Chương 52 - BÀI HỌC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

BÀI HỌC


Phòng kia của Vegas là phòng VIP tatami, chuyên tiếp đãi khách quý, cho nên diện tích khá lớn, có thể ngồi được 5-6 người, mọi người chen chúc một chút, thì 7 người cũng có thể đủ.

Non theo sau lưng ông Dom, lẩm bẩm:

"Nếu sớm biết bên trong có người thì cần gì phải chờ tận 1 giờ, thật là..."

Ông Dom ho nhẹ một tiếng, vỗ lưng hắn dặn dò:

"Chốc lát nữa, con nên chia sẽ kinh nghiệm với các em, bọn họ đều đang ở thời điểm mấu chốt, sắp phải thi đại học rồi, nói không chừng bọn họ nỗ lực giống như con đó."

Non bĩu môi, nhẹ giọng nói:

"Hừ ..... Nhà bọn họ sao .... không có tiền ra nước ngoài học đại học đâu, nhà có những hai đứa cơ mà."

Thanh âm của Non khá nhỏ cho nên những người đi phía trước cũng không nghe thấy.

Nhân viên phục vụ thấy một đám người lớn như vậy cùng đi vào trong thì không khỏi sửng sốt, Vegas giải thích:

"Là người nhà của tôi, vừa mới tới."

Bà Benz bỗng nhiên trợn to mắt, mím môi, dùng tay nhẹ nhàng chọc chọc vào ông Gus. Biểu tình nói, để ông bình phẩm lời nói vừa rồi của Vegas. Ông Gus dán người sát gần vào tai bà nói nhỏ:

"Dù sao cũng là gia đình nhà giàu, cảm thấy thành thục hơn mấy đứa nhỏ nhà chúng ta."

Bà Benz cực kỳ đồng ý, gật gật đầu, từ khi bọn họ gặp Vegas, mỗi câu nói, mỗi hành động tựa như đều tạc vào tâm khảm người khác, vừa giải vây cho bọn họ lại không để mọi người nan kham.

Pete không dám quá thân cận Vegas mà chỉ kéo tay đi cùng Tankul. Cậu không cần đoán cũng nhận ra Tankul đã biết quan hệ giữa cậu và Vegas rồi cho nên thấp giọng nói:

"Anh à, lúc trước vì không biết nói thể nào cho nên không đề cập với anh."

Tankul không thèm đế ý, ngược lại dùng ngón tay chỉ chỉ vào bà Benz:

"Không có việc gì, em xem mẹ đi, bao nhiêu năm rồi vẫn là thể chất cỏ mọc đầu tường, người ta nói cái gì, mẹ đều tin cái đó."

Vegas cũng không quá lấy lòng bà Benz nhưng tựa hồ mỗi câu nói đều như khảm vào tâm bà vậy. Ngược lại là con trai ruột, đã bao nhiêu năm rồi Pete cũng không học được cách lấy lòng bà vui vẻ.

Pete nghiêm túc gật đầu, nhìn về phía bóng dáng Vegas, trong mắt mang theo chút mê luyến không dễ phát hiện:

"Thật ra cậu ấy rất ưu tú, chỉ là không để bụng học hành mà thôi."

Càng ở bên Vegas, Pete càng phát hiện ra nhiều ưu điểm của y, loại ưu điểm này không nói ra lời hết được, mà là một loại mị lực tùy thời tùy chỗ hấp dẫn người khác.

Tankul cười cười:

"Cậu ta để ý em cho nên mới nguyện ý biểu hiện như vậy, bằng không một người kiêu ngạo như cậu ta căn bản khinh thường nhìn mặt đoán ý như này."

Bọn họ đi tới phòng VIP tatami, Vegas kéo cửa ra. Cũng may là phòng có phong cách tatami bằng không 7 người thật sự không thể đủ hết. Một đám người, cởi giày dép bỏ gọn lên giá xong, Vegas đi vào trước, đứng một bên, nói với ông Gus và bà Benz:

"Chú và dì ngồi trước đi ạ."

