi mùi trên người Chaeyoung một chút.

"Không ăn lãng phí." Đoàn phim mua thức ăn khuya cho Lisa, Lisa cho Kai, Kai lại cho Chaeyoung.

"Em đúng là không sợ béo." Lisa nhéo mông Chaeyoung một chút, "Cũng phải, cả ngày ở bên ngoài chạy mà."

Chaeyoung kéo tay Lisa: "Em cảm thấy chị diễn không tệ."

"Sao lại nói không diễn được?" Chaeyoung nói.

Rõ là sáo lộ, lừa nàng tới đây.

"Thấy không được tốt lắm."

"Tốt mà." So với trước đó.

"Em có tiêu chuẩn thấp vậy à?"

Lisa vuốt mặt Chaeyoung, dùng khăn giấy lau một chút son môi: "Tới gần chút, chị muốn hôn em."

Nhìn lối trang điểm cổ đại trên mặt Lisa , Chaeyoung hơi ngượng ngùng, cứ như nàng đang khinh nhờn nhân vật nữ chính cao cao tại thượng. Lúc đọc 《 nhân gian vô sự 》 , Chaeyoung không có nhiều ý nghĩ như vậy. Nghĩ đến có một nàng bạn gái là diễn viên, nếu thích nhân vật nào, còn có thể kêu bạn gái cosplay cho xem, tuyệt đối thỏa mãn hai mắt. Lisa cong môi, chạm vào môi dưới Chaeyoung một chút, nhẹ nhàng mà ngậm lấy. Bị Lisa hôn, Chaeyoung thực mau an vị trên đùi Lisa.

"Chị yêu em, Chaeyoung." Lisa tiến đầu lưỡi vào trong miệng Chaeyoung, "Chúng ta đừng cãi nhau nữa, có được không?"

"Tay......" Vành tai Chaeyoung nóng lên, Lisa vốn đang bóp mông nàng, bây giờ trực tiếp thò vào quần của nàng.
"Ngoan......"

=

Có lẽ tình lữ thật sự không có tiết tháo gì, trong lúc chiến tranh lạnh, Chaeyoung còn có thể cùng Lisa lăn ga giường. Lúc tỉnh dậy, Chaeyoung đã nhìn thấy Lisa đang nằm bên cạnh, cô chống cằm, tựa hồ nãy giờ cô chưa hề chợp mắt, để lộ đầu vai trắng nõn, một tay vuốt vài lọn tóc của Chaeyoung. Nàng dựa vào cổ cô, ngẩng đầu lên hôn môi cô. Lisa vuốt vành tai nàng, nụ hôn sâu này. Hôn đến khiến Chaeyoung thở không nổi.

"Không phải là sói hoang sao? Lực hô hấp làm sao lại kém cỏi như vậy ?"

"Có ' thương ' trong người."

"Cái gì thương?" Lisa đè lên người Chaeyoung, tay dò xét đi xuống.

"Lisa......"

"Huh?"

"Em thích chị."

"Chị yêu em." Chống trên người Chaeyoung, ánh mắt Lisa có chút chớp động, "Chị biết thân phận của chị, khiến em nghẹn khuất. Sau khi giải hòa, chị dẫn em đi gặp phụ huynh được không?"
Này mà giải hòa gì?

"Đây là chuyện chị có thể làm." Lisa hôn lên trán Chaeyoung, "Sớm muộn sẽ công khai, cho chị một chút thời gian?"

"Em cũng không muốn hủy đi sự nghiệp của chị." Nói giỡn, đường đường là nữ minh tinh mà công khai giới tính, đoán chừng sẽ phải rút khỏi màn bạc.

Lisa hôn vành tai Chaeyoung, liếʍ mυ"ŧ cổ nàng, một đường hôn xuống phía dưới, hôn đến chỗ xa hơn. Chaeyoung kêu rên một tiếng, nắm chặt khăn trải giường dưới thân.

=

"Nói xong rồi à?" Nhìn thấy dấu cắn trên cổ Chaeyoung, nụ cười trên môi Jisoo có chút cứng ngắc.

Rõ ràng Lisa cố ý.

"Không......"

"Huh?"

"Chưa nói đến chuyện ở cục cảnh sát." Không khí tốt như vậy, Chaeyoung cũng không muốn phá hư. Lisa vẫn giữ nguyên ý cũ, hy vọng nàng lưu lại bên cạnh cô. Lisa nói, sẽ nghĩ cách giải quyết hết thảy vấn đề, tỷ như chuyện công khai. Một đại minh tinh, mà còn muốn công khai với nàng, thật sự đối với nàng rất tốt.
"Chuyện chị nói, em đã cùng các trưởng quan phản ánh. Các trưởng quan đều cảm thấy rất đau lòng." Jisoo nói.

Kim kỳ dừng một chút: "Còn có manh mối chị cung cấp, bọn họ đã dời đi."

"Tôi không ngờ sẽ đυ.ng phải Jungkook." Phỏng chừng là đã để lộ dấu vết.

"Không sao." Jisoo nói, "Ít nhất cũng có manh mối."

=

"Dời đi? Bọn họ hành động cũng nhanh lắm." Sau khi nói với Kang Seulgi, Kang Seulgi gật gật đầu.

"Có thể do em rút dây động rừng."

"Không thể trách em." Kang Seulgi nói, "Em đã khá hơn chút nào chưa?"

