Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết thúc ngày học đầu tiên.View và Milk đứng trước cổng trường đợi ba của cả hai đón về

"View này,June là bạn của chị,em nói chuyện với nhỏ lịch sự chút đi"

"Không phải bạn của em,em..."

"Nín!"

View còn chưa kịp dứt câu đã bị Milk mắng cho một cái.Em vừa giận vừa buồn liếc Milk một cái,rõ ràng là chị em ruột,sao cô lại bênh người ngoài hơn em ruột chứ?

Chiếc xe của ba cả hai dừng trước cổng trường,cả hai lên xe rồi cùng về.Trên đường về View nhìn ngắm đường phố bên ngoài cửa sổ,em chợt thấy một thân ảnh quen thuộc đang đi bộ bên đường

"Nhìn kìa"

"Hả?Cái gì?" Milk quay sang hỏi

"Ba ơi,dừng xe lại đi"

Ông Kew nghe con gái bảo cũng đành dừng,bằng một phép thần thông nào đấy mà ông lại dừng ngay chính xác chỗ của June

June thấy có chiếc xe đậu cạnh mình liền tò mò quay sang.Cửa sổ xe hạ xuống,một khuôn mặt quen thuộc dần hiện ra trước mắt chị

"Chị đi bộ về à?"

"Em thấy mà còn hỏi được sao?"

"Có muốn lên xe không?"

June nghi ngờ,cái con nhóc này tự nhiên tốt bụng ngang

"Muốn chứ!"

View nghe xong thì quay sang nhìn ông Kew,ông dường như hiểu ý View rồi nói

"Con là bạn mới của View sao?Lên xe đi chú chở về này"

"À con cảm ơn chú,con không thể phiền chú thế đâu ạ"

June rõ lạ,vừa nãy View hỏi thì bảo muốn lên xe mà đến khi ông Kew ngỏ lời lại từ chối

"Đừng khách sáo,lên xe chú cho quá giang về"

"Thôi ạ,ông còn đang đợi cơm con ở nhà thưa chú"

"Ngoan quá.Lên xe đi con,không là chú buồn lắm đó"

June nuốt nước bọt,chị đánh mắt sang nhìn View,nét mắt em lạnh tanh,không một chút cảm xúc.June lại nhìn về phía Milk

"Mày lên xe đi,không lên là tao giận mày á!"

Đã đành,June mở cửa,chị cuối người bước lên xe vì gầm xe hơi thấp.View còn tinh tế đưa tay lên tránh để chị bị đụng đầu,June ngại thấy rõ,da mặt chị mỏng lắm

"Nhà chị ở đâu?"

"Đường X,khu gần bệnh viện Y,số nhà Z"

"Xa nhỉ?Vậy mà ngày nào con cũng đi bộ về sao?" Ông Kew vừa lái xe vừa hỏi

"Dạ,con cũng quen rồi chú,đi bộ nhiều một chút

June hướng dẫn chi tiết hơn cho ông Kew lái xe đến nhà mình.Đường đến nhà June đi còn xa gấp đôi đường về nhà View,nãy giờ đã chạy hơn 20 phút mà vẫn chưa đến nơi vậy mà mỗi ngày June phải đi bộ 15 phút để đến trạm xe buýt rồi còn mất thêm 10 phút để đến trường

Cũng có mệt nhưng chị quen rồi,đi một mình nhưng June chẳng hề cô đơn,trên đường đi chị luôn có những người bạn cùng xóm,mấy cô bác hàng xóm luôn chào đón chị khi chị đi học hay đi về.Cuộc sống của June đơn giản chỉ có thế chứ không khắc nghiệt như cuộc sống của giới tài phiệt như View

Chiếc xe dừng lại trước một cửa tiệm tạp hoá không nhỏ cũng không lớn,đằng trước nhà có hai người đang ngồi trò chuyện cùng nhau.June bước xuống xe,lịch sự cuối chào cảm ơn ông Kew

"Ông nội,con về rồi đây!Bé Bo,hôm nay lại sang mua kem đúng không?Ăn nhiều là bệnh đó!"

"Hì hì..Em khoẻ lắm đó p'June!Em có ăn mười cây kem cũng khoẻ ru,p'June biết em khoẻ như này để làm gì không?"

"Để làm gì hử?"

"Để bảo vệ p'June khỏi người xấu!"

"Ồ!Chị cảm ơn bé Bo nha"

June xoa đầu nhóc Bo rồi lại quay sang ôm lấy ông Man.View nhìn một màn tình cảm này có chút ganh tị,tuy rằng gia đình em cũng rất hạnh phúc nhưng hiếm lắm mới thể hiện tình cảm như thế này,thấy June được ông âu yếm như thế View cũng muốn được ba mẹ ôm nhưng em lớn rồi,không thể làm mấy trò trẻ con đó nữa

"Ba ơi,mình đi thôi"

"Khoan đã,hai đứa có muốn mua gì không?"

"Kh-..."

