Kẹo mút

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Shinobu đã thích thầm Tomioka-san từ lâu.

Cô cũng không hiểu tại sao mình lại thích cái tên mặt đụt đụt đáng ghét này nữa. Cô cảm thấy cực kì khó chịu, mỗi lần cố bắt chuyện là hắn lại lảng đi đâu mất, khiến cô rất muốn cầm phóng lợn xiên tên này.

Nhưng mà đúng là ghét của nào trời trao của ấy.

   Hắn trông ngơ ngơ như mấy thằng bất cần đời thế thôi chứ lại quan tâm cô thực sự.

Có lần, cô đi học vội nên quên mất  sách Hoá, mà giáo viên Hoá lại cực kì nghiêm khắc trong việc kiểm tra sách vở của học sinh. Cứ ngỡ quả này là mất hình tượng "con nhà người ta" trong mắt bạn bè thì hắn rút ra một chiếc nhãn vở, bảo cô viết tên đủ thông tin trên đấy, cô không hiểu gì nên làm theo. Giyu khiến cô bất ngờ bằng cách dán đè nó lên sách giáo khoa của mình rồi đưa cho cô, cô ngại ngùng nhận lấy. Rồi hắn tự giác đứng dậy nhận lỗi về việc mình quên sách và chấp nhận chép phạt nội dung bài 10 lần. Thế là cả tiết ấy, hắn với cô chung nhau quyển Hoá học. Shinobu thì cứ thì thoảng liếc hắn tỏ vẻ hối lỗi, còn hắn thì vờ như chả có chuyện gì xảy ra cả.

Một lần nữa, cô như để quên não ở nhà nên mang nhầm hộp cơm trưa bằng hộp đựng màu nước. Thế là giờ ăn trưa, cô mở hộp bento trong trình trạng cái bụng cồn cào thì thấy đó là 36 tuýp màu nước. Cả lớp cười ồ lên, ai cũng trêu cô muốn làm họa sĩ hay sao mà ăn màu thế. Đang quê muốn chết ra thì Giyu chìa hộp cơm của mình ra cho cô và nói một câu ngắn ngủn:

     - Ăn cùng không?

Cô cũng muốn giữ liêm sỉ chứ nhưng đói quá nên cũng gật đầu. Sau vụ ấy cả lớp đẩy thuyền cho cô và hắn khiến cô ngại muốn tự sad.

Mà đỉnh điểm của sự quan tâm phải ở trường hợp này. 

Hôm ấy lớp cô có tiết thể dục, đang thực hành bài tập chạy thì cô bị vấp vào một hòn đá và ngã nhào xuống đất, đầu gối trầy một mảng to. Mà éo le làm sao khi lúc ấy thầy giáo thể dục lại đang ở phòng dụng cụ để đem cái máy bấm giây ra. Cả lớp thì cứ xúm vào hỏi han mà không có động thái gì thì Giyu lại như một anh hùng cứu mỹ nhân. Hắn bế cô kiểu công chúa rồi chạy một mạch đến phòng y tế, keme đám báo đời đằng kia không hiểu cái gì vừa xảy ra. Cô khi được thả xuống thì mặt đã đỏ như gấc chín rồi nhưng vẫn im lặng để được băng bó. Sau khi hết giờ học, cô ra cảm ơn hắn thì cái chân cứ đau không chịu nổi, như để ý được, hắn rút ra một chiếc kẹo mút rồi đưa cho cô và bảo:

      - Ăn cái này đi cho quên đau.

Nói xong thì lẳng lặng rời đi.

Từ đấy, cô thích thầm tên mặt đụt đó.

    Tính hắn giống như một cây kẹo mút ý, 

           "bên ngoài có thể là những màu sắc giản đơn, nhưng ngậm vào thì ngọt ngào và nhiều dư vị  khó tả......"

   ————————————————-

    Cái fic này là rời rạc, mỗi chap không liên quan tới nhau. 

Chòi ui tui đang định sủi thì cậu @KhnhBo639 bình luận cuti quá tròi nên lại phải xách đuýt đi viết cho cậu ấy. Bình chọn ik ko tui dỗi h😡

     Sau chap này thì tui sủi thật, sủi cho đến khi có ý tưởng mới❤️

Yew cậu❤️❤️❤️❤️💘💘💘💘💝💝💝💝💟💟💟💟💗💗💗💗💕💕💕💕💖💖💖💖💓💓💓💓💜💜💜💜💙💙💙💙🥰🥰🥰🥰😍😍😍

   Han





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net