31. LÝ DƯƠNG HOÁN_Ông vua hóa cọp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo ấy sư thầy Từ Đạo Hạnh phạm tội tày đình, phải vào tù ngồi bóc lịch. Mạng sống như chỉ mành treo chuông, chỉ chờ vua Lý Nhân Tông quyết định coi nên tùng xẻo hay đem chém phứt cho gọn nhẹ.

Sùng Hiền hầu nghe giang hồ đồn trong đại lao có tù nhân vip thì tò mò đến coi thử. Từ Đạo Hạnh thấy Sùng Hiền hầu có bộ mặt khó khởi nghiệp điển hình, bèn gạ Sùng Hiền hầu cứu mình ra, đổi lại Từ Đạo Hạnh sẽ đầu thai làm con trai Sùng Hiền hầu. Sùng Hiền hầu nghe thế thì mừng như bắt được vàng, xưa nay khởi nghiệp lận đận, có khi nào được chắc cú như lần này.

Thế là Sùng Hiền hầu hớn hở đi hạ hỏa cho vua Lý Nhân Tông, rồi năn nỉ vua cấp lại quyền công dân cho Từ Đạo Hạnh. Vua Lý Nhân Tông bực thì vẫn bực nhưng đại khái cũng nể mặt Sùng Hiền hầu nên Từ Đạo Hạnh được tha bổng. Trước khi chia tay, Từ Đạo Hạnh căn dặn Sùng Hiền hầu khi nào vợ đẻ thì chạy qua báo một tiếng để còn thoát xác đầu thai.

Tháng 6 năm 1116, bà Đỗ thị cuối cùng cũng sinh nở. Ông Sùng Hiền hầu nín thở chờ đợi, hú hồn ra thằng cu thật. Thằng nhỏ được đặt tên là Lý Dương Hoán. Năm 1117, Lý Nhân Tông đã hoàn toàn tuyệt vọng về cái đường sinh sản. Thấy Dương Hoán kháu khỉnh, lanh lợi thì yêu thích lắm, bèn nhận làm con nuôi và lập làm thái tử.

Năm 1128, Lý Nhân Tông qua đời. Dương Hoán 13 tuổi lên ngôi, trở thành vị vua thứ 5 của triều Lý, sử gọi Lý Thần Tông.

Năm 1130, Hoán 15 tuổi, bắt đầu dậy thì nên hào hứng tuyển vợ. Chiếu chỉ ban xuống, chỉ cần là con gái quan lại không cần biết xinh như tiên hay xấu như quỷ, đều phải ở không đợi Hoán lựa. Đứa nào Hoán hổng thèm thì mới được đi lấy chồng. Ơ hay, vui tính vãi. :) :) :)

Hồi ở cái tuổi dở ông dở thằng, Hoán còn có thú vui sưu tầm của hiếm lạ. Đứa nào đem cho Hoán hươu trắng, hươu đen, chim sẻ trắng, rùa trắng,... là Hoán thích mê tơi lên được. Một hôm có anh Đỗ Khánh dâng lên con cá hầu, cá chiết. Hoán xưa này ở trong đất liền, nào có thấy cá biển bao giờ. Trông 2 con cá là lạ, ngồ ngộ thì phấn khởi nghĩ là điềm lành, xuống chiếu cho toàn thể quần thần chúc mừng. Cáp môn sứ Lý Phụng  n bực mình chép miệng: “Mới có con cá đã thế, sau này nhỡ có lân phượng thì biết làm sao.”

Lần khác lại có anh Vương Cửu dâng lên con rùa trên mai có mấy nét nguệch ngoạc, bảo chữ đấy đọc đi. Hoán ngó mãi không ra chữ gì mới bảo mấy ông học sĩ vào ngó thử. Mấy ông cũng chả ngó ra chữ gì đâu nhưng cứ chém thành 8 chữ: “Thiên thư hạ thị, thánh nhân vạn tuế”. Gì chứ nịnh bợ là nghề ruột của mấy ổng.

Chiêm Thành với Chân Lạp xưa nay vẫn thần phục Đại Việt theo phong cách phập phù. Vui vui thì cống nạp đầy đủ, mà buồn buồn thì lại lùa quân sang đất Nghệ chọc ngoáy chơi. Mấy soái ca đời trước vẫn hay ngự giá thân chinh cho giãn gân giãn cốt. Nhưng Hoán thì không thích thế, Hoán cảm thấy ở nhà vẫn đẹp giai hơn nhiều. Nhờ vậy mà trong 3 lần Chiêm Thành và Chân Lạp sang cướp phá, hai tướng quân Lý Công Bình và Dương Anh Nhị đều có cơ hội solo lập công.

Tuy chỉ ngồi nhà cho đẹp giai nhưng Hoán cũng làm được vài việc hay ho giúp ích cho công cuộc kiến thiết đất nước. Đại khái là Hoán cho đại xá tù nhân hàng loạt, trả lại ruộng đất tịch thu của quân dân, thực hiện chính sách ngụ binh ư nông. Tức cứ 6 tháng đi bộ đội, 6 tháng lại về cày, thúc đẩy nền nông nghiệp và dân số của Đại Việt phát triển.

Năm Hoán 21 tuổi, không dưng lại mắc bệnh lạ, mọc lông mất kiểm soát. Chỗ nào chưa có lông thì bắt đầu mọc, chỗ nào có sẵn rồi thì mọc rậm thêm. Cả ngày gầm gừ, cuồng loạn như cọp, chỉ thiếu điều xong vào cắn xé người ta. Bệnh của Hoán trầm trọng tới nỗi triều đình phải làm cái cũi vàng nhốt Hoán vào. Hoán cứ làm cọp kiểng như thế cho tới một ngày thiền sư Nguyễn Minh Không xuất hiện như một vị thần.

Nguyễn Minh Không cho đun một vạc dầu, bỏ vào đó 100 cây kim. Tiếp theo thì biểu diễn ảo thuật tay không vớt kim trong chảo dầu sôi, rồi lấy 100 cây kim đó châm cứu cho Hoán. Cuối cùng thì lấy chảo dầu dội cái tuột từ đầu tới chân, dội tới đâu rụng sạch lông tới đó. Quần thần lần đầu được coi ảo thuật hay như thế, đồng loạt há hốc mồm vỗ tay nhiệt liệt.

Trên góc độ khoa học thì cái màn hóa cọp của Hoán khả năng là một chứng bệnh ngoài da khiến lông mọc tùm lum. Còn màn ảo thuật chữa bệnh thần sầu thì là sát trùng kim, châm cứu, rồi tắm lá thuốc.

Tuy được thiền sư Nguyễn Minh Không chữa khỏi nhưng vì bệnh tật lâu ngày nên sức khỏe Hoán yếu đi nhiều. Mới qua được 23 cái mùa khoai sọ đã vội vàng hẻo. Ấy là năm 1138.

Fanpage: SĂN MỘ

#việt_nam_một_lịch_sử
#lý_dương_hoán
#lý_thần_tông

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net