Phần 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xe đi thẳng về nhà Chanyeol. Đến trước cổng, Tiffany: WOW! Nhà anh to và đẹp như thế này ư?

Chan: Chứ sao!

Họ bước vào trong sân, Một khoảng sân rộng, một căn biệt thự to và đằng sau căn biệt thự đó là hồ bơi.

Họ bước vào nhà, Tae: nhà anh đẹp quá!

Chan: Thấy chưa, không sang nhà anh ăn cơm thì các em không được ngắm cơ ngơi sang trọng này rồi!

Tae: Ai thèm!

Han: Thôi! Vào trong ăn cơm đi.

Ny: Ăn đi, em đói lắm rồi!

giúp việc mang lên những món ăn: Canh kim chi, thịt nướng, cơm trộn,...

Ny: Thơ thế! Em phải ăn thử mới được!

Ny cầm đũa gắp miếng thịt nướng, cho vào nhồm nhai nhai: Ngon quá! Rất tuyệt.

Chan: Thật không?

Ny: Ngon lắm!

Taeyeon liền gắp một miếng ăn: Ngon thật đấy!

Han thấy thế liền ăn luôn: Uk! Ngon lắm!

Ny: Nhưng mà không ngon bằng đồ Taeyeon nấu.

Chan: Thật á?Em ấy nấu ngon đến thế á?

Ny: Uk! Anh chưa ăn thử đâu. Bạn ấy nấu là số một.

Han: Thế bao giờ nấu cho tụi anh ăn nhé!

Tae: Uk! Có dịp gì thì em nấu cho ăn.

Chan: Anh đang chờ đợi xem em bao giờ mới nấu được đây.

Ăn no, họ đi thăm quan khu nhà của Chanyeol. Lên tầng, bước vào phòng đọc sách.

Tae: Nhìnanh như này mà nhà có nhiều sách nhỉ?

Chan: Anh đọc nhiều sách lắm.Thôi đi qua kia đi.

Một bàn chơi bóng đá, ghế sofa.

,Tae: Thôi chết muộn rồi, đi về thôi

Ny: Thôi ở lại chơi thêm nữa đi.

Tae: Đi về muộn rồi.

Chan: Đúng rồi đấy ở lại chơi đi.

Tae: Nhưng muộn rồi, thế cậu ở lại nhé, tớ về.

Chan: Để anh đưa em về.

Tae: Nhưng ...

Chan: không nhưng nhị gì hết.

Rồi anh lấy chiếc xe mô tô của mình, đưa mũ bảo hiểm cho cô.Cô đội chiếc mũ bảo hiểm rồi ngồi lên xe. Chanyeol bỗng phóng nhanh: Ôm chặt anh vào không ngã. 

Tae: Vâng.

Về đến phòng trọ, Taeyeon lục trong túi mãi không thấy chìa khóa.

Tae: Thôi chết, Tiffany cầm chìa khóa của em rồi.

Chan: Thế thì, mình đi dạo đi.Đằng nào chẳng không vào nhà.

Tae: Vậy cũng được, hết cách rồi. 

Họ nói chuyện một lúc rồi Luhan mới chở Tiffany về.

Ny: Sao không vào nhà đi?

Tae: Tớ để chìa khóa trong nhà rồi.

Ny: Trời ơi.

Họ tạm biệt nhau về hẹn sáng mai gặp lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net