vinh sinh 601-650

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 601: Thái Phách Thiên Phương Hàn đã sớm bất mãn với Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo, nhưng mà ở trong Vũ Hoá thiên cung lại không thể đối phó với người này, bởi vì trong môn phái giết chết Thái thượng trưởng lão là chuyện tối kỵ, cho dù Vũ Hoá tam thánh có cố kỵ Nhân Hoàng Bút thế nào cũng không thể chấp nhận để Phương Hàn giết chết Đằng Ngạo, điều này bằng với việc thể diện môn phái bị mất sachcj. Mà hiện tại tình huống lại bất đồng, trong đại trận Nhược Thủy Phương Hàn giết chết Đằng Ngạo, không phải nghĩ. Sau này khi Phương Hàn lấy được Thiên Vũ Chi Khố, thực lực gia tăng gấp trăm lần, đến lúc đó Vũ Hoá tam thánh, Phong Bạch Vũ cũng không thể nói được bất cứ điều gì. Hơn nữa đám người Vũ Hoá Môn cùng ở một chỗ với Thái Nhất Môn, Phương Hàn cũng chuẩn bị tiêu diệt toàn bộ đều báo thù rửa hận. Về phần bọn người Thái Hoàng Thiên có phẫn nộ, hiện tại Phương Hàn cũng không quan tâm, có Nhân Hoàng Bút bảo vệ tùy thời cũng có thể đào tẫu. Hơn nữa Tiểu Túc Mệnh Thuật đảo loạn Thiên Cơ Thái Hoàng Thiên căn bản cũng không cách nào thôi toán ra sự tồn tại của Phương Hàn, cho nên không cách nào tiến hành đuổi giết. Chính là bởi vì như thế khi Phương Hàn vừa thấy mặt đám người liền hạ độc thủ, hung hăng tung ra một chưởng, ngón tay rung động, liên tiếp thi triển ra nhiều loại thần thông trong ba nghìn đại đạo, Đại triền nhiễu thuật, Đại đóng băng thuật, Đại long tướng thuật, Đại siêu độ thuật, Đại thương khung thuật. Đầu tiên là bạch tuyến quấn quanh, đóng băng ngàn dặm, đại lực chi long, phật quang siêu độ, Thượng Thương Thủ liên tục oanh kích. Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo lại không ngờ rằng Phương Hàn cư nhiên vừa gặp mặt đã công kích, hạ độc thủ với hắn, nhưng mà hắn là cao thủ Động Thiên Cảnh, phản ứng cực nhanh, trên mặt hiện ra thần sắc nổi giận, lập tức xuất ra Đại Âm Dương Thuật hung hăng đánh qua, muốn ngăn cản các loại thần thông trong ba nghìn đại đạo của Phương Hàn. “Đom đóm mà dám tranh ánh sáng với mặt trăng.” Phương Hàn lạnh lùng cười, bàn tay chuyển động, Đại Ngũ Hành Thuật tùy ý lưu chuyển phá vỡ Đại Âm Dương Thuật, sau đó thân thể một lần nữa tiến lên một bước, đánh ra một quyền, nắm tay xuyên thủng hư không xuất hiện trước thân thể Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo, một quyền Đại vương phách thuật này oanh kích đúng vị trí trái tim của hắn. Phanh. Trên thân thể của Đằng Ngạo xuất hiện một lỗ thủng. Hắn đau đớn đến nỗi liên tục thét lên, vội vàng thúc dục pháp lực toàn thân chữa trị đồng thời tung ra động thiên của mình. Thế nhưng tất cả đều vô ích. Phương Hàn há lại buông tha cho hắn, sau khi nắm tay xuyên thủng thân thể đối phương ngón tay lại biến hóa, từng đạo thần quang vung lên thẩm thấu vào trong động thiên của Đằng Ngạo, là hắn vận chuyển Ngũ Hành chân khí, Đại thiếtcát thuật cắt động thiên