"Nghe Irene nói, hôm ấy em ngồi trên hành lang rất lâu." Kang Seulgi nói.

"Lão Kang, nếu có một ngày chị phát hiện Bae tỷ làm chuyện phạm pháp, chị sẽ xử lý theo lẽ công bằng sao?" Chaeyoung nói.

"Đương nhiên...... Sẽ không." Kang Seulgi nói, "Chị tin tưởng Bae tỷ của em, làm chuyện gì cũng có lý do."
"Chị đối với Bae tỷ của em, là tin tưởng vô điều kiện!" Kang Seulgi nói.

Không phải...... Hảo hảo nói chuyện phiếm thôi mà, vì sao phải tọng thức ăn cho chó vào miệng nàng?

Chaeyoung quay đầu nhìn lại, hóa ra Bae tỷ đang đứng ở cửa. Kang Seulgi thật là không có tiết tháo, cứ như còn trò chuyện nữa, thì Kang Seulgi còn có thể nói sẽ giúp Bae tỷ hủy đi chứng cứ phạm tội. Làm việc theo cảm tính, còn giống một đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự sao? Chờ Bae tỷ ra cửa, Kang Seulgi mới thẹn thẹn thò thò, sợ Irene nghe được, giọng vô cùng nhỏ: "Chị sẽ khuyên cậu ấy tự thú."

Biết Chaeyoung đang hỏi chuyện của Jungkook, Kang Seulgi không nghĩ sẽ chỉ cho Chaeyoung một nhận thức sai lầm.

"Mọi người phải hành động thật mau, đây là manh mối do chị kiếm được, không có người thứ hai biết đâu." Kang Seulgi đưa văn kiện cho Chaeyoung.
"Em hiểu rồi." lần này Chaeyoung tới, cũngvì muốn hỏi Kang Seulgi xem có các manh mối khác hay không mặt .

Lúc Chaeyoung rời khỏi bệnh viện, bèn nói chuyện tư liệu mới với Jisoo, kêu Jisoo ở cục cảnh sát chuẩn bị một chút. Lúc Chaeyoung đến cục cảnh sát, đội phó Trịnh đã triệu tập tất cả nhân viên cảnh sát. Phương án hành động cũng đã chuẩn bị xong, chia thành vài tổ nhỏ, mỗi một tổ có ba viên cảnh sát, Chaeyoung cùng Jisoo trong một tổ, do Jisoo dẫn đầu.

"Lần này nhất định có thể khiến cho các phần tử ngoài vòng luật pháp trở tay không kịp." Nhân viên cảnh sát còn lại trong tổ cùng Chaeyoung nói.

Sau khi tới nơi chờ một hồi lâu, đợi trả lời từ thượng cấp.

"Tiểu Park?" Thấy Chaeyoung không nói tiếp, viên cảnh sát mở miệng.

"Àh, chờ một chút," Điện thoại Chaeyoung rung chuông, "Alô?"
"Jungkook?" Đối phương không lên tiếng, Chaeyoung vô cùng cẩn thận mà hỏi thăm.

"Tiền cho em lúc trước, em xử lý xong chưa?"

"Tiền gì?" Di động bị dập máy, Chaeyoung không hiểu gì, gọi lại cho Jungkook, lại không thấy Jungkook bắt máy. Chờ đến khi ập vào địa điểm, ngoại trừ vài nàng gái làng chơi, ngay cả một trái bóng cười cũng mò không ra.

"Cảnh quan, muốn bắt cũng phải cho chúng tôi lý do chứ?" Gã chủ ôm đầu, "Bắt hết chúng tôi lại, chúng tôi lại không biết vì sao lại bị bắt a~."

"Biết mọi người cuối năm phải có công trạng, nhưng cũng không thể làm như vậy a~." Cả đám khách làng chơi ôm đầu, oán giận la lên.

"Câm miệng, có tội hay không tra là ra ngay, mấy người tốt nhất hợp tác một chút đi." Viên cảnh sát nói, nhìn Chaeyoung bên cạnh. Vừa rồi Chaeyoung đi nhận điện thoại, anh ta đã nghe rõ mồn một.
Biết Chaeyoung cùng tội phạm có quan hệ, cả đám nhân viên cảnh sát ai cũng cảm thấy Chaeyoung không thể tránh hiềm nghi. Đội trưởng lại không cảm thấy như vậy, còn đối giao trọng trách cho Chaeyoung.

Chaeyoung thật sự có thể công tư phân minh sao?

Không chỉ có mình tổ của Chaeyoung hành động thất bại, các tổ khác cũng không vẻ vang gì. Lãng phí cảnh lực, không khí buổi họp sau đó có chút nặng nề. Một tổ thất bại thì xem như xong, nhiều tổ thất bại như vậy, đã không còn có thể dùng hai chữ 'trùng hợp' để giải thích được nữa. Trừ phi có người mật báo trước, vậy ai đã mật báo? Chắc chắn không thể là đội trưởng Kang Seulgi đi? Hiện tại Chaeyoung là đối tượng khả nghi nhất.

"Phải báo cáo như thế nào, mọi người nói xem." Đi một đoạn đường dài như vậy, mà lại bất lực trở về, làm sao mà giao báo cáo.
"Tôi cảm thấy nên điều tra một chút."

"Tra cái

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net