Chapter 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau hôm thương lượng với trợ lý, Trương Nam liền vô cùng bận rộn.

Nàng không xác nhận gì quá cụ thể, loại sự tình trọng đại này được quyết định bởi một câu "Được" nhẹ tênh của nàng khiến cho lòng không khỏi bất an. Điều này không có nghĩa là tình cảm của nàng dành cho Tôn Y Hàm không đủ sâu, mà ngược lại, từ lúc tái hợp lại với Tôn Y Hàm, nàng vẫn luôn nghiêm túc cân nhắc đến chuyện tương lai.

Trong nước số lượng các cặp đồng tính công khai so với mấy năm trước cũng đã tăng lên khá nhiều, các cặp đồng tính can đảm nắm tay hôn nhau giữa đường lớn cũng không phải là ít, sự tình tựa hồ phát triển theo hướng khá tốt.

Nhưng điều đó cũng làm cho những người nhất quyết phản đối đồng tính ngày càng cực đoan hơn. Những năm trở lại đây phản ứng về những minh tinh đã come out cũng chia làm hai phe: một là chúc phúc; hai là không thể nào chấp nhận được.

Hôn nhân đồng giới trong nước cũng không hợp pháp, tuy có tin đồn rằng trong năm năm nữa sẽ thông qua bộ luật cho hôn nhân đồng giới, nhưng loại tin đồn này trước giờ vẫn luôn có, có thể tin tuy nhiên vẫn là không nên tin, để không ôm mộng quá nhiều.

Mà only fan của Trương Nam cùng Tôn Y Hàm, vì ngày cũ có ân oán với nhau, ngày trước sợ ảnh hưởng đến tiền đồ của thần tượng nên đã từng tập thể kháng nghị, mỗi ngày đều lên tiếng thanh minh, nghĩ hết thảy mọi biện pháp để chứng minh thần tượng mình là thẳng, sắt thép thẳng. Cũng từ đó mà studio của hai người bị nhận không ít tin nhắn uy hiếp, nếu như tùy tiện công khai, fan nhất định sẽ gây ra một trận tinh phong huyết vũ, lượng fan rời đi cùng ảnh hưởng đến sự nghiệp là chuyện không thể tránh khỏi.

Tôn Y Hàm dĩ nhiên không ngốc, em nhất định là đã cân nhắc qua những chuyện này. Chỉ là, em đã mất Trương Nam một lần, nên càng trân quý nàng hơn. Trương Nam biết em đang sợ, nên hành động mới có chút gấp gáp, em là không có tự tin, Tôn Y Hàm vẫn rất sợ, sợ một ngày Trương Nam sẽ rời bỏ mình.

Sau khi không được đồng ý, Tôn Y Hàm cũng không thể xem là quá thương tâm, có cô đơn một chút, em đúng quả thực là một đứa nhóc mà. Trương Nam vừa nghĩ tới liền mềm lòng. Về sau em còn gọi điện để nói xin lỗi, hai người cách nhau một màn hình, em cúi thấp đầu, ủ rũ nói: "Xin lỗi Nam Nam, là vì em cân nhắc không chu toàn..."

Cũng trong lúc đó, scandal của hai người cũng càng nghiêm trọng hơn. Lần gặp mặt hơn một năm trước kia không biết tại sao lại bị chụp lại, từ một bữa gặp mặt ăn uống bình thường lại trở thành lén lút hẹn hò. Lên xe, Tôn Y Hàm đỡ tay Trương Nam liền bị biến thành trước mặt mọi người thân mật tiếp xúc, đến Đậu Nga cũng phải nhận thua vì mình còn không oan bằng.

Tôn Y Hàm không nói, nhưng Trương Nam biết bởi vì việc này mà Tôn Y Hàm bị mất vai chính trong một bộ phim có khả năng đoạt giải rất cao. Về sau, Trương Nam an ủi Tôn Y Hàm, nếu như đạo diễn phim điện ảnh mà lại có tư tưởng kì thị đồng tính mãnh liệt như vậy thì phim của họ chắc chắn cũng sẽ không phải là một tác phẩm hay.

Câu nói này không hề sai. Vé xem phim bán không được nhiều, thêm sự phản đối kịch liệt của fan Tôn Y Hàm, dù cho kỹ xảo phim cũng khá chỉn chu nhưng cuối cùng vẫn là đã bỏ lỡ cơ hội nhận giải thưởng.

Mà Trương Nam cũng đang lặng lẽ triển khai kế hoạch.

Đoàn phim đang live, trông thấy Trương Nam cùng nam chính trò chuyện vui vẻ, vốn muốn mượn dịp này để phỏng vấn lấy thêm nhiệt, hỏi xem họ đang nói chuyện gì, xem ra đang trò chuyện rất vui vẻ.

Nam chính lần này là diễn viên triển vọng trẻ mới, còn rất trẻ, cũng không hiểu nhiều thị phi trong giới, nghe vậy liền cười nói: "Mình cùng Nam tỷ đang nói qua phim của tiền bối Tôn Y Hàm đó, không nghĩ tới Nam tỷ cũng rất thích, vậy mà đã đi xem phim tận bốn, năm lần!"

Nhân viên ghi hình trợn tròn mắt, lúc này có muốn cắt live cũng không kịp, mưa đạn bình luận khắp chốn, fan CP cũng vào oanh tạc cả một bữa live đó. Đoán chừng tí nữa là Weibo lại thêm một trận tinh phong huyết vũ (gió tanh mưa máu) nữa, mà người đang nằm ngay tâm bão lại còn cười cười ra chiều vô tội, không phải các người muốn hỏi à?