của Đằng Ngạo. Phương Hàn tích súc hùng hồn, tại cảnh giới đồng nhất, ngoại trừ những kẻ có thiên phú dị bẩm như thần thú, mãnh thú hiếm thấy trong vũ trụ ra, cho dù ngay cả kẻ coi trời bằng vung như Long tộc, thần tộc cũng không phải là đối thủ của hắn. Tu sĩ bình thường, cảnh giới đồng dạng là Động Thiên Cảnh, Phương Hàn đều không thèm để vào mắt, đây là không sử dụng Hoàng Tuyền Đồ, nếu sử dụng Hoàng Tuyền Đồ có thể đối phó được trên năm tên cao thủ đồng cảnh giới cũng không phải là không thể. Phương Hàn tích lũy quá mức hùng hậu, cảnh giới tăng lên cực nhanh, nếu như không phải mình đi khắp bốn phía tranh đoạt một ít cơ duyên, khẳng định còn mất hơn vạn năm cũng chưa tấn chức được. Thế nhưng một khi tấn chức lực lượng lại phi thường khủng bố. Hiện tại Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo dưới tay hắn cơ hồ không có năng lực hoàn thủ. “Phương Hàn, ngươi dừng tay cho ta, dám giương oai như thế, hiện tại ngươi mặc dù là đệ nhất Phó chưởng môn của Vũ Hoá Môn ta, thế nhưng chỉ có thể ngồi ngang hàng cùng Thái thượng trưởng lão, ngươi cư nhiên lại dám hạ độc thủ với Thái thượng trưởng lão như vậy, là không muốn sống chăng?” chứng kiến Đồ Ma Đại Tiên gặp nguy hiểm, đám Thái thượng trưởng lão của Vũ Hoá Môn cùng với Tây Hoa Tử không chút nghĩ ngợi bay vọt ra, thân thể khẽ động bàn tay vung lên ném ra ba đạo phù lục, những phù lục này ném tới thân thể Đằng Ngạo liền bắt đầu hừng hực cháy lên thẩm thấu vào trong cơ thể hắn, khiến cho pháp lực của hăn tăng vọt. Trong nháy mắt pháp lực tăng vọt, Đằng Ngạo phi lên, bàn tay liên tục kích phát phản công tới Phương Hàn, đồng thời hét lớn: “Chư vị đạo hữu Thái Nhất Môn, tên nghiệp chướng này chính là kẻ phản đồ của Vũ Hoá Môn ta, đã tiến vào Ma đạo, mọi người cùng nhau liên thủ giết chết hắn đi.” Mặc dù Đằng Ngạo biết Phương Hàn lợi hại, thế nhưng trước mắt người đông thế mạnh cho nên hắn không sợ, nhất là những nhân vật trong Thái Nhất Môn đều là kẻ thâm sâu khó lường, nếu liên thủ với bọn chúng chưa hẳn là không thể giết chết Phương Hàn. Hiện tại tất cả mọi người đang ở trong đại trận Nhược Thủy, nguyên bản đại trận Nhược Thủy này có thể ăn mòn đạo khí, cao thủ thông thường không thể tiến vào trong đó, nhưng mà Yến Thuỷ Thiên lại rất lợi hại trong thế giới của nước, lấy nàng làm trung tâm, phạm vi ba ngàn dặm Nhược Thủy tạo thành một khối chân không, một chút Nhược Thủy cũng không thể thẩm thấu vào, hơn nữa Yến Thuỷ Thiên lại dung hợp hoàn mỹ với đại trận Nhược Thủy, tương ứng lẫn nhau, thực lực của nàng gia tăng như rồng về biển rộng. Thế nhưng từ khi nhìn thấy Phương Hàn, trong đôi mắt đẹp của Yến Thuỷ Thiên thoáng lóe lên, tựa hồ như đang suy tính chuyện gì đó. “Không thể tưởng được Phương Hàn cư nhiên tu luyện đến cảnh giới như vậy, thật là lơi hại! Ta nghe nói chàng đã tu thành Bất Tử Chi Thân, trở lại Vũ Hoá Môn giết chết rất nhiều người của Hoa Thiên Đô, lại không ngờ rằng chàng đã