Chap9: Hết nói nổi anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Soonyoung kéo Chan đến cty anh , anh bước xg trước mở cửa xe cho cậu . Kéo tay cậu vào trong cty , đã có 2 hàng nhân viên xếp hàng thành kính chào cậu và anh 

- Chào Chủ tịch và Phu nhân! 

Anh mỉm cười gật đầu vs họ , cậu thì suy nghĩ cg ổn đấy chứ, nhân viên trẻ đẹp còn rất lịch sự. Họ thậm chí còn gọi cậu là Phu.......khoan khoan có gì đó sai sai..... Mấy ng này gọi Chan là phu nhân ư.......???? 

- Tên Chuột hí chết dẫm kia! Anh sao dám dạy mn xưng hô kì cục thế hả!!!! Cái gì mà Phu nhân?!!! Tôi là .......... là ấy ấy của anh hồi nào!!!!! SAO ANH DÁM DẠY MN TÀO LAO HẢ!!!!!!!!!!!!!

- Vk iu à bớt giận đi mà! Gọi thế ko phải rất hay sao 

- AI VK NGƯƠI?!!!!! HAY CÁI ĐẦU NHÀ NGƯƠI Ý....Ta đi về 

- Chan à! Anh xl mà ! Anh sẽ bảo mn chỉnh lại mà . Ở lại chơi đi anh gọi đồ ăn cho 

( anh ghé sat tai cậu nói nhỏ) Em ở trên ch từng ăn thử đồ ăn dưới này , đảm bảo em sẽ thích 

- Thôi đc! Vì đồ ăn thôi đấy!

- Thư ký Song , đưa phu nhân.......à ko cậu ấy lên phòng tôi , pha trà để cậu ấy ngồi đợi. Tôi đi có 1 lát 

- Vâng chủ tịch! dạ mời phu......à cậu đi theo tôi " má ơi mém tý tiêu vs cậu này r"

Cậu được nhân viên đưa lên phòng làm việc của anh , nhìn xung quanh rồi đi lòng vòng xung quay đến khi tiến lại bàn anh thấy 1 khung ảnh định cầm lên xem thì cánh cửa phòng bật mở lm cậu hết hồn. Nè nha tui là thần thiệt cơ mà còn mỏng manh íu đúi lắm nha . Anh bc vào để đồ ăn lên bàn r xoa đầu cậu.

- Em lm gì mờ ám hay sao mà mặt lo thế?

- Còn ko phải tại anh tự nhiên xông vào 

- Đc rồi ! lại đây ăn đi anh đoán em sẽ thích lắm  

Anh bày ra đủ thứ cho cậu , nhìn chúng mắt cậu sáng cả lên mà mùi của chúng còn thơm nữa . Thế là Chan nhà ta ưn như ch từng đc ăn thoáng cái  hết sạch đống trên bàn

- Em ăn khoẻ thật đấy ! 

- Tại nãy  anh lôi tôi đi nên ch kịp ăn gì chứ bộ.Đồ trần gian các người cg thật là ngon đi . Ko biết chủ nhân ở nhà sao r ?

- Em có thể quan tâm anh 1 chút thôi có đc ko ( buồn hiu ) anh.......

- Anh nghĩ đối xử vs tôi như thế mà tôi sẽ chú ý đến anh hả?! Anh bt trước đó anh đã lm gì vs tôi ko??

- Anh........ anh xin lỗi! Anh thật sự yêu em lắm Chanie. Ko hiểu sao từng giây từng phút đều nhớ em . ( đột nhiên ôm chầm lấy cậu) Anh nhận ra rằng thật sự thiếu em thì anh chẳng thể sống nổi Anh.....bt mk trc đó có lỗi vs em , chỉ muốn bù đắp cho em , mong em đừng tổn thương nữa anh thật sự chẳng thể chịu đc nữa. Trái tim anh........ đã bị 1 thiên thần mang đi rồi 

Cậu ngỡ ngàng trc lời nói của anh , hành động của anh , anh  ôm cậu nhẹ nhàng vuốt tóc cậu , Chan chỉ bt ngồi im sao bỗng nhiên vòng ngực trái sao cứ đập liên hồi. Khoảnh khắc anh đặt nhẹ nụ hôn lên trán cậu , 1 nụ hôn chất chứa ko bt bao nhiêu ôn nhu . Anh nhẹ nhàng bt bao từ bao giờ tim cậu bỗng trật 1 nhịp. Ko lẽ cậu yêu ư???? Ko thể nào !!!! Cậu là thần anh là ng sao mà có thể..........Tuy nhiên cậu vẫn muốn cảm nhận sự ngọt ngào từ anh.....liệu lựa chọn của cậu có đúng ?

- Soon......Soonyoung! ( Cậu nhẹ giọng gọi tên anh )

- Anh nghe! Xin lỗi em Chanie........anh ko kiểm soát đc 

-  Soon! Em............

Cậu ngập ngừng hôn nhẹ lên má anh. Anh đơ toàn tập ng cứ đờ ra

-Soon à! Em gọi anh.....thế đc ko

- Đc....Đc em gọi gì cg đc !

- Soon à! Anh........dạy em cách yêu như anh từng hứa... đc ko?





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net