XXIII ( Chương 1101-1150 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1101: Gạt bỏ trọng sinh

Người dịch: Sói

Nguồn:

Ảo diệu của Ngọc Hoàng Kính này, mặc dù chỉ là một khối mảnh vỡ, nhưng vẫn huyền ảo hơn so với Thiên Hoàng Kính.

Bất quá, hiện tại lực lượng Phương Hàn đã đạt tới trình độ nhất lực hàng vạn pháp. Bất kỳ bảo bối, bất kỳ thần thông, pháp tắc, chỉ cần cùng cảnh giới hắn, là hắn đều có thể đánh bại.

Tinh quang của Ngọc Hoàng Kính, mặc dù xuyên thủng tầng tầng, quốc độ diễn hóa trong kính, có thể xé rách Kim Thiên Pháp Tắc, nhưng mà dưới Kỷ Nguyên thần quyền, cũng không tạo ra tác dụng gì.

Kỷ Nguyên thần quyền của Phương Hàn, mặc dù còn chưa thể tạo thành hệ thống võ học bản thân, nhưng mà ý chí hạch tâm, khởi nguyên, tạo hóa, chung kết, truyền thuyết, tự do....Vô số võ học chí tôn hội tụ thành, hòa hợp một lô, được Phương Hàn dùng trí tuệ vô biên, hóa thành khai sáng chi đạo. Quả thực có thể khai sáng ra một kỷ nguyên mới, có vô số văn minh.

"Ngọc Hoàng gì, cũng phải xé rách cho ta. Chư hoàng đều bị ta quản lý, cho dù là hoàng đế chí cao cũng phải nghe lệnh ta".

Phương Hàn bước nhanh tiến tới, hai tay liên tục đánh ra Kỷ Nguyên thần quyền.

Mỗi một quyền đánh ra, tinh quang kia liền bị chấn nát từng mảnh, bay loạn tứ tán. Tàn phiến "Ngọc Hoàng Kính" cư nhiên bắt đầu run rẩy lên, dù sao nó cũng không phải là tiên khí tuyệt phẩm chân chính, mà chỉ là một khối tàn phiến.

Trong thân thể Phương Hàn, ẩn chứa uy lực tàn phiến tạo hóa thần khí, khí tức áp bức, làm cho Ngọc Hoàng Kính muốn hít thở không thông.

Đây là một loại uy áp vô thượng chí cao.

Tiên khí tuyệt phẩm khác với tạo hóa thần khí, giống như tiểu khất cái giữa đường cùng thần nhân trên chín tầng mây.

"Ta cũng không tin, lực bốn người chúng ta, hợp lại cũng không phải là đối thủ của hắn". Phạm Thần cũng bị chấn cho toàn thân run rẩy, bảo quang vỡ nát, thiếu chút nữa thân thụ trọng thương.

Hắn điên cuồng liên tục hét lên.

"Đúng, chúng ta đều là Thiên Chi Kiêu Tử, tuyệt đại thiên tai. Bốn người liên thủ, cho dù là tồn tại vượt xa Kim Tiên, cũng không thể làm gì được chúng ta. Hắn có cường đại hơn, cũng có thể giết ngược, không nên bị hắn hù dọa". Ánh mắt Tô Phi Dương vô cùng sắc bén.

"Giết". Ngụy Động Thăng phóng ra một môn Tai Nan thánh pháp, chế tạo ra vô số quốc độ Tai Nan. "Chỉ cần lần này ta có thể chạy khỏi, nhất định sẽ kéo sư huynh sư đệ, cùng nhau tìm kiếm Vũ Hóa Môn báo thù".

Bốn đại cao thủ, đột nhiên hội tụ chung một chỗ, hợp lực đánh giết, một tia sáng nghiêng trời lệch đất, phóng mạnh về Phương Hàn. Vố số tinh quang, bao phủ Phương Hàn vào trong.

"Phong Duyên, mau lui về phía sau, bốn người hợp lực, không thể ngăn cản, nhất định phải tiêu diệt từng bộ phận".

Hư Mộ Vân kinh hãi quát.

Bích Ngư Nhi đánh ra vài đạo bích quang, muốn phản kích chống cứ lại những người này.

