vì sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                                   

Nhân vật: Quế Nhi(nickname: Miky or NiNi)_ng kể câu chuyện

               Thùy Linh(nickname Lina)

               Hảo(nickname: Anna)

               Ngọc Ánh(nickname:Moon)

Giới thiệu: Quế Nhi là cô gái 14 tuổi,xa gia đình sống với người thân ở thị trấn. Cô là một cô gái hồn nhiên, luông yêu đời và không bao giờ biết buồn, nụ cười rạng rỡ luôn nở trên môi cô. Cô k thích con trai, cô ghét họ. Cô đã từng thề rằng sẽ k bao giờ dễ dàng xiêu lòng trước con trai. Cuộc sống của cô đang vui vẻ và yên ả như vậy, nhưng có một ngọn gió nào đó vô tình đi ngang đời cô, khiến cho cuộc sống của cô bị đảo lộn tất cả. Nước mắt,nỗi buồn,sự cô đơn,....những giấc mơ đầy nụ cười của cô đã mất đi và thay vào đó là những cơn ác mộng. Vì ai mà cô đã trở nên như vậy???????????vì ai??????????chính hắn, chính hắn đã khiến cho cô trở thành một cô gái lạnh lùng và xa lánh tất cả. Vì sao lại như vậy?????????? Vì sao?????????????????

 Chap 1:

                   Xxx Bến xe Mỹ Đình xxx hà nội xxx

-con gái, nhớ giữ gìn sức khỏe nhé- mẹ tôi dặn dò

-vâng con biết rồi ạ. Mẹ và em cũng giữ gìn sức khỏe nhé- tôi cười

-ukm, mẹ biết rồi. Tại mẹ bận quá nên k đưa con về đc. Con tự đi nhé-mẹ xoa đầu tôi

-k sao mà mẹ, con lớn rồi, con lớn rồi,hì. Thôi con lên xe đây mẹ. Mẹ cứ về đi cho kịp giờ làm, còn đưa em Huy đến lớp lớp nữa chứ. Con tự đi đc mà- tôi  nói vs mẹ

-ukm, thế mẹ về đây, cố gắng học con nhé. Lúc nào về đến nhà thì gọi cho mẹ nhé

-vâng, con biết rồi. Con chào mẹ- tôi vẫy tay

-ukm, mẹ chào con-mẹ tôi vẫy tay rồi quay đi

  Kì nghỉ hè đã kết thúc, tôi phải trở lại trường để tiếp tục việc học của mình. Năm nay tôi đã 14 rồi, cũng đủ lớn để có thể lo cho bản thân mình.

  Xe bắt đầu chuyển bánh, tôi lôi điện thoại ra nghe nhạc và ngắm xung quanh.

“đang làm gì thế? Chuẩn bị về chưa?”-Lina nhắn tin cho tôi

“đang trên ô tô?”-tôi trả lời

“ukm mai đi học rồi đó”

“”pít rồi.”

“ukm thui tớ bận rồi, pp nha”

-haiz chán thật- tôi tự nhủ rồi lại nhìn thơ thẩn ra  ngoài cửa sổ

-này em gái, anh có thể ngồi ở đây đc k?- 1 thằng con trai ngồi xuống bên cạnh tôi

-dạ vâng az a cứ ngồi đi az-tôi vừa nói vừa nhấc cái thúi xách của mình qua 1 bên

  Chỉ một vài câu xã giao khiến tôi phải ngước lên nhìn hắn. Khá “đẹp  trai”, cũng cao, khoảng 17, tóc tỉa ôm gọn mặt. Nhìn tạm chấp nhận. Tôi k nói j chỉ quay ra ngắm xung quanh.

  Đc một lúc, tôi thấy buồn ngủ và .............................(thế nào thì tí nữa tôi kể sau)

   Đang đi thì xe bỗng dừng lại , mọi ng xuống xe nghỉ trạm 1. Lúc đó tôi cũng tỉnh và..................................nhận ra 1 điều rất kinh khủng

-em....em....em xin lỗi az- tôi lắp bắp khi nhận ra mọi việc

-ukm k sao đâu em-hắn cười

-dạ em thực sự xin lỗi az-tôi bối rối nói

  Lúc này, tôi mới mang máng nhớ ra rằng lúc tôi buồn ngủ thì................rồi lúc tỉnh dậy thấy xung quanh vắng ngắt, trên xe chỉ có tôi và hắn. Và tôi đang gục đầu vào vai hắn mà ngủ.

-sao a k xuống xe cùng mọi ng?????-tôi ngạc nhiên hỏi hắn

-tại a thấy e ngủ ngon quá nên k muốn đánh thức e dậy, vs cả dậy thì a sợ e mệt-hắn cười

-vâng em cảm ơn a- tôi nói rồi quay đi

  Tôi cảm nhận đc hai má mình đang nóng dần lên. Xe đã ra khỏi thành và bắt đầu vào thị trấn

-ai xuống thị trấn xin mời chuẩn bị-a phụ xe nói to

- thôi em chuẩn bị xuống đây, a đi đâu vậy?

- a đi Hà Giang, em sắp xuống hả? Để a xem nhà e nha đc k

-vâng đc az-tôi cười

  Xe dừng lại và tôi bước xuống, và dĩ nhiên tôi k quên chào hắn 1 câu và kèm theo là nụ cười thật tươi. Xe tiếp tục đi. Tôi đẩy cửa bước vào nhà

-cháu chào bá az

-ukm về r ak? Vào thay đồ đi rồi ra ăn cơm. Bá nấu xong r

-vâng az-tôi xách túi đồvào phòng rồi đi ra ăn cơm

Xxxxxxxxxxxxxx buổi tối xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

“mẹ ak, con về nhà lâu r, nh tại mệt quá nên k nt cho mẹ đc.”tôi nt cho mẹ

“uk k sao đâu con, thế con ăn cơm chưa?”

“con ăn r az. Mẹ về chưa?”

“mẹ về r. Chuẩn bị ăn cơm. Thôi con học đi nhé chú ý học vào đấy, mẹ chào con”

 Tôi k nhắn lại nữa.

*someday i lay my love on you

  Baby i don’t wanna lose it now*

“j?”-tôi

“về chưa? “

“r sao? Mệt quá”

“uk học đi mai đi học r đấy. Pp  tớ đi ăn cơm đây”

  Chán thật. Chả có ai nt cùng tôi cả.

“đang làm j đấy rảnh k?”- tôi gọi cho chị hàng xóm_Huyền

“đang chơi. Sang đây đi”

“ukm”

 Tôi cúp máy, xếp gọn lại đống sách vở và chạy đi chơi. ^^

----------------------END CHAP 1------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#nini