|Phần 1: Làng Mộc Thảo|Chương 1: Khởi đầu|

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo : Mọi điều cần lưu ý tôi đều đã ghi ở văn án và mô tả, nếu thắc mắc điều gì xin hãy bình luận hỏi thêm nhé ~
______________        ___________

Tỉnh dậy ở nơi rừng hoang không quạnh. VietNam vơ lấy cái áo trùm đầu màu nâu đã sờn, rảo bước rừng xanh, xuyên qua đồi cỏ, lùa đi những tán lá tươi mơn mởn. Chào đón Y là một ngày nắng đẹp

Lần này VietNam dự tính sẽ kiếm một nơi ở trong vài tuần để kiếm một loại cỏ

Cỏ Dạ Khúc

Dừng ở một con suối mát, Y dự định nghỉ trưa ở đây. Lấy ra nắm cơm nhỏ được cất trong một cái túi đeo chéo bên hông và bắt đầu thưởng thức. Tiếng gió xào xạc bên tai làm VietNam cảm thấy dễ chịu, hòa mình vào thiên nhiên luôn là một lựa chọn tuyệt vời với y

VietNam, lần này có lẽ y phải đẩy nhanh tiến trình, tìm một ngôi làng để ở. Bằng không, y sẽ phải ngủ ở ngoài trời như đêm qua. VietNam không muốn bị muỗi chích, vo ve bên tai đâu; tất cả là vì giấc ngủ êm ái, tiến lên VietNam !

Đi dọc theo hướng dòng nước chảy, hưởng thụ tiếng nước luồn lách qua những tảng đá, róc rách; xào xạc tiếng gió thổi,ngọn gió sẽ luôn đồng hành cùng y trên cuộc hành trình này

Đi được lúc lâu, VietNam nhìn thấy một ngôi làng dưới chân núi. VietNam tăng tốc, nhảy qua những cành cây; chẳng mấy chốc,y đã đến ngôi làng đó. Làng Mộc Thảo

Làng Mộc Thảo là một ngôi làng có truyền thống chăn nuôi gia súc, gia cầm và nông nghiệp. Dân làng nơi đây một là làm nông dân, hai là đi chăm sóc trang trại. Đương nhiên cũng sẽ có những người muốn đi xa xứ đến nơi khác mà làm ăn, tuy nhiên dân làng thấy họ đi mà không trở lại cũng như không liên lạc được nên dần dần cũng chẳng còn ai dám đi nữa

Đến làng, VietNam thấy mọi thứ đều trông giản dị nhưng y chả quan tâm, thứ y cần lúc này là một cái nhà trọ cho y ngủ qua đêm. Đi mãi mà chẳng thấy, VietNam bắt đầu tuyệt vọng, bỗng có bàn tay chạm vào vai y, tiếng nói dịu dàng của người phụ nữ cất lên :

- Này cậu trai trẻ, trời đã gần tối mà cậu vẫn chưa về nhà, phải chăng có chuyện gì khiến cậu không về nhà ư ?

-"Vâng thưa dì, cháu là du khách, do mới tới sáng nay nên không có nhà, nhưng cháu không tìm thấy bất cứ nhà trọ nào ạ"

- Ôi trời, lâu rồi mới thấy thấy khách du lịch đấy mà ở cái nơi này thì lấy đâu ra nhà trọ chứ. Nhà ta cũng gần đây, nếu cháu thích thì có thể tạm ở nhà ta một vài ngày

-" Vâng, được vậy thì hay quá. Cháu xin cảm ơn "

VietNam cười mỉm, lòng vui vẻ vì đêm nay được chăn êm nệm ấm rồi, chắc hẳn là ngủ sẽ ngon lắm ~

________         _______

VietNam xin rút lại lời nói ban chiều, cái gì mà chăn êm nệm ấm? Cái gì mà ngủ ngon ? Y đã nhầm, nhầm to rồi !!!
Ừ thì cũng chăn êm nệm ấm đấy, nhưng ngủ ngon thì không nhé !
Thử nghĩ xem nửa đêm bị đánh thức vì tiếng lẹt kẹt ở trong tủ quần áo, sau đó còn bắt gặp khuôn mặt một người con gái ngoài cửa sổ, máu me bê bết, mắt còn rớt ra ngoài thì ngủ còn có ngon không chứ ?

- Ngài có thấy tôi không ?

"Không, không thấy !!! Hoàn toàn không thấy !!!"

VuetNam muốn hét lên như thế nhưng ai đời lại làm thế. Y giả vờ không thấy, đi vào nhà vệ sinh một lúc lâu rồi trở ra ; lên giường, sau khi đã trùm chăn kín mít, đảm bảo không có khe hở nào thì VietNam mới an tâm đi ngủ. Nhưng con ma đó nào để yên, bằng cách gì đó, nó xuất hiện trong chăn, đè lên người VietNam và lặp lại câu hỏi :

- Ngài có thấy tôi không?

Tiếng nói của con ma dần nhiễu loạn, nó như pha tạp nhiều thứ âm thanh kinh dị vào nhau, khuôn mặt của nó cũng chảy ra chất lỏng màu đen từ hốc mắt, miệng, tai hay bất kì chỗ nào, cái đầu nó lắc qua lắc lại, có lúc cái đầu đó như bị lật ngược, có lúc thì xoay 360°. Mọi cử động của nó đều rất nhanh.
VietNam dù rất sợ nhưng cố gắng giữ bình tĩnh, vì y biết... Nếu để lộ bất cứ điều gì khác thường, y sẽ chết chắc. Rồi bỗng VietNam thấy choáng váng, y thoáng nhìn thấy điệu cười của con ma, nó dài đến mang tai, chất lỏng cứ theo đường miệng mà chảy dài; và rồi mọi thứ chỉ còn lại một màu đen

Y đã ngất

______________       ______________

Cảm ơn đã đọc 🎉🌹🌹🌹


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net