Nhưng mà, các nàng còn chưa kịp phản ứng, Phương Hàn liền xuất thủ. Thân thể chợt lóe, một mảnh thần quốc chói mắt, làm cho ánh mắt các nàng cũng không thể mở ra, vô số dòng khí quốc độ, đều bao phủ các nàng lại.

Bất quá, tốc độ chiến lực Tam Thập Tam Bội này rất nhanh, chỉ trong sát na chớp mắt, đã phong bế tất cả thị giác cùng giác quan. Không ai có thể thấy rõ. Trong sát na này Phương Hàn thi triển ra thần thông gì mà kinh thiên động địa như vậy.

Hơn nữa, ở sâu trong Bạch Cốt Trường Hà. Nơi cơ hồ không một bóng người, bóng người sát nhân ghê rợn nhất, Phương Hàn đánh tới chiến lực Tam Thập Tam Bội, chính là càng thêm hợp nhất.

Ba mươi ba hư ảnh, hoành không nổ tung, vô số tinh thể thần quốc, đều biến thành tồn tại giống như tổ thần vô thượng. Phương Hàn vào giờ phút này, giống như hóa thân thành Tạo Hóa Tiên Vương, từ trời cao giáng xuống, từ trong hư vô tiến đến chân thật.

Ầm ầm ầm ầm.

Đầu tiên thanh tiên kiếm trên tay Tô Phi Dương vỡ nát, nổ thành mảnh nhỏ, sau đó cả người bị lực lượng cuồng bạo, xé rách thành từng mảnh.

Mà Thiên Chi Thai Giai của Ngụy Đông Thăng cũng bỗng chốc bị đánh cho hoành không nổ tung. Trong ánh mắt lộ ra tia thần sắc khó tin, trơ mắt nhìn lực lượng cuồng bạo của Phương Hàn xé rách thân thể mình.

Còn Phạm Thần thì liên tục tránh né, thi triển ra một môn thiền công giống như phật môn, toát ra Tam Giới Ngũ Hành. Nhưng mà bị Phương Hàn một trảo, trảo tới ngoài Tam Giới Ngũ Hành, hoành không trảo lấy, hóa thành một đoàn sương mù màu máu, trong đó có tiếng thét chói tai: "Không ổn. Đây là thần thông gì. Sao có chiến lực như thế. Mấy chục lần chiến lực, điều này sao có thể. Ta chưa từng nghe nói qua võ học có chiến lực như vậy".

Bất quá, thanh âm của hắn, sau đó đã bị Phương Hàn hoàn toàn che đi.

Ba đ̍i cao thủ, trong sát na bị đánh tan.

Mộ Dung Sĩ liên tục lui về, cũng không thể làm gì khác.

Một đại thủ, phá không chộp tới, đầu tiên là trảo lấy tàn phiến Ngọc Hoàng Kính trong tâm tạng hắn ra, rồi tại chỗ bóp lấy, tàn phiến này liền nổ tung, biến thành một đầu ngọc long, tiến vào trong đại thủ.

Sau đó, hắn liền thấy được, ba mươi ba bóng ảnh của Phương Hàn, bỗng nhiên thu lấy đầu long này, rồi tiến tới trước mặt mình, mang theo lực lượng khổng lồ, không thể kháng cự, răng rắc vang lên, nắm lấy cổ mình. Đánh mình lăng không bay lên.

Hai chân hắn run rẩy, kiệt lực thi triển ra biến hóa, muốn tránh thoát đại thủ của Phương Hàn, nhưng không làm được gì, trong thân thể, rất nhiều kiện cổ bảo pháp lực cường đại tất cả đều bị áp chế xuống.

Ầm.

Pháp lực tản đi, Hư Mô Vạn, Bích Ngư Nhi kia liền kinh ngạc mà nhìn, Ngụy Đông Thăng, Tô Phi Dương, Phạm Thần, biến thành một đoàn huyết vụ, rất nhiều bảo bối chìm nổi trong huyết vụ, mà sau lưng Phương Hàn, xuất hiện ba đạo nguyên khí đại thủ, bắt lấy ba người, triệt để giam cầm bọn họ.

