Chained Up

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyện phát hiện ra anh Bias ẩn trong "rừng" (hay còn có tên khác là: "Hồi ức của một nạn nhân trúng Gameset"):

Như đã nói ở phần trước, gu của tui mặn lắm, cho nên tui mới có thể đổ VIXX từ cái stage HYDE đậu tương bọc bột ấy được. Trong cái stage đó, anh nào cũng ấn tượng, cũng cạn lời hết, nhưng cạn lời nhất vẫn là anh bias của tui. Trời đất mẹ ôi, trừ cái body siêu ngon của ổng ra thì như kiểu mọi thứ tui ghét về một thằng con giai đều tập hợp hết lên người ổng vậy: trang điểm quái đản, mặc đồ trắng hoa đen xẻ tà, mặt mũi trông sờ sợ, mắt sắc lẻm luôn và đặc biệt là quả tóc dài lượn sóng buộc hững hờ của ổng (xin lỗi nhưng tui không thích con trai để tóc dài với râu ria xồm xoàm lắm, chẳng hiểu sao nữa, chắc vì papa tui là một người đàn ông tóc ngắn chăm chỉ cạo râu mỗi ngày). Cái stage kinh điển đó tui vẫn xem lại khi rảnh rỗi, hoặc khi thấy đời mình đang quá bế tắc. Tầm 1 năm trước xem lại thấy có một cái bình luận và một câu rep mà đến giờ vẫn nằm Top, tui đọc nó cả chục lần rồi mà lần nào cũng cười tuột váy:

"leo: "WHY DO I HAVE TEN FINGERS?""
"I swear I had 9 yesterday"

Nói chuẩn quá ếu cãi được câu gì.

Ăn ngay nói thật thì khuôn mặt của Taekwoon chưa bao giờ là gu của tui cả, dù là Leo ver hay Mimi ver. Nếu chỉ xét về gương mặt thui thì tui thích kiểu của Đậu hơn, nhìn êm ái dịu dàng lắm lắm, kiểu hiền lành thông minh ấy. Dạo này bên cạnh ảnh anh bias thì tui save về ảnh anh Đậu nhiều nhất đó. Đẹp mà, tội gì. Nhan sắc của Taekwoon trong mắt tui thì cứ phập phà phập phù, biết chọn góc chụp hay biết canh concept thì đẹp sốc óc, còn không thì trông cứ buồn cười kiểu gì ấy, nhiều khi còn xấu mù luôn. Nhưng ngộ một nỗi là tui cứ thích save mấy cái tấm trông y như anti chụp ấy lắm cơ.

Em xin lỗi Taekwoon, nãy giờ em cứ như là anti mất não của anh ấy. Nhưng mà mình cần thật thà với nhau đúng không anh. Em quý anh lắm mà 😄😄😄😄😄

Giờ thì tui sẽ kể đến lý do tui dính thính ổng này.

Đầu tiên là giọng của ổng (đây cũng là lý do khiến tui thành Starlight này, cả 6 ông giọng đều hay vãi chó mèo T.T). Hơn cả ngoại hình, điều mà tui quan tâm nhất ở người khác ngay lần đầu tiếp xúc là giọng nói cơ. Ai có giọng nói hay là tui đã thích rồi, kệ đời cái mặt luôn. Lúc xem Hyde, sau cái giọng Husky dữ dội của Wonshik, giọng của ổng cất lên như một vị thần, sự đối lập trong giọng của hai người làm tui sởn da gà luôn. Cơ mà vì đòn đánh của son đậu đen nó hiểm ác quá, nên phải nghe đến lần thứ hai tui mới thực sự ngấm được sự tuyệt vời của giọng hát này. Trời ơi ta nói nó thanh thanh ngọt lịm và vẫn ma mị kiểu gì ý. Lúc đó, tui đã nghĩ rằng cái giọng của ổng mà dùng để hát balad thì đời tui éo còn rì hối tiếc nữa. Vâng, khi gõ những giọng này thì tui đang nghe đến "Speechless" của ổng đây, thanh thản vãi nuôn. Giọng của Taekwoon có lẽ không khỏe và dày như Jaehwan, sức ổng cũng yếu hơn nên nhiều khi ổng live cũng hơi phập phù, đôi lúc còn crack sấp mặt, nhưng cái làm mê gục tui chính là cảm xúc trong giọng hát ấy cơ, cảm giác ông ấy móc tim ra mà hát vậy đó, nên thơ và đẹp đẽ vô cùng.

Cái giọng của ổng nó cũng vi diệu lắm cơ, nhạc gì cũng dẩy được. Khi quẩy mấy combo dark concept + nhạc chuỵch kiểu "Chained up" hay "hot enough" thì  sexy gợi cảm cực kì độc hại, bài vui tươi như "Love Equation" hay "feeling" thì nghe nhẹ tênh dìu dịu, bài tỏ tình kiểu như "Love letter" hay "1,2,3,4,5" thì tha thiết sâu lắng, còn mấy bài tình yêu tan nát chia tay chia chân dạng "good night and good morning" hoặc "The romance is over" nghe ổng hát mà day dứt muốn nhói con tim dù đã yêu đương cái củ kiệu gì đâu. (Bạn tui đây, không biết gì về kpop mà nghe tui mở Beautiful liar còn khen rằng giọng Taekwoon tình cảm quá đỗi, đến nỗi còn phải tải em nó về tự thẩm cơ mà). Cảm giác như giọng ổng hợp với nhiều thể loại nhạc lắm, đến cả mấy bài thiên rock như "light up the darkness", "the last march" hay "Im alive", hoặc funki như "Dynamite", hoặc tây tây như "Only you" mà ổng hát nghe cũng hợp nữa. Phải chăng tui mù quáng quá rồi 😢😢😢

