Chapter 2.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sẽ thế nào nếu Hứa Ấu Di cùng Nghiêm Vi xuyên không đến hiện đại?

(1)

Người ta nói, hoán đổi linh hồn sẽ có hai chiều. Từ lần trước Trương Nam và Hứa Ấu Di hoán đổi linh hồn, Tôn Y Hàm vẫn luôn lo lắng rằng sẽ có một ngày mình cùng Nghiêm Vi hoán đổi.

Cũng may điều mà Tôn Y Hàm lo lắng đã không xảy ra.

Đúng vậy.

Chỉ là, ngày hôm đó tỉnh dậy thấy Trương Nam đang cho Hứa Ấu Di mặc thử đồ, còn Nghiêm Vi thì đang lạnh lùng ngồi trên ghế salon cạnh cô.

"Tôi.." Trước khi nói được thành lời, Tôn Y Hàm cảm thấy hiện tại chính là ông trời đang đùa giỡn với cô, nhưng lại không thể không chấp nhận sự an bài này.

"Không ngờ Trương Nam ở thời đại này dậy sớm hơn nha." - giọng Hứa Ấu Di mềm mại lại quyến rũ đến mức người nghe hơi rợn người.

"Phải, ngày nào dậy tớ cũng phải lựa đồ cho Tôn Y Hàm đó =v=. Ấu Di, hay là cậu mặc thử bộ này trước đi." - Trương Nam chọn một chiếc áo thun cùng quần jeans đơn giản. "Tôn Y Hàm, quần áo trên sofa, tự đi lấy đi."

Gì chứ, sao thái độ đối với mình và Hứa Ấu Di lại một trời một vực vậy nè... T__T. Bản chất con người đúng là tiêu chuẩn kép mà! Tôn Y Hàm dời ánh mắt đang nhìn hai người sang sofa.

Trên sofa là chiếc sơ mi xanh sọc trắng được gấp gọn cùng quần âu cạp cao. Bên cạnh là... người dường như đã bị lãng quên - Nghiêm Vi.

Nghiêm Vi và Hứa Ấu Di vừa thức dậy đã phát hiện mình đang ở thời đại khác, nên trên người vẫn còn đang mặc đồ ngủ. Tôn Y Hàm có chút khiếp sợ với ánh nhìn sát thủ của Nghiêm Vi, cẩn thận từng li từng tí đến lấy quần áo.

"Đây" - Giọng nói nhàn nhạt không có một tia gợn sóng, Nghiêm Vi đem quần áo đưa cho Tôn Y Hàm.

"Cảm.. cảm ơn.." - Tôn Y Hàm vươn tay nhận lấy khi còn đang cách Nghiêm Vi không xa, trong lòng nổi lên một trận ớn lạnh.

Cứu mạng! Khúc gỗ này là gì đây chứ!?

"Tôi mặc gì đây?" - Nghiêm Vi nhìn Hứa Ấu Di trong bộ đồ khác hẳn thường ngày hay mặc, có cảm giác rất khác.

"A? Mặc cái gì? Thì mặc quần áo đó!?" - Tôn Y Hàm nhất thời không phản ứng kịp, trong đầu lại nhớ đến trong buổi phát sóng trực tiếp hôm qua, fan đã nói "chính chủ không mặc quần áo" (nói không nghĩ kĩ). T__T

Hứa Ấu Di thay xong áo thun, nghe Tôn Y Hàm trả lời như vậy không nhịn được mà cười ra tiếng - "Là hỏi em xem Vi Vi nên mặc gì đó."

"A a a!" - Tôn Y Hàm cảm thấy mình phản ứng thật mất mặt, vội vàng mở tủ quần áo. " Nghiêm Vi cô xem tự chọn, tự chọn đi!"

Nghiêm Vi liếc nhìn Tôn Y Hàm, thầm nghĩ người này đúng là kẻ ngốc mà.

(2)

Rõ ràng hai cặp tướng mạo giống nhau nhưng về sự hợp nhau thì lại không giống chút nào.

Bên này, Trương Nam cùng Hứa Ấu Di đang bàn về quần áo và skincare.

"Tớ vẫn luôn nghĩ sẽ rất tuyệt nếu đôi lúc thử đổi phong cách cổ điển một chút. Váy hay sườn xám thì sẽ phù hợp hơn nhỉ, Hứa Ấu Di?" Trương Nam nhìn vào hai bức ảnh trên máy tính bảng mà do dự.

"Vẫn là váy thì hợp hơn đó." - Hứa Ấu Di chỉ vào một bên màn hình.