Mà đại thủ bản thân Phương Hàn, bắt lấy bột tử Mộ Dung Sĩ.

Vị này là thái tử của Ngọc Phủ, là nhân vật địa vị tôn quý, đang như chó chết nằm trong tay Phương Hàn, hô hấp phì phèo, cũng không có âm thanh thoái mạ.

Tay Phương Hàn, hơi chút buông lỏng ra, thanh âm Mộ Dung Sĩ liền truyền tới: "Ngươi, Phong Duyên, ngươi dám giết ta. Ngọc Phủ biết được, nhất định sẽ làm ngươi chết không chỗ chôn. Phụ thân ta ở Ngọc Phủ chính là tồn tại vượt qua Tuyệt Đại Kim Tiên. Ngươi không thể nào tưởng tượng nổi, ông ấy cường đại đến cỡ nào đâu. Hơn nữa ông ấy còn am hiểu thuật số tiên thiên, có thể suy tính tất cả, cho dù ngươi giết người bị miệng, cũng bị ông ấy suy diễn đầu đuôi chuyện này ra. Huống chi, ta ở trong Ngọc Phủ, đã sớm dùng bổn mạng nguyên khí, lập một chiếc đèn Ngọc Hoàng. Cho dù ngươi giết ta, ta cũng có thể trọng sinh lại, hơn nữa còn có ký ức. Bất kỳ pháp thuật nào, cũng không thể giết đi vận mệnh ký ức. Trừ phi, ngươi có Đại Mệnh Vận Thuật trong truyền thuyết".

"Phong Duyên, không thể giết hắn".

Hư Mộ Vân nghe đến đó, liền ngây ra, đột nhiên nhớ lại: "Giết hắn rồi, hắn thật sẽ trọng sinh lại trong Ngọc Phủ, ta nhớ, trong Ngọc Phủ, từng có một đệ tử bị lão ma giết, rồi thi triển ra Linh Hồn Yên Diệt, cũng không thể toàn bộ diệt sạch linh hồn ký ức. Sau này đệ tử đó được trọng sinh lại, Ngọc Phủ chủ động vận dụng thiên đình, phá hủy toàn bộ sào huyệt lão ma kia".

"Ta tuy có nhiều loại Linh Hồn Yên Diệt, nhưng mà đèn Ngọc Hoàng trong Ngọc Phủ vô cùng thần diệu, không tuyệt đối nắm chắc, giết chết Mộ Dung Sĩ, thì chỉ có thể nhốt hắn lại, chỉ cần hắn không chết, đèn Ngọc Hoàng kia cũng sẽ không sinh ra bất kỳ phản ứng nào".

"Ha ha ha ha....Phong Duyên, ngươi muốn giết ta? Ngươi không thể giết ta đâu. Hơn nữa, không lâu sau, Ngọc Phủ sẽ biết chuyện này, ngươi chính là phản đồ của thiên đình, người thiên đình truy sát, bực tội danh này, cho dù là Vũ Hóa Môn cũng không bảo vệ nổi ngươi. Hiện tại Vũ Hóa Môn, cũng không phải là Vũ Hóa Môn có Hoa Thiên Quân ngày trước rồi".

Mộ Dung Sĩ nở nụ cười: "Ngươi thả ta, chuyện hôm nay, hai chúng ta liền xem như không có xảy ra, đây là lựa chọn duy nhất, sao nào?"

"Mộ Dung thái tử, để hắn thả chúng ta với."

Tô Phi Dương kiệt lực ngưng tụ toàn thân lần nữa, nhưng mà bị nguyên khí đại thủ của Phương Hàn gắt gao bắt lấy, làm cho không thể vọt ra ngoài.

"Phong Duyên, chúng ta thừa nhận ngươi thật là cao thủ Tuyệt Đại Kim Tiên vô tiền khoáng cổ, là nhân vật số một số hai trong Kim Tiên, bất quá hôm nay chúng ta chỉ tỷ thí bình thường, nếu ngươi không thể giết người diệt khẩu, vậy hãy thả chúng ta. Chuyện hôm nay, chúng ta tuyệt đối không nói ra, bởi vì bốn người liên thủ, mà lại bị ngươi đánh bại." Ngụy Đông Thăng cũng khôi phục thân thể, phát ra âm thanh.

