VHKB-Q15-C11-15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
sẽ bị tín niệm lực bắn thành tro bụi.

- ...Trình Khiếu, kỳ thật thế giới phim kinh dị lần này cũng là một kỳ ngộ, nguy cơ trùng trùng, có nguy hiểm thì mới có kỳ ngộ. Ta không biết ngươi làm thế nào trở về từ trạng thái tâm ma, nhưng bản thân ta đã hiểu rõ chuyện của mình, sau lần này... Ta sẽ không e sợ bất kỳ kẻ nào nữa, sơ hở trong tâm trí ta đã mất, từ nay về sau thiên hạ rộng lớn mặc ta tung hoành!

Trương Hằng đang chạy đột nhiên quay sang nói với Trình Khiếu.

Trình Khiếu ngẩn người, thuận miệng đáp:

- Sở hở tâm linh của ta nói ra cũng thật buồn cười, hình như là người càng háo sắc thì lại càng sợ người yêu của mình phản đội, cũng không nhớ câu này do ai nói.... Tóm lại, có lẽ người có sơ hở tâm linh càng lớn thì càng khó sống sót trong thế giới phim kinh dị lần này, nhưng một khi đột phá được sơ hở tâm linh của bản thân...

- Đúng thế! Cá chép vượt long môn, cưỡi gió bay lên chín tầng trời!

Công bằng mà nói, trong Trung Châu đội thực lực của Trương Hằng kỳ thật còn vượt qua cả Zero, đứng trong số năm người mạnh nhất. Không cần biết là kỹ năng bắn tên, cận thân chiến đấu hay là tố chất thân thể, thực lực bản thân Trương Hằng đều rất mạnh, phải biết rằng ngay từ Resident Evil 2, hắn đã có thực lực thoáng uy hiếp được clone của Trịnh Xá. Chỉ có điều tính cách của hắn cũng nhu nhược hết sức, cộng thêm sơ hở tâm linh không cách nào khắc phục cho nên thực lực của hắn bình thường chỉ có thể phát huy được ba bốn thành đã là hết cỡ. Đến tận ngày hôm nay, bộ phim kinh dị A Nightmare on Elm street lần này cơ hồ đã hoàn toàn bóp nát tâm linh của hắn, khiến hắn một lần nữa trải qua thống khổ không thể cứu vãn trước kia. Kết quả lại hoàn toàn tương phản, phá rồi lại lập, bại rồi mới thành, sơ hở tâm linh của Trương Hằng hoàn toàn được loại bỏ, vì thế hắn mới nói những lời vừa rồi, các chép vượt long môn! Đây là lúc để Trương Hằng phát huy toàn bộ thực lực của hắn... Không, hẳn là lúc để cả Trung Châu đội phát huy toàn bộ thực lực của mình!

Trương Hằng sau khi đột phá tâm ma, hắn lập tức cảm thấy suy nghĩ rõ ràng hơn nhiều, rất nhiều chuyện trước kia chưa từng nghĩ tới nay đều nhất nhất hiện rõ trong đầu, đặc biệt là sức mạnh liên quan đến huyết thống tinh linh của hắn.

Ngay từ khi vừa mới cường hóa huyết thống tinh linh, Trương Hằng đã có chút tâm đắc với sức mạnh của huyết thống này. Cái gọi là Phong chi tiễn cùng Điện chi tiễn, thực chất chính là năng lượng của huyết thống tinh linh hoàn toàn tập trung vào một kích, sức bạo phát của một đòn này còn kinh khủng hơn trạng thái Hủy diệt của Trịnh Xá, thật sự là kỹ năng nhất kích tất sát, ngươi không chết thì ta vong. Chính vì thế khi thuộc tính huyết thống của hắn còn yếu ớt, một phát Phong chi tiễn đủ khiến hắn hôn me, còn hiện tại cường hóa lên một cấp, bắn xong Điện chi tiễn cũng yếu ớt một lúc lâu.

