Ý kiến nho nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào!
Mình tên Dung, bút danh là Servant of evil ( một thời nghiện xem anime, vô tình nghe được bài hát có tựa đề tương tự nên lấy làm bút danh, tên tài khoản, tên face các loại etc...và đến giờ thì lười đổi lại)
Tên thân mật là Bong ( đến giờ mình vẫn không hiểu cái tên này từ đâu ra nữa)
Không lan man nữa, rẽ vào vấn đề chính thôi. Mình từng đọc rất nhiều thể loại ngôn tình khác nhau từ đồng nhân, xuyên không, trọng sinh, cổ đại, hiện đại, dân quốc, kể cả thời nguyên thuỷ viễn cổ thú nhân cho đến các thể loại như đam mỹ, bách hợp, nữ phụ, hệ thống và cả mấy truyện sắc phun máu mũi nữa. Nói chung là đâu đâu cũng có dấu chân cả.
Đọc nhiều quá nên dần dần không tìm được thể loại hợp gu mình. Thậm chí khi đọc đến một tình tiết hay một nhân vật nào đó mình muốn cốt truyện phải thế này, nhân vật phải thế kia( không biết các bạn có giống mình không?). Giống như khi gặp nam chính quá khốn nạn, bạn thường nghĩ là thôi nữ chính, bỏ tên tra nam ấy mà về cùng một nhà với anh nam phụ đi. Kiểu kiểu thế ấy. Vì muốn thoả mãn tâm lý nên mình viết truyện theo ý của chính mình.

Như các cậu thấy đấy, mình đang cùng lúc viết hai truyện. " Cửu Châu" bắt đầu từ năm ngoái nên có nhiều lượt đọc hơn " Vĩnh sinh". Hai truyện thể loại khác nhau, phong cách khác nhau, đặc biệt là " Vĩnh sinh" thuộc thể loại đồng nhân mà cùng lúc viết thật sự hơi khó với mình. Muốn viết " Vĩnh sinh" mình còn phải xem lại Inuyasha tận bốn movie liền để lấy dữ liệu. Cái khó của đồng nhân chính là mình vừa phải thêm một nhân vật mới vào cốt truyện gốc lại phải giữ cho cốt truyện logic hợp lý, vừa không được cướp quá nhiều đất diễn của nhân vật gốc mà vẫn làm nổi bật nhân vật do mình tạo ra.( Mình chưa muốn viết thể loại này bây giờ nhưng không hiểu sao một ngày đẹp giời mình tự nhiên lại ngứa tay viết mấy câu)
Trong tương quan đó thì " Cửu Châu" lại " dễ thở" hơn một chút. Nhưng chết dở ở chỗ mình viết theo cảm tính. Tức là nghĩ đến đâu viết đến đấy. Mà đó là tối kỵ của văn chương. Kiểu như trước khi làm văn phải lập dàn ý đấy.
Thành thử mình vừa đọc lại hơn 60 chương truyện để nghĩ xem phần sau viết thế nào để người ta đỡ ném đá vào mặt. Năm nay mình 20 rồi, còn phải đi làm nữa, áp lực công việc đè xuống, có hôm về đến nhà chỉ muốn đi ngủ không có một chút cảm xúc nào để mà văn chương hoa lá cành nữa.
Do tất cả những lý do trên nên tốc độ ra chương chậm như rùa bò. Mà sao ít bình luận thế nhỉ, khen chê cũng được. Các cậu thuận tiện " chạm khẽ tim anh một chút thôi" vào cái hình ngôi sao nho nhỏ ấy để mình có thêm động lực để viết tiếp.
Mình đọc truyện thấy nhiều tác giả thường đăng cấm sao chép, đưa đi nơi khác mà chưa xin phép các kiểu con đà điểu. Là một người nắn nót nghĩ ra từng câu từng chữ, thức đêm gõ gõ như mình thì mới thực sự hiểu để có một chương truyện là công sức cả trí óc lẫn thân thể. Nhiều bạn rất tự nhiên đem công sức của người khác mang đi khi chưa hỏi hoặc có hành vi sao chép mình rất lên án. Bạn phải thử vết truyện, dịch truyện thì mới biết nó quý giá thế nào. Nói thì hăng vậy thôi chứ truyện mình thì chưa nổi đến nỗi người khác thèm thuồng đến thế. ( Hôm nay vội vã nói vậy vì vừa gặp một trường hợp drop vì bị người khác sao chép. Kiểu là mi trộm của bà, bà ức bà không viết mi lấy gì sao tiếp đây.)
Tóm cái váy nó lại thì chỉ có ba điều. Thứ nhất, mong mọi người like love enjoy comment các kiểu con đà điểu cho hai truyện của mình. Thứ hai, mình ra chương hơi chậm nên đừng ai cho mình vào quên lãng nha. Thứ ba( đề phòng thôi), mình rất sợ truyện mình bị reup, chuyển ver, đưa đi nơi khác mà không được ghi tên, không xin phép. Nói thật, gặp phải những trường hợp như vậy, vừa mừng vì tác phẩm của mình được nhiều người ưa thích, vừa tức vì chất xám của mình bị đứa khác nó lợi dụng, vừa buồn vì công sức của mình chả ai xem trọng cả.
      Hỡi những bạn yêu thích đồng nhân Inuyasha, đừng bỏ qua truyện của mình nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net