"Ta cũng có linh hồn lạc ấn ở trong môn phái, giống như trọng sinh, ngươi tính lại đi". Phạm Thần nói.

"Ngươi tưởng rằng, có linh hồn lạc ấn trong môn phái, ta liền vô pháp giết sạch các ngươi sao?" Ngón tay Phương Hàn búng ra, Phạm Thần liền bị nguyên khí đại thủ trảo lấy, đưa đến trước mặt "Bích Ngư Nhi": "Bích Ngư Nhi, ngươi không phải muốn luyện hóa người này sao? Ta liền giúp ngươi một tay, thêu hoa trên gấm, giết chết hắn, rồi cho các ngươi xem thử, ta làm sao để triệt để giết sạch ấn ký linh hồn của hắn".

Ầm.

Nguyên khí đại thủ của Phương Hàn, đột nhiên kết thành một thủ ấn kỳ quái, trực tiếp phách tới, liền đánh vào đỉnh đầu Phạm Thần.

Vị đệ tử Kim Tiên này phát ra tiếng thét chói tai, ở sau lưng hắn, hiên ra trong một thời không xa xôi, bên trong một môn phái, phía dưới một tượng thần vàng kim đốt một chén đèn dầu.

Đây là đèn thần linh hồn lạc ấn của bổn mạng hắn.

Vù.

Nguyên khí đại thủ của Phương Hàn, vừa trảo tới đỉnh đầu hắn, thì chén đèn dầu kia đột nhiên nổ tung lên, tứ phân ngũ liệt. Sau đó hư ảnh thời không xa xôi đóng lại.

Mà Phạm Sáng thì giống như một con cóc bị đứt đầu, sau khi thét chói tai, tất cả linh hồn, toàn bộ đều tiêu tán, bị Phương Hàn một chưởng đánh ta ý chí, linh hồn, ký ức, chỉ còn lại một thân thể không đầu.

Vừa rồi mọi người thậm chí đều thấy rõ ràng, đèn bổn mạng hắn lưu lại trong môn phái không phát huy tác dụng. Đèn linh hồn bổn mạng kia nổ tung, đại biểu hắn hoàn toàn tử vong, không còn hy vọng sống lại.

Đây là Phương Hàn âm thầm thi triển uy lực Tiểu Số Mệnh Thuật.

Lực lượng số mệnh, công kích quá khứ tương lai, tất cả loại mầm móng linh hồn, vận mệnh sinh mạng. Phương Hàn hiện tại có tu vi Kim Tiên, giết hết tồn tại cùng cảnh giới, bản thể đối phương nắm giữ trong tay hắn, có thể tiêu diệt tất cả linh hồn.

Thậm chí, một sợi tóc của đối phương, ngọn đầu ngón tay, một kiện vật phẩm trong tay hắn rơi xuống, đều có thể thi triển ra Số Mệnh Chi Thuật, cách không công kích, giết sạch bản thể đối phương.

"A, tại sao lại như vậy". Sắc mặt Mộ Dung Sĩ trắng bệch.

"Đây là đạo thuật gì, vu thuật kỷ nguyên trước? Không, vu thuật cũng không có quỷ khí dày đặc như vậy. Ta cảm thấy trong sát na đó, vô số dòng sông vận mệnh, xuyên qua thời không vô tận, tiêu diệt toàn bộ linh hồn". Trong lòng Bích Ngư Nhi cuồng loạn, không thể tin vào mắt mình.

-----oo0oo-----

Chương 1102: Đại lột xác

Người dịch: Sói

Nguồn:

"Đây là thủ đoạn gì? Cư nhiên có thể lấy bản thể làm dẫn tử, vượt qua dòng sông vận mệnh vô hạn, đánh chết tất cả linh hồn tồn tại trong bản thể?"

Mộ Dung Sĩ quả thật muốn điên rồi.