"Được được, nghe cậu hết~"

Tôn Y Hàm và Nghiêm Vi thì nhìn nhau là thấy ngứa mắt.

"Cô không phải là dùng một miếng xà phòng để tắm rửa lẫn gội đầu đâu chứ hả?!" - Tôn Y Hàm dù đóng vai Nghiêm Vi, nhưng vẫn là muốn Nghiêm Vi phải biết chăm sóc mặt mình thật tốt.

"Còn cô dùng cái này để mọc tóc thật à?" - Nghiêm Vi mặt không thay đổi chỉ vào cái lọ màu xanh lá cây, nhãn hiệu ghi "Dầu gội mọc tóc Bá Vương" (霸王生发液)

(3)

Cả bốn người nhàm chán nằm ở nhà xem TV.

Mở ra vừa đúng lúc đang tuyên truyền phim "Con Cái Nhà Họ Kiều", càng đúng lúc hơn chính là đang tuyên truyền đoạn Văn Cư Ngạn (vai của Tôn Y Hàm) cùng Kiều Nhất Thành đang leo lên Trường Thành.

Nghiêm Vi nhíu mày nhìn xem gương mặt hệt như mình cùng người đàn ông khác ngày càng tiến gần nhau hơn, đưa tay lên che mắt Hứa Ấu Di.

(Editor: Màn ăn giấm chua huyền thoại của mỹ nữ an tĩnh =)))))

"Vi Vi em làm gì đó! Trên TV nhìn em rất đẹp nha, quay về sẽ không thể thấy nữa đâu!" - Hứa Ấu Di dù nói vậy nhưng cũng không đẩy cánh tay Nghiêm Vi ra.

Nghiêm Vi quay đầu trừng Tôn Y Hàm một chút. Nếu không phải biết đây là xã hội pháp trị, tùy tiện bắn tỉa người sẽ bị coi là tên điên làm loạn thì đầu danh sách ám sát chắc chắn sẽ là Tôn Y Hàm.

Tôn Y Hàm một lòng quan sát sắc mặt Trương Nam, nghĩ cách dỗ con mèo nhà mình. Đột nhiên cảm thấy chút ớn lạnh. Suy đi nghĩ lại, vẫn là không nên quay đầu lại nhìn thì hơn. Cô không muốn trở thành xác chết biết nói đâu.

Haizz, muốn kiếm tiền mua sữa cũng thật khó mà.

(4)

"Ấu.." chữ "Di" còn chưa nói ra miệng, Tôn Y Hàm liền cảm nhận được ánh mắt sắc bén của Nghiêm Vi, liền vội vàng thêm cả họ vào - "Hứa Ấu Di, có muốn ăn kem Bát Hỉ (八喜) không?"

Tôn Y Hàm ngậm thìa, tay cầm hai hộp kem sô cô la, một hộp đưa cho Trương Nam đang hờn dỗi.

"Bát Hỉ?" - Hứa Ấu Di nhìn Trương Nam mở hộp kem ra, nhét một thứ đen đen vào miệng

"Đồ ăn lạnh lạnh thời đại này thật ngon nha!"

"Không được! (Edit: câu nói cửa miệng của Nghiêm Vi =)))))))) ) Em đã nói chị không được ăn đồ lạnh mà." - Trước khi Hứa Ấu Di kịp đưa tay lấy thì câu "thần chú" của Nghiêm Vi đã bật ra.

"Vi Vi à...."

"Không được."

"Vậy thì Ấu Di, tớ cho cậu uống trà sữa nhé! Rất ngọt uống rất ngon~" - Trương Nam không đành lòng nhìn Hứa Ấu Di thất vọng, lấy điện thoại ra bấm - "Cậu đói chưa?"

"Trà sữa phải ấm, không thêm cafe, không uống quá nhiều nếu không tí nữa chị lại không chịu ăn cơm." - Nghiêm Vi cảm thấy Trương Nam so với Tôn Y Hàm đáng tin cậy hơn, nhưng vẫn không nhịn được mà căn dặn.

"Biết rồi biết rồi, lần trước gặp em cũng không nói nhiều như vậy, quả nhiên đối với người em thích thì sẽ đặc biệt quan tâm nha."

Trực giác Tôn Y hàm cho biết lời nói Trương Nam là mang hàm ý khác, tay lấy điện thoại di động ra, nói - "Bữa này em mời."

Sau đó theo thói quen mở phần mềm giao đồ ăn, nhập "Michele Ice City" (chuỗi quán ăn vặt lớn của Trung Quốc) quen thuộc, nhanh chóng thêm nước chanh vào giỏ hàng, rồi nhìn lên hỏi hai người kia.

"Hai người uống gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net