vihung7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

5. My first love

Tác Giả: love is the pain

Tình yêu đầu tiên của tôi-đó là một câu chuyện tình rất buồn nhưng lại thật sâu sắc và khó quên.Mãi cho đến tận bây giờ,đôi khi bất chợt nhớ lại,tôi lại cảm thấy lòng mình quặn lên một nỗi đau thật day dứt và khó tả,một nỗi đau mang tên anh và những lúc như thế thì tôi lại càng khẳng định được rằng:tôi vẫn còn yêu anh,rất nhiều....

Lần đầu tiên tôi gặp anh là vào một ngày mưa phùn cuối tháng 11 trong căn tin trường tôi.Anh học trên tôi 2 lớp,là 1 chàng trai có vẻ ngoài tuy lạnh lùng nhưng lại rất thu hút,tôi không bao giờ có thể quên được ánh mắt buồn sâu lắng vương rất nhiều ưu sầu và trầm tư của anh khi nhìn những hạt mưa rơi tí tách ngoài sân,có lẽ kể từ lần gặp gỡ định mệnh ấy đã cuốn tôi vào vòng xoáy tình yêu với anh,thế là từ đó tôi đã thầm để ý đến anh,có thể nói là bấy cứ lúc nào anh ở đâu là ở nơi đó có sự hiện diện của tôi,mặc dù chỉ là đứng từ xa nhìn anh thôi nhưng với tôi đó lại là một niềm vui và sự hạnh phúc vô bờ.....Tôi cũng để ý thấy rằng tuy anh rất đẹp trai và nổi bật nhưng anh lại chỉ toàn đi chơi chung và nói chuyện với lũ con trai,không bao giờ thấy anh xuất hiện cùng với "bóng hồng" nào-điều đó cũng đã vô tình tạo cho tôi được một niềm hy vọng nho nhỏ sâu thẳm trong tận đáy lòng.Và rồi vào một ngày đầu tháng 3,tôi đã lấy hết can đảm để viết cho anh một lá thư làm quen,lúc đầu cũng lo lắm chứ,sợ rằng mình sẽ bị từ chối nhưng thôi kệ,đã phóng lao thì phải theo lao thôi chứ biết sao bây giờ?Và nếu như ngay từ lúc đó anh từ chối kết bạn với tôi thì có lẽ tôi đã không đau khổ như bây giờ,lúc biết được rằng anh đồng ý làm bạn với tôi,thật sự là tôi đã bất ngờ và vui lắm,khởi đầu chỉ là bạn bình thường nhưng tôi cũng đã khấp khởi hy vọng rằng thời gian sẽ vun đắp cho tình cảm của tôi và anh ấy.....Khoảng thời gian sau đó hai chúng tôi đã có với nhau những kỉ niệm rất đẹp,những lần cùng ngồi trò chuyện với nhau trong căn-tin hay những lần cùng nhau đi bộ về lớp sau những giờ ra chơi đã làm cho tình cảm của tôi dành cho anh ấy ngày càng sâu đậm hơn.Mãi cho đến một ngày tôi mới giật mình nhận ra rằng:tôi đã thật sự yêu anh ấy mất rồi,không phải là vì vẻ bề ngoài bảnh bao của anh ấy nữa mà là vì chính con người thật bên trong,từ tư cách đạo đức và quan niệm lối sống của anh đã làm cho tôi thật sự khâm phục.Mặc dù biết rằng trước đây anh đã từng có bạn gái và vì một lý do không đáng mà 2 người đã chia tay,anh cũng nói thật với tôi rằng cho đến bây giờ anh vẫn không thể quên được cô ấy nhưng tôi đã chấp nhận hết tất cả,yêu mến anh một cách mù quáng và nhiều khi còn làm nhiều chuyện hơi bị ngu ngốc vì anh nữa,trong khi anh thì vẫn cứ dửng dưng và lạnh lùng trước tình cảm của tôi hay nói đúng hơn,anh chỉ luôn xem tôi như 1 người bạn hay nhiều lắm là 1 đứa em gái khờ khạo của mình mà thôi.Tuy tôi không nói ra là tôi thích anh nhưng qua những hành động cử chỉ của tôi làm vì anh,tôi chắc rằng anh hiểu,nhưng tại sao.....anh vẫn im lặng?Vì nghĩ rằng anh hơi khó xử và cần thời gian để suy nghĩ nên tôi đã nhẫn nhịn chờ đợi......Và rồi,cái ngày định mệnh ấy cũng đã đến,anh chủ động gửi e-mail cho tôi,nhưng không phải là để nói về chuyện của 2 đứa chúng tôi mà là để cho tôi thấy tấm hình của anh và chị AP(người yêu cũ của anh) chụp chung với nhau kèm theo "nhật ký chuyện tình của anh và chị AP" và câu cuối cùng khi chốt lại mọi chuyện anh đã nói rằng:"Trái tim anh sẽ mãi mãi ở bên AP,mãi mãi......".Con tim tôi đau thắt lại và hoàn toàn vỡ tan tành khi đọc xong bức e-mail ấy.Đến lúc đó tôi mới hiểu được rằng,trong lòng anh hoàn toàn không có chỗ dành cho tôi,từ đầu đến cuối đều là do một mình tôi đơn phương theo đuổi anh và cũng đã ít nhiều ngộ nhận tình cảm của anh dành cho tôi.Yêu đơn phương 1 người thật là 1 điều đau khổ biết chừng nào.Sau khi suy nghĩ rất lâu tôi đã quyết định gởi cho anh 1 lá mail khác để nói thật về tất cả tình cảm mà tôi đã dành cho anh ấy bấy lâu nay kèm theo với 1 câu kết là:"Với em thì tình bạn có thể thăng hoa lên thành tình yêu nhưng còn tình yêu thì không bao giờ có thể giảm xuống là tình bạn đâu anh à,đừng gởi cho em thêm bất kỳ lá mail nào nữa,em không muốn lại 1 lần nữa tan vỡ vì anh như thế này đâu!"Và rồi sau lá mail ấy của tôi...anh đã im lặng....Tôi cũng đã tìm cách tránh mặt anh từ đó,dẫu biết hành động đó của mình là trốn tránh sự thật nhưng tôi tin rằng mình đã làm đúng.Nếu gặp người tôi yêu mến nhưng người đó chỉ mang lại cho tôi toàn khổ đau thì thôi,tôi thà không gặp nữa,làm vậy sẽ tốt cho tôi và anh ấy hơn....Mối tình đầu cay đắng của tôi đã có 1 kết thúc buồn như vậy đó các bạn à!