Hắn trơ mắt nhìn Phương Hàn trực tiếp đánh chết Phạm Thần, ngay cả đèn linh hồn bổn mạng lưu lại trong môn phái cũng không có bất kỳ tác dụng. Nói cách khác, hiện tại Phạm Thần đã triệt triệt để để chết, không có nửa điểm trì hoãn, toàn bộ Kim Tiên Pháp Tắc, các loại thần thông, nguyên khí, pháp bảo trong thân thể đều thuộc về người khác.

Hắn không thể nào tưởng tượng ra được, Phong Duyên trước mặt rốt cuộc là ai.

Trong Vũ Hóa Môn, sao lại xuất hiện đệ tử lợi hại như thế?

"Không thể nào, ngươi không thể lợi hại như vậy. Cha ta ở Ngọc Phủ thiên đình, đối với các đại môn phái, các chủng tử đệ tử, thậm chí rất nhiều Kim Tiên cao cường ở Thiên Giới đều có tư liệu. Nhưng không ai lợi hại giống ngươi, cho dù là Thần Châu, Thiên Châu....Đệ tử thiên tài cấp bậc yêu nghiệt những địa vực này, cũng không biến thái như vậy".

Mộ Dung Sĩ lẩm bẩm nói.

"Phạm Thần bị ta giết, môn phái hắn hiện tại đã biết hắn chết rồi, nhưng không biết rốt cuộc là ai giết". Phương Hàn nói về phía Bích Ngư Nhi: "Ngươi còn không mau luyện hóa hắn?"

"Đa tạ, tương lai ta có thành tựu, nhất định sẽ nhớ đến ân tình hôm nay. Từ nay về sau, Thần Hầu Môn ta cùng tiến cùng thối với Vũ Hóa Môn‮ Bích Ngư Nhi vui mừng quá đỗi, tay áo vung lên, thu lấy toàn bộ thân xác của Phạm Thần vào trong tay.

Sau đó, ở sau lưng nàng, xuất hiện một hư ảnh lò đan, cư nhiên chính là tiên khí thượng phẩm.

Nàng thu nhập toàn bộ Phạm Thần vào trong lò đan tiên khí thượng phẩm, bắt đầu tế luyện, trận trận Kim Tiên Pháp Tắc thô lớn phát ra, kết hợp cùng khí tức nàng, sau đó chân hỏa hừng hừng thiêu đốt, cuối cùng tất cả tạp chất đều luyện hóa, dung nhập vào bản thân.

Trong nháy mắt, lực lượng nàng liền bắt đầu tăng vọt.

Tô Phi Dương, Ngụy Đông Thăng, Mộ Dung Sĩ, ba người đều nhìn đến da đầu tê dại.

Dù sao, Phạm Thần một khắc trước, vẫn là tồn tại sống sờ sờ, nhưng bây giờ lại thành đan dược trong đan lô, sinh mệnh Kim Tiên vô cùng cường đại, tử vong cơ hồ không tồn tại trong từ điển của Kim Tiên. Nhưng mà hiện tại ai cũng cảm thấy tử vong sắp phủ xuống.

"Hư Mộ Vân, Tô Phi Dương này liền giao cho ngươi. Mau luyện hóa hắn, tăng thực lực lên, sau đó chúng ta tìm mộ huyệt Quỷ Vũ Thánh Quân". Ánh mắt Phương Hàn lần nữa nhìn về nam tử Tô Phi Dương y phục ngân sắc bị bắt trong nguyên khí đại thủ.

"Phong Duyên, Phong Duyên, ngươi không thể giết ta. Đừng giết ta". Trong ánh mắt Tô Phi Dương đã vạn phần hoảng sợ: "Ngươi giết ta, Tô gia ta sẽ điều tra ra, ngươi nhất định để lại dấu vết, ngươi nghĩ lại chút đi, mấy người chúng ta đều ra ngoài tìm kiếm bảo tàng, nhưng mà toàn bộ chết hết. Chẳng lẽ ngươi sẽ không bị hoài nghi? Thiên hạ không có tường không lọt gió. Ngươi sớm muộn cũng lộ tẩy thôi".