Bà Benz nhìn thấy chiếc bánh sinh nhật trên bàn thì ngẩn ra, tuy rằng phần bơ phía trên bị lồi lõm không thấy chữ trên mặt bánh nhưng bình thường, mua bánh kem lớn như vậy nhất định chỉ có tổ chức sinh nhật mà thôi.

Nhưng sinh nhật của con trai mình thì chưa tới, vì thế bà quay đầu nhìn về phía Vegas:

"Cháu...."

Vegas bất động thanh sắc nói:

"A, hôm nay vừa lúc là sinh nhật cháu."

Những việc hôm nay phát sinh thật sự quá mức trùng hợp, trong lúc nhất thời bà Benz không có tinh lực suy nghĩ vì sao chỉ có hai người Pete và Vegas cùng ăn sinh nhật với nhau mà giờ phút này bà chỉ cảm thấy hổ thẹn, bọn họ không chỉ có chiếm phòng Vegas mà còn quấy rầy sinh nhật của y.

Bà Benz sợ nhất là nợ ân tình của người ta, bình thường chẳng sợ mượn người khác 1 đồng bà cũng hận không thể lập tức trả lại gấp đôi cho họ, mà hôm nay bọn họ không chỉ nợ Vegas một chút ân tình mà thôi.

"Ôi, dì cũng không biết, nên không có quà tặng cho cháu rồi."

Bà Benz lo âu sờ sờ váy, chiếc váy này của bà làm gì có túi, mà tặng tiền thì cũng không có bao lì xì, như thế nào cũng thấy xấu hổ.

Ông Gus cũng ngượng ngùng theo:

"Quấy rầy sinh nhật của cháu mất rồi!"

Vegas cười kẽ: "Không có việc gì đâu chú dì, bánh kem là do Pete mua đó ạ, thật ra đã lâu rồi cháu không tổ chức sinh nhật, ba mẹ cháu đều rất bận."

Bà Benz và ông Gus nhìn nhau, nghĩ đến gia đình của Vegas, thậm chí bọn họ còn cảm thấy đồng tình.

Cha mẹ có sự nghiệp thành công như vậy, đích xác là không có thời gian dành cho con cái. Đối với phụ huynh suốt ngày để tâm tới con cái như bà Benz thì không khỏi bắt đầu thấy đau lòng cho Vegas. Trong lòng bọn họ hình tượng của Vegas đã thay đổi hoàn toàn, quả thực là thê thảm, đáng thương.

Pete đẩy đẩy eo ông Gus, nói:

"Ba, ba ngồi đây đi."

Ông Gus vặn đầu tìm ông Dom nói:

"Dom à, ông tới đây tìm chỗ ngồi đi."

Ông có thói quen đem quyền lựa chọn trước cho ông Dom, một là do khách khí, hai là ông Dom vốn đang ở giai tầng lãnh đạo, mà ông chưa bao giờ đạt tới, cho nên không có tự tin.

Pete nhíu mày, cảm thấy không khỏe với sự nhân nhượng của cha mẹ với ông Dom, nếu đã dùng thân phận là bạn bè cũ tới đây thì mọi người có thể giao lưu bình thường là được rồi, cũng không cần phải để bụng biểu hiện nhường nhịn như vậy. Loại cảm giác này Tankul cũng gặp phải suốt quãng đường tới đây, hơn nữa Non kia luôn tìm cơ hội nói chuyện với anh, khiến anh cực kỳ phiền chán.

Ông Dom vừa muốn chen đi lên, thì Vegas lại tự nhiên dẫn đường cho bà Benz và ông Gus lên vị trí đầu.

"Chú và dì ngồi ở bên này đi, cháu và Pete ngồi đối diện hai người ạ."

