Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trông đối phương có vẻ như chỉ tranh thủ chút thời gian tới đây đăng ký cùng Hoseok.

Ra cửa, Kim Taehyung hỏi Hoseok có cần anh đưa về phòng làm việc không, sau khi Hoseok khách sáo nói không cần, Kim Taehyung cũng thật sự đi luôn. Rốt cuộc, cậu đã tự gả cho một ông chồng máu lạnh vô tình.

Hoseok nhìn xe Kim rời đi, cầm giấy chứng nhận kết hôn trong tay mà không biết phải làm sao, vài giây sau cậu mới bừng tỉnh.

Giỏi thật, cậu còn chẳng hề có bất cứ phương thức liên lạc nào của Kim Taehyung  .

Thế này...

Quá tùy tiện rồi.

****

Bởi vì buổi chiều quá căng thẳng nên Hoseok chưa kịp xử lý mấy đơn hàng tồn đọng.

Sau khi trở về từ cục Dân chính, cậu liền điều chỉnh trạng thái của bản thân một chút, bắt tay vào hoàn thành những công việc phải xong trong ngày hôm nay.

Vầng dương rơi xuống phía sau đường chân trời xa tít tắp, màn đêm ngàn sao lấp lánh được kéo lên. Khi ấy Hoseok  mới xong việc và ra khỏi văn phòng. Sau đó cậu liền phát hiện hai nhân viên của mình vẫn đang miệt mài thiết kế áp phích.

“Ăn cơm chưa?” Hoseok kéo một chiếc ghế dựa, ngồi xuống vị trí giữa hai người, vừa rút điện thoại ra thì nghe được câu trả lời như trong dự kiến: “Chưa ạ.”

Đã hơn bảy giờ ba mươi, nhưng đây là vốn lịch làm việc hằng ngày của bọn họ.

Hoseok gọi cơm cho mình, thuận tiện gọi luôn cho Kai Nim và Jisoo Nửa giờ sau cơm đến, Hoseok lại giúp đỡ bọn họ chuẩn bị bát đũa, ba người vào phòng nghỉ cùng ăn.

“Ông chủ, hôm nay có việc gì à? Sao đột nhiên lại mặc tây trang thế?” Kai Nim  kéo ghế dựa, mở miệng hỏi Hoseok .

Hoseok cười gượng một chút, đáp án kiểu như hôm nay tôi đi đăng ký kết hôn, vẫn không nên nói ra thì hơn.

Không đợi cậu trả lời, Jisoo  đã cười hì hì, hỏi: “Ông chủ, có phải hôm nay anh đi xem mắt cùng người đàn ông đó không?”

Gần đây Hoseok thường xuyên đi xem mắt, chuyện này mọi người đều đã biết.

Cho nên cậu đành phải “ừ” một tiếng qua loa.

Jisoo bắt đầu trở nên kích động: “Thì ra là xem mắt thật, tôi còn tưởng là khách hàng của ông chủ đấy. Trời má, anh ấy đẹp trai khiếp hồn, sao người đẹp như thế cũng cần đi xem mắt nhỉ?”

Kai Nim lạnh nhạt nói: “Ông chủ của chúng ta cũng đẹp trai nhưng vẫn phải đi xem mắt đấy thôi, cô không hiểu rồi, bây giờ chất lượng đàn ông độc thân đang càng ngày càng cao nhé.”

“Cũng đúng,” Jisoo cười rộ lên: “Ông chủ, người này ổn không? Các anh đứng cạnh nhau xứng đôi hết sức.”

Hoseok vẫn chỉ cười trừ.

Người kia không phải ổn, mà là trên cả ổn luôn.

Hai người còn nhiều đơn chưa hoàn thành không?” Hoseok khéo léo chuyển đề tài.

Jisoo nuốt cơm xuống: “Thật ra tôi chỉ còn một đơn thôi, nhưng khách hàng rất khó tính, thế này không được, thế kia cũng chẳng ưng.”

Kai Nim cười cười: “Tôi sắp xong rồi, lát nữa cô ở lại một mình đi.”

Jisoo vẻ mặt cầu xin, nhìn Hoseok: “Ông chủ.”

Hoseok cười: “Tôi ở lại cùng cô.”

Jisoo cười rộ lên: “Ông chủ là tốt nhất.”

Sau khi cơm nước xong xuôi, Hoseok  xem lại lịch sử tin nhắn giữa Jisoo và khách hàng kia một lần, giúp cô chỉnh sửa một vài chi tiết nhỏ để nhanh chóng xử lý được đơn hàng này.

Sửa bản thảo xong, Jisoo khóc hu hu nói cảm ơn ông chủ, ông chủ là người tốt nhất trên thế giới này rồi nhảy thẳng lên xe của bạn trai đến đầu cũng chẳng thèm ngoảnh lại.

Hoseok tắt đèn, kéo cửa cuốn xuống, lên xe chuẩn bị về nhà.

Xe vừa khởi động, di động của cậu chợt vang lên. Hoseok nhìn màn hình, phát hiện là số lạ.

“Alo.” Giọng Hoseok rất khách sáo.

“Chào.”

Hoseok ngừng một chút, ể, tiếng ai nghe quen thế nhỉ.

Hoseok: “Là ngài Kim à?”

“Tôi đây.” Kim Taehyung nói: “Buổi tối có rảnh không? Cùng đi ăn một bữa cơm đi.”

Hoseok ợ một cái no nê, miệng nói: “Được.”

Bên này, Kim Taehyung vừa cúp điện thoại, SiHoon – trợ lý của anh lập tức đưa tài liệu tới.

Sáng nay SiHoon mới đi công tác về, buổi trưa liền nhận được tin ông chủ của mình đã kết hôn.

Lại còn là kết hôn bất chợt.

Người tên Hoseok kia, SiHoon biết.

Tháng trước, vào một tối nọ, ông chủ của anh có một cuộc gặp gỡ sắc đẹp, hôm sau anh chính là người đi dàn xếp những vấn đề rắc rối phát sinh.

Đương nhiên lúc ấy anh vô cùng kinh ngạc, Kim Taehyung mà cũng chơi tình một đêm sao?

Dù sao thì trong mắt anh, Kim Taehyung là một người vô cùng xa cách thế gian, cũng chẳng thiết yêu đương này nọ.

Cho nên mỗi lần nhớ tới việc này, anh đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Vài ngày trôi qua, bỗng nhiên Kim Taehyung  sai anh đi điều tra về Hoseok.

Rồi một tuần sau đó, Kim Taehyung lại đột nhiên nói chuyện với anh về nhân vật này. Đương nhiên, hai người cũng không nói gì xa xôi.

Chỉ là trong quá trình tìm hiểu Hoseok , SiHoon cũng nắm được kha khá thông tin về cậu. Thế nên Kim Taehyung  đơn giản hỏi SiHoon, cậu cảm thấy người này thế nào?

Mà SiHoon, dựa vào tư liệu nắm được trong tay, khách quan trả lời: không tồi.

<<<<<<<<<<<<<<


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net