Anh đến và đi khỏi cuộc sống của tôi nhanh như một cơn gió thoảng,mặc dù tình yêu với anh không được trọn vẹn và chỉ mang đến cho tôi toàn là nước mắt và khổ đau nhưng những ngày tháng ngắn ngủi được ở bên cạnh anh đối với tôi đó là những tháng ngày êm đềm và hạnh phúc nhất,có quá mâu thuẫn không vậy các bạn?Tôi tin rằng quyết định từ bỏ của mình là đúng,bởi vì càng dấn sâu vào thì tôi sẽ càng đau lòng và tuyệt vọng hơn mà thôi!Dù cho giờ đây chúng tôi đã mỗi người một phương và cũng lâu rồi tôi không gặp anh nữa nhưng tôi vẫn muốn anh biết 1 điều:tôi đã không hối hận khi yêu anh,trước đây,bây giờ và mãi mãi,bởi vì tình yêu là không bao nói đến sự hối hận,cảm ơn anh đã đến và cho tôi biết rằng được yêu thương một người nào đó thật sự là một điều hạnh phúc biết dường nào.Hy vọng rằng ở 1 nơi nào đó trên đất nước Việt Nam này ,anh cũng sẽ tìm thấy hạnh phúc thật sự cho riêng mình,anh nhé!

The End

----------------------------------------

6. tình yêu cao thượng

Tác Giả: contraidalat

Một dạo nọ tôi tình cờ nghe một vị bác sĩ kể lại với câu chuyện tình buồn bi thảm

tôi cũng đã tự hỏi trên thế giới này liệu có tình yêu nào cao đẹp như vậy không

có người con gái và người con trai họ đã quen nhau từ rất lâu ,đã lâu lắm rồi ,

"My oi mai là đám cưới của mình rồi em chuẩn bị nha, tối nay anh sẽ chẳng ngủ được đâu vì chắc anh sẽ nhớ đến em suốt đêm mất "

"khang anh ơi mai tụi mình sẽ được hạnh phúc mà em sẽ mãi trọn đời yêu anh "

nhưng tối trước ngày tân hôn vị bác sĩ điều trị cho khang đã đến nhà , và nói

Tôi rất buồn vì câu phải nhập viện , kết quả khám bệnh cho thấy cậu bị ung thư giai đoạn cuối"

câu nói như sét đánh ngang tai gia đình khang , nhất là khang , đã làm cậu suy sụp hoàn toàn ,

aaaaaaaaaa

tiếng thét của khang gia đình khang như ngất xỉu ,

My đến thăm khang tại bệnh viện

" khang à , anh có biết là em đã khóc rất nhiều không sao anh lại như vậy anh đi rồi em biết ở với ai đây "

"em à , anh thật có lỗi với em , anh bây giờ chỉ còn đợi chết nũa thôi em đừng buồn nha ,

em hãy tìm 1 người chồng mới đi đừng đợi anh làm gì"

người con gái khóc và họ đã khóc rất nhiều nhưng biết làm sao đây , mỗi buổi tối họ đến

nằm cạnh nhau và kể chuyện cho nhau nghe , từ chuyện gia đình sau này từ chuyện con cái v.v

ngày tháng trôi qua còn một tháng nữa là khang sẽ chết , những ngày đó My đã khóc rất nhiều ,

"em à , những ngày nay anh muốn em sẽ làm cho mình thật đẹp anh mong hình ảnh của em sẽ đọng lại trong tâm trí anh , khi kiếp sau anh sẽ nhận ra em trong đám dông người trên thế gian này "

thế là ngày ngày My trang điểm thật đẹp thật lộng lẫy mong làm cho khang sẽ vui lòng ,

người bác sĩ điều trị cho khang rất làm ngạc nhiên khi thấy My trang điểm như vậy , ông nghĩ My là 1 người con gái (đỏng đảnh) không xứng đáng nhận được tình yêu của khang giành cho My

từng ngày ông điều trị cho My ông đã luôn khinh khi người con gái này ,

một tháng đã trôi qua cũng đến ngày khang ra đi

sau khi người bác sĩ gặp lại My ông không khỏi ngạc nhiên sao cô gái ăn mặc diêm dúa bây giờ lại tàn tạ như không còn có sức sống nữa , khuôn mặc hốc hác..

" bác sĩ à khi anh khang còn sống anh ấy muốn My luôn dep-. trước mặt anh ấy để hình ảnh my luôn trong tâm trí anh ấy , nhưng bác sĩ biết không ngày ngày phảitrang điểm để làm đẹp cho mình , mỗi lần phấn son như ngàn nhát dao đâm vào trái tim tôi ,chỉ vì muốn anh ấy yên lòng để ra đi tôi luôn cố gắng chịu đựng.Nhưng khi anh ấy ra đi tôi lại mong có kiếp sau, hy vọng có thể gặp lại anh ấy ,nếu có kiếp sau dù anh ấy có hình hài ra sao tôi vẫn một lòng yêu thương anh ấy "

vị bác sĩ nghe xong mới thấy mình sai và thật cảm động trước tình yêu của cô gái

NẾU CÓ KIẾP SAU TÔI HY VỌNG SẼ MÃI BÊN NGƯỜI TÔI YÊU"

Lá thư tình của chàng trai

Đây là lá thư tình của một chàng trai. Bố của cô gái không tán thành mối quan hệ của 2 người và ra lệnh phong tỏa nghiêm ngặt. Buồn....tuyệt vọng.....Chàng trai quyết định gửi cho cô bạn gái lá thư chia tay này :

1.Tình yêu tuyệt vời anh dành cho em

2. Đã không còn nữa. Và anh thấy sự chán ngấy với em

3. Ngày một nhiều thêm. Khi chúng ta gặp nhau

4. Anh thậm chí chẳng quan tâm tới khuôn mặt em đâu.

5. Điều duy nhất anh muốn là

6. Ngắm nhìn những cô gái khác. Anh chưa bao giờ nghĩ sẽ

7. Kết hôn với em. Buổi trò chuyện cuối cùng của chúng ta

8. Thật tẻ nhạt và nó chẳng hề

9. Làm anh chờ đợi gặp em nhiều hơn nữa

10. Em chỉ biết nghĩ cho mình em thôi.

11. Nếu chúng ta kết hôn, anh cảm nhận được

12. Cuộc sống sẽ trở nên đầy bất ổn. Và anh sẽ không tìm thấy

13. Niềm đam mê khi ta chung sống. Anh có một trái tim

14. Nhưng chắc chắn không phải

15. Để dâng hiến cho em. Chỉ mình em trên thế gian này mới

16. Thât ích kỉ và ngốc nghếch, vậy nên em chẳng

17. Có khả năng ôm trọn trái tim anh

18. Anh thật sự muốn em hiểu rằng

19. Những điều anh nói là sự thật. Em sẽ giúp anh rất nhiều nếu em

20. Hiểu được tình yêu của chúng ta đã kết thúc. Đừng cố gắng

21. Trả lời anh. Lá thư này toàn những điều

22. Anh không hề mong muốn. Em đừng nghĩ viển vông

23. Về tình yêu thật sự với anh. Thôi chào em. Hãy tin lời anh nói.

24. Anh không thể quan tâm tới em nhiều hơn đâu. Và xin em đừng nghĩ rằng :

25. Anh vẫn sẽ mãi là người yêu em.

Thật là một bức thư quá tồi phải không? Tuy vậy, cuối thư chàng trai chỉ yêu cầu cô gái đọc những dòng thư lẻ. Bạn thử đọc lại một lần nữa xem, bảo đảm sẽ rất thú vị đấy! Và bạn cũng đoán được thái độ của người bạn gái kia chứ?

ĐƠN PHƯƠNG

Đã 2 giờ rồi, vậy là cuối cùng nó cũng hoàn thành công việc mà nó đã cố gắng làm một cách tỉ mỉ. Khi làm công việc này nó mang một tâm trang khó tả. Nó vừa muốn làm thật nhanh lại vừa muốn làm thật kỹ lưỡng. Bởi nó nghĩ công việc này sẽ khép lại tình yêu đầu của nó - một tình yêu đơn phương.

Trong một lần thăm người thân ở bệnh viện, nó đã gặp một người. Ngày từ cái nhìn đầu tiên nó đã cảm nhật được một cái gì đó là lạ mà nó cũng không biết đó là cảm giác gì, một cái cảm giác mà từ trước cho đến lúc ấy nó chưa bao giờ gặp. Cảm giá đó thôi thúc nó tới làm quen nhưng tình trạng của ông nó không cho phép làm như vậy. Nó cho rằng đây chỉ là tình cảm "vớ vẩn" mà thời phổ thông nó đã từng gặp, vì vậy nó cũng không gượng ép mình đến làm quen.

Cả tuần sau đó, nó không thể nào quên được người ấy. Hình ảnh người ấy đã đi vào tâm trí của nó, vào giấc mơ của nó. Nó bắt đầu cảm thấy nó đã sai khi nói đó là tình cảm đơn thuần. Nhưng rồi công việc, học hành rồi lại công việc làm nó dần quên đi. Nó tưởng chừng mọi chuyện dừng lại ở đó nếu không có một ngày.

Nó giật mình nhận ra và hồi tưởng lại mọi chuyện khi khuôn mặt đó, vóc dáng đó xuất hiện trong tấm hình mà cô họ của nó cho nó coi. Nó cũng không thể ngờ được rằng Yến - người đã từng đi và giấc mơ của nó lại là bạn thân của cô nó. Qua cô nó, nó dần tìm hiểu về yến, càng tìm hiểu nó càng không quên được hình bóng của Yến. Nó bắt đầu thay đổi suy nghĩ, cái kiểu suy nghĩ đã làm nó không đến làm quen với yến. Nó đã bắt đầu yêu, tình yêu đầu tiên mà nó không nghĩ lại đến sớm như vậy. Nó giận chính bản thân nó, nó giận vì trước kia nó đã tự nhủ rằng khi nào nó thành đạt nó mới bắt đầu yêu, ấy vậy mà ... . Đến bây giờ nó mới hiểu tại sao người ta nói tình yêu có một sức mạnh mãnh liệt. Tình yêu có thể làm thay đổi cả những dự định lớn lao của nó cơ mà.

Nó bắt đầu sưu tập những tấm hình của Yến. Không hiểu tại sao và từ lúc nào hình của Yến xuất hiện khắp trên chiếc laptop của nó, ngay cả cái avatar nó cũng để hình của Yến. Không biết làm như vậy để làm gì, nó chỉ biết khi thấy Yến nó rất vui thế thôi. Nó cứ sưu tập hình mặc kệ những thắc mắc, những anh mắt ngạc nhiên của bạn bè và gia đình nó. Thế rồi nó hiểu được rằng nó đã yêu Yến quá nhiều, trong nó bỗng dưng trỗi dậy một niềm hy vọng mãnh liệt. Nó kiếm cớ để được gặp Yến và nó đã làm được.

Nhưng ngày tháng tiếp theo là những ngày tháng hạnh phúc của nó. Nó thường hay kiếm cớ này cớ nọ để được gặp Yến. Càng tiếp xúc nó càng yêu Yến hơn, không chỉ yêu vẻ đẹp của Yến mà nó yêu cả con người của Yến. Với nó Yến là thiên thần, Yến không nhưng xinh đẹp mà còn ngoan hiền, chịu thương chịu khó. Yến có một nghị lực mãnh liệt mà ngay cả nó cũng khâm phục và muốn học hỏi. Không hiểu từ lúc nào nó đã tự thay đổi chính nó, mọi việc nó làm nó đều suy nghĩ và liên tưởng đến Yến. Nó vui vẻ và yêu đời hơn hẳn mọi ngày. Nhiều lúc nó ghét bản thân nó kém cỏi. Nó tự hỏi nó, tại sao nó có thể thay đổi nhiều đến thế chỉ vì một người con gái.

Nó quyết định nói tình yêu của mình cho Yến biết, nhưng kết quả không như nó mong đợi, Yến chỉ coi nó là bạn và chưa muốn yêu. Nó buồn lắm, nó thơ thẩn, cả tuần trời nó không thể cười lên được. Nó không thể làm được một việc gì cho ra hồn. Trong đầu nó bây giờ đặt ra rất nhiều câu hỏi, tại sao như vậy?, không thể nào?,.... Nó căm ghét bản thân nó vì nó quá kém coi. Nó suy nghĩ lại câu trả lời của Yến, Yến nói với nó Yến chưa muốn yêu và Yến cũng chưa có người yêu. Vậy là nó còn cơ hội, nó lại tiếp tục hy vọng. Nó tự nhủ sẽ có ngày Yến hiểu được tính yêu của nó dành cho Yến.

Nó tiếp tục các cuộc hẹn với Yến nhưng nó không còn đủ cam đảm để nói lời yêu lần thứ 2 với Yến. Có lẽ vì lời Yêu đầu tiên trong đời của nó đã bị từ chối làm nó sợ. Nó cũng không hiểu tại sao nó bạo dạn về mọi thứ mà trong tình yêu nó lại nhát đến thế. Đã bao lần nó định nói với Yến nhưng lại không thể, nó đành chôn dấu tình yêu của mình trong lòng. Chưa lúc nào nó cảm thấy ghét bản thân nó đến thế. Nó không thể nói lời yêu thứ hai hay sao vậy. Hằng ngày nó mạnh miệng lắm mà, trong công việc sao nó có thể lớn tiếng đến vậy. Nó có thể quản lý cả chục công nhân, nó có thể đứng trước ban giám đốc của những công ty lớn để trình bày về sản phẩm của nó. Ấy mà tại sao nó lại không thể nói một câu có vài từ thôi. Một câu mà nó đã nhẩm mãi trong lòng nhưng khi gặp như có một sợ giây vô hình siết chặt cái cuống họng nó lại.

Dần dần nó hiểu được: tình yêu không hẳn là phải ở bên nhau, không hẳn phải là của nhau mà luôn luôn mong cho đối phương được hạnh phúc. Và bây giờ, nó luôn luôn mong cho Yến được hạnh phúc cho dù bên cạnh Yến không phải là nó vì hạnh phúc của nó là khi được thấy Yến hạnh phúc. Nó không cần Yến phải yêu nó, nó cũng không cần yến phải ở bên nó mà nó chỉ cần yến được hạnh phúc, chỉ cần nó được nhìn thấy yến cười. Nó tự nhủ, nó sẽ mãi yêu đơn phương, nó sẽ không để một ai làm Yến buồn.

Ngày mai đây, ngay sau khi nó làm xong món quà sinh nhật này cho Yến, nó sẽ sống thật vui, sống hết mình vì nó hiểu rằng Yến cũng muốn nó làm như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#vihung7