Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Là truyện ngắn về một ngày mưa ở Bangkok thôi, không có cốt truyện cụ thể gì cả.

Hôm nay lại là một ngày mưa ở Bangkok.

"Ba lớn, chúng ta ra ngoài nghịch nước đi" Venice kéo kéo góc áo Vegas khi hắn đang ngồi trên sofa, khuôn mặt tràn đầy vui vẻ.

Trẻ con luôn luôn có một niềm yêu thích vô tận với nước, nếu như bạn đưa chúng đến công viên nước chơi có thể chúng sẽ thấy không thú vị bằng ra sân nghịch nước vào ngày mưa.

"Không được, nếu Pete về mà biết được rồi đánh ba thì sao?" Vegas từ chối, nếu Venice mà làm ướt quần áo, bị cảm thì khỏi nói, hắn cũng tưởng tượng ra hậu quả dành cho mình rồi.

"Không đâu mà, lúc đấy con sẽ năn nỉ phụ ba, với cả con còn mặc áo mưa nữa mà. Con muốn chơi lắm ý, ba chơi cùng với con đi, xin ba đó." Venice lay lay cánh tay Vegas.

Vegas lại nhìn ra ngoài, mưa cũng không lớn lắm, mặc áo mưa hẳn là sẽ không làm ướt quần áo đâu, huống hồ kiểu làm nũng của Venice cũng vô cùng giống Pete, nếu không đồng ý yêu cầu của nó thì đừng có hòng làm được gì khác.

"Mấy bài năn nỉ của con có hiệu quả không đấy?" Vegas hỏi.

"Đương nhiên là có hiệu quả rồi." Venice khẳng định chắc nịch.

"Vậy đi lấy áo mưa của con mặc vào đi." Vegas nói.

Venice vui vẻ chạy ra cửa, lấy bộ áo mưa nhỏ xíu của mình mặc vào, lại lấy thêm súng nước mua từ lần đi công viên nước trước, chạy lại đưa cho Vegas một cái rồi còn đeo thêm cả kính bơi trẻ em.

"Con xong hết rồi! Ba ơi! Mau lên! Chúng ta đi chiến đấu thôi!"

Vegas nhìn Venice trang bị như siêu nhân chuẩn bị giải cứu thế giới thì bật cười.

Vegas cũng chụp lên đầu một chiếc mũ tai bèo rồi cũng bước ra sân, hai người chạy ra sân bắt đầu đùa nghịch. Một khi tính trẻ con của người lớn dâng lên, tuyệt đối không hề thua kém trẻ con chút nào, nhất là kẻ luôn luôn hiếu thắng như Vegas.

"Ba, aiyaaa! Ba đừng có bắn súng vào mặt con! Con còn không có bắn đến chỗ ba mà..." Venice vừa mới xuất chiêu liền bị Vegas tấn công đến có chút khó khăn.

"Oww, con trai à, trong chiến đấu thực sự không hề có thời gian để đàm phán đâu." Vegas cười cười nói nói, quần áo hắn có chút ướt nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến tâm trạng muốn trêu chọc đứa nhỏ nhà mình của hắn.

"Đây không phải là chiến đấu mà, được thôi, ba Vegas, nếu ba mà vẫn còn như thế con sẽ mách tội ba!" Venice có ý muốn uy hiếp Vegas.

Vegas dừng lại, cúi đầu nhìn về phía Venice, Venice cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi một chút, thở ra một hơi, đưa bàn tay nhỏ xíu lau đi nước trên mặt, ngẩng đầu nhìn Vegas.

"Mách tội gì của ba?"

"Con sẽ bảo ba Pete là ba kéo con ra ngoài nghịch nước, còn làm ướt quần áo của con nữa." Venice làm bộ tức giận.

"Con nghĩ là Pete có tin con không? Nhóc thối!" Vegas cười mỉa mai một tiếng.

"Thử xem là biết thôi mà. Bất ngờ chưa ba già! Đỡ đòn của con đi!" Venice nhân lúc Vegas không chú ý, cầm lấy súng nước phun liên tục vào mặt Vegas, Vegas theo phản xạ liền quay đầu tránh đi.

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, ba xem ba kìa." Venice thấy bộ dạng chật vật của Vegas, không nhịn được mà cười lớn.

"Venice! Có phải là con đang ngứa đòn lắm đúng không?" Vegas làm bộ muốn đi bắt Venice, Venice chạy quanh khoảng sân đầy nước.

"Được rồi, sorry sorry." Venice lên tiếng liên tục thanh minh.

Cha con hai người họ liền cứ vậy mà đứng đối mặt nhau, trên người đều đã ngấm nước, mưa cũng nặng hạt hơn, Pete tới Chính gia còn chưa trở về.

"Sao Pete vẫn chưa về nhỉ..." Vegas nhìn về phía cửa, Pete chỉ đem đứa nhỏ giao cho hắn trông, một lời cũng không nói thêm.

"Chắc là ba nhỏ về ngay thôi, từ lúc ba nhỏ ra ngoài đến giờ ba hỏi mười lần rồi đấy, ba nhỏ mới ra ngoài được một tiếng thôi mà." Venice nói, bé con mới học được cách xem đồng hồ, cuối cùng có thể học được thành thạo thế này là công lớn của ba Vegas, cứ chốc chốc lại hỏi bé như thế.

