Người lớn nửa mùa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em học cách làm người lớn...

Em nghe nói, con người luôn có tham vọng chiếm hữu.
Em nghe nói, con người ta luôn có xu hướng thích thú những thứ mình chưa có.
Em nghe nói, chỉ cần là tham vọng đủ lớn, thứ họ thích phải là của họ

Và em nghĩ.

Lúc bé, ta hay mè nheo, vòi vĩnh bố mẹ đủ thứ trên đời mà mình muốn. Lớn hơn một chút em mới thấy, thứ bản thân muốn, phải chính mình mình cố gắng nhận lấy mới đáng trân trọng.

Mà cũng trớ trêu là:

Càng lớn hơn nữa, những mong cầu nhỏ bé của bản thân lại càng khó nắm bắt, càng không thể đòi hỏi, càng không thể vì nỗ lực mà sẽ có được. Người ta nói, chỉ cần bản thân cố gắng, điều gì cũng làm được. Nhưng em lại không thấy thế. Em rất đỗi bất lực vì những điều nhỏ bé ấy lại không thuộc về mình.

Thứ em mong muốn lúc này, đó là hạnh phúc !

Em có đọc ở đâu đấy rằng: Hạnh phúc là thứ cảm nhận được từ chính tâm hồn mình. Nhưng liệu, bao nhiêu người có đủ mạnh mẽ để mà đương đầu với những tiêu cực của xã hội ngoài kia, bao nhiêu người có đủ hơi ấm để sống một cuộc đời cô đơn ?

Em mạnh mẽ với gia đình, em đương đầu với xã hội, nhưng em lại yếu đuối trước chính bản thân mình...

Càng lớn, càng cô đơn. Chưa bao giờ là sai cả
Khi mà con người đủ bận bịu với nhịp sống đô thị, thì cảm xúc của họ cũng dần chìm vào quên lãng. Em nhớ ngày bé, trước khi đi ngủ đều sẽ hỏi bà ngày mai ăn gì, mai bà đưa con đi học nhé... Giờ, dù cơ thể có rã rời, cũng không thể vì giấc ngủ mà gác lại công việc. Cho đến khi mở mắt ra, mới nhận ra hôm qua mình chợp mắt lúc nào chẳng hay.

Càng lớn, càng giỏi chấp nhận.

Em lười giải thích
Em không muốn dành lời nói của mình cho những thứ không đáng
Em biết giải thích không giải quyết được vấn đề
Em chọn im lặng
Em chọn chấp nhận
Và em tồn tại...

Em lớn rồi, đâu có phải là con nít đâu mà vòi này vòi kia ?
Lớn rồi, em tự giành lấy thứ mình muốn
Lớn rồi, em mới thấy, mình chưa lớn
Em chỉ là một "thằng người lớn nửa mùa"...

15h10 - 18/01/2022

Daehyun

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net