Chương 54: Vòng đôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Không sao đâu, chỉ là không được thi phần thi thứ 3 thôi mà." Trí Mân cố an ủi Thái Hanh đang ngồi sầu não ở góc giường " Phần thi này chúng ta cũng vẫn được tính điểm mà".

Nói thì nói thế, thứ đáng lo nhất chính là việc Thái Hanh bị người khác điều khiển. Chú lực của Chính Quốc cũng thuộc loại này, nhưng cậu không thể can thiệp, đồng nghĩa kẻ chủ mưu còn có chú lực mạnh hơn. Thái Hanh khó chịu, co tròn lại như cái kén, cắn răng. Lúc nào cũng đòi bảo vệ sư tôn, vậy mà bản thân còn không kiểm soát được.

Thái Hanh lăn lộn trên giường, buồn bã. Trí Mân quay sang nhìn Chính Quốc, không biết làm gì bèn chào tạm biệt rồi rời đi.

Vẫn như mọi ngày, khi trời sẩm tối, những chiếc đèn lồng đỏ bắt đầu được treo lên. Lẫn trong những người cầm đèn là một bóng người choàng áo choàng đen. Hiệu Tích cẩn thận nhìn ngó xung quanh, đến một chỗ rẽ thì tách ra khỏi đoàn người. Nhờ có chiếc nhẫn Hạ Vy đưa, nên không ai phát hiện ra.

Hiệu Tích mặc dù không rõ phòng Thái Hanh là phòng nào, cứ đi theo cảm tính, đến khi dừng lại ở một căn phòng vẫn còn sáng đèn. Nhẹ nhàng đẩy cửa sổ, ngó vào bên trong, nhìn thấy có người trên giường thì trèo vào trong.

¨¨¨

Hiệu Tích chỉnh đèn cho bớt sáng, rồi bước đến cạnh giường. Chàng ngồi ở bên cạnh, vén tóc Thái Hanh sang một bên, lặng lẽ ngắm nhìn. Khuôn mặt đẹp trai, ngũ quan xinh đẹp khiến cho cả nam lẫn nữ đều yêu thích. Nhất là đôi môi đầy quyến rũ kia. Nghĩ đến đây, Hiệu bất giác đỏ mặt, nhớ đến nụ hôn lần trước. Chàng vội lắc lắc đầu xua đi ý nghĩ đó, mình đến đây không phải để mơ mộng như này.

Hiệu Tích vì lo lắng cho Thái Hanh nên đến đây để kiểm tra, thấy đồ đệ đang ngủ ngoan cũng thấy yên tâm phần nào. Sau việc này, càng không thể để phát hiện ra là tất cả gia chủ của Khiên Bách gia đều đang có mặt ở Tứ Sa. Có người đang nhắm đến họ nên mới liên lụy đến Thái Hanh.

Hiệu Tích lấy trong người ra một chiếc vòng tay bằng ngọc có hình ổ khóa. Chính là chiếc chàng cố tình đặt làm giống chiếc mà Thái Hanh đã tặng cho chàng. Mỗi lần chạm vào nó hay nhớ đến ý nghĩa của màu tím đều khiến chàng yên lòng hơn.

Hiệu Tích đeo nó vào cổ tay Thái Hanh, cũng tự đặt tay mình bên cạnh để ướm, thật sự rất hợp. Đột nhiên, Thái Hanh nắm tay chàng, đan ngón tay hai người vào nhau. Dọa Hiệu Tích hết cả hồn, chầm chậm quay sang nhìn. May chỉ là Thái Hanh mơ ngủ, miệng còn lẩm bẩm " Sư tôn".

Trong lòng Hiệu Tích mềm nhũn, quên mất mình còn đang tránh người ta. Vừa cúi người đặt lên môi một nụ hôn nhẹ, vừa trả lời " Ta đây".

¨¨¨

Thái Hanh trở mình, ngồi dậy, lấy tay che ánh nắng chiếu thẳng vào mặt mình. Tiếng leng keng nhỏ khiến cậu tỉnh cả ngủ. Cậu ngạc nhiên, không tin vào mắt mình. Màu tím dường như đẹp hơn nhiều trong tia nắng, những ngôi sao được khắc cũng lấp lánh hơn. Là vòng đôi cùng với Hiệu Tích.

Rõ ràng chưa nhận được câu trả lời nhưng chỉ cần nhìn thấy chiếc vòng thôi cũng đã đủ để Thái Hanh mãn nguyện. Cậu nhìn khắp phòng một lượt, hình dung ra việc người đã đến đây như nào. Không biết người đến bằng cách nào, không biết đã đi chưa? Những phiền muộn, chỉ cần như vậy đã vơi đi rất nhiều.

Trí Mân với Chính Quốc mang bữa sáng tới, thấy Thái Hanh đã vui vẻ trở lại cũng vui lây, dù không hiểu tại sao. Phần thi thứ 3 là thi tổ đội, vì Thái Hanh không được thi nên thành ra còn 2 người. Nhưng không sao cả, lần này cũng sẽ chiến thắng thôi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net