Dù sao phòng VIP này cũng là của Vegas, bà Benz và ông Gus có muốn khách khí thì cũng không thể đùn đầy cho ông Dom lên, mà làm lơ lời Giang Vegas nói. Cho nên bọn họ thuận theo ngồi xuống, Vegas và Pete ngồi đối diện họ, ở vị trí đầu quan trọng.

Pete kéo Tankul qua nói: "Anh, anh ngồi cạnh em này."

Tankul ngồi xuống sau đó cố ý để cặp sách ở bên cạnh mình, chiếm lấy vị trí cuối cùng kia. Ông Dom tiến vào nhìn vị trí ngồi, dừng một chút sau đó vẫn không lên tiếng ngồi bên người ông Sở. Còn Non thì tất nhiên ngồi cùng bên với ba hắn.

Những món mà Pete và Vegas chọn đã lên hết, còn nóng hầm hấp bốc khói trắng, mùi hương tràn ngập không gian.

Chiếc bánh sinh nhật kia có chút chiếm chỗ cho nên Pete liếc mắt nhìn Vegas một cái, nhỏ giọng nói:

"Tôi bảo họ mang xuống nhé?"

Vegas nhặt hộp đóng gói ở bên cạnh lên, cẩn thận để chiếc bánh còn lại vào:

"Không cần, để bên cạnh tôi, chút tôi mang về ăn, không lãng phí... Dù sao cũng là em mua cho tôi."

Vegas đẩy máy chọn món tới trước mặt bà Benz:

"Dì ạ, đây là menu gọi món, dì gọi thêm chút đồ ăn đi ạ, hiện tại không đủ rồi."

Pete thuận thế kéo phần anh đào chiên mật tới trước mặt, một phần 2-3 quả anh đào chỉ đủ cho một người, là điểm tâm ngọt tinh xảo sau khi ăn xong.

Đây là Vegas có ý chọn cho cậu, cậu không muốn nhường cho người khác, nhưng cậu thuận thế nhắc nhở bà Benz:

"Mẹ, chọn cho anh một phần anh đào chiên mật đi, anh thích ngọt mà."

Phía dưới bàn ăn, Vegas trộm móc lấy ngón tay của Pete, hiện tại nơi bọn họ ngồi đây chính là nơi mà y vừa đè cậu xuống. Mười mấy phút trước, hai người bọn họ còn làm vài động tác tư mật làm người hưng phấn, mà hiện tại đã cùng ăn cơm với cha mẹ Pete rồi. Tương phản trong thời gian ngắn ngủi như vậy khiến người ta sinh ra sự kích thích thật mỹ diệu.

Pete vùi đầu ăn anh đào, tim cậu đập bình bịch trong lồng ngực, cậu cúi đầu, rũ mắt, thoạt nhìn như đang nghiêm túc ăn nhưng thực ra đang che giấu sự chột dạ của mình. Bà Benz nghe cậu nhắc tới, chỉ lo tìm anh đào chiên mật ở đâu mà tạm thời quên mất nên chiếu cố ông Dom, không khiêm nhượng đưa ông chọn món ăn trước.

Ông Dom cảm thấy mình bị tàng hình, phảng phất như buổi tối này không phải dành để đón chào ông. Mà Non thì hậm hực nói:

"Anh đào chiên mật có khác gì với dùng siro phong đường ở nước ngoài đâu."

Lúc này Vegas mới chú ý tới Non ngồi trong góc. Rõ ràng là tuổi lớn hơn bọn họ, trên tóc còn xịt keo cố định, mặc áo sơ mi âu phục, bề ngoài cũng không đáng chú ý, trên mặt còn có chút non nớt sinh viên vừa mới ra trường, bộ dáng giống như một thực tập sinh bình thường.

Vegas nhàn nhạt nói:

"Không giống với siro phong, một cái là dùng mật ong, một cái là dùng siro từ nhựa cây phong để làm."

Non ngẩn ra một chút, bĩu môi:

"Ồ, siro từ nhựa cây phong đường tốt hơn so với mật ong, lúc trước tôi từng tới Canada du lịch đã từng được dùng thử siro phong đường đỏ chính tông nhất màu cà phê, mật ong hoàn toàn không thể so sánh được."