“...Vì thế, nếu như có thể giống như Trịnh Xá, quán chú năng lượng vào thân thể chứ không phải vào mũi tên, đồng thời giảm bớt sức bạo phát trong khoảnh khắc của năng lượng... Có lẽ ta cũng có thể sử dụng trạng thái giống như Bạo tạc hoặc Hủy diệt của Trịnh Xá...”

Trương Hằng sau khi hét lên “cá chép vượt long môn!” hắn lập tức giậm mạnh chân, lao về phía một một tòa nhà lớn ở gần đó. Hắn hiểu rõ ràng giờ phút này đã không còn đủ để hắn bắn ra một phát Điện chi tiễn nữa, nếu muốn sống sót, vậy thì hắn chỉ có thể liều mạng giãy giụa, lúc này sống và chết chỉ cách nhau một sợi ta, không phải sống tức là chết! Trương Hằng mặc dù còn chưa có cơ hội thử nghiệm lý thuyết điều động và làm chậm năng lượng của mình nhưng hiện tại hắn đã mặc kệ những chuyện đó, dù sao thì ngang cũng chết mà dọc cũng chết, không bằng liều một ván xem xem vận khí thế nào.

Không thể không nói, vận khí Trương Hằng thật sự rất tốt, sau khi hắn mở cơ nhân tỏa cộng thêm vận hành tâm thần ngưng tụ, hoàn cảnh xung quanh phảng phất như in vào trong đầu hắn, không chỉ có hoàn cảnh bốn phía mà cả năng lượng trong cơ thể cũng có cảm ứng rõ ràng. Trương Hằng trong lòng máy động, bấy giờ mới nhận ra mình không biết từ lúc nào đã mạnh đến thế này, chỉ là trước đây hắn cũng quá không ra dáng đàn ông nên mới khiến cho thực lực cường đại này uổng phí. Lần này nghĩ thông được mọi chuyện, khi về sẽ hồi sinh cô gái mình yếu, sau đó là tương lai dũng cảm sống sót... Chuyện cần làm trước mắt, chính là dũng cảm sống sót!

Trương Hằng trong khi chạy tới tòa nhà phía xa đã từ từ khống chế được năng lượng trong cơ thể. Đây là một luồng năng lượng khổng lồ mang theo một tia lạnh lẽo, từ trước đến nay vẫn giống nước chảy tràn ngập trong thân thể Trương Hằng, chỉ là hắn không hề nhận ra. Trong thời khắc liều mạng lúc này, sức chú ý của hắn tập trung tới mức độ chưa từng có, cơ nhân tỏa cũng mở đến mức tối đa mà bản thân có thể, sau khi vận hành năng lượng tinh linh, Trương Hặng đạp lên tường nhà, tiếp đó chạy thẳng vuông góc với bức tường lên trên.

Trình Khiếu ở dưới phố đứng nhìn mà trợn mắt há mồm, hắn sững sờ nhìn Trương Hằng thuận theo vách tường chạy lên trên, tốc độ không hẳn là cực nhanh nhưng lại có thể vượt qua trọng lực, hiện tượng không thể tưởng tượng nổi này nhất thời khiến Trình Khiếu ngây ngốc mất mấy giây. Đếnkhi Trương Hằng hét lớn một tiếng lao xuống chỗ Sở Hiên, Trình Khiếu mới kinh hoàng thất sức, gào lên:

- Mẹ kiếp, Trương Hằng, ngươi không muốn sống nữa sao? May quay lại!

Hắn còn chưa nói hết câu, từ phía xa một luồng sóng xung kích đã ập tới, trực tiếp đánh xuống cách chỗ hắn đúng sáu bảy mét. Lập tức khí lưu tứ tán, đẩy Trình Khiếu bay ngược ra xa, đến khi hắn hạ xuống đất thì Trương Hằng đã bắt đầu giao chiến với Sở Hiên.

Trương Hằng giao đấu với Sở Hiên cũng không lập tức bị giết chết như Trình Khiếu tưởng tượng, trên thực tế hai người vậy mà lại đánh ngang tay, mặc dù Trình Khiếu có thể nhận thấy tình trạng đó chắc chắn không thể kéo dài.