tu thành Động Thiên Cảnh,hiện tại khí linh của Vĩnh Hằng Thần Lô quán thông công lực giúp ta, cho nên ta mới có thể tu luyện thành Động Thiên Cảnh, tiên khí xuất thủ, quả nhiên không hề tầm thường. Mà Phương Hàn tại sao có thể tu luyện tới trình độ này? Hiện tại ta có nên trực tiếp phản bội môn phái? Hoàn toàn đi theo chàng?” Trong lòng Yến Thuỷ Thiên kịch liệt tranh đấu. Đúng lúc này một thanh âm truyền tới: “Lão bà ngoan, nàng cư nhiên cũng tu thành Động Thiên Cảnh, nhưng mà nàng không cần lo cho ta, cũng không cần xuất thủ, cứ giả bộ như chúng ta là cừu địch. Nàng còn có âm mưu quan trọng kế thừa đại vị chưởng giáo của Thái Nhất Môn, không nên hành động theo cảm tình.” Vừa nghe thấy thanh âm này, toàn thân Yến Thuỷ Thiên lập tức khô nóng, nhớ tới đoạn thời gian thân mật cùng Phương Hàn, nhưng mà nàng biết hiện tại đang lúc quan trọng, phải ở lại Thái Nhất Môn tranh đoạt đại vị, sau khi đám cao thủ Thái Hoàng Thiên phi thăng tiến vào Tiên Giới, đại vị Thái Nhất Môn chính là do nàng nắm giữ. “Yến Thuỷ Thiên Phương Hàn này rất hung ác ngang ngược, ngươi không cần xuất thủ, hãy thi triển động thiên chống đỡ đại trận Nhược Thủy rồi tiến vào trong đó, lại dùng Đại Cảm Triệu Thần Phù tác động tới khí linh của Hắc Đế Triều Tịch Phiên, hi vọng có thể thu được nó. Sau khi thu được kiện tuyệt phẩm đạo khí này sẽ trợ giúp Xích Dung Thiên tìm được Viêm Đế Hoả Long Đỉnh, cầm cả hai thứ trở về đối phó với Phương Hàn, có thể hoàn toàn trấn áp hắn.” Một vị Thái thượng trưởng lão Thái Nhất Môn đứng ở sau lưng Yến Thuỷ Thiên, mang theo một thân khí phách, thân thể cao lớn, hai mắt màu bích lục hơi đỏ lên, trong thân thể lưu chuyển mãnh vỡ thời gian, tựa hồ như vĩnh viễn không già yếu, người này cư nhiên đã lĩnh ngộ Pháp tắc thời gian đến Trường Sinh Bí Cảnh đệ tứ trọng Trụ Quang cảnh. Thái Phách Thiên. Loại nhân vật này có thọ nguyên kéo dài, còn dài hơn rất nhiều so với cao thủ Động Thiên Cảnh. Sau khi lĩnh ngộ Pháp tắc thời gian, hiệu quả rõ rệt nhất chính là huyết nhục thân thể dung hợp với thời gian chi lực, có thể trì hoãn được sự già yếu, tăng lên thọ nguyên, càng sống dài hơn. Lực lượng càng lớn, lượng hấp thu nguyên khí Tiên Giới càng không cần phải nói. Loại nhân vật này còn cường hoành hơn mấy lần, thậm chí là chục lần so với cao thủ Động Thiên Cảnh. Trường Sinh Bí Cảnh tầng sau lợi hại hơn rất nhiều so với tầng trước, mỗi một lần tấn chức một tầng đều phát sinh biến hóa về chất. “Thái Phách Thiên này nói không sai, trước tiên nàng đi tìm Hắc Đế Triều Tịch Phiên, sau đó ta sẽ đi theo nàng giết chết Xích Dung Thiên tìm được Viêm Đế Hoả Long Đỉnh, nếu không Xích Dung Thiên mà không chết, hắn sẽ chiếm được Viêm Đế Hoả Long Đỉnh, sẽ tạo thành uy hiếp rất lớn đối với chức chưởng môn của nàng. Mà nếu nàng chiếm được Hắc Đế Triều Tịch Phiên, thực lực đại tăng, chân chính là đệ nhất Phó chưởng môn của Thái Nhất Môn, là người nối nghiệp của Thái Hoàng Thiên. Ta