Vegas nghe vậy, thì hơi kéo khóe môi, không hề tiếp lời mà quay mặt hỏi Pete:

"Có muốn gọi thêm một phần không?"

Pete lắc đầu, ngón tay cậu yên lặng nắm chặt lấy ngón trỏ của Vegas dưới mặt bàn, lẩm bẩm:

"Thôi, một phần là đủ rồi."

Cũng không có người tiếp chuyện Non, bà Benz và ông Gus đang chuyên chú gọi món ăn, Tankul thì đang nghịch di động làm Non khựng lại, xấu hổ.

Hắn cho rằng, hẳn là có người cảm thấy hứng thú hỏi về phong cảnh bên Canada như thế nào, có đẹp không, siro phong đường chính tông khác gì so với bình thường.

Non hạ vai nói:

"Dù sao chưa bao giờ được ăn cũng không hiểu được đâu."

Hắn không vui khi Vegas làm lơ hắn, vì thế thuận thế chụp mũ cho người khác rằng không hiểu, bởi vì nếu là người để ý tới mỹ thực sẽ muốn thảo luận với hắn vài câu.

Ông Dom vỗ đầu hắn một cái, dạy dỗ:

"Mấy em còn nhỏ, nhất định chưa đi nhiều nơi như con, mấy em không hiểu là điều bình thường, con giảng giải cho mấy em biết là được."

Non thấy thỏa mãn với lời ông Dom nói, nhưng vẫn tỏ ra không kiên nhẫn, lẩm bẩm:

"Con biết rồi."

Bà Benz một lòng nhờ thương tìm anh đào chiên mật cho Tankul, rồi tùy tiện chọn hai món ăn, sau đó mới nhớ tới đưa menu cho ông Dom. Ông Dom cũng không nói gì chỉ mỉm cười nhận lấy, để trước mặt mình và con trai.

Không chờ bọn họ chọn món, Vegas khẽ chạm vào Pete, nói:

"Nhanh gắp món ăn cho chú dì đi, không lại nguội hết bây giờ."

Pete sửng sốt một chút, mà ông bà cũng bất ngờ. Bao nhiêu năm qua, Pete chưa từng gắp đồ ăn cho bọn họ, bởi vì quan hệ gia đình bọn họ không quá tinh tế đến như vậy. Sau khi Pete sửng sốt, cậu mím môi, gắp cho ông bà mỗi người một chút thịt dê hấp, còn chấm nước sốt đặc chế.

Được con trai gắp đồ ăn cho, hai ông bà sao có thể không ăn được, bà Benz và ông Gus vội vàng gắp lên miệng, còn chưa kịp nhai, bà Benz đã vội nói:

"Ăn rất ngon, Pete con cũng ăn đi, Vegas cũng ăn đi cháu, đừng để bị đói."

Từ tới trước giờ bà Benz vẫn luôn nghĩ, vì mình không quá quan tâm, không chú ý đầy đủ cho Pete, cho nên cậu rõ ràng không thân cận với bà. Lần này Pete chủ động gắp đồ ăn cho bà, đối với bà nói mang ý nghĩa cực kỳ phi phàm.

Vegas cũng dùng đũa chung gặp một miếng thịt cho Pete, thấp giọng nói:

"Em nếm thử đi."

Động tác của y rất tự nhiên, lại bằng phẳng, phảng phất như chỉ là động tác bình thường, nếu ai mà có tâm tư không thuần suy nghĩ bậy bạ chính là làm bẩn tình bạn của y và Pete.

Chỉ có trái tim của Pete đang đập kinh hoàng bởi vì Vegas đang khiêu vũ trên mũi đao, dưới bàn ăn y dùng đầu ngón tay cào vào lòng bàn tay của cậu, mà trên bàn ăn, còn có thể tự nhiên gắp đồ ăn cho cậu.