Cũng không biết Trương Hằng dùng biện pháp gì, khi hắn chạy không ngờ lại giống như không bị trọng lực ảnh hưởng, đạp lên vách tường xung quanh không ngừng tiếp cận Sở Hiên. Khi cách Sở Hiên khoảng hơn trăm mét, Trương Hằng độ nhiên đạp mạnh vào tường nhảy vọt lên, lao ra ngoài đừng, mà chỗ hắn vừa đứng đã bị một viên đạn coilgun bắn trúng, tình cảnh giống như lúc trước, viên đạn đánh vào tường lập tức tỏa ra một trạng thái khó hiểu, tiếp đó hóa thành xung động xuyên qua cả trăm mét, một mảng nhà cửa hoàn toàn đổ nát...

Trương Hằng từ trên cao khoảng bảy tám mét rơi xuống, người đang ở giữa không trung đã giương cung như tròn như trăng rằm, tay cầm sẵn ba mũi phụ ma tiễn +4 trước khi Sở Hiên giả tiến hành công kích lần nữa hắn phải sử dụng Bạo liệt tiễn ba mũi tấn công. Dù sau thì uy lực của Bạo liệt tiễn ba mũi cũng cực mạnh, phối hơp với phụ ma tiễn +4, sức mạnh thậm chí vượt quá cả một phát bắn bình thường của súng ngắm Guass, nếu bắn trúng cơ thể thì cho dù Sở Hiên giả này có mạnh đến mức nào cũng chết chắc.

“Nhất định phải bắn trúng! Hiện tại hắn đang sử dụng tín niệm lực, nói cách khác hắn không thể đồng thời sử dụng Gunkata, vậy thì Bạo liệt tiễn ba mũi sẽ có cơ hội va chạm, để uy lực cùng tốc độ đạt tới đỉnh điểm... Nhất định có thể bắn trúng! Nhất định có thể!”

Trương Hằng giờ phút này căn bản bất chấp bản thân đang ở giữa không trung, từ độ cao này rơi xuống không tiêu mất nửa cái mạng không xong nhưng tất cả tâm trí thần của hắn đã tập trung vào ba mũi tên trong tay, hơn nữa năng lượng huyết thống tinh linh vừa mới sử dụng được cũng không ngừng truyền vào ba mũi tên.

“Nếu như ta hiện tại có năm trăm đơn vị năng lượng tinh linh, vậy thì bắn một mũi Điện chi tiễn cần bốn trăm, vì thế mỗi lần ta chỉ có thể bắn được một phát. Trên thực tế, bắn chết mục tiêu chỉ cần vỏn vẹn một trăm đơn vị năng lượng là đủ, cho nên tiết kiệm có thể bắn được năm lần, hoặc là chỉ bắn một lần, bốn trăm còn lại vận hành hết vào cơ thể, sau đó không ngừng tìm kiếm điểm yếu và sơ hở của kẻ địch...”

Trương Hằng nắm chặt ba mũi tên, cơ thể vẫn dựa vào lực đạp vừa nãy lơ lửng trong không khí. Lúc này hắn chỉ cảm thấy mọi thứ xung quanh phảng phất như biến thành phim quay chậm, bản thân tựa hồ dừng lại giữa không trung, mà ở phía xa Sở Hiên một lần nữa giơ súng bắn thới. Chỉ là lần này hắn không ngờ lại mơ hồ nhìn thấy viên đạn nhỏ như mũi kim của coilgun, từ từ bắn về phía hắn nhưng trượt qua khoảng bốn năm mét, tiếp đó xuyên thẳng ra sau, mà giờ phút này Sở Hiên ở đằng xa chỉ vừa mới ấn hết cò súng.

“Chính là lúc này!”

