Chap 58: Squid Game28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Tui ra hơi trể, mí cô gần đây ít cmt quá, tui bùn ó ;-;.

___vô truyện___

     Sau 7749p thì cái trò chơi chó má kai cũng kết thúc. Hiện chỉ còn 4 người chiến thắng đc, ai cũng mệt mỏi bơ phờ. Tất cả sợ hải tột độ, vù đã trải qua những cuộc thảm sác tàn khốc. Nhưng trò chơi vẫn chưa kết thúc.

      _Đã sắp tới trò chơi cuối cùng, chủ nhân của chúng tôi vì có lòng tốt nên đã quyết định cho các người ăn một bữa thịnh soạn_ vuông.

       _Nghe khác mẹ j bữa ăn cuối cùng cho ngày tử án đâu_ Take lên tiếng càng khiến mn hoan mang hơn, vì nó khá đúng.

       _Đừng hiểu lầm, boss của chúng tôi là chỉ muốn tốt cho máy người mà thôi_ tam giác.

       _Thôi kệ, ăn trước khi chết cũng đc, h đói quá òi_ Take nói rồi chạy lon ton đi theo sau anh vuông. Anh thì ko nói j rồi, nếu như tháo cái mặt nạ hắn đang đeo ra thì đảm bảo ko nhận ra đau là khuông mặt hắn, đâu là cái áo đâu, vì mặt hắn đỏ như trái ớt dậy đó.

        Tới nơi thì có một chiế bàn lớn có hik vuông đc bày biện sẵng, bên trên có những cây nến. Rrong thẹt lẽng mẹnh lờm seo :)). Xung quanh có mí anh tam giác đứng canh, kèm mí anh vuông nữa đứng canh cửa.

         Cánh cửa ở chổ mí anh vuông bắt đầu mở ra, mn ddeeuf bàn hoàng trước một khung cảnh cực kì moe nay suất phát từ anh vuông và bé Michi cưng. Thật ra lúc nảy bé nó mỏi chân quá nên nhờ chế vuông cõng, nhưng nó ko chịu, vì để dữ hình tượng cấp trên. (Sương thế rồi còn bày đặt ra giá nữa, tui cũng mún như you mà ko đc nì ).

         Vì hắn ko đồng ý nên Michi dỗi, nhảy bổ lên người hắn, đặt chiếc cằm lên đầu hắn, khuông mặt tỏ vẻ giận dỗi. Hai má bầu bỉnh đỏ ửng phồng lên, các cô tự hik dung đi dĩa huông lém lun. Vuông vì sợ bé nó té nên đành láy tay nân mông lên để bé khỏi te, nhưng bé vẫn giận và làm ra khuông mặt như nãy :'). Nhìn bề ngoài nó lạnh băng vậy thôi, chứ h trong đầu nó nghĩ loạn sạ hết trơn rồi à. (Thiếu nghị lực qué ).

        Vuông ẩm bé tới một cái ghế khá cao vì cái chiều cao khiêm tốn đó :)). Michi khi đc cho ngồi ngay ngắn rồi nhưng vẫn còn dỗi nên ăn vạ lun trên bàn, em ko hề để ý những ánh mắt thềm thuồng của đám sói già xung quanh lun, bé bó bay h ko khác j cừu non rơi vào han sói, cùng với 3 người dân vô tội, (là 3 đứa còn sông sót kia á ).

        Đồ ăn cuối cùng cũng đc đêm ra, đĩa của em là khác biệt nhất, nó nhiều đồ ăn hơn các đĩa con lại, còn có nhưng loại đồ ăn khác nhau nữa, như sushi, cơm cuộn, trứng cuộn, cơm tấm, khoai tay chiên, một sự thiên vị thấy cực kì rỏ.

         Khi cả đám ăn chưa đc nữa thì Michi đã ngoãm hết một đống rồi, khuông mặt em khi ăn rất hạnh phúc và vui vẻ, cực kì moe lun, nhất là hai cái bánh bao phồng lên vì bỏ một đống thức ăn vào mồm. Em tuy ăn hết rồi nhưng vẫn còn thấy no, mắt có chút đượm buồn nhưng ko nói là mik mún ăn típ. Cai đám thíu nghị lực đỏ lòi kia thấy em ko còn vui nữa cũng cảm thấy có chút nhói, nhìn vào đĩa thức ăn của em thì mới hiểu ra lý do, nên đã kêu thêm một đống đò tráng miệng nữa cho em, gồm có, trà sữa, bánh kem, phô mai viên, nêm chua rán, cá viên chiến. . . Sự thiên vị thấy rỏ pặc 2.

         Cả đám thấy em vui trở lại thì cũng vui theo, h mới để ý. Dù em ăn có nhiều cở nào thì cũng chả mập lên tí nào cả, nhưng có mập thì cũng sẽ tụt nhanh thôi, vì cái sự ham chơi, chạy lung ta lung tung của em. Em nó cứ chạy suột thì có đá cũng phải mòn và in sâu dấu chân của em. Em du khắp mọi chốn ko bít mệt, em đã năm lần bảy lượt cứu những người mik yêu thương tuy thất bại nhưng ko bao h gục ngã.

___Hết___

Gần 1000 từ òi, tới đây hoi, mí cô ngớ cmt nhiều nhiều để tui có đồng lực viết thêm nhoa.

Yêu mấy cô, BYEEEEEEEEE.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net