sẽ từ từ phụ trợ để nàng leo lên đại vị!” Thần niệm của Phương Hàn âm thầm truyền tới trong đầu Yến Thuỷ Thiên. “Thần niệm của Phương Hàn cư nhiên lại thần kỳ như vậy, chàng có thể tiếp thu được tinh thần ba động của Thái Phách Thiên. Hơn nữa còn vô thanh vô tức truyền tới nói chuyện với ta.” Yến Thuỷ Thiên cũng không dám truyền tinh thần lại cho Phương Hàn, tránh bị phát hiện, mà nàng lại không biết Tiểu Túc Mệnh Thuật. “Đi nhanh!” Thái Phách Thiên đột nhiên dùng một chưởng đánh lên trên hộ thân cương khí của Yến Thuỷ Thiên, khiến cả người nàng trực tiếp lao vào chỗ sâu trong đại trận Nhược Thủy,hắn hiển nhiên là sợ Phương Hàn làm nàng bị thương. Mà một vị Thái thượng trưởng lão khác, Thái Hồng Thiên cũng đẩy Xích Dung Thiên vào trong đó. Hành động này cũng chỉ trong nháy mắt. “Bảo vệ Hoa Thiên Đô!” Tây Hoa Tử đang giúp Đằng Ngạo ngăn chặn Phương Hàn, đồng thời cũng bảo vệ lấy Hoa Thiên Đô. Sau đó há miệng nhổ ra từng đạo dây thừng thật dài. Dây thừng này cư nhiên cùng loại với Thiên Kê Chí Dương tác hắn là sư phụ của Như Ý Tử, cho nên có thủ đoạn luyện chế loai pháp bảo này. Đây là phương pháp luyện chế thượng cổ tuyệt phẩm đạo khí của Đại La Khốn Tiên Tác, hắn ngẫu nhiên tìm được. Tổng cộng luyện chế ra bốn dây, đều là trung phẩm đạo khí hợp thành một cái đại trận, một khi bắn ra, lập tức quấn lấy Phương Hàn. “Phương Hàn này cũng thật sự quá đáng. Ta không thể không xuất thủ giáo huấn hắn.” Ngũ Kiếm lang quân cũng không quen nhìn Phương Hàn hung ác bá đạo: “Cho dù ngươi có tu luyện rất nhiều thần thông trong ba nghìn đại đạo, chúng nhiều người liên hợp xuất thủ còn sợ không làm gì được ngươi? Ngươi xuất ra Nhân Hoàng Bút, nói không chừng Thái Nhất Môn cũng có thủ đoạn thu phục ngươi.” “Cứ để ngươi chết chết Đằng Ngạo như vậy, vậy lúc sau chẳng phải là ngươi sẽ tới giết bọn ta? Đào tiên sinh, cảnh giới của ngươi còn cao hơn một bậc so với Phương Hàn, còn không mau xuất thủ? Nếu để cho tên Phương Hàn này đắc thế, cả đám Thái thượng trưởng lão của Vũ Hoá Môn chúng ta cũng không có kết cục tốt đâu.” Thanh Diện tôn giả cũng gào to một tiếng. Bốn đại cao thủ đồng thời xuất thủ, pháp bảo oanh kích cơ hồ là trùm trói chặt Phương Hàn tại trong đó. Sau khi Yến Thuỷ Thiên rời đi, Nhược Thủy nguyên bản muốn phủ xuống, thế nhưng lại được một vị Thái thượng trưởng lão của Thái Nhất Môn chống lại, vị Thái thượng trưởng lão này là một nữ tử, mái tóc dài màu xanh, hai mắt tái nhợt tựa hồ như con ma ốm bệnh lâu ngày không khỏi, lại như mỹ nhân mang bệnh, thế nhưng thực lực của nàng lại thâm sâu khó lường, không nói một lời cũng không tung ra pháp bảo hoặc động thiên gì, cũng không thấy động tác gì hết, thế nhưng đám Nhược Thủy kia lại tự động ngưng đọng tạo thành một cầu thể thủy tinh cự đại. Loại thủ đoạn này khiến Phương Hàn cũng phải hãi hùng khiếp vía. Mà Thái Hồng Thiên, Thái Phách Thiên cũng tiến lên một bước oanh kích ra một quyền, một cỗ Tai Nan chi