Trương Hằng bỗng hét lớn, ba mũi tên đồng thời bắn ra, mũi tên sau bắn vào đuôi tên bay trước, đến mũi tên cuối cùng tốc độ đã đạt tới mức mắt thường không thể theo kịp, giống như một tia chớp. Ngón tay Trương Hằng vừa rời khỏi dây cung, mũi tên cuối cùng đã bắn vào giữa ngực Sở Hiên, sức mạnh cực lớn đẩy hắn bắn văng ra xa.

Nhưng phát tên này thực chất cũng không bắn trúng cơ thể Sở Hiên mà bay tới trước người hắn khoảng mười phân thì dừng lại. Giữa mũi tên và thân thể Sở Hiên nhất thời tỏa ra ánh sáng kỳ lạ như mấy viên đạn lúc trước, hơn nữa còn càng lúc càng kịch liệt. Từ góc nhìn của Trương Hằng, xung quanh thân thể Trương Hằng đã bao trùm một lớp màng bảo vệ khác vòng vòng bảo vệ nửa trong suốt thông thường, chính lớp màng này đã ngăn cản công kích của Bạo liệt tiễn ba mũi, đó hẳn là tín niệm lực!

Nhưng dù có tín niệm lực λ-drive bảo vệ, Bạo liệt tiễn ba mũi của Trương Hằng vẫn đẩy Sở Hiên lui ngược về sau. Sức mạnh cực lớn này tuyệt đối không phải là một tên cộng một tên lại với nhau, nếu thật sự tính toán thì ít nhất cũng phải là mũ ba lần lên mới đúng! Đây là uy lực của Bạo liệt tiễn ba mũi, mà bị tín niệm lực biến thành màng bảo vệ ngăn cản, mũi tên đó không ngờ giống như mũi kim, từ từ đâm vào trong lớp màng. Nhưng cũng chỉ đến như vậy, sau khi xuyên vào được một hai phân, mũi tên liền bị màng bảo vệ phá nát, Bạo liệt tiễn ba mũi hoàn toàn mất tác dụng.

Trương Hằng nhìn thấy rất rõ ràng, vừa rồi mũi tên đã xuyên vào trong lớp màng bảo vệ được một hai phân, nói cách khác, tín niệm lực của Sở hiên tuyệt đối không phải là không thể phá vỡ, ít nhất là trước khi hắn hoàn toàn có được thực lực của Sở Hiên thật sự, tín niệm lực này chẳng qua cũng chỉ là uy lực lớn một chút mà thồi. Hắn đang suy nghĩ thì cả người đã đập mạnh vào bức tường phía đối diện, trực tiếp xuyên qua lớp gạch dày ngã vào trong, trên tường hiện ra một lỗ hổng hình người.

Trình Khiếu đứng ở phía xa, hắn chỉ nhìn thấy một tiễn của Trương Hằng bắn văng Sở Hiên ra, tiếp đó Trương Hằng cũng ngã vào trong căn nhà trước mặt. Đến khi trong căn nhà vàng lên tiếng đổ vỡ ẩm ầm, Trình Khiếu mới định thần lại vội vã chạy tới, vừa chạy vừa hưng phấn kêu lên:

- Trương Hằng, tên khốn nhà ngươi đúng là quá mạnh! Không ngờ một tiễn đã giải quyết được tên Sở Hiên giả này, đó là Điện chi tiễn mà ngươi nói hả? Này, không phải ngươi trực tiếp ngã chết rồi chứ?

Trình Khiếu mới chạy được hơn mười mét bỗng thấy từ phía Sở Hiên bị đánh bay, một luồng xung động đánh tới, hơn nữa luồng xung động này không hề nhằm vào Trình Khiếu mà ập thẳng đến căn nhà Trương Hằng vừa ngã vào trong. Ầm một tiếng vang dội, luồng sóng xung động này trong khoảnh khắc đã phá nát cả căn nhà, tiếp đó còn tiếp tục bắn ra xa hơn trăm mét, tại chỗ chỉ còn lại một đống đổ nát, Trương Hằng có lẽ cũng đã tan xương nát thịt.

