Phần 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào giữa năm Mười Một, cô giáo chủ nhiệm bảo cả lớp Chủ Nhật tuần đó đi trồng hoa ở cái bồn hoa to nhất trường, bao quanh hòn non bộ rêu phủ xanh. Chủ nhật, gần như cả lớp đều có mặt ở trường, với những chiếc cuốc, chiếc xẻng, xô nước và cây con. Tụi con trai đổ nước vào bồn hoa làm mền lớp đất đã khô cứng, đến cỏ dại mọc còn xơ xác chứ nói chi đến hoa. Tụi con gái hì hụi nhổ sạch đám cỏ dại. Rồi sau đó, trên nền đất đã được tưới tắm, chúng tôi trồng hoa. Những cây hoa chuồn chuồn được cẩn thận đặt vào những cái hố nhỏ đã được đào sẵn, và nhẹ nhàng lấp đất lại. Còn những dây hoa mười giờ được vùi đại vào trong đất, cứ như thể ai cũng tin vào sức sống mạnh mẽ của nó. Chúng tôi trồng lung tung, mỗi nơi một loại hoa chứ chẳng phân luống gì cả. Mặt trời hun nóng trên đỉnh đầu. Và mồ hôi cứ ướt trán, chảy thành từng giọt xuống cằm.
Tôi chăm chú vào công việc của mình. Thi thoảng đưa tay lên quẹt đám mồ hôi đang chảy.
Khi công việc đã gần xong, chỉ còn phải dọn đống cỏ đã nhổ, tưới nước cho đám hoa mới trồng nữa thì lớp trưởng bảo cả lớp có thể nghỉ một chút. Tôi nhanh chân chạy đến giành một chỗ trên chiếc ghế đá, cùng cô bạn thân tận hưởng bóng mát dưới những tán bàng. Từng loạt hoa bàng khẽ khàng rơi xuống.
Cường bỗng nhiên đâu xuất hiện và mang cho tôi một cốc nước mía.

- Nè, Linh uống đi.
- Cảm ơn.
Tôi nhận cốc nước mía, không có phản ứng gì đặc biệt.
- Mặt Linh dính bùn nè. Ở đây.
Vừa nói, Cường vừa đưa tay và chùi vết bùn trên má tôi. Cậu ấy cũng không có phản ứng gì đặc biệt, sau khi chùi xong còn mỉm cười, rồi điềm nhiên đi đến chỗ tụi con trai tụ tập. Chỉ có tôi là cứng đơ như bị điện giật, lúng túng cầm cốc nước mía, hai má nóng bừng lên. Ngân ngồi cạnh tôi mỉm cười tủm tỉm nhưng không nói gì cả.
Chiều đó trở về nhà, tôi cẩn thận rửa chiếc cốc nhựa và cho vào thùng các-tông nhỏ. Và tự cười một mình. :))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net