"Ba con mình xuống xem có gì mua được không đi ba!" Milk nhanh nhảu nhảy vào miệng View,em tặng cho cô một ánh mắt sắc lẹm

Ông Kew và Milk bước xuống xe vui vẻ chào hỏi ông của June,chị cũng niềm nở tiếp đón mọi người,riêng View vẫn ngồi trên xe.Thấy họ ở ngoài nói chuyện gì mà rôm rả,em cũng tò mò kéo cửa sổ xe xuống một chút để nghe

"Oi!Mấy cái khăn xinh quá nè" Milk cầm mấy cái khăn được đặt trong một chiếc rổ nhỏ trong cửa hàng tạp hoá của ông bà của June

Chiếc khăn cô cầm được thêu hoạ tiết hình mặt trời và trái đất.June thấy vậy liền ngại ngùng nói

"Hì...Là tao thêu á"

"Oi!Nhỏ này coi vậy mà khéo tay dữ!Tao mua cho bé nhà tao"

Milk đưa tay tìm xem còn cái nào khác nữa không thì bóc trúng một cái có người ngoài hành tinh đang ôm mặt trăng.Cô thấy nó dễ thương liền giơ lên cho View đang ngồi trong xe xem

"View!Dễ thương lắm này,em mua đi!"

View nhìn về phía Milk và June.Ừ thì cái khăn cũng dễ thương đó nhưng View không thích mấy thứ trẻ con đó đâu

Bằng một thế lực nào đó,View nhìn thấy vẻ mặt mong đợi của June,ánh mắt đó thật có sức hút lạ thường.View tự hỏi ánh mắt đó nghĩa là gì,đây là lần đầu em thấy kì lạ vậy.Em quay đầu sang chỗ khác nhưng vẫn không thể ngăn được mắt mình nhìn về phía June,thấy ánh mắt thất vọng đó của chị,View có chút không nỡ

June đã hi vọng rằng em sẽ gật đầu mua nó vì đây là cái khăn June tâm đắc nhất nhưng đáp lại chị chỉ là sự thờ ơ của View.June buồn thì có buồn đấy nhưng chị đâu thể ép em mua được

View ở trong xe cũng chẳng khá hơn là bao,tâm can em cắn rứt nhưng cái tôi của em quá cao.Con tim em thật sự muốn lấy cái khăn đó nhưng lí trí không cho phép.View bất lực kéo cửa sổ xe lên

'Mình không được phép thương hại ai cả.Kể cả...'

Sau một lúc,Milk đã mua được một mớ đồ,cô chủ yếu mua cho Love,nào là khăn tay,đồ ăn vặt,sữa dâu,vâng vâng và mây mây.Nhìn một túi đồ đầy ụ của Milk,View nhăn mặt

"View,con không muốn mua gì thật à?"

Ông Kew sau một lúc ngồi trò chuyện cùng ông của June thì đứng lên gõ cửa sổ xe gọi View

Em nhìn ba rồi lại nhìn ông của June,lại nhìn vào trong tiệm tạp hoá.Em đành chịu thua,nếu không mua thì cũng thấy có lỗi,View muốn mua cái khăn tay thêu hình người ngoài hành tinh ôm mặt trăng kia nhưng vì xấu hổ nên em đành chỉ đại vào hũ bánh quy trên kệ

"Cái đó có bán không ba?"

"Có con ạ,hũ bánh quy này là ông và June cùng làm đó,con có muốn ăn thử không?"

Ông Man trả lời.View có chút xấu hổ nên em đành thì thầm với ông Kew hãy lấy hũ bánh quy đó dù View vốn không thích đồ ngọt

Sau khi tính tiền,ông Man và June vui vẻ tiễn Milk và ông Kew ra về.View vẫn ngồi trong xe,trên tay là hũ bánh quy chỉ còn vỏn vẹn 4 miếng

"View cho chị xin...miếng?"

Milk nhìn thấy hũ bánh quy chỉ còn 4 miếng liền ngớ người,cô quay lên nhìn View.Trời đất ơi cái giao diện gì đây trời?

Trên tay View là cái bánh quy đang cắn dở,môi thì đầy vụn bánh,miệng vẫn nhai bánh quy khí thế.Nhìn cái mặt đần thối của em thật khiến Milk bất lực,đây không phải lần đầu tiên Milk thấy View mang cái giao diện như đứa con nít như thế này nhưng cô vẫn cảm thấy nó buồn cười vì View vốn chỉ cho mọi người thấy cái vẻ ngoài lạnh lùng và ghét cả thế giới chứ cái dáng vẻ này nếu có ai thấy được thì chắc View sẽ độn thổ mất

"Ăn uống thế đấy!Cho chị xin miếng" Milk đưa tay phủi vụn bánh trên môi View rồi thò tay tính lấy một cái bánh thì View liền giật hũ bánh ra chỗ khác

"Cái này là ba mua cho em"

"Thôi nào View,chia sẻ cho Milk đi con,ba mua cho hai đứa cùng ăn mà"

Không hiểu vì sao lúc này View muốn mình ích kỉ một chút.Em như đứa con nít ôm lấy hũ bánh quy nhưng rồi cuối cùng vẫn chia cho ông Kew và Milk một cái,chỉ đúng một cái...

.

Au phải sửa lại toàn bộ tính cách của View trong fic này để View dễ thương hơn🤡

Tính cách ban đầu au xây dựng cho View là một người cọc cằn,lạnh lùng,thô lỗ đồ á nhưng làm vậy thì View sẽ khó ưa lẫn gây khó chịu cho reader luôn nên từ chap này au sẽ giảm bớt sự "khó ưa" của View xuống,để ẻm dễ thương hơn

Au không hứa trước được gì trong cái fic này vì tới giờ au chỉ mới viết đến chap 13 và au cũng không biết câu chuyện tình của đôi gà bông này sẽ healing được tới đâu đâu...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net