Pete không dám nhìn vào mắt bà Benz, vì thế cậu vùi đầu vào ăn. Bà Benz tuy rằng có một thoáng nghi ngờ hành động của Vegas nhưng bà nghĩ, hồi còn đi học, đám bạn học không chỉ có gắp đồ ăn của nhau mà còn uống chung một chén nước đó, đây là chuyện bình thường, điều này thuyết minh rằng quan hệ của Pete và Vegas thật sự rất tốt đúng không.

Bà vẫn luôn cảm thấy, thật có giá trị khi Pete có thể kết bạn được với Vegas, mặc kệ là hiện tại hay tương lai đều có thể trợ lực cho nhau. Tình cảm ở cao trung vẫn là tương đối thuần túy, không có nhiều loanh quanh lòng vòng, chỉ cần hợp tính là có thể chơi với nhau được rồi.

Pete gắp miếng thịt dê cho vào miệng, phát hiện thịt dê hầm thật mềm, thịt rất tươi, ngọt, còn dính chút gân, nhai trong miệng, vừa giòn vừa dai. Ngon thì ngon thật, nhưng cậu vẫn phải uống một hớp nước trà, giải ngấy.

Dưới bàn ăn, Vegas vẫn cào ngứa bàn tay cậu, vì vậy cậu chỉ có thể nắm chặt lấy ngón tay của y, khống chế y không cho y lộn xộn. Thấy người nhà mình bắt đầu ăn, tất nhiên Tankul không có cố kỵ, chọn những thứ mình thích ăn.

Trong lúc ông Dom còn đang xem thực đơn thì người nhà bọn họ đã động đũa. 7 người, mà chỉ có 4 món ăn, hiển nhiên là không đủ. Non cũng đói bụng, nhưng mắt thấy bốn phần đồ ăn đều bị động vào, hắn có chút không vui.

Nói như thế nào đi nữa thì đêm nay, ba hắn và hắn là nhân vật chính của bữa ăn này cơ mà, kết quả bị Vegas chen ngang, cha con họ hoàn toàn bị bỏ qua. Rõ ràng chỉ là một cậu nhóc học cao trung, nhưng lại có khí thể chủ đạo toàn cục, nhưng lời y nói hay kiến nghị của y đều được mọi người chấp hành làm theo. Thoạt nhìn bộ dạng rất khiêm tốn lại lễ phép nhưng căn bản lại khống chế tất cả, tự biểu hiện mình để người khác làm theo ý kiến của y.

Cuối cùng ông Dom cũng chọn tốt đồ ăn, click gửi đi, sau đó mới để menu sang một bên. Nhìn bàn ăn hoàn thuận vui vẻ trước mắt ông khựng lại một chút, sau đó cầm đũa lên, bình tĩnh gia nhập đề tài:

"Bọn nhỏ sắp thi đại học rồi đúng không, học tập thế nào, có nắm chắc không?"

Có đám nhỏ ở đây, đề tài tất nhiên là sẽ đề cập tới việc học hành. Đối với bà Benz, bà hoàn toàn tự tin vào học lực của hai đứa con của mình.

Bà dừng đũa lại, cười cười nói:

"Hai đứa đều không tệ lắm, khá ổn, nếu thành tích còn có thể tăng thêm một chút thì tốt hơn."

Ông Dom dò hỏi tới cùng:

"Hai cháu ở trường xếp thứ bao nhiêu vậy?"

Bà Benz có chút chần chờ, việc học hành chỉ cần nói tới không tồi thôi, không cần cụ thể hỏi xếp hạng ra, rốt cuộc ông Dom cũng không biết trình độ của trường cao trung số 1 Haidar.

Ông Gus đáp: "Xếp hạng trước 20."

Non tò mò hỏi: "Trình độ như vậy có thể thi vào trường nào được."

Ông Gus có chút kiêu ngạo đáp:

"Ừ, hẳn là trường TOP 2, không thành vấn đề."