"Nói nhảm, ta đã giết một, chẳng lẽ còn lưu lại ngươi để mật báo? Thành thành thật thật nhận lấy cái chết, vẫn có thể thống khoái một chút". Phương Hàn không chút lưu tình, năm ngón tay trảo ra, một cỗ lực lượng diệt sạch linh hồn số mệnh, hoàn toàn đánh nát linh hồn lạc ấn của Tô Phi Dương.

Tô Phi Dương kêu thảm một tiếng, sau đó im bặt, tất cả khí tức, biến mất trong không khí, trên mặt mang theo thần sắc khó tin, không cam lòng cùng oán hận.

Ầm. Một thân thể to lớn, trên thân có pháp bảo, ném tới Hư Mộ Vân.

Trong giới chỉ Hư Mộ Vân, bắn nhanh ra một đạo thần quang, quét lấy toàn bộ pháp bảo cùng thân thể này. Sau đó bắt đầu khoanh chân ngồi xuống, luyện hóa Tô Phi Dương.

Đệ tử thiên tài kiệt xuất Thái Nhất Môn Ngụy Đông Thăng hiện tại sắp bị hù chết.

Phương Hàn cũng không thèm để ý tới hắn, phách ra một trảo, trên thủ chưởng của hắn xuất hiện một cánh cửa, hút Ngụy Đông Thăng vào: "Diêm, ngươi mượn lực lượng Chí Thiên Môn, cướp lấy thân thể người này, còn có linh hồn, ký ức, liền biến thành Ngụy Đông Thăng, sau này lẫn vào trong Thái Nhất Môn, điều tra chuyện Yên Thủy Thiên cho ta".

Sở dĩ Phương Hàn lưu lại Ngụy Đông Thăng, để Diêm đoạt xá chuyển sinh, chính là vì muốn Diêm ẩn núp vào Thái Nhất Môn, điều tra chuyện Yên Thủy Thiên.

Kế hoạch của hắn, nhịp nhàng ăn khớp, mỗi một bước đều tính toán đầy đủ, cũng không phải tùy mà làm.

"Tốt, Diêm ta rốt cuộc đã có thể tái thế làm người, ở trong luân hồi chi bàn, ta đã tích góp từng chút luân hồi chi lực, tu hành những năm gần đây, cũng đạt tới đỉnh điểm, không ngờ tới Diêm ta có một ngày, cư nhiên có thể tu thành Kim Tiên, đây là chuyện nằm mơ cũng không ngờ tới mà".

Diêm hưng phấn tiến vào bên trong Chí Thiên Môn, cải biến lại Ngụy Đông Thăng.

Ngụy Đông Thăng đã bị Phương Hàn hoàn toàn trấn áp, tất cả khí tức đều che đậy đi, lấy tu vi Diêm, mượn lực lượng luân hồi chi bàn, chậm rãi từ từ, khẳng định có thể dung nhập vào thân thể đối phương không chê vào đâu được, đoạt xá chuyển sinh, trở thành bản thân Ngụy Đông Thăng.

"Mộ Dung Sĩ, hiện tại sẽ đến lượt ngươi".

Tô Phi Dương, Ngụy Đông Thăng, Phạm Thần đều đã chết oan mạng, mà Hư Mộ Vân, Bích Ngư Nhi đều tu luyện, tăng cường thực lực, hai người nử tữ thần bí này, có rất nhiều bài tẩy lớn, dưới hộ pháp của Phương Hàn, chỉ chốc lát sau, liền tiến vào trạng thái, không sai biệt lắm luyện hóa Tô Phi Dương, Phạm Thần.

"Không được, ngàn vạn lần không được". Mộ Dung Sĩ lắc đầu liên tục, thiếu chút nữa điên cuồng, hét lên: "Phong Duyên, nếu ngươi không giết ta, ta sẽ cấp cho ngươi đầy đủ chỗ tốt, ta là thái tử Ngọc Phủ, có vô tận trân bảo, vô cùng bí tịch, thậm chí, ta có thể kêu phụ thân ta truyền thụ cho ngươi pháp tắc Tổ Tiên, quán đính cho ngươi, như vậy ngươi có thể tu thành tồn tại vượt xa Kim Tiên,

"Ta vốn có thể trở thành tồn tại vượt xa Kim Tiên rồi". Phương Hàn mỉm cười, làm cho Mộ Dung Sĩ cảm giác được càng lúc càng sợ: "Ngươi chiếm được quán đính Ngọc Phủ, trong thân thể, bản thân liền có khí tức pháp tắc Tổ Tiên, ta luyện hóa ngươi, liền tương đương với quán đính. Ngươi tưởng rằng, ta sẽ để ngươi sống rời đi sao?"