Trình Khiếu ngẩn ra mất ba bốn giây, tiếp đó gào lên điên cuồng, dùng tốc độ nhanh nhất lao với, vừa chạy vừa hét:

- Trương Hằng! Khốn kiếp, ngươi chết rồi sao? Chưa chết thì kêu lên một câu cho ta còn biết!

Trong tiếng gào, Trình Khiếu thật sự đã gấp đến phát điên. Ngày thường trong thế giới phim kinh dị, mọi người cùng kề vai chiến đấu, trong Chủ Thần không gian thì nói chuyện trên trời dưới bể, quan hệ gần như tương đương với chiến hữu, mà đó cũng là một trong những quan hệ mật thiết nhất, vì thế khi Trình Khiếu nhìn thấy Trương Hằng có thể chiến tử tại chỗ, hắn lập tức gào lên.

Sở Hiên ở phía xa cũng không có thời gian phát ra sóng xung động tấn công lần nữa, Trình Khiếu chạy tới bên đống đổ nát liền liều mạng đào bới, liên tục quăng từng mảnh tường lớn ra. Một lúc lâu sau, từ trong đống gạch vụn chợt lộ ra một cây trường cung màu bạc, Trình Khiếu lập tức mừng rỡ như điên, trực tiếp cầm cung kéo dựng lên. Không ngoài dự đoán, Trương Hằng đang liều mạng bám chặt lấy cây cung, cả hắn lẫn cung đều được Trình Khiêu kéo lên. Đến khi đưa được Trương Hằng ra hẳn khỏi đống đổ nát, Trình Khiếu mới phát hiện hai chân Trương Hằng đã bị cắt đứt, đây là chính lúc hắn yếu ớt nhất, chỉ cần một lần sóng xung động tấn công nữa là hắn thật sự không có khả năng tránh né.

Trình Khiếu không nói một câu, lập tức cõng Trương Hằng chạy ra xa, ai mà biết hắn vừa bước được mấy bước, Trương Hằng đã vội vã quát:

- Không được, cứ chạy không thế này chắc chắn không thoát được, chúng ta phải phản kích!

- Phản kích cái rắm! Vừa rồi một tiễn của ngươi mạnh như vậy mà cũng không xuyên qua vòng bảo vệ tín niệm lực của hắn, lại đi liều mạng không phải cái mạng già của ta cũng phải vứt lại đó sao? Cứ chạy đi đã, lát nữa ta sẽ dùng kim châm giúp ngươi cầm máu...

Trình Khiếu cũng mặc kệ Trương Hằng, vừa chạy vừa hét.

Trương Hằng lại cực kỳ nghiêm túc nói:

- Tin ta đi, độ chính xác của hắn đã càng lúc càng cao, chúng ta không thể tránh được lần xung động công kích thứ ba nữa đâu... So với chết uất ức như thế, không bằng liều mạng một lần! Bạo liệt tiễn ba mũi đã có thể khiến tín niệm lực của hắn xuất hiện một khe hở, vậy kỹ năng mạnh hơn nữa thì sao? Nếu là... Bạo liệt tiễn bốn mũi thì sao?

Kỹ xảo bắn Bạo liệt tiễn chính là khiến mũi tên bắn ra lần lượt va chạm phá nổ lẫn nhau, mượn lực nổ khiến cho uy lực của mũi tên đi đầu tăng lên gấp bội. Nhưng người bình thường muốn bắn Bạo liệt tiễn hai mũi đã là cực kỳ khó khắn, không có nghị lực cùng thiên phú cực cao thì cơ bản là cả đời vô duyên. Kể cả các thành viên tiểu đội luân hồi, cường hóa tố chất thân thể, dù là sức mạnh, khả năng phản ứng, tốc độ phản xạ thần kinh hay nhãn lực, sức tay, kỹ xảo các loại đều mạnh hơn người bình thường rất nhiều thì cũng không mấy người có thể sử dụng được Bạo liệt tiễn. Tuy tính cách Trương Hằng rất nhu nhược nhưng hắn lại là ngươi có nghị lực cực lớn, bình thường tại Chủ Thần không gian cơ hồ đều liều mạng rèn luyện kỹ xảo bạo liệt tiễn này, mà mỗi lần tập luyện sau đều phải nhờ Chủ Thần chữa trị ngón tay do ngón tay hắn rèn luyện quá hà khắc mà bị thương, đó là tại sao thực lực của Trương Hằng nằm trong năm người đứng đầu Trung Châu đội, kỳ thực hắn thật sự rất mạnh, chỉ vì tính cách nhu nhược nên mới có vẻ vô dụng hết cỡ.

