END. Khẩu vị của bạn, tôi có thể theo đuổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu một người hỏi Barbara hoặc Venti hương vị yêu thích của họ là gì, thì bất cứ ai được hỏi sẽ nhận được câu trả lời khác với việc họ đã hỏi điều tương tự trước khi hai nhạc sĩ gặp nhau.

Barbara rất có thể sẽ đỏ mặt và chỉ đơn giản nói rằng là cô rất thích táo gần đây  trong khi Venti sẽ cười khúc khích và nhận xét rằng gia vị khi được phục vụ với bữa ăn phù hợp thì thật tuyệt khi thưởng thức.

Chỉ những người biết cả hai mới nhận thấy mối quan hệ này. Tuy nhiên, không có ai ngoài chính họ sẽ biết lý do.

“Emkhông thể tin rằng là cuối cùng anh đã thuyết phục em đến đây…” Barbara thì thầm, nắm lấy cánh tay của Venti như thể mạng sống của cô phụ thuộc vào nó và nếu cô không cẩn thận, nó đã xảy ra.

“Cảnh tượng thật đẹp, đúng không? Và anh sẽ không để  em gục ngã, không cần phải băn khoăn. Hãy thư giãn và tận hưởng khung cảnh này đi, em yêu của anh, ”anh nhanh chóng trấn an cô và từ từ di chuyển để thay vì nắm tay anh, cô đang nắm tay anh.

Có điều gì đó về Mondstadt vào ban đêm rất… bí ẩn, theo một cách tuyệt đẹp, và trên đó, ngồi trên tay bức tượng của Barbatos, tiếng gió thì thầm to hơn, rõ ràng hơn, mang theo những câu chuyện của quá khứ.

“Anh nói đúng, nó thực sự rất đẹp,” một phút sau cô thừa nhận, cuối cùng không còn căng thẳng nữa, cô nắm chặt tay anh không chặt nữa. Nếu không phải vì ở gần, Venti đã không nghe thấy tiếng cô ấy.

“Sẽ đẹp hơn khi em có một người mà em yêu mến ở bên cạnh để tận hưởng nó,” anh nói, chuyển ánh mắt từ bầu trời đêm sang Barbara và theo lời anh, cô bắt gặp ánh mắt của anh. Họ chìm đắm trong tầm nhìn của người kia, nụ cười dịu dàng và đôi mắt dịu dàng của họ.

Chính anh là người di chuyển trước, đưa bàn tay còn lại lên ôm má cô. Barbara chú ý đến việc chạm vào.

Có một cái siết chặt tay cô và cô thấy mình đang dần thu hẹp khoảng cách. Venti nhìn theo sự dẫn dắt của cô, đôi mắt anh xen giữa nhìn vào đôi mắt khép hờ và lời mời gọi là đôi môi của cô.

Họ chỉ cách nhau một hơi thở, mũi lướt qua.

"Em có chắc không?" anh thì thầm hỏi, sợ sẽ chia cắt khoảnh khắc giữa họ, nhưng anh biết ranh giới của cô và anh không muốn cô vượt qua chúng trừ khi cô chắc chắn.

“Vâng,” cô thở phào và đó là tất cả những gì anh cần xác nhận trước khi môi họ được gắn chặt vào nhau. Đó là chất đường hóa và như gió thổi qua, mong muốn của họ dành cho nhau cũng vậy. Họ say sưa thưởng thức hương vị của táo và gia vị, một hỗn hợp khiến cả hai đều cười khúc khích đến nghẹt thở khi rời đi.

“Em hãy hôn anh nhiều hơn đi” Venti tinh nghịch trêu chọc, cúi xuống để thực hiện yêu cầu của chính mình ngay khi Barbara đảo mắt trước những trò hề của anh.

"Em tưởng rằng bạn không thích đồ ăn cay?" cô hỏi, quyết định trêu lại anh ta, nhưng cô không rút ra khi anh ta đủ gần để hơi thở của anh ta sượt qua da cô.

“Là em nên anh không bận tâm chút nào” anh cười toe toét và nuốt chửng tiếng kêu xấu hổ của cô bằng một nụ hôn khác.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngọt