1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

***

Bạo lực học đường là một vấn nạn nhức nhối đối với toàn xã hội. Bởi hậu quả của những vụ bạo lực học đường đều vô cùng nghiêm trọng. Những nạn nhân nhẹ thì bị ảnh hưởng tâm lý, sống khép kín với xã hội, nhút nhát và yếu đuối hơn so với người khác... Còn nặng thì thậm chí là chọn cách kết thúc đời mình.

***

View Benyapa Jeenprasom suốt những năm qua chưa từng biết đến "bị" bắt nạt là như thế nào. Mặc dù cũng không phải không nhìn thấy cảnh những bạn học khác bị bắt nạt nhưng đối với View mà nói thì chẳng có gì phải sợ. Một lũ cá biệt không bao giờ chịu ăn học đàng hoàng và chỉ giỏi việc hút chích đánh đấm ra thì chẳng được cái tích sự mẹ gì. View không sợ chúng, càng không quan tâm chúng hung hăng cỡ nào.

"Cái lũ nhiều chuyện" - View lầm bầm trong miệng, ánh mắt phán xét liếc xuống bọn "đầu đường xó chợ" bàn dưới. Chết tiệt không nghe thấy giáo viên nói gì cả.

.

.

.

Kết thúc tiết đầu View chán nản nằm gục xuống bàn. Tối qua View thức đến gần 4h để học bài, đến nỗi sáng nay súyt chút nữa đi học muộn.

"Này!!! Đưa tiền cho bọn này đi Pao, mấy hôm nay tao không hỏi thăm mày nên hình như mày quên tao rồi phải không?"

Thằng Nanon túm lấy cổ áo Pao, nhấc bổng cậu ta gần như khỏi mặt đất. Ép chặt cậu ta vào bức tường lạnh buốt sau lưng, gằn giọng đòi tiền.

"Cậu...cậu bình tĩnh tôi...tôi hôm nay không có tiền. Ngày mai được không tôi hứa... Hứa với cậu mà"

Pao sợ hãi van xin Nanon, cậu ta khóc lóc như một đứa con nít. Mặc dù trông rất đáng thương nhưng chẳng có ai trong lớp dám đứng lên bảo vệ cậu ta cả. Làm gì có ai muốn làm ngứa mặt thằng Nanon đâu, chính nó là cái thằng đầu gấu khùng điên nhất trong lớp mà không ai muốn dây dưa vào.

RẦMMMM!!!!

Bỗng một tiếng nổ rất lớn làm View giật nảy mình. Cánh cửa chính bật tung ra khỏi bản lề đổ rầm xuống đất. Sau đó là một hội nhìn 7 phần bất cần, 3 phần ngổ ngáo côn đồ cầm theo cả đống gậy gộc nối đuôi nhanh vào lớp.

"KORAPAR KIRDPAN!!!"

Chúng hét lớn gọi tên Nanon. Tên nãy giờ đang giở thói côn đồ với Pao.

"Anh Ben...em đang đòi tiền nó đây, nó trả em là...là em có tiền trả anh ngay anh B... Hự!"

Chưa kịp nói hết câu Nanon đã bị chúng thục cả cái gậy bóng chày vào bụng, hắn đau đớn ôm bụng quằn quại nằm trên nền đất.

"Tao nghe câu này của mày chán quá rồi Nanon. TAO CẦN TIỀN NGAY BÂY GIỜ!!!"

Nói vừa dứt câu Ben lại vung cây gậy bóng chày lên dồn lực đánh xuống Nanon bên dưới.

RẦM!!!

Cả lớp học rơi vào không gian im lặng đến đáng sợ. Trên bục giảng, người con gái nhỏ nhắn từ nãy đến giờ bình tĩnh ngồi đó quan sát cũng phải nhíu mày.

View hai tay run rẩy nắm chặt chiếc ghế gỗ trên tay, thứ đã chặn đi cú đánh từ Ben.

"Mày là đứa nào?"

"Ồn ào quá rồi đấy, cái người làm loạn đến đây thôi" - View trừng mắt nhìn bọn thằng Ben. Nói gì thì nói dù thằng Nanon cũng không phải dạng tốt đẹp gì nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn nó bị đánh.

"CÁC TRÒ LÀM CÁI GÌ Ở ĐÂY ĐÂY???" - Thầy giám hiệu cuối cùng cũng chạy tới.

"Cánh cửa này là sao??"

"Thích thì tôi đền, có việc gì mà phải lớn giọng?" - thằng Ben nhếch môi nói với thầy giám thị, nó chỉ tay vào mặt View với ánh mắt đầy thách thức " mày cứ chờ đấy" rồi kéo đàn em bỏ đi.

View thở dài đặt cái ghế xuống, lực đánh mạnh làm cái ghế bị lõm một lỗ lớn. Sợ thật, may là đủ sức không chắc ăn cả gậy cả ghế vào người mất.