Sau đó Trương Nam còn đặt cho nam chính đó rất nhiều đồ ăn, nam chính có chút nghi hoặc nhưng vẫn vui vẻ nhận lấy. Sau khi biết rõ nguyên nhân, giơ giơ đùi gà nói: "Nam tỷ! Hai người kết hôn nhất định phải mời em đó!"

Vừa ăn xong đã bị bắt đi tập thể dục lấy lại vóc dáng. Quả là một cậu nhóc thú vị, trước khi đi còn dặn dò: "Nam tỷ! Có gì cứ nói với em, bao em ăn một bữa là được!"

Nàng nghĩ đến Tôn Y Hàm. Lúc trước khi chỉ mới chừng hai mươi, chính là thời điểm rất thích ăn uống, nhìn đến đâu cũng muốn ăn, nhưng công ty quản lý quá nghiêm ngặt nên rất khó để được ăn. Thế là Trương Nam thường xuyên hơn nửa đêm chạy đến gõ cửa phòng em, còn không thể đặt giao hàng vì sợ bị phát hiện, chạy thật xa đến tận mấy cây số chỉ để ăn một bữa đồ nướng. So với tự mình ăn, nàng càng thích ngắm nhìn Tôn Y Hàm ăn hơn, thường xuyên nhìn người kia ăn đến khi em xấu hổ mới thôi. Nhìn nhìn một lúc, ấy vậy mà đã cùng nhau rồi. Có thể nói, tình cảm của hai người chính là ăn mà ra.

Nghĩ tới đây, Trương Nam liền nhắn tin cho Tôn Y Hàm, nói, đêm nay chị đặt đồ em cho em nha, Tôn Y Hàm lại nói không cần, chị mở cửa ra xem ai tới nè.

Trương Nam giày cũng không mang liền chạy đi mở cửa, là Tôn Y Hàm, mang theo đồ nướng cùng bia mà khi trước hai người thường hay ăn.

Trương Nam vừa nói: "Đồ ăn không lành mạnh chút nào." vừa cầm lấy đồ nướng bắt đầu vui vẻ ăn.

Vừa uống hết một ly bia, mặt Tôn Y Hàm đã ửng đỏ, sững sờ một lát, em hạ quyết tâm nói về chuyện năm đó.

"Mẹ em năm đó bị bệnh, cần phải phẫu thuật ghép tim." - Tôn Y Hàm cười khổ một tiếng - "Trên thực tế chi phí quá đắt, một con số khổng lồ, em chưa từng nghĩ đến sẽ có lúc mẹ lại lâm bệnh nặng như vậy."

"Lúc đó trong lòng em rất loạn, rất không rõ ràng, em ta biết nếu như nói với chị, chị khẳng định sẽ chủ động sẽ chủ động nhận trách nhiệm. Nhưng khi đó sự nghiệp chị vừa có khởi sắc, em không muốn bởi vì em mà khiến chị phiền não như vậy."

Em nhẹ nhàng nói: "Làm vậy sẽ rất bất công với chị."

"Nhà cửa ở quê đem bán, xe cùng bất động sản của em cũng đem bán, lúc đó có rất nhiều đoàn làm phim ra giá cao mời em, muốn em gánh rating phim, thời gian đóng phim cũng ngắn. Thật sự không có cách, tiền lúc đó quá quan trọng với em, nên cũng chỉ có thể đâm đầu vào những bộ phim tệ như vậy."

Tôn Y Hàm ngẩng đầu, mũi ửng đỏ: "Nhưng em cũng không cảm thấy lựa chọn ban đầu của mình sai. Những bộ phim đó đã giúp em cứu mẹ mình, nếu như được lựa chọn lại, em vẫn sẽ làm như vậy."

"Mấy năm kia trôi qua ngơ ngơ ngác ngác. Sau khi chia tay chị cũng không có nhiều thời gian để thương tâm, vừa phải lo cho mẹ vừa phải đi cùng đoàn phim, em chỉ có thể ba đầu chạy khắp nơi, mỗi ngày bận đến không có thời gian mà cảm thấy thương tâm nữa. Có đoạn thời gian em tự nhủ rằng mình cũng không yêu chị nhiều đến như vậy."

"Nhưng sau khi giải phẫu thành công, thời gian cũng làm dịu đi mọi thứ, nhưng chỉ cần khi nào em rảnh rỗi, em lại không nhịn được mà nghĩ đến chị."

Tôn Y Hàm quay đầu, vành mắt hồng hồng, không dám nhìn nàng. Trương Nam nâng mặt em lên, nhìn người trước mặt có chút mơ hồ, nàng say mất rồi. Lần đầu nghe được những chuyện này, mọi trách cứ cũng đã bị đau lòng làm mờ đi. Con tim nàng giống như một miếng bọt biển, lại như có người ném một viên kẹo rất chua, rất chua vào lòng.

Trương Nam ôm Tôn Y Hàm vào lòng, giọng nói em buồn buồn, rất ủy khuất, như một đứa trẻ, nghẹn ngào nói: "Em vẫn luôn nhớ đến chị, rất nhớ, rất nhớ."

Trương Nam cảm nhận được nhịp đập con tim em, nhịp tim cả hai dần dần hòa vào nhau. Nàng hai tay đem người trước mặt ôm chặt hơn, yên tĩnh thật lâu. Trương Nam thay em lau nước mắt - kỳ thật chỉ có một hai giọt. Người lớn luôn cảm thấy chuyện rơi nước mắt là rất mất mặt, nhưng Trương Nam vẫn luôn hy vọng em có thể đem những ủy khuất này hết thảy khóc lên.

"Nhà ở Thượng Hải chị chưa từng bán." - Trương Nam nhẹ nhàng nói - "Một thời gian sau, mình chuyển về đó ở đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net