Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Gia đình Macau đã chuyển đi từ lâu. Sau khi dọn dẹp qua loa xong, Pete đổi xe, định đi tìm Macau thì điện thoại reo lên, không ngờ tên này lại tìm đến trước.

"Pete, cậu không sợ tôi nói cho Vegas biết à? Nếu như anh ta biết vụ án mình đang điều tra lại là do cậu làm ra thì không biết sẽ như thế nào đây? Hahaha!"

"Cậu đang ở đâu? Tôi đến thành phố B rồi, bây giờ tôi sẽ đi tìm cậu."

"Được thôi, tôi ở chỗ cũ chờ cậu." Cái gọi là chỗ cũ trong miệng Macao chính là căn cứ bí mật nơi mà Pete bị bắt nạt.

.

"Mấy năm không gặp, cậu thật sự là khiến tôi kinh ngạc đấy. Cậu trở nên can đảm hơn rất nhiều rồi đấy, bây giờ cái gì cũng dám làm."

"Thông tin cậu vừa nói ở đây?" Tuy rằng Vegas và sở cảnh sát thành phố M đều không tìm được manh mối gì về cậu, nhưng Pete đành phải tin tưởng Macau. Dù sao cậu cũng đã quen biết tên này từ nhỏ.

"Yên tâm đi Pete, có cậu ở chỗ này, tôi cũng không vội. Còn nhớ trước kia chúng ta cùng nhau chơi như thế nào không?" Macao rất tự tin rằng người bên kia sẽ không dám làm gì mình.

"Đương nhiên." Nụ cười quen thuộc lại xuất hiện trên gương mặt Pete.

Pete mỉm cười chậm rãi đi về phía Macau. Đối phương cũng cảm nhận được có gì đó không đúng, lặng lẽ lùi một bước, "Pe...Pete, cậu muốn làm gì?"

"Không phải cậu đã nói rồi sao, tôi đến đây để vui vẻ cùng cậu." Pete tiến lên năm slaays tay Macau, đá ngã cậu ta xuống đất.

"Pete! Cậu điên à? Sao cậu dám đánh tôi, cậu không sợ tôi nói cho Vegas biết về cậu à?"

"Ha! Vậy thì trước khi sự thật được tiết lộ, hãy để tôi cảm ơn vì thông tin giúp giải quyết vụ án cho Vegas." Pete trói Macau lại.

"Pete! Tao cảnh cáo mày, nếu một tiếng nữa tao không gọi điện cho đồng nghiệp, họ sẽ báo cảnh sát đấy! Mày tiêu rồi."

"A...May quá! Cảm ơn cậu đã nhắc tôi." Pete cầm lấy điện thoại của Macau, nắm lấy tay cậu ta rồi mở khóa điện thoại lên, bắt chước giọng của Macau, nhắn tin cho bạn của cậu ta, "Xong rồi, tôi phải ra ngoài vài ngày đây."

"Nhanh như vậy sao? Được rồi." Vài giây sau đối phương đã trả lời lại.

"Không nghĩ nhiều năm như vậy, cậu một chút cũng không tiến bộ. Đầu óc như vậy mà cũng có thể làm thám tử được." Pete cảm thấy buồn cười.

"Để tôi xem, manh mối cậu mang cho tôi như thế nào..." Pete mở chiếc túi mà Macau mang đến, trong đó có một chiếc máy tính và một chiếc USB.

"Pete, tôi xin lỗi vì trước đây đã làm như vậy với cậu. Làm ơn thả tôi ra đi." Nghĩ đến tình cảnh bi thảm của Tawan, Macao giờ như cá nằm trên thớt, phó mặc cho người khác muốn làm gì thì làm.

"Hmmm...Thấy lúc trước cậu kiêu ngạo như thế mà, tôi tưởng cậu có bằng chứng thuyết phục nào đó cơ. Nhưng cậu cũng khá giỏi khi tìm được nơi chôn xác của Tawan chỉ bằng việc tôi thích những con bướm màu xanh đấy."

Lúc trước cậu biết được từ Vegas rằng có ai đó đã nặc danh báo cho cảnh sát vị trí cái xác của tawan, nhưng không tìm thấy gì ngoại trừ một dấu chân.

Điều này cũng không có tác dụng gì mấy cả.

—------------------

"Vegas, sao dạo này anh không về nhà đi? Ai không biết còn tưởng anh là cảnh sát chứ không phải là thám tử nữa đấy, còn tận tâm hơn cả đội viên của tôi. nhìn quầng thâm của anh đi, về nhà rồi đi ngủ ngay đi." Vegas cứ như vậy bị Porsche đuổi ra khỏi đồn cảnh sát.

Vegas ngồi trong xe, anh đã không gặp Pete hơn một tuần rồi. Tuy đã ở cùng Pete một thời gian nhưng anh chưa bao giờ đến nhà Pete cả.

"Lần trước không có thời gian đến nhà Pete mà cũng đã lâu em ấy không về nhà rồi nếu mình đến dẹp dẹp nhà cho em ấy chắc chắn khi về em ấy sẽ khen ngợi mình!"Vegas vừa lái xe vừa nói.

Vegas về nhà tìm chiếc chìa khóa dự phòng mà Pete đã đưa cho anh, ôm theo Grey rồi đi đến nhà Pete, "Mình đúng là một người chồng đảm đang, hehe!"

Không ai biết rằng chỉ vì chuyến đi này của Vegas mà mọi thứ đã thay đổi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net