Chương 176: Tam Thời Kế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên thế gian có rất nhiều loại bảo vật, nhưng nếu hỏi bất kì tiên sư nào, bảo vật đầu tiên được nhắc đến chính là Tam Thời Kế. Tên của nó muốn gọi chính xác thì phải là sa thời kế, vì muốn tưởng nhớ công lao của đại gia chủ Tam Trụ nên đã đổi chữ " sa" thành " tam". Nghe thì biết, đây là một chiếc đồng hồ cát.

Thời còn loạn lạc, yêu ma ra đường, quấy nhiễu dân lành mặc ngày hay đêm. Các tiên sư chưa được coi trọng, nhiều lúc còn bị cho là điềm xấu, mang đến tai ương bởi chú lực khác thường của mình. Yêu ma càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mạnh hơn. Con người, ngược lại, càng ngày càng ít, càng ngày càng yếu đi.Cho đến khi các đại yêu quái đưa ra sự trừng phạt thì đúng là thảm họa. 

Không chịu được cảnh này, ba vị tiên sư đã cùng nhau đứng lên diệt trừ yêu ma. Chu du khắp nơi, yêu nhỏ thì trừ, yêu lớn không trừ được thì phong ấn vào một cái đồng hồ cát. Sau này, vì không hợp tính nhau, ba người tách ra, tự thu nhận đồ đệ, lập thành ba nơi đào tạo tiên sư lớn nhất. Đây chính là ba đại gia chủ đầu tiên của Tam Trụ. Chính nhờ những việc này, tiên sư mới có chỗ đứng, cho nên đời đời về sau, công lao của ba người vẫn luôn được ca ngợi.

Về phần Tam Thời Kế, nó chứa rất nhiều chú lực tàn độc, còn bị lẫn lộn với nhau, không ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra nếu mở nó. Vì vậy, vẫn luôn được cất giữ cẩn thận. Cứ 3 năm 1 lần, chuyển giao giữa ba nhà Tam Trụ, phòng trừ hậu họa về sau.

Tam Thời Kế có cấu tạo 3 phần: phần thân trên tượng trưng cho tương lai, phần giữa tượng trưng cho hiện tại, phần cuối tượng trưng cho quá khứ. Chính là mô tả dòng tuần hoàn thời gian luôn chảy trôi của con người.

¨¨¨

Hiệu Tích biết rõ Tam Thời Kế là bảo vật quý như thế nào, tiếc là lúc chàng ra đời, bảo vật này đã bị hỏng mất. Tuy vậy, lí do tại sao nó bị hỏng lại chẳng mấy ai biết. Qua ảo cảnh lần này, có lẽ chàng sẽ hiểu rõ nguyên nhân.

Đại gia chủ Yên Xa gấp gáp " Tam Thời Kế bị làm sao, mau nói đi".

Đại gia chủ Hạch Bang càng thêm khó chịu, mãi mới chịu nói " Bị vỡ rồi".

" Bị vỡ rồi?" Đám đồ đệ sửng sốt, loạn hết cả lên. Hết lo sợ cái này lại đến lo sợ cái khác. Có kẻ còn muốn bỏ chạy.

" Ồn quá" Đại gia chủ Sa Tuyết vừa trừng mắt, căn phòng lại trở về với im lặng " Sau khi nó vỡ, chuyện gì đã xảy ra?".

Đại gia chủ Hạch Bang thở dài " Không rõ nữa. Chú lực ở bên trong hóa thành linh khí, bay đi mất rồi".

Nói đến đây, bên dưới một lần nửa hoảng loạn, ầm ĩ không dứt. Lại phải để đại gia chủ Sa Tuyết gắt lên mới yên lặng nổi.

" Nhưng không phải rất lạ sao, Tam Thời Kế bị vỡ mà không thấy hiện tượng gì. Không hề có thông báo về việc có nơi gặp nạn, đóa sen ở chỗ ta cũng nguyên vẹn. Chẳng lẽ là không gây hại gì?" Đại gia chủ Sa Tuyết khoanh tay, sờ cằm.

" Được thế thì tốt, dù sao trước đó cũng không dự đoán được chuyện gì xảy ra" Đại gia chủ Yên Xa trầm giọng, nhìn về phía người ngồi cao nhất " Vậy tại sao Tam Thời Kế lại bị vỡ, chẳng phải đã đem cất an toàn sao?".

Làm hỏng Tam Thời Kế chẳng khác nào phạm phải trọng tội. Có tội thì phải nhận tội, nhận sự trừng phạt.

Đại gia chủ Hạch Bang gia đứng dậy, chỉ tay về phía trước. Hiệu Tích nhìn theo hướng tay ông, xoay người về phía sau. Cửa lớn được mở ra, có hai đồ đệ của Hạch Bang lôi một đứa bé đi vào.

Đứa bé này cúi gằm mặt, hai tay bị kìm chặt, còn có thể thấy mấy vết thương ứa máu trên người. Đến lúc nghe gọi đến tên thì cả người run run, nước mắt chực chờ rơi ra.

Mi mắt Hiệu Tích rũ xuống, hóa ra là Trịnh Anh.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net