Đến khi hắn không còn nhược điểm tân linh nữa, những công lao khổ luyện trước kia cuối cùng cũng không uổng phí, đạt được thực lực mà đáng lẽ hắn phải có!

- Mỗi tầng Bạo liệt tiễn gia tăng đều cực kỳ khó khăn, ví dụ như Bạo liệt tiễn hai mũi chẳng qua chỉ là điều khiển hai mũi tên bắn ra rồi va chạm mà thôi, Bạo liệt tiễn ba mũi mặc dù nói qua thì chỉ tăng thêm một mũi tên nhưng thủ pháp bắn trong đó lại hoàn toàn khác với Bạo liệt tiễn hai mũi. Muốn cho ba mũi tên luân phiên va chạm tăng cường, lại còn phải bắn trúng mục tiêu, độ khó cao hơn Bạo liệt tiễn hai mũi gấp mười lần, mà Bạo liệt tiễn bốn mũi lại càng khác....

Trương Hằng hung hăng nói:

- Muốn trên cơ sở ba mũi tên cân bằng phát triển thêm một lần nữa, độ khó cao gấp trăm lần Bạo liệt tiễn ba mũi... Nói thật, bản thân ta cũng không biết mình có thể làm được hay không. Từ sau khi nâng cấp huyết thống tinh linh, tại Chủ Thần không gian ta đúng là không ngừng thử nghiệm Bạo liệt tiễn bốn mũi nhưng xác suất thành công không quá 5%, một trăm phát thì ngẫu nhiên có năm phát có thể bắn ra Bạo liệt tiễn bốn mũi, mà trong năm phát tối đa có một phát có thể bắn trúng mục tiêu...

Trình Khiếu lập tức gào lên:

- Xác suất 1%, thế thì còn bắn cái chó gì? Hơn nữa còn không nhất định có thể bắn xuyên được vòng bảo vệ tín niệm lực, đến lúc đó bị hắn tấn công, mọi người chúng ta chết chắc rồi!

Trương Hằng lại trịnh trọng nói:

- Không! Chúng ta phải thành công, hoặc là chết, hoặc là thành công! Không còn đường nào khác có thể đi, hơn nữa vừa rồi Bạo liệt tiễn ba mũi đã có thể xuyên vào trong tầng bảo vệ tín niệm lực, Bạo liệt tiễn bốn mũi nhất định sẽ có thể xuyên qua! Tin tưởng ta, Trình Khiếu, ta bây giờ, nếu là ta bây giờ... Nhất định có thể bắn trúng hắn! Hơn nữa nhất định có thể bắn xuyên vòng bảo vệ! Phải biết rằng kỹ năng trong truyền thuyết có thể bắn rơi cả mặt trời, Cửu tiễn xạ nhật, chính là kỹ xảo Bạo liệt tiễn này!

Trương Hằng đang nói câu cuối cùng “Cửu tiễn xạ nhật”, Trình Khiếu đột ngột đứng lại giữa đường. Hắn nhìn bóng dáng Sở Hiên như ẩn như hiện phía xa, tiếp đó cao giọng nói với Trương Hằng:

- Nếu đến cả ngươi cũng nói như thế, vậy thì thế nào ta cũng phải tin tưởng đồng đội... Trương Hằng, một kích này của hắn nhất định sẽ không trúng bọn ta, hai người chúng ta đứng đây đánh cuộc một phen. Nếu ta cõng người cùng chạy thì ngươi không thể ngắm bắn được, vì thế ta sẽ đứng ở đây, khi hắn tấn công ta sẽ ném ngươi lên trời, đến lúc đó dùng cái gì Bạo liệt tiễn bốn mũi mà bắn hắn... Nếu phát súng này hắn bắn trúng thì chúng ta chết chắc, nếu một tiễn của ngươi không có tác dụng thì chúng ta cũng chết chắc. Khốn kiếp, ta đúng là thằng ngu, tự nhiên lại ngớ ngẩn đi đánh bạc cùng ngươi... Trương Hằng! Là sống là chết phải trông vào ngươi đấy!