"Này!"

Bỗng một lực nhỏ kéo View từ đằng sau quay lại. Cô gái nhỏ nhắn trước mặt nhìn khá quen mắt. Đây là...

"Mày nghĩ mày là ai mà dám xen vào chuyện của bọn tao? Chiều này gặp tao ở cổng trường"

"..."

June Wanwimol Jaenasavamethee trùm trường nổi tiếng không ai là không biết.

.

.

.

View đăm chiêu nhìn ra ngoài cửa sổ, tâm trạng không biết nên diễn tả thế nào. Bị trùm trường gọi ra cổng à, View chưa bao giờ nghĩ mình sẽ rơi vào tình cảnh này.

"Cho mày"

Một hộp sữa từ Nanon được đặt trước mặt View.

"Gì đây?"

"Cảm ơn khi nãy mày cứu tao"

"Không cần"

View lạnh nhạt quay mặt đi

"Mày bị hội June Wanwimol hẹn ở cổng trường chiều nay phải không? Cần tao giúp không, tao sẽ đi với mày" - Nanon có vẻ thành thật muốn cảm ơn View.

"Tao đâu có ý định đi gặp bà chị đó"

"Này... Nếu mày không đi bọn nó sẽ càng làm khó mày đấy, chúng nó sẽ lẽo đẽo theo mày suốt cho xem"

"Đến gặp thì chúng bỏ qua chắc, bọn xã hội như tụi mày tao lạ gì"

Nanon ngẩn người nhìn View, con nhỏ này bất cần đời đến mức ngay cả trùm trường cũng không làm nó thay đổi nửa phần biểu cảm.

.

.

.

Hết một ngày học View thu dọn sách vở rồi ra về. Nó hoàn toàn quên chuyện hồi sáng xảy ra ở lớp, bỏ rơi triệt để lời "nhắn nhủ" của trùm trường dành cho mình.

Sải bước trên con đường về nhà quen thuộc View không mảy may để ý đằng sau mình có một nhóm đang theo đuôi. Mãi đến khi kịp nhận ra thì đã bị chúng lôi vào một con hẻm cách nhà không xa.

"A..."

View bị đẩy mạnh vào tường. Cảm giác đau nhức truyền đến khiến View không khỏi rên nhẹ lên. Chết tiệt... Lũ "đầu đường xó chợ" này thực sự không có ý định để yên.

June từ từ tiến lại không nói một lời tát thẳng vào mặt View một cái thật đau. Một bên má nóng rực như bị thiêu đốt, đau đơn vô cùng. Từ bé đến giờ đây là lần đầu tiên View bị ai đó đánh.

"Mày coi thường lời nói của tao à? Tao hẹn mày ở cổng trường sao mày không đến?" - June trừng mắt.

"Tôi không có gì để nói với chị cả"

CHÁTTT

Lại thêm một cái tát nữa giáng xuống má còn lại của View.

"Mày đùa tao à? Mày làm tao hơi bị ngứa mắt rồi đấy. Sáng thì mày làm hỏng chuyện của tao, giờ lại còn dám nói với tao bằng cái giọng đó. Không biết tao là ai à?" -June tới sát túm lấy cổ áo View.

"Sáng nay mày anh hùng lắm cơ mà? Sao bây giờ câm như hến thế? Sao...không muốn nói gì à?"

View cắn răng nhìn June. Ánh mắt chán ghét lan toả khắp cái dây thần kinh. Nếu không phải vì bao vây chỉ toàn là đàn em của chị ta thì View chẳng sợ. Một con mèo nhỏ như June View xách bằng một tay cũng được. Cậy quyền cậy thế để xưng vương xưng bá mà nghĩ mình ngầu như vua chúa hay sao?

"Chị muốn cái gì đây?"

"Cuối cùng cũng chịu mở mồm rồi" - June nhếch mép cười

"Từ bây giờ toàn bộ số tiền thằng Nanon nợ tao đều chuyển sang cho mày. Khôn hồn mà trả sớm cho tao"

"Gì chứ? Chuyện đó liên quan gì đến tôi?" - lúc này View không còn bĩnh tĩnh được nữa, lập tức nhảy dựng lên

"Không liên quan? Sáng nay chính mày là người ra tay cứu nó mà. Ý mày không phải là sẽ thay nó trả tiền sao? Chuyện của bọn tao ai bảo mày xen vào. Bây giờ của mày cả cứ từ từ mà thanh toán" _Nói xong June vứt vào mặt View một tờ giấy rồi dẫn theo lũ đàn em rời đi.

Nhặt tờ giấy từ dưới đất lên, View mở to mắt nhìn con số tròn trĩnh ghi trên đó. 50.000 baht???, View móc đâu ra số tiền lớn này mà trả đây????????




***





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#viewjune