"Được rồi." Hai người đi từ sân vào mái hiên, một lớn một nhỏ cùng nhau ngồi ngắm mưa.

Khoảng mười phút sau, có tiếng mở cửa, Pete che ô đi vào, Vegas liền bật dậy chạy tới.

"Vegas, sao quần áo anh lại ướt hết thế này?" Pete nhìn Vegas, ô đã được Vegas cầm lấy che cho cả hai người, em sờ sờ quần áo Vegas, chân mày nhíu lại sắp thành hình chữ bát.

(chữ bát trông như thế này nè quý zị 八)

"Con em dùng súng nước bắn đó." Vegas hất cằm hướng về phía mái hiên, chỉ cho Pete.

Lúc hai người đi đến dưới mái hiên, Venice đã cởi áo mưa ra, đầu thằng bé ướt đẫm, quần áo trên người thì có vẻ khô ráo hơn Vegas.

"Venice, sao con lại thế này?" Pete sờ sờ tóc Venice, ướt sũng thế này, rốt cuộc là hai ông giời này ở nhà làm những gì thế không biết...

"Ba Vegas lấy súng nước bắn con đó." Venice chỉ vào Vegas.

"Mưa to như thế, hai cha con mấy người ra ngoài chơi bắn súng nước?! Vegas!! Venice bị cảm thì phải làm sao hả??" Pete quay đầu nhìn về phía Vegas, trong giọng có chút trách cứ.

"Uii. Pete, người ướt hết là anh nè, sao em không lo anh bị cảm chứ?" Vegas đang vô cùng tủi thân đấy nhé.

"Anh lớn chừng này rồi, một năm mới cảm mấy lần chứ? Venice, theo ba vào nhà thay quần áo." Pete kéo Venice vào trong phòng, thay quần áo, sấy tóc. Vegas một thân một mình lền lầu tắm nước ấm, thay quần áo.

Thời điểm hắn xuống lầu, Pete đang pha thuốc cảm, Venice ngoan ngoãn ngồi bên cạnh.

"Pete, em giận sao?" Vegas đi qua chỗ em, nhỏ giọng hỏi.

"Cách xa tôi ra một chút, không có dám giận hai ba con các người." Pete đặt ly thuốc ở giữa hai người, hơi đẩy Vegas ra.

Vegas nhướng mày nhìn Venice, cha con hai người dùng ánh mắt trao đổi.

"Xin xỏ, năn nỉ cho ba cơ mà? Sao ba không thấy gì hết vậy?"

"Con biết rồi, đừng có lườm con!"

Venice nhận ly nước từ Pete, uống một ngụm.

"Ba Pete, là con đòi ba Vegas chơi với con."

"Đúng, là thằng nhóc đòi anh chơi cho bằng được á." Vegas tiếp lời.

Pete đem ly nước thuốc đặt trước mặt Vegas, khoanh hai tay trước ngực, nhìn hai cha con nhà kia diễn trò.

"Tôi chỉ ra ngoài có một chốc, hai ba con các người liền chơi thành như vậy hả?" Pete nói

"Chỉ là con muốn chơi một chút thôi, là con không để ý nhiều đến thế, ba đừng giận nha ba Pete."

"Ba không giận, chỉ là con không thể lúc nào cũng tùy hứng như vậy, Venice." Pete dịu dàng nhìn Venice.

Venice cúi đầu "Con biết rồi ạ, về sau sẽ không như vậy nữa."

Vegas cảm thấy chuyện này không liên quan gì đến mình, liền bắt chéo chân, uống thuốc.

"Còn anh nữa Vegas, em bảo anh trông con, thế là anh trông con như vậy đó hả?" Pete liếc mắt nhìn Vegas, làm hắn lạnh cả sống lưng, vội vàng buông chân xuống, ngồi ngay ngắn.

"Ừm, anh biết lỗi rồi, từ sau anh sẽ gọi điện cho em trước, em đồng ý anh mới làm. Được không, Pete?" Cứ phải thành thật nhận sai trước đã, thái độ Vegas vô cùng thành khẩn.

Pete nhìn hai cha con nhà kia, quả nhiên đúng là hai cha con!

"Hắt xì!" Vegas hắt xì một cái.

"Đi ngay lên lầu lấy áo khoác mặc thêm vào!" Pete đá đá vào bắp chân Vegas.

"Vâng! Tuân lệnh vợ ạ!" Vegas đứng lên hôn Pete một cái rõ kêu, đi lên lầu.

"Ba ơi, lần sau ra ngoài, ba đưa con đi cùng được không? Con không muốn cứ phải nghe ba Vegas hỏi đi hỏi lại là sao ba chưa về nữa đâu." Venice hướng Pete than thở.

Pete khẽ cười "Lần sau tính tiếp, con mau uống hết thuốc đi, uống xong thì đi đọc truyện để ba làm cơm."

Venice nhăn nhó uống nốt chỗ thuốc, chạy đến phòng đọc nhỏ của riêng mình để đọc sách, còn Pete thì đi tới phòng bếp làm cơm. Một lúc sau Vegas cũng xuống lầu, hắn đi vào bếp cùng Pete.

Chờ cho đến lúc cả ba người ăn cơm, mưa cũng đã tạnh...



Dạo này otp không cho tôi nghỉ, họ bắt tôi gáy hơn gà =)))) gáy từ sáng tới trưa, từ trưa tới tối =)))))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net