Hát một mình đã phê rồi, nhưng hát sáu mình còn phê hơn nhiều lần nữa cơ, giọng của Hakyeon thì kiểu Smoothy, thanh thanh dìu dịu mà ma mị cực kì, hát tình ca nghe mê li; giọng Jaehwan to dày khỏe đã tai kinh khủng, hợp mấy bài retro với cả dễ phối giọng cùng người khác ý; Hongbin thì giọng ấm sực như choco marshmallow nóng ngày đông vậy (nghe ổng hát "goyo" với "Lie lie lie" mà sướng hết cả người, mỗi tội chưa tìm đâu ra bản audio của "Lie lie lie" ai biết chỉ với 😢😢), rap của Wonshik nghe phê pha lắm lắm, cảm giác vừa trưởng thành vừa hư hỏng, vừa dữ dội lại vừa day dứt thế nào ấy (nhân tiện, NIRVANA là kiệt tác!!!!! Nghe xong muốn Niết Bàn luôn); còn Sanghyuk thì màu giọng rất rất đẹp và lạ tai, lúc thanh lúc trầm thú vị cực, càng ngày ổng càng lên giọng thì phải, nghe ổng hát Because I love you thấy dễ thấm cực kì. Tóm lại, ý của tui là chuyện sáu con người này hòa ca với nhau là điều tuyệt vời nhất đã xảy ra đối với cái tai của tui đó. Có những bài mà hai năm qua ngày nào tui cũng nghe, nhưng chưa bao giờ chán cả, như là "Blue Blossom" hay "only you" ấy.

Giọng nói của Taekwoon lúc bình thường lại khác hẳn với giọng hát của ổng cơ. Lần đầu tiên tui nghe ổng nói là ở trong planV ep1 thì phải, đoạn giới thiệu quần áo đang mặc ấy. Mấy ông kia tía lia tía lia nói lắm quá trời mà ổng cứ im re kiểu We don't thuộc về nhau ấy làm tui tò mò muốn chết. Thế rồi khi người ta hỏi sao ông lại tròng vô người nguyên cây full đen tua rua chất thế thì ổng mới mở miệng, câu đầu tiên là: "Tại lạnh quá nên em mặc thôi ạ!". Má, thề là giây phút đó tui giục luôn, tym tủng mềm xèo, não cũng nhũn hết cả ra. Lesinset thần thánh quá. Thần linh ơi ở đâu ra cái giọng đáng yêu ngây thơ vô tội mềm mại thánh thót dịu êm rụng rời chân tay quá vậy trời, y chang tiếng mèo con kêu ấy. Cái giọng của Taekwoon khiến tui có cảm giác kiểu như không ai có thể giận hay ghét được ổng, tại nó vào tim quá mà. Nhờ có cái giọng ấy (cùng với ngoại hình càng ngày càng moe hóa) mà ổng cứ auto đáng yêu ngay cả khi đang tức giận, đang chơi ăn gian hay đang nhăn nhó, chỉ cần cái giọng ấy thôi làm tui muốn đem cả thế giới này cho ổng rùi. Chỉ cần thế thôi 😢😢😢😢😢. Thỉnh thoảng bị khó ngủ tui hay bật mấy cái radio hay Vlive có giọng ổng, thế là ngủ ngon ngay được luôn, đảm bảo mơ đẹp.

Con người của Taekwoon cũng y như cái giọng của ổng vậy, đôi khi giống như một người trưởng thành, nhưng phần nhiều thì vẫn y như một đứa trẻ, kiên định, sâu sắc, nhạy cảm nhưng cứ bị đáng yêu mềm mại kiểu gì ấy. Vừa giống mèo lại vừa giống Hamster. Hồi tui biết ổng thì ổng trông vẫn anti xã hội lắm, lúc nào cũng ngại ngại ngùng ngùng đáng yêu chết đi được. Rồi mấy lúc ổng chăm sóc chơi bời với trẻ con và động vật ấy, thấy cưng hết biết luôn, làm trái tym người má của tui mềm xèo. Con người ổng kì lạ lắm, có nói cả ngày cũng không hết chuyện, lúc nào nhìn ổng tui cũng muốn lao đến bảo vệ hết á. Thương quá cơ 😢😢😢😢 Ai cũng bảo giọng với người của ổng khác nhau, nhưng tôi chẳng thấy khác nhau tý nào cả. Với tui thì ổng từ đầu đến chân chỉ là một chú mều mà thui, chảnh chọe, thất thường, nhưng yếu mềm với dễ cưng lắm lắm.

Dù là Leo hay Mimi, tui nghĩ bản chất của ổng vẫn vậy, ổng chưa từng thật sự thay đổi, chỉ là giờ ổng bộc lộ nhiều thứ hơn và chúng ta thêm hiểu ổng hơn thôi. 😄😄😄

P.s: cái này viết lâu rồi, hôm nay sửa lại chút rồi đăng lên chơi trong lúc chờ Fantasy part 4 😄😄😄😄 thực ra còn nhiều cái để viết lắm, nhưng thui hẹn lần sau 😂😂😂

P.s 2: VIỆT NAM MUÔN NĂM 😍😍😍😍😍

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net