khí ngưng tụ thành Mạt Nhật Thiên Tai phủ xuống toàn bộ thế giới, hoàn toàn bao vây Phương Hàn vào trong đó. Đại tai nan thuật. “Phương Hàn, lần này nta xem ngươi có bản lãnh gì, đúng vậy, là ngươi được Nhân Hoàng Bút ủng hộ, bất quá ta đã đem tin tức ngươi có Nhân Hoàng Bút nói cho Thá Hoàng Thiên tổ sư. Hắn nhất định là có biện pháp đối phó với ngươi. So với Thái Nhất Môn, ngươi căn bản không đáng nhắc tới.” Trong lòng Hoa Thiên Đô liên tục suy nghĩ những chuyện ác hiểm. Chương 602: Giết chết Thái Hồng Thiên Ầm ầm! Đằng Ngạo, Tây Hoa Tử, Ngũ Kiếm lang quân, Thanh Diện tôn giả của Vũ Hoá Môn còn có Thái Hồng Thiên, Thái Phách Thiên của Thái Nhất Môn liên hợp xuất thủ đối phó với Phương Hàn. Trong nháy mắt thần thông loạn xạ, tai nạn buông xuống, vô tận bảo quang bao phủ xuống thân thể Phương Hàn. “Lực lượng thật cường hoành, xem ra thân thể ta là sắt thép cũng không thể chịu được nhiều công kích như vậy.” Thoáng cái Phương Hàn liền cảm nhận được áp lực cực lớn, chỉ sợ lên tới ngàn ức mã lực, khiến cho bản thân mình không thể hít thở. Rất nhiều Thái thượng trưởng lão liên thủ tung ra một kịch quả thực uy lực có thể hủy diệt tinh cầu. Một cao thủ Động Thiên Cảnh nếu như nổ mạnh có thể khiến cho một tinh cầu giải thể hóa thành thiên thạch rải rác tán loạn liên tục trong suốt một ngày. Thậm chí trong vòng ba ngày bố trí nhiều đại trận nhờ vào không gian chi lực có thể dời vị trí của tinh cầu. Hiện tại nếu như cao thủ đồng cảnh giới, Phương Hàn có thể đối phó được với ba cao thủ Động Thiên Cảnh. Hơn nữa ba cao thủ này phải phối hợp liên thủ cùng áp dụng thi triển ra trận pháp, bằng không cũng bị Phương Hàn đánh bại. Thế nhưng hiện tại lại có tới sáu vị Thái thượng trưởng lão cùng động thủ, còn có một tên Thái Phách Thiên có tu vi cao hơn hẳn một cảnh giới, đã lĩnh ngộ Pháp tắc thời gian đến Trường Sinh Bí Cảnh đệ tứ trọng Trụ Quang cảnh. Loại cảnh giới này còn tạo ra uy hiếp lớn hơn nhiều so với năm người kia cộng lại, mỗi một quyền đánh ra đều ẩn chứa thời gian vận chuyển lực, nếu như đánh lên cơ thể hắn, tuổi thọ của Phương Hàn sẽ tiêu hao rất nhanh, sau đó trực tiếp già đi. Hơn nữa cảnh giới của Phương Hàn còn kém, căn bản không cách nào chống lại Pháp tắc thời gian, nếu không có Hoàng Tuyền Đồ hộ thân, chỉ sợ sẽ gặp tổn thương nghiêm trọng. Một chọi một, không thi triển ra Đại Kịch Độc thuật, Phương Hàn không thể nào thắng được Thái Phách Thiên. Nhưng mà hiện tại Phương Hàn có tuyệt phẩm đạo khí Hoàng Tuyền Đồ hộ thể, chỉ khẽ phun ra một đạo nguyên khí thiêu đốt Thuần Dương chi lực, Hoàng Tuyền Đồ hóa thành một bộ y phục, nháy mắt bành trướng, cư nhiên đẩy bật lại tất cả các công kích. Thậm chí quyền đầu của Thái Phách Thiên cũng không làm gì được hắn. Đại tai nạn thuật lại càng không có cách nào tiến vào trong cơ thể hắn. “Các ngươi đây là tự tìm đường chết, cư nhiên dám vây công ta, nguyên một đám các ngươi đều phải chết.” Phương Hàn trông thấy