Non ngửa đầu, nhìn trời tựa như đang nỗ lực suy tư gì đó:

"Trường top đầu năm trước xếp hạng trên QS là bao nhiêu? Đại khái là 70-80 đúng không nhỉ, cũng được."

Trong chớp mắt, cả bàn đều trầm mặc.

Tất cả học sinh trên cả nước đều biết, thi vào những trường top đầu khó như thế nào, tuy rằng không vượt qua trường của Non trên bảng xếp hạng QS thế giới, nhưng nếu ở cùng điều kiện với nhau, Non chưa chắc đã ưu tú hơn Tankul và Pete.

Non có học cao trung ở trong nước, hắn không thể không biết điều đó, giờ hắn nhắc tới bảng xếp hạng trên thế giới hẳn là muốn chứng tỏ sự ưu việt hơn người của mình. Như này, ngay cả ông Gus cũng thấy có gì đó không đúng rồi, biểu tình ông có chút xấu hổ. Ông thừa nhận Non rất ưu tú, nhưng cũng không đại biểu hai đứa con ông không ưu tú, đều là những trường danh tiếng, đâu cần nhất quyết phải phân cao thấp, hơn nữa căn bản cũng không phải cùng cấp, Non đã tốt nghiệp nghiên cứu sinh, lớn hơn 2 đứa con ông những 6 tuổi, nghe lời đứa nhỏ này nói, thật có chút lòng dạ hẹp hòi.

Tankul hận không thể trợn trắng mắt, mà sắc mặt Pete càng trở nên lãnh đạm. Cậu và cha con nhà họ Dom căn bản không quen biết, hôm nay là tình huống đột biến, mới mang họ vào đây ăn cơm, nhưng Pete không cảm thấy bọn họ quan trọng, nếu không phải nhìn mặt mũi ông Gus và bà Benz thì cậu đã sớm trở mặt.

Chỉ có Vegas hứng thú ngón tay để lên miệng tách trà thong thả xoay quanh, cong môi nói:

"Top 20 đều không tính là gì, vậy tôi đây xếp thứ 300 chắc là không được rồi."

Bà Benz càng bất an, vốn dĩ bọn họ tới đây là nhờ Vegas, hiện tại Non kia nói về việc học hành, còn như có như không chê bai trường TOP 2, mà cả bàn ăn cơm chỉ có thành tích của Vegas là thấp nhất, lời chê bai vừa nói ra khó tránh khỏi làm đứa nhỏ này không thoải mái đi.

Đại khái là Non ở nước ngoài quá lâu rồi, nên đạo lý đối nhân xử thế dường như không hiểu lắm.

Non còn vội vàng tiếp lời Vegas:

"Xếp thứ 300 sao? Vậy thì có thể thi vào trường nào a."

Vegas không để ý nói: "Có khả năng không vào được các trường danh giá đâu."

Non nhướng mày, các trường danh giá sao, lúc trước hắn không hề nghĩ tới. Từ khi bắt đầu vào cao trung, hắn đã vào học lớp quốc tế, để chuẩn bị xuất ngoại.

Lúc ấy hắn cực kỳ may mắn là trong nhà có điều kiện cũng như tự tin cho hắn ra nước ngoài, bởi vì dùng mắt thường cũng có thể thấy được, cuộc chiến chuẩn bị thi đại học của tất cả học sinh nó khổ sở và khó khăn như thế nào.

Xuất học bổng của các khoa chính quy rất khó xin, lúc ấy hắn không muốn bức mình phải đi tranh dành cái xuất học bổng đó, dù sao nhà hắn cũng có chút ít, có thể cho hắn càng có thêm nhiều sự lựa chọn hơn.

Non khinh bỉ nói:

"Vậy anh khuyên cậu đừng học trong nước làm gì, xuất ngoại có thể học trường càng tốt hơn, nếu nhà cậu có thể duy trì được."