"Không, ta muốn nghịch thiên. Trời không tuyệt đường người". Mộ Dung Sĩ đột nhiên điên cuồng hét lớn: "Mộ Dung Sĩ ta, sau này nhất định trở thành nhân vật Thiên Quân, làm sao có thể vẫn lạc ở trên tay tiểu nhân vật này, huyết mạch Mộ Dung ta trân quý, nhất định sẽ có một đường sinh cơ".

Trong thân thể của hắn, đột nhiên bộc phát ra một cỗ lực lượng kinh người, cư nhiên tránh khỏi nắm tay Phương Hàn, mãnh liệt phóng ra ngoài.

"Hừ".

Đại thủ Phương Hàn một trảo, che khuất bầu trời, đầu đầu nguyên khí long hình hiện ra, Bát Bộ Phù Đồ không chút cố kỵ xuất hiện trên không, tất cả thời không đều đọng lại.

Răng rắc.

Mộ Dung Sĩ bị đóng băng trên không trung, không thể động đậy.

"Càng chống cự càng chết". Phương Hàn thở dài một tiếng, tay khẽ vẫy, Mộ Dung Sĩ liền lần nữa bị bắt lấy trên tay, lần này Phương Hàn không nhiều lời cùng hắn, trực tiếp thi triển ra Tiểu Số Mệnh Thuật, hung hăng đánh vào đầu óc hắn.

Phanh!

Ở sâu trong đầu hắn, một đèn ngọc ký ức, hoàn toàn hỏng đi.

Linh hồn lạc ấn của hắn ở trong đèn Ngọc Hoàng trong Ngọc Phủ thiên đình, vào giờ phút này cũng hoàn toàn hỏng mất.

"Tất cả ký ức, nạp vào thân ta. Tất cả đạo thuật. thu vào thể ta. Tất cả pháp tắc, dung vào pháp tắc ta. Tất cả pháp bảo, lọt vào tay ta".

Trong miệng Phương Hàn, phun ra trận trận hỏa diễm Kim Tiên, còn có phù đồ long hỏa. Thiêu đốt lấy thân thể Mộ Dung Sĩ, toàn thân Mộ Dung Sĩ, bắt đầu hòa tan, từng đạo Kim Tiên Pháp Tắc quang hoa ngọc chất bay ra.

Kim Tiên Pháp Tắc này, đã tiếp nhận quán đính của Ngọc Phủ, có chút khí tức tổ linh.

Kim Tiên Pháp Tắc trong cơ thể Mộ Dung Sĩ, có khoảng năm vạn đạo, hùng hồn không sai biệt với Phương Hàn lắm, quả thực kinh hãi thế tục, bởi vậy có thể thấy, Ngọc Phủ chi chủ kia vì cuộc so tài chủng tử đệ tử ở thiên đình của hắn tốn bao nhiêu công phu. Rất có thể, đã không tiếc hao tổn nguyên khí tự thân mà tiến hành quán đính.

Bất quá, hiện tại đều tiện nghi cho Phương Hàn.

"Kim Tiên Pháp Tắc thật cường đại quá, lực lượng mạnh mẽ như thế, quả thực tương đương với ta lần nữa luyện hóa Ngạo Thế Tam Long, thậm chí còn hơn thế. Nhất là khí tức tổ linh trong đó, chẳng khác gì Tổ Tiên vô thượng, vì ta trực tiếp quán đính mà".

Phương Hàn hấp thu lấy Kim Tiên Pháp Tắc thô to tinh khiết như ngọc chất, không khỏi sung sướng tràn trề. Hơn nữa lúc hấp thu, trong thân thể Mộ Dung Sĩ, rất nhiều khiếu huyệt, có một số cổ bảo bay ra.

Ở trong mi tâm, là một viên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net