Thái thượng trưởng lão của Thái Nhất Môn, Vũ Hoá Môn đều tấn công mình, bức bách bản thân không kịp thở, hắn cũng không nhịn được mà nổi giận, thế nhưng tâm tình của hắn vẫn vô cùng tỉnh táo, không để Phương Thanh Tuyết động thủ, mà hai tay liên tục đánh ra Đại Kịch Độc thuật. Độc khí cuồn cuộn mà ra, lần này kịch độc chân khí cũng không phát tán ra ngoài mà đột nhiên ở trên không trung ngưng tụ lại, biến thành sáu mũi tên độc khí. Trong một sát na xoay tròn hơn trăm triệu lần, cuối cùng đều bắng tới hướng Đằng Ngạo, Thanh Diện tôn giả, Tây Hoa Tử, Ngũ Kiếm lang quân, Thái Hồng Thiên, Thái Phách Thiên. Sáu mũi tên độc, trên thân mỗi mũi tên đều có chứa phù văn kịch độc, độc khí trong đó cô đọng lại kết thành đủ loại Ma thần giống như con kiến nhỏ, không ngừng rít gào, thể hiện ra năng lực hủy diệt thiên địa. “Không tốt, đây là Đại Kịch Độc thuật, chư vị cẩn thận, kịch độc của tên nghiệp chướng này không biết luyện hóa từ độc khí gì lại dị thường lợi hại, có thể ăn mòn hết thảy mà không quan tâm tới cảnh giới.” Thái Phách Thiên đột nhiên khẽ động, đối mặt với mũi tên này hắn cong ngón tay búng ra sáu viên dược hoàn, mùi hương khí xông thẳng vào mũi, cơ hồ trong nháy mắt sáu viên đan dược này va chạm vào sáu mũi tên Đại Kịch Độc thuật. Rầm rầm rầm.... sáu tiếng nổ vang lên, sáu viên dược hoàn cùng sáu mũi tên Đại Kịch Độc thuật đồng thời nổ tung, lập tức sáu viên dược hoàn cũng bạo phát thành một cỗ vụ khí, cỗ vụ khí này nức mùi thuốc, ngăn cản độc khí Đại Kịch Độc thuật. Tâm thần Phương Hàn khẽ động cảm nhận được độc khí của Đại Kịch Độc thuật có phần tán loạn, bị sáu viên dược hoàn phá hủy kết cấu bên trong. Có dấu hiệu bị cắn trả. “Không xông, sáu viên dược hoàn này là thứ gì, cư nhiên có thể khắc chế Đại Kịch Độc thuật của ta! Nếu để cho Đại Kịch Độc thuật cắn trả, bản thân mình cũng không thể ngăn cản nổi.” Quanh thân Phương Hàn khẽ động, lập tức phát động phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật, Phật quang lập lòe một hồi, thu lại chân khí kịch độc, một lần nữa áp chế ngưng tụ thành phù văn. Nếu như không có phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật, như vậy cũng chỉ có thể bỏ kịch độc chân khí, nếu không, thu hồi về thân thể chỉ có nước chết. “Phương Hàn, đây là Thiên Hương Hoàn mà Thái Hoàng Thiên luyện chế, là thứ chuyên môn khắc chế Đại Kịch Độc thuật, chỉ có cảnh giới như Thái Hoàng Thiên mới có thể luyện chế ra sau đó khắc chế Đại Kịch Độc thuật.” Phương Thanh Tuyết đột nhiên dùng một cỗ thần niệm truyền tới. “Thái Hoàng Thiên không thể thôi toán ta có Đạo thuật gì, nhất định là tên phản giáo Hoa Thiên Đô kia nói cho hắn biết cho nên hắn mới luyện chế ra Thiên hương hoàn khắc chế Đại Kịch Độc thuật của ta. Lần này hắn tính rất kỹ, phòng trừ ta xuất hiện. Nhân Hoàng Bút tiền bối, ngài không phải lộ diện, ta cùng Thanh Tuyết sư tỷ, Dao Quang liên thủ đánh tan đám tạp chủng này, sau đó tiến vào Thiên Vũ Chi Khố.” Phương Hàn trông thấy Đại Kịch Độc thuật bị Thiên Hương hoàn khắc chế, vì vậy hắn liên tục làm cho thân thể biến hóa, để Hoàng Tuyền Đồ co lại thành một đoàn. Mặc cho thần thông của đám Thái thượng trưởng lão oanh kích trên Hoàng Tuyền Đồ. Mà hắn lại chạy loạn bốn phía thi triển ra các loại Đạo thuật hung hăng công kích sáu người. Hiện tại Phương Hàn không thể nào thúc dục được Luân Hồi Chi Bàn nữa, bởi vì Thuần Dương đan của hắn không còn đủ mười tỷ, thiếu công kích của Luân Hồi Chi Bàn, thủ đoạn của hắn cũng giảm bớt không ít, không cách nào thi triển ra công kích bạo phát. Đúng lúc này Phương Thanh Tuyết thét dài một tiếng bay ra khỏi Hoàng Tuyền Đồ, Bạo Lôi chi thành trên tay mãnh liệt xoay tròn, vô số lôi đình bạo phát bắn ra, mà Phong Dao Quang cũng đứng trên Bạo Lôi chi thành, trên đỉnh đầu xuất hiện rất nhiều tinh quang, một chuỗi văn tự thâm ảo từ trong miệng nàng phát ra: “Thiên địa chưa mở, thiên đạo trong Hồng Mông sẽ vận chuyển....” vô tận tinh quang hóa thành từng dòng sông dài thuần túy, với khí thế cuốn bay tất cả bắn ra ngoài. Sau khi Phong Dao Quang luyện hóa Du Hồn Song Ma, nhận được mãnh vỡ không gian của hai đại ma đầu, tinh khí toàn thân rốt cuộc cũng đề thăng tới tình trạng Động Thiên Cảnh, hơn nữa khí linh của Thiên Hoàng Kính cũng thức tỉnh rất nhiều, những tinh quang kia trên đỉnh đầu Phong Dao Quang hợp thành một nữ tử xinh đẹp đầu người thân rắn, nữ tử này uống éo thân thể tạo thành thế giống chữ “Đạo”, khí tức từ trên thân thể hư ảnh kia khiến cho vạn vật trong thiên địa đều phải thần phục. Nữ tử này thoáng cái công kích tới Thái thượng trưởng lão Thái Hồng Thiên của Thái Nhất Môn. Thái Hồng Thiên nếu so ra còn thấp hơn một cảnh giới so với Thái Phách Thiên, tu vi của hắn tuy mạnh hơn Đằng Ngạo, thế nhưng lại không thể sánh bằng Phong Dao Quang. “Thiên hoàng!” Trông thấy hư ảnh nữ tử trên đỉnh đầu Phong Dao Quang nhắm vào chính mình, Thái Hồng Thiên sợ tới mức toàn thân run rẩy, hắn tự nhiên có thể nhận ra hư ảnh nữ tử này chính là hình thể của thượng cổ Thiên hoàng, uy áp khiến cho ở chỗ sâu trong linh hồn hắn bắt đầu run rẩy. Theo bản năng, thân thể hắn muốn trốn tránh, muốn kiệt lực trốn tránh ánh mắt của Thiên hoàng, thế nhưng đã muộn. Con mắt của Thiên hoàng nhìn tới, một đạo tinh quang vừa mịn lại vừa dài, mặc dù uy lực xuyên thủng không bằng Bất Hủ Cổ Lôi Pháo, thế nhưng lại có thể thiêu đốt linh hồn. “Thiên Nhãn! Thiên Nhãn! Hoàng Thiên chi nhãn!” Thái Hồng Thiên điên cuồng hét lên, thân thể liên tục biến hóa, xuyên qua rất nhiều không gian song song, thế nhưng không có bất kỳ tác dụng, đạo tinh quang vừa mịn lại vừa dài này xuyên thấu qua thân thể hắn, lập tức trong thân thể hắn bắt đầu bốc cháy cả thân thể giống như một cây hỏa trụ óng ánh. “Thái Hồng Thiên, có chuyện gì vậy!” Thái Phách Thiên cũng lắp bắp kinh hãi không chút nghĩ ngợi trực

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net