Ông Dom cũng nói: "Đúng vậy, thật ra thì nên tìm người mô giới, có kỹ xảo một chút là có thể xin được vào trường không tồi rồi, tốt hơn so với học trong nước rất nhiều, nhưng mà học phí hơi cao, điều này cũng phải suy xét, nhưng tiêu tiền cũng không phải không đáng giá đâu, ít nhất học được nhiều, lại từng trải."

Bà Benz và ông Gus liếc nhau, cảm thấy xấu hổ tới tột đỉnh. Hai người này vậy mà ngay trước mặt Vegas nói cái gì mà trong nhà có tiền, có thể duy trì ...... Nếu chỉ cần Vegas muốn, thì ông Gun có thể quyên góp một tòa nhà cho trường Harvard là chuyện bình thường.

Bà Benz hòa giải: "Non, cháu ăn đi, đồ ăn có đủ không?"

Ông Dom còn không chịu bỏ qua nói tiếp:

"Không sao đâu, để Non nói thêm cho các em đi, chẳng sợ không thể học đại học ở nước ngoài thì có lẽ lên nghiên cứu sinh có thể ra nước ngoài học."

Non uống một ngụm trà, nói:

"Thật ra cũng không có kinh nghiệm gì, chỉ là chính mình phải ưu tú, học ở nước ngoài đều là bản lĩnh thật, không giống trong nước, thi giống như đột kích, bạn học cao trung của anh nói học đại học ở trong nước quá an nhàn, tốt nghiệp nghiên cứu sinh lâu rồi mà cho tới bây giờ vẫn chưa tìm được công việc, giờ phải đi thi nhân viên công vụ."

"Ồ? Vậy anh tìm được công việc gì rồi?" Bất thình lình Vegas hỏi một câu.

Y chỉ là đơn thuần bị Non gợi lên lòng hiếu kỳ, rốt cuộc ngữ khí của Non rõ ràng đang chê bai người bạn học kia học hành không tốt ra xã hội lại càng không tốt, như vậy so sánh ra tất nhiên là tự nâng mình lên rồi. Y căn bản không biết Non đi phỏng vấn công ty nhà y.

Bà Benz quét mắt nhìn Non một cái, nhịn không được muốn ngăn hắn lại:

"Non à, vị này chính là...."

Bất thình lình Tankul đánh gãy lời bà:

"Ha, hai đứa còn không biết đâu, anh này đi phỏng vấn tại công ty Theerapanyakul sản xuất dược đó."

Trong giọng nói có chút vui sướng khi người gặp họa. Bà Benz ho nhẹ một tiếng, muốn dùng ánh mắt cảnh cáo Tankul nhưng bà luôn sủng nịch anh cho nên ánh mắt kia không có chút lực sát thương gì cả.

Vegas nhướng mày ngoài ý muốn nói:

"Theerapanyakul sao?"

Non khí định thần nhàn, gắp một quả hạnh nhân cho vào miệng nhai:

"Mấy đứa ở đây hẳn là đều biết đúng không."

Ánh mắt Pete sáng lên, biểu tình có chút kinh hỉ, phụ họa nói:

"Công ty này à, có biết chút chút."

Bà Benz nhận rõ ý của hai đứa con nhà mình, đây là muốn chơi xấu, cố ý không nói ra thân phận của Vegas.

Vegas hơi hơi ngả người, biểu tình vi diệu, nói:

"Công ty này à .... Trình độ cũng được, tôi tốt nghiệp trung bình là có thể tùy tiện vào thôi."

Non cười nhạo một tiếng:

"Cậu có khả năng không hiểu biết công ty đó."

Vegas vô tội nhún vai: "Tôi lại cảm thấy tôi rất hiểu."

Non nhịn không được phổ cập khoa học cho Vegas, trong giọng nói còn mang theo chút khinh thường:

"Năm trước công ty đó mới lên sàn chứng khoán, khống chế cổ phần của hơn 30 công ty lớn nhỏ, ngành sản xuất chủ yếu là hóa học, bào chế dược

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net