Trương Hằng cũng không nói nhiều, yên lặng nắm chặt cây cung kim loại màu bạc, cứ như vậy nhìn bóng người phía xa. Ở cách đó hơn hai trăm mét, Sở Hiên đang im lặng bước tới chỗ bọn họ, Bạo liệt tiễn ba mũi vừa rồi quả nhiên là không thể làm hắn bị thương chút nào, thậm chí một vết xước nhỏ cũng không có. Tín niệm lực mặc dù có hạn chế rất lớn nhưng khi sử dụng đúng là lợi khí công thủ hoàn mỹ, ít nhất là trong tình huống trước mắt, tên Sở Hiên giả này gần như là hình tượng vô địch.

Trương Hằng và Trình Khiếu cùng hít sâu một hơi, nhìn Sở Hiên giả giơ coilgun lên. Trình Khiếu cũng không nhiều lời, hét lớn một tiếng, ném thẳng Trương Hằng lên không trung. Ngay lập tức, một luồng xung động ập thẳng tới, lướt qua bên cạnh hai người khoảng ba mét, tiếp theo Trình Khiếu liền bị luồng xung động này thổi bay ra hơn mười phét, va đập rách da chảy máu. Có điều vẫn còn may, Trương Hằng ở giữa không trung không hề bị sức mạnh này lan tới, hắn một lần nữa tiến vào trạng thái tụ hội tất cả ý chí và thể xác, tinh, khí, thần đều tập trung vào bốn mũi tên trong tay, trong mắt hắn chỉ có Sở Hiên ở đằng xa.

“Nhất định phải bắn trúng, nhất định phải bắn trúng... Nhất định phải bắn trúng! Ta còn rất nhiều chuyện chưa làm xong, hồi sinh cô ấy, bù đắp cho cô ấy, còn cả mọi chuyện tương lai... Nhất định phải bắn trúng.”

Bốn mũi tên trên tay Trương Hằng cuối cùng cũng rời dây cung bắn ra. Bốn mũi tên lần lượt va chạm phát nổ trong không khí, đến khi chỉ còn lại mũi tên cuối cùng thì nó đã biến mất không thấy tăm tích. Toàn bộ không gian, thời gian phảng phất như đều ngừng lại, khung cảnh xung quanh hoàn toàn đứng yên, chỉ có mũi tên đó dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi bắn vào ngực Sở Hiên, tiếp đó trong tiếng nổ vang dội, nó cắm lên lớp bảo vệ tín niệm lực đang tỏa ra ánh sáng kỳ lạ.

Trương Hằng cùng Trình Khiếu bị đẩy bay ra xa đều nhìn chăm chăm vào mũi tên. Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, tất cả mọi chuyện vừa rồi chỉ diễn ra trong khoảnh khắc, nhưng Trương Hằng cùng Trình Khiếu tựa hồ nhìn thấy mũi tên từ từ chui vào, cứng rắn xuyên qua lớp bảo vệ tín niệm lực. Một phân, hai phân, mặc dù chỉ trong một sát na nhưng Trương Hằng và Trình Khiếu thật sự giống như nhìn thấy mũi tên phá vỡ tầng bảo vệ, sau đó cắm thẳng vào giữa ngực Sở Hiên, đẩy hắn bắn ra xa, đâm sầm vào một căn nhà.

Trình Khiếu phản ứng rất nhanh, sau khi Trương Hằng bắn ra phát tên này, vừa bắt đầu rơi xuống, hắn đã từ xa chạy tới, chung quy cũng đỡ được trước khi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net