Chap 31 : Cuộc sống hạnh phúc mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Hôm sau , là ngày đầu tiên mà My đi làm với một cuộc sống mới . Buổi sáng hôm ấy , hai vợ chồng dậy sớm rồi ăn sáng , sau đó đi làm . Khánh lái xe đến công ty , sau khi đưa xe vào chỗ gửi xe rồi cùng My đi vào công ty . My vừa bước vào mọi người trong công ty đều ngạc nhiên . Họ nghe nói là gia đình chủ tịch xảy ra chuyện j đấy nên ko thấy vợ anh đi làm nữa . Bây h thấy hai người đi làm chung lại , lại thấy có vẻ rất vui .

- Chào chủ tịch và phu nhân

- Bây h vợ tôi sẽ làm thư kí cho tôi - nói xong anh cầm tay My lên phòng làm việc

     Lên đến phòng làm việc , My nhìn xung quanh thấy phòng làm việc cũng ko có j là thay đổi . 

- Bây h em sẽ làm j - My

- Em chỉ cần giúp anh giải quyết một số công việc thôi - Khánh

- Dạ được

     Khánh và My cùng làm cũng rất hợp nhau nên giải quyết rất nhanh . Một việc cô mới phát hiện ra là trên bàn làm việc của anh có để ảnh cưới của hai người . Chợt có một điều j đó rất vui . Sau một buổi sáng hai người đã xử lí được bao nhiêu là tài liệu cho cả ngày . 

- Chúng ta đi - Khánh 

- Đi đâu

- Bây h em ko định đi ăn à ?

- À . UK

       Khánh và My cầm tay nhau đi ra ngoài ăn trước sự ngưỡng mộ của những người trong công ty . Ai cũng đều thấy đc hai người họ rất hạnh phúc . Buổi chiều sau khi tan ca , 2 người lại cùng nhau về nhà . Cuộc sống hàng ngày đều diễn ra hạnh phúc như vậy . Họ còn thỉnh thoảng lại ra vườn cùng nhau chăm sóc khóm hoa hồng đỏ . Bạn bè cứ cách một hôm lại đến nhà rôm rả nói chuyện rất vui vẻ 

        Buổi tối , My đang ngồi trên phòng thì có người lên gõ cửa :

- Thưa có người đến gặp ạ

- Rồi . Chị xuống luôn - My

        My vừa xuống thì gặp bé Quân cùng gia đình của nó :

- Cháu chào cô chú 

- Chào cháu dâu . Chồng cháu đâu ?

- Anh ý đang tắm ạ 

- Chào chị . Chị nhớ em ko ? - Quân

- Tất nhiên là nhớ Quân rồi 

- Lâu lắm ko gặp chị . Chị càng ngày càng xnh ra nha

- Thằng bé này chị có nịnh là giỏi - My

            Đột nhiên Quân xụ mặt xuống :

- Sao thế - My

- Chị ko biết đâu . - Quân 

- Nó lại bắt đầu dở trò đấy - Mẹ Quân nói nhỏ với mọi người 

- Nói thì chị mới biết được chứ - My

- Em ở nhà chán lắm . Ko có ai chơi cùng . Anh của em đi nước ngoài mất rồi - Quân

- Thì em có mọi người chơi cùng mà- My

- Bao h con rảnh thì sang chơi vói chị My cũng đc mà - Mẹ Khánh

- Nhưng con muốn có em bé chơi cùng cơ . Mà mẹ con ko sinh em bé cho con được nữa - Quân

- Thế con thích làm sao - Ba Khánh

- Hay chị My sinh em bé cho em chơi cùng đi . Chị còn trẻ mà - Quân

- Ờ .... - My

- Đúng đấy My . Hai vợ chồng cháu cũng nhanh chóng có con đi chứ . - Mẹ Quân

- Dạ . Cháu chưa tính đến . Để sau này đi ạ - My vẫn chưa muốn có con . Cô sợ sinh lắm 

- Huhu . Bác kêu chị My sinh em bé đi . Con muốn em bé - Quân

- Chuyện này phải bảo anh Khánh với chị My . Bác làm sao quyết định được - Ba Khánh

        Đúng lúc Khánh xuống nhà .

- Chào cô chú - Khánh

Quân liền đổi người :

- Anh Khánh ơi . Anh nói với chị My đi - Quân

- Chuyện j - Khánh

- Thì bảo chị ý sinh em bé cho em chơi với - Quân

- Nhưng vợ anh ko chịu - Khánh

- Đi mà anh . Anh ko muốn có con để bế à . Mọi người bằng tuổi anh đều có con hết rồi . Thế mà anh giàu như thế này , đẹp trai ngời ngợi , vợ thì xinh mà ko có con . Anh kém người ta rồi- Quân

          Mọi người cười vì sợ dí dỏm của Quân , và cũng mong cho Thằng bé thành công chứ ai cũng muốn có chúa bồng lắm rồi . Khánh cũng muốn có con , nhưng chỉ sợ cô ko đồng ý 

- Được rồi . 2 năm nữa sinh em bé cho em bế nha - My

- Ko. Em muốn có luôn cơ - Quân

- Được rồi . Chị sinh em bé cho em bế đc chưa

- Yeh . Nhưng mà bao h em mới có em bé để bế

- Khoảng 10 tháng nữa - Khánh

- Lâu quá - Quân

- Nhưng sinh em bé đâu sinh luôn đc đâu con . 10 tháng là nhanh rồi - Mẹ Quân

- Dạ - Quân

       Thế là My đã hứa sinh em bé rồi . Cô nghĩ đến cảnh sinh em bé mà sợ . Khánh vui lắm vì sắp có con bé rồi , may nhờ có Quân đến chơi nên My mới đồng ý . Nhưng anh cũng lo cho vợ mình phải chịu khổ lắm chứ .
Mọi người trong nhà khỏi phải